Khương Yếm và Mục Vọng đi rất lâu Lúc gần về đến nhà, Khương Yếm vào chợ đêm mua mì lạnh với khoai tây nướng “Hai mươi xiên thịt ba chỉ, hai xúc xích nướng, một suất cải thảo hấp giấy bạc.” Trong lúc chờ, Khương Yếm nhìn quanh một vòng, chỉ vào quán đồ nướng: “Mấy món này tôi ăn hết được, cậu thích thì gọi thêm.”
Mục Vọng đội mũ, đeo khẩu trang, ngoan ngoãn đến quán đồ nướng xếp hàng Mười lăm phút sau, hai người ngồi xuống cái bàn nhỏ bóng nhẫy ven đường Mục Vọng lấy khăn tay ra lau sạch mặt bàn trước mặt Khương Yếm, rồi mua hai cốc coca đá theo yêu cầu của cô Bây giờ đã hơn mười hai giờ đêm, chợ đêm Giang Thành chật kín người lao động nặng nhọc, có công nhân mặc chiếc áo may ô, cũng có công nhân vệ sinh mặc quần áo bảo hộ Còn rất nhiều học sinh cấp ba vừa xong tiết tự học buổi tối đang tụ tập trước một quầy hàng mua đồ ăn khuya Trước đây khi tai họa xảy ra, rất nhiều người ở Giang Thành không dám ra ngoài, hiện tại đã hơn một tháng trôi qua, mọi người đã quay về cuộc sống bình thường Trên khuôn mặt lại nở nụ cười rạng rỡ Khương Yếm nhớ tới cuộc trò chuyện nghe được ở đại sảnh Cục Quản lý siêu nhiên, khi đó họ đang ngồi đợi trên ghế, có một đội ngồi cách đó không xa thảo luận về tình hình gần đây của Hoa Quốc, hơi lớn tiếng nên chữ cứ thế mà lọt vào tai Khương Yếm Hiện tại nội bộ Hoa Quốc đã ổn hơn nhiều so với lúc trường năng lượng bùng phát lần đầu Vì có sự gia nhập của nhân tài trên các lĩnh vực, độ hóc búa trong trường năng lượng giảm mạnh, Cục Quản lý siêu nhiên đã lựa chọn cẩn thận, trong số những người ấy không chỉ có giáo sư trẻ tuổi của viện nghiên cứu, tiến sĩ logic học, chuyên gia nghiên cứu kinh dịch mà còn có cả giáo viên, bác sĩ, y tá, lính cứu hoả, luật sư, cảnh sát, nhân viên bán hàng, vân vân Sau khi xác định được vị trí của trường năng lượng, Cục Quản lý siêu nhiên sẽ tuỳ vào địa điểm mà liên hệ riêng với người giỏi nhất trong lĩnh vực đó, ký hiệp nghị bảo mật, tiến hành kiểm tra thân thể, huấn luyện mô phỏng các áp lực trong hiện trường khủng bố.
Không chỉ vậy, Hoa Quốc đã xuất hiện trường năng lượng đầu tiên do người bình thường giải quyết.
Trường năng lượng Yên Sơn Nghe nói trường năng lượng này do năm học sinh cấp ba giải quyết Năm học sinh ấy cùng một nhóm, hai người có thành tích luôn nằm trong top mười, hai người là học sinh trung bình, người còn lại hầu như lần thi nào cũng đứng cuối lớp Hôm đó sau khi học nhóm xong, cả năm thấy đã muộn nên đi đường tắt về nhà, ai ngờ lại vô tình đi vào trường năng lượng chưa được xác định, mới hình thành cách đó nửa tiếng. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T - Y - T
Lúc ấy người do Cục Quản lý siêu nhiên phái đi kiên trì chờ đến ngày hôm sau, tới khi thích hợp thì đi vào Kết quả trường năng lượng lại biến mất, còn năm người kia lại an toàn trở ra Nét hoảng sợ còn vương trên mặt họ, đồng phục nhăn nhúm, bắp chân của một trong số họ còn đang chảy máu [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Song sau khi hoàn hồn, họ không suy sụp tinh thần hay có phản ứng căng thẳng quá mức, mà lại sốt ruột muốn đưa bạn mình đến bệnh viện Nhà ngoại cảm am hiểu trị liệu ra tay, máu ngừng chảy, sẹo biến mất, năm học sinh cấp ba trợn mắt há mồm Nghe nhân viên Cục Quản lý siêu nhiên giải thích xong, họ không những chủ động che giấu sự việc mà còn muốn được gia nhập vào Cục Quản lý siêu nhiên khi kỳ thi đại học kết thúc Họ muốn cống hiến một phần sức lực, dù có phải làm nhân viên ngoài biên chế Có điều, tạm thời Cục Quản lý siêu nhiên vẫn chưa đồng ý Chuyện này gây chấn động cả Cục Quản lý siêu nhiên, không chỉ bởi không ai trong số họ là nhà ngoại cảm, quan trọng nhất là, tất cả họ không phải chuyên gia ở lĩnh vực nào cả, họ chỉ là người bình thường Có người bình thường học giỏi, cũng có người bình thường học kém Cục Quản lý siêu nhiên đã nhìn thấy tương lai từ những người bình thường kia… chỉ cần sẵn lòng tin tưởng và hợp tác thì vẫn có thể sống sót Từ đó, bầu không khí trong cục trở nên vui tươi hơn hẳn, số người có thái độ tiêu cực đã giảm đi đáng kể Đôi khi chỉ một chuyện nhỏ thôi cũng đủ kích thích ham muốn sống sót của con người, hơn nữa lúc đó trạng thái của các nhà ngoại cảm đã chạm đáy, cần một cơ hội để thoát khỏi thứ cảm xúc tồi tệ ấy Nghĩ đến đây, Khương Yếm tiện tay xiên một miếng khoai tây lên ăn Không thể phủ nhận là cô cũng muốn vậy Loài người tham lam ích kỷ, ví dụ như Tưởng Hà, Trương Thần Hỉ, Mạnh Chiêu Lâm [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Song loài người cũng tràn đầy sức sống Ví dụ như rất nhiều người khác Từ xưa đến nay, ý chí của loài người luôn hướng về phía trước Khương Yếm đã ăn xong miếng khoai tây lúc nãy, cô xiên thêm một miếng khác, từ từ ăn “Có lẽ đến tháng sau, tốc độ hình thành của trường năng lượng sẽ tăng nhanh gấp ba lần.”
“Nếu Hà Thanh Nguyên biết kiềm chế, đám người kia cũng không tốn thời gian ở chỗ tôi.” Khương Yếm thản nhiên nói: “Tôi có thể giúp nhân loại giải quyết vài trường năng lượng khó nhằn, không đánh được từ bên trong thì đánh từ bên ngoài.”
“Chỉ cần có tiền là được.”
Mục Vọng gắp lấy miếng cải thảo hấp giấy bạc, nghe vậy thì ngẩng đầu: “Chị muốn tích góp bao nhiêu tiền?”
“Không biết.” Khương Yếm đáp: “Càng nhiều càng tốt.”
Mục Vọng nghiêm túc gật đầu Anh biết tại sao Khương Yếm lại thích tiết kiệm tiền đến thế Đất ở nước Khương không hợp trồng lương thực, xưa nay nữ đế Xích Khê rất thích việc tiết kiệm tiền, bà ấy sợ dân chúng sẽ thiếu thốn nếu gặp phải nạn đói hay chiến tranh, từ bé Khương Yếm đã học theo thói quen của bà ấy Khương Yếm chuyển chủ đề rất nhanh, nói xong thì nhảy sang chủ đề tiếp theo “Đúng rồi, cậu tìm thử xem ở đâu có tiệm chụp ảnh mở cửa hai mươi bốn giờ, hoặc cửa hàng in ấn cũng được.”
Mục Vọng vội gật đầu, anh điều khiển đóa hoa nhỏ bay một vòng, cuối cùng tìm thấy tiệm chụp ảnh còn mở cửa cách ba trăm mét Hai người ăn tối xong thì đến tiệm chụp ảnh scan và phóng to những tấm ảnh polaroid Nhân viên gửi ảnh đã chỉnh sửa rõ nét cho Khương Yếm, cô gửi ảnh vào trong nhóm Thẩm Tiếu Tiếu trả lời bằng một con rái cá biển đang chắp tay “Hí hí, em còn tưởng chị Khương Yếm quên rồi chứ!”
“Ây dô ảnh chụp chung của mình hồi còn bé, em muốn đóng khung treo giữa phòng ngủ quá!”
Khương Yếm bật cười, sau khi in ảnh, cô đi mua một cái khung bằng gỗ đơn giản rồi bỏ tấm ảnh vào trong Về đến nhà, cô đặt khung ảnh ngay bên cạnh TV Vất vả suốt hai ngày trời, lúc Khương Yếm tắm xong đã mệt lả người, cô leo thẳng lên giường chuẩn bị đi ngủ, nhưng ngoài cửa lại truyền đến giọng của Mục Vọng, nói điện thoại cô vừa rung lên, không biết là ai gọi Khương Yếm ra khỏi phòng ngủ, cầm điện thoại trên bàn trà lên Là Bình Bình gửi tin nhắn tới Nội dung tin nhắn là Hà Thanh Nguyên vừa mới tỉnh nhưng chẳng bao lâu lại lâm vào hôn mê, trong vài phút tỉnh táo, ông đã dặn dò cô bé mấy câu “Giọng ông ta nhỏ lắm, em phải ghé tai sát miệng ông ta mới nghe rõ được.”
Bình Bình nói: “Về nhà tang lễ Nam Tạng.”
“Ông ta nói sai rồi, những phán đoán trước đây đều sai hết, nhà tang lễ không phải trường năng lượng, bên trong nhà tang lễ đã hình thành một không gian khác, đó mới chính là trường năng lượng.”
“Trước khi tiến vào nhà tang lễ Nam Tạng, mọi người đều tìm kiếm thông tin về những thi thể bị thiêu, những nhân viên đã mất từng làm việc ở đó, thậm chí là người nhà của những nhân viên kia, nhưng tất cả chúng hoàn toàn vô dụng.”
“Trường năng lượng trong nhà tang lễ Nam Tạng là trường hợp rất đặc biệt.”
Bình Bình giải thích: “Giữa tháng bảy hằng năm, quỷ môn sẽ mở ra ở một địa điểm bất kì, cho phép lũ quỷ đang xếp hàng chờ đầu thai về thăm người nhà ở nhân gian Hết thời gian đó, bọn quỷ sẽ bị hút vào quỷ môn, tiếp tục xếp hàng trong vòng luân hồi chờ chuyển kiếp.”
“Nhưng cũng có trường hợp đặc biệt, đó là vài con quỷ nhìn thấy người nhà đau khổ, hoặc kẻ thù tự do tự tại, hoặc nguyên nhân gì đó khiến chấp niệm của nó càng sâu, cắm rễ ở nhân gian Chấp niệm nặng nề xâu xé sự lôi kéo của quỷ môn, nó không bị hút vào quỷ môn trước khi quỷ môn biến mất nên vẫn ở lại nhân gian.”
“Giữa tháng bảy năm ngoái, quỷ môn mở ra ở nhà tang lễ Nam Tạng.”
“Nói cách khác, sau khi quỷ môn đóng lại, có con quỷ nào đó đã chọn một chỗ trong nhà tang lễ để làm trường năng lượng của nó.”
“Vấn đề nan giải là…”
Bình Bình thuật lại lời của Hà Thanh Nguyên: “Bởi vì thời hạn xếp hàng trong vòng luân hồi là sáu bảy mươi năm nên rất có thể nó đã chết được mấy chục năm rồi.”
“Có thể nó đã chết vào năm nào đó, có thể nó không ở Nam Tạng, cũng không chết ở đây, thậm chí cả đời nó chưa từng tới Nam Tạng Hình dạng bên ngoài của trường năng lượng có thể ở bất cứ hình dạng nào, đó chắc chắn không chỉ là nhà tang lễ như ban đầu chúng ta nghĩ.”
“Cục Quản lý siêu nhiên không thể cho ta sự trợ giúp nào về phương diện thông tin.”
“Vì nhà tang lễ Nam Tạng chỉ là vỏ bọc che giấu trường năng lượng không xác định.”
Khương Yếm trầm ngâm một lúc rồi trả lời: “Ừm.”
Vậy nên Bình Bình nói tiếp: “Về cách thông qua nhà tang lễ Nam Tạng, Hà Thanh Nguyên chỉ nói một câu.”
“Điểm khởi đầu là lối thoát duy nhất.”
Bình Bình bắt đầu phân tích trong khung chat: “Em có cảm giác như đây là một cuộc chiến sinh tồn vậy, rõ là có điểm kết thúc, nhưng điểm khởi đầu mới thật sự là điểm kết thúc, cần phải quay lại đó.”
Khương Yếm cụp mắt: “Chuyện này rất đơn giản.”
“Lúc ăn tối chị đã lên diễn đàn đọc, đội do quán chủ Bồng Lai dẫn đầu được bố trí rất hoàn hảo, có người am hiểu suy luận, có người am hiểu trị liệu, có người am hiểu bói toán và tiên tri, có người am hiểu tấn công và phòng ngự Những người này đều có kinh nghiệm dày dặn, thực hiện đủ loại nhiệm vụ, thủ thuật nhỏ thế không thể làm khó được họ.”
“Những lời này hẳn mang hàm ý khác.”
Bình Bình cũng đồng tình Năng lực dự đoán của Hà Thanh Nguyên không phải toàn năng, ông chỉ có thể nhìn thấy một phần của diễn biến sự việc, chỉ có thể nhận được một lời chỉ điểm từ Thiên Đạo, độ khó và tính đặc thù của nhà tang lễ Nam Tạng rất rõ ràng, khó mà thảo luận trước cách thông qua được Nói nhiều cũng vô dụng Sau khi tạm biệt cô bé, Khương Yếm tắt điện thoại, ngả người xuống chiếc giường mềm mại Dần dần chìm vào giấc ngủ sâu *
Ba ngày sau, Cục Quản lý siêu nhiên đăng thông báo công khai lên trang web chính thức của Hồng Chẩm Có thể tóm gọn trong câu:
Kỳ tiếp theo của “Hồng Chẩm” sẽ tiến vào nhà tang lễ Nam Tạng, thành viên mới là Bình Bình Bài đăng chính thức là: “Vì hạn chế về địa điểm nên nhiệm vụ lần này không thể phát sóng trực tiếp toàn bộ hành trình “Hồng Chẩm” đồng hành từ đầu xuân đến cuối hè, cuối cùng cũng bước vào giai đoạn cuối cùng.”
“Trong nhiệm vụ lần này, các thành viên có quyền rút lui vô điều kiện, song đến khi công bố nhiệm vụ và biết được địa điểm thực hiện vẫn không có thành viên nào rời đi.”
“Núi cao sông dài, hẹn gặp lại mọi người.”
Khương Yếm đọc hết thông báo rồi đứng dậy Cục Quản lý siêu nhiên thông báo với mọi người hôm nay đến nhận giải thưởng, không chỉ có giải thưởng về xếp hạng đội mà còn có giải thưởng về việc giải quyết trường năng lượng hai lần trước góp lại, với số giải thưởng chất chồng, tất cả được phép tiến vào Bộ Quản lý Yêu quái Lúc Khương Yếm đến tòa nhà màu đỏ của Bộ Quản lý Yêu quái, những người khác đã đến rồi Cô nhìn điện thoại, thấy mình vẫn chưa muộn lắm, cô cất điện thoại rồi theo Giang Ngữ Tình vào đại sảnh Lên tới tầng hai, Giang Ngữ Tình mở cửa nhà kho ra Vì ở đây ngoài Khương Yếm và Giang Ngữ Tình ra, chưa có ai từng đến nhà kho của Bộ Quản lý Yêu quái, cho nên khi cửa được mở, ai nấy đều vô cùng kinh ngạc Hàng trăm loài chim quý thú lạ nằm trong bình thuỷ tinh cao hai mươi centimet xoay tròn rồi bay lên, tạo ra những chùm ánh sáng Dù đã từng nhìn thấy một lần nhưng cảnh tượng này vẫn mang lại vẻ đẹp vô cùng kỳ vĩ Khương Yếm cảm thán rồi nhìn xung quanh Khác với lần trước cô đến, rõ ràng đã thiếu mất hơn mười lá bùa, vì chỉ có mấy trăm lá nên cảm giác trống rỗng rất rõ Giang Ngữ Tình giải thích cặn kẽ nguyên nhân hình thành những lá bùa này Ngu Nhân Vãn vô thức nhìn về phía Khương Yếm, Khương Yếm gật đầu với em ấy, Ngu Nhân Vãn hiểu ngay những lá bùa này đến từ đâu Giải thích xong, Giang Ngữ Tình nói tiếp:
“Các nhà ngoại cảm thuộc top ba mươi trong bảng xếp hạng trên trang web chính thức đã đến nhận thưởng, một số nhà ngoại cảm xuất sắc đã tới và chọn sau khi trường năng lượng bùng phát, hiện tại còn lại năm trăm bảy mươi hai lá.”
“Thời gian rất dư dả, mong mọi người lựa chọn cẩn thận.”
Bùa được phân loại rõ ràng theo năng lực, càng giải quyết được nhiều trường năng lượng thì số lượng lá bùa được lựa chọn càng nhiều Hiện tại tất cả đã giải quyết được hai trường năng lượng, cộng thêm giải thưởng bình chọn các đội nên có thể chọn bùa tương ứng với ba lần giải quyết trường năng lượng Mọi người tới ngăn tủ tương ứng trước Trong tủ có hơn tám mươi lá bùa, Thẩm Tiếu Tiếu không kìm được mà thốt lên, em vừa xuýt xoa vừa nhìn, cuối cùng chọn loại bùa phòng ngự [Có thể bỏ qua bất kì ba lượt công kích của linh hồn.]
[Nếu được sử dụng bởi những con yêu quái cùng loại có thể giúp nó nâng cấp năng lực.]
Khương Yếm dạo một vòng mới tìm thấy bùa mình cần Bùa do quỷ thằn lằn biến thành [Có thể chứa đầy yêu lực của một con yêu quái ba ngàn năm tuổi trong ba phút.]
[Nếu được sử dụng bởi những con yêu quái cùng loại có thể giúp nó nâng cấp năng lực.]
Bản thể của Khương Yếm đã ba ngàn năm tuổi nhưng nhờ long mạch, bản thể của cô đã đạt đến sáu ngàn năm tuổi Sáu ngàn năm và ba ngàn năm không đơn giản chỉ là mối quan hệ nhân đôi, lá bùa này có thể khôi phục khoảng một phần tư yêu lực của cô Lý do Khương Yếm lấy lá bùa này đã quá rõ Cô muốn cho mình một sự đảm bảo Nếu quả thật phải tới bước đánh xuyên trường năng lượng, yêu lực trong cơ thể cô sẽ mất ngay tức khắc, cô phải khôi phục lại chút ít trong một thời gian ngắn, phòng ngừa có chuyện phát sinh cũng như bị công kích Ngu Nhân Vãn không chọn cho mình mà chọn bùa chăm sóc chu đáo cho linh hồn của mẹ Thẩm Hoan Hoan chọn bùa biết trước tương lai Lá bùa này là lá bùa cao cấp nhất trong tủ, do Huyền Quy ba ngàn tám trăm tuổi biến thành [Có thể thấy được tương lai ba phút sau, sử dụng ba lần.]
[Nếu có yêu lực bổ sung, lá bùa có thể sử dụng nhiều lần.]
[Ngoài ra: lá bùa phải được giữ trong nước sạch, nếu bị lấy ra khỏi nước sẽ mất hiệu lực.]
Thẩm Hoan Hoan ôm cái bình miệng tròn chứa lá bùa lên, giải thích: “Dù sao mắt phải của chị cũng mất rồi, chị sẽ nhờ sư phụ đổ đầy nước trong hốc mắt rồi bỏ bùa vào trong, như vậy cũng tiện, lúc nào cần dùng chỉ cần niệm chú là được, không cần phải tìm.”
Thẩm Tiếu Tiếu: “…”
“Chị, chị đừng nói chuyện giày vò đau đớn bằng cái giọng bình tĩnh đó được không…”
Nói rồi em nhìn Khương Yếm, muốn cô thuyết phục chị mình từ bỏ ý định này, nhưng Khương Yếm lại ủng hộ cách làm của Thẩm Hoan Hoan “Vậy cũng được.” Cô nói “Trong nhà tang lễ Nam Tạng không có người sống, không cần phân biệt người hay quỷ, mắt phải của em cần nâng cấp, dự đoán tương lai khá ổn đấy.”
Thẩm Tiếu Tiếu vội nói: “Nhưng mà chỉ dùng được ba lần, dùng hết rồi phải móc ra, phải đau thêm lần nữa!”
Khương Yếm: “Nói không chừng có thể dùng được năng lực dự đoán tương lai mãi mãi đó.”
“Chỉ cần có yêu quái sẵn lòng giúp đỡ.”
Thẩm Tiếu Tiếu nhớ tới con yêu chim yến nhỏ lương thiện dễ thương, cả con chim bồ câu nhỏ lông đen tự mãn, em thấy việc này cũng có thể chấp nhận được “Hy vọng con chim bồ câu nhỏ lông đen kia thích tiền, không biết một ngàn vạn một lần có đủ không… Ầy, giá cả có thể thương lượng, nhưng mà làm sao tìm được nó đây, hay nó đang ở đại sảnh Cục Quản lý siêu nhiên?”
Khương Yếm: “…”
“Một ngàn vạn một lần?”
Thẩm Tiếu Tiếu gật đầu rất nhanh: “Chị Khương Yếm có biết con bồ câu đó ở đâu không?”
Khương Yếm: “Không biết, nhưng em đừng dùng tiền lung tung, chị quen mấy con yêu uy tín hơn.”
Thẩm Tiếu Tiếu: “Dạ dạ!”
Bình Bình không cần bùa nên không tới, Giang Ngữ Tình thấy ai cũng chọn bùa xong rồi, cô ấy vào thẳng vấn đề luôn:
“Cầu Phúc Hải Nam Tạng là nơi mà linh hồn phía sau nhà tang lễ Nam Tạng thường vứt xác Sáng nay có người dân địa phương đã phát hiện ra ba thi thể của người bình thường ở đó, cách chết không giống nhau.”
“Lãnh đạo Cục Quản lý siêu nhiên hy vọng mọi người có thể mau chóng tiến vào, xin hỏi mọi người đã chuẩn bị đến đâu rồi, có thể tiến vào trong thời gian ngắn không?”
Không khí hài hoà vừa rồi bỗng chốc căng thẳng vì những lời này Nhưng rất nhanh sau đó, mọi người nhìn nhau rồi gật đầu Thẩm Hoan Hoan nói: “Chuyện trong nhà đã thu xếp ổn thoả.”
Thẩm Tiếu Tiếu: “Tôi với chị đã sắp xếp xong hết rồi!”
Ngu Nhân Vãn giơ lá bùa trong tay lên: “Tôi đưa cái này cho mẹ tôi xong thì có thể đi bất cứ lúc nào.”
Khương Yếm “Ừ” một tiếng: “Tôi vốn cũng chẳng bận gì.”
Giang Ngữ Tình khẽ thở dài: “Vậy thì hai giờ chiều mai nhé, tôi sẽ tới đón mọi người rồi đến Nam Tạng.”
Tất cả đều đồng ý …
Thời gian trôi qua rất nhanh Mặt trời lặn rồi lại lên, lúc ánh mặt trời chói chang nhất, Khương Yếm đã sửa soạn hành lý xong xuôi, xuất phát từ căn nhà mới mua không lâu Mục Vọng muốn đưa bánh quy mình vừa nướng chín cho Khương Yếm, nhưng cô chỉ đứng ở cửa ăn mấy cái chứ không mang theo “Sau khi đi vào đó có thể bánh quy này sẽ biến thành loại bánh ngọt lỗi thời, giữ lại đi, lúc nào về rồi ăn.”
Khương Yếm cầm balo lên chuẩn bị đi, nhưng vẻ mặt của Mục Vọng thật sự quá sầu thảm, nơi chóp mũi và khoé mắt giàn giụa nước, cô khoanh tay đứng nhìn anh lau hết nước mắt mới rời đi Sau khi cô lên xe, Giang Ngữ Tình đếm đủ số người rồi đóng cửa xe lại Cô ấy mở chiếc vali khổng lồ 32 inch dưới chân mình ra, phát cho họ một đống đặc sản các tỉnh:
“Của các nhà ngoại cảm khác cho các cô đấy.”
“Trên đường đói bụng có thể ăn thử.”
“Còn mấy cái này.” Giang Ngữ Tình móc ra một xấp bùa dày từ trong ngăn nhỏ đưa cho họ: “Cũng là của đám người kia nhờ tôi chuyển cho các cô, tôi xem qua rồi, loại gì cũng có, cầm lấy đi.”
Thẩm Hoan Hoan thay mặt nhận lấy xấp bùa, sau đó phân loại ra rồi đưa cho mỗi người mười lá Khương Yếm không hiểu tác dụng của những lá bùa này nhưng Ngu Nhân Vãn thì có Em ấy nhỏ giọng nói: “Đều rất có ích, thậm chí có một lá đã thất truyền rồi, cũng chẳng biết ai cho nữa… Hào phóng thật.”
Giang Ngữ Tình nghe Ngu Nhân Vãn nói vậy thì chủ động trả lời: “Lá bùa đó là Lam Lâm cho đấy.”
“Sư phụ cô ấy thưởng cho cô ấy, nghe nói các cô sắp vào Nam Tạng nên nhờ tôi đưa lá bùa này cho các cô.”
Thẩm Tiếu Tiếu không kìm được mà cảm thán: “Chị ấy đúng là người tốt.”
“Khó trách lại có linh hồn mèo con bảo vệ.”
Họ nhớ lại Thẩm Tiếu Tiếu từng bị bé mèo thao túng vô cùng thê thảm, bèn mỉm cười thiện ý Sau khi đến sân bay, họ ngồi máy bay hơn năm tiếng mới đến được Nam Tạng Dọc đường đi chẳng ai nói chuyện Máy bay hạ cánh, hơi nước ẩm ướt ập vào mặt Lúc này trời đang mưa lâm râm, cảnh đêm ướt át dường như đang tan dần, những ngôi sao trên bầu trời bị mây mù che lấp, nhưng vẫn có thể thấy được những đốm sáng le lói Rất đẹp Họ xách hành lý đi theo Giang Ngữ Tình lên chuyến xe đặc biệt, đi nửa tiếng thì tới nơi Nhà tang lễ Nam Tạng hiện ra trước mắt K-k-két-t-t… Cánh cửa sắt cũ nát chầm chậm lay động theo gió, hết mở ra rồi lại khép vào, sau cánh cửa rỉ sét là linh đường tối đen như mực, trong linh đường không treo vật gì cả, nến trắng bằng ngón tay út trên bàn tưởng niệm lại nằm la liệt đầy đất, sáp dầu đã đông cứng, chuyển sang màu đen từ lâu Tấm rèm trắng bị gió thổi bay cao, trông như đang ôm lấy ai, vì gió thổi to quá nên tấm rèm trên bức hoành phi bay phất phơ trên mặt đất, trên bức hoành phi có chữ màu đen viết ông thầy gì đó Giang Ngữ Tình nói: “Bỏ hoang hai năm rồi, vốn là mỗi tháng sẽ có người tới quét dọn một lần, nhưng về sau người quét dọn cũng không đến nữa.”
“Bởi vì chính quyền địa phương không dám tuỳ tiện động đến những nơi như nhà tang lễ nên chưa từng quản, xung quanh nhà tang lễ rất vắng vẻ.”
Dứt lời, cô ấy nhìn điện thoại “Còn bảy phút nữa.”
“Hình như tôi chưa chụp ảnh cùng các cô lần nào… Chụp chung một tấm nhé?”
Khương Yếm bật cười: “Để sau này đi.”
Giang Ngữ Tình mím môi, cũng cười theo: “Ừm… Sau này, vẫn còn sau này.”
Thời gian đã hết, họ phất tay, đẩy cửa sắt nhà tang lễ ra, đi vào linh đường Không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không, rõ là vẫn chưa đến lúc, vậy mà chỉ mới bước vào thôi đã cảm nhận được khí lạnh, ngoài trời đột ngột nổi gió to, tấm rèm trắng bị thổi thành hình dạng như đang giương nanh múa vuốt, phất qua mặt từng người, che kín tầm nhìn Vài giây sau, cảm giác ớn lạnh xông thẳng lên não họ, ai cũng nghe loáng thoáng có tiếng “keng” vang lên Lúc đầu chỉ là một âm thanh rất nhỏ, song nửa phút sau tiếng chuông càng lúc càng lớn “Keng…”
“Keng…”
Hai phút sau, họ đã hôn mê bất tỉnh, lúc mở mắt ra đã thấy mình đang ở trong một thế giới trống không Thế giới này rất rộng, tưởng chừng như vô tận Một màu trắng vô tận Như là bị sơn bằng sơn trắng vậy Màu sắc duy nhất trong thế giới này là bức tượng Phật cao ngang trời bằng vàng, khuôn mặt tượng Phật từ bi, sau lưng có ngàn cánh tay với các tư thế khác nhau, cánh tay trước ngực đang vươn ra với họ, lòng bàn tay hướng lên trên, như muốn cho họ thấy gì đó Họ chưa gặp phải cảnh này bao giờ, một lát sau mới phản ứng lại, đi về phía tượng Phật Nhìn thì xa xôi nhưng chỉ đi vài phút là tới Tượng Phật cao, bàn tay cũng cao, họ không thể nhìn thấy gì, cuối cùng Bình Bình phải leo lên ngồi trên lòng bàn tay đức Phật đang chìa ra [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] “Có gì không?” Khương Yếm ngửa đầu hỏi Bình Bình lớn tiếng đáp lại: “Không có.”
Lòng bàn tay của tượng Phật rất lớn, mấy Bình Bình nằm cũng còn dư Cô bé nằm sấp mò mẫm một lát, mấy phút sau, cô bé vê được một hạt cát “Trên đây sạch bong, chỉ có cái hạt này…”
Bình Bình còn chưa nói xong, hai hàng chữ đen đã hiện ra trước mặt họ [Một hạt cát một thế giới.]
[Một tích tắc một trăm năm.]
Hai câu này như đang phản chiếu trong không khí, Thẩm Tiếu Tiếu ngây ngốc nhìn theo Em nhìn chằm chằm hàng chữ vài giây rồi đưa tay bắt lấy, kết quả là tay phải của em xuyên qua hàng chữ, không thể bắt được gì Thẩm Tiếu Tiếu: “Cái gì thế này?”
Em quay đầu nhìn những người khác: “Mọi người có thấy không?”
“Có thấy.”
Thẩm Hoan Hoan nghĩ ngợi, chần chừ nói: “Cái này khá giống với một kiểu game online, điều khiển nhân vật ảo đi xung quanh, chỉ cần kích hoạt vào thông tin nào đó, trên giao diện sẽ hiện ra một ô vuông, trong ô vuông đó là gợi ý…”
Chắc do câu nói của Thẩm Hoan Hoan đã kích hoạt một chút thông tin Hai hàng chữ trước mặt biến mất, thay vào đó là một đoạn văn [Mọi sự trên đời, không theo ý mình, sinh tử nơi đây khó liệu, là hoạ không phải phúc Mời bạn đưa ra lựa chọn một cách cẩn thận:
1 Xoá hết ký ức, rời khỏi nơi này 2 Tiến vào thôn Linh Nhân.]