Cơ thể Khương Yếm cứng đờ Đầu ngón tay cô run nhẹ, dù rất nhẹ nhưng nó đang run thật, cô siết chặt ngón tay, muốn nắm chặt lá bùa, nhưng suýt chút nữa lá bùa đã trượt khỏi tay cô Cô lập tức siết chặt lá bùa Hiện giờ, đây là thứ duy nhất có thể chống lại trường năng lượng mà cô có Bùa diễn sinh do Chúc Long biến thành Có thể quay ngược thời gian ba giây Trước đây đối với Khương Yếm, lá bùa ấy chỉ có giá trị bán lấy tiền, nhưng hôm nay Thẩm Hoan Hoan đã chết, nó là vật duy nhất giúp cô cứu cô nàng Lúc này Khương Yếm đang truyền yêu lực vào phù văn, nhưng trong khoảnh khắc lá bùa chuẩn bị bốc cháy, cô bỗng dừng lại Cô lặng lẽ nắm chặt lá bùa trong lòng bàn tay … Đã muộn rồi Từ khi Thẩm Hoan Hoan chết đến lúc linh hồn phía sau thông báo tử vong, rồi tới phản ứng của mọi người khi nghe tin, thời gian đã qua ba giây Hơn nữa, nếu thật sự có thể quay ngược lại ba giây trước thì sao, chẳng ai biết Thẩm Hoan Hoan ở đâu, không thể xác định vị trí, không thể đến đó thì cũng chẳng cứu được Tin tử vong xuất hiện bất ngờ, không biết người đang ở đâu, cũng không có chút gì gọi là báo trước.
Dòng suy nghĩ của Khương Yếm hơi loạn, cô lấy tay che mắt, như muốn che lại chút nỗi đau, cô cố gắng bình tĩnh phân tích tình hình hiện tại, nhưng hồi lâu sau, cô vẫn không thể bình tĩnh được Tuy không đứng chung lập trường với con người, nhưng cô đã ở cùng họ một khoảng thời gian, tính cách của họ rất tốt, họ luôn tin tưởng cô Cách đó không lâu họ còn bàn bạc, sau khi rời khỏi đây sẽ tổ chức liveshow đặc biệt dành riêng cho Ngu Nhân Vãn. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T - Y - T
Họ từng nghĩ mình sẽ phải sống ở đây rất lâu, rất dài.
Nhưng hôm nay mới là ngày thứ ba, mà Thẩm Hoan Hoan đã chết Khương Yếm chợt nhận ra, dường như cô nàng rất quan trọng với cô, không chỉ đơn giản là một người hợp tác Cô lấy tay che khuất đôi mắt Nhưng Khương Yếm không cho phép mình đắm chìm trong đau thương quá lâu, cô đã nghĩ ra cách cứu Thẩm Hoan Hoan, nửa phút sau, cô nhìn về phía Thẩm Tiếu Tiếu Lúc này, Thẩm Tiếu Tiếu đang đứng cạnh con sư tử đá bên ngoài rạp hát, từ góc nhìn của mình, Khương Yếm không thể nhìn rõ mặt Thẩm Tiếu Tiếu, chỉ thấy một góc áo màu xám mà thôi Xám xịt như một màn khói Từ khi xuất hiện thông báo, Thẩm Tiếu Tiếu không hề nói chuyện, cũng chẳng nhúc nhích, chỉ đứng trơ ra đó [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Khương Yếm đứng dậy, đi đến cửa, Ngu Nhân Vãn đang ngỡ ngàng đến ngẩn người cũng dần lấy lại tinh thần, mắt đỏ hoe, bước nhanh theo Khương Yếm Tới cửa, hai người mới phát hiện, Thẩm Tiếu Tiếu không phải không nói chuyện, mà là không thể lên tiếng Em đau đớn tựa vào sư tử đá, đầu gục xuống, nước mắt tuôn như mưa Hóa ra “nước mắt tuôn như mưa” là có thật, trong thế giới của Thẩm Tiếu Tiếu đang đổ mưa, tay em nắm chặt lớp áo trước ngực, miệng há ra rồi đóng vào một cách vô thức, nhưng chẳng nói được thành lời Sau khi nhìn thấy hai người, Thẩm Tiếu Tiếu như kiệt sức, trượt xuống đất, Khương Yếm cúi người, để em tựa vào vai cô “Chị Khương Yếm.”
Thẩm Tiếu Tiếu nắm chặt tay Khương Yếm: “Em đau quá.”
“Em không thở được, ngực em đau quá…”
Khương Yếm nhẹ giọng nói: “Em có bệnh tim, không thể kích động, do “cô ấy” biết chị mình đã xảy ra chuyện nên mới vậy.”
“Em cố gắng hít thở chậm thôi.”
Thẩm Tiếu Tiếu vừa nghẹn ngào vừa lắc đầu: “Không phải, không phải chị ấy, không chỉ có chị ấy.”
“Chị của em cũng là chị của “cô ấy”, chị ấy cũng xảy ra chuyện, họ đều xảy ra chuyện.”
Khương Yếm nhìn Thẩm Tiếu Tiếu, em lảo đảo suýt ngã quỵ, thật sự rất khó chịu, cơ thể em như ánh nến lung lay trước gió, nước mắt giàn giụa, giọng nói khàn khàn, như thể bị ai đó bóp nghẹn cổ Nước mắt em chảy không ngừng “Cổ em cũng đau quá, chắc chắn chị ấy chết như thế.”
“Có người xấu giết chị em rồi.”
“Để người xấu giết em luôn đi, hãy giết em luôn đi.” Em nói năng lộn xộn: “Chị Khương Yếm, nếu em sắp chết, xin chị đừng cứu em… đừng cứu em.”
Vì Thẩm Tiếu Tiếu không đứng lên nổi nữa, nên Khương Yếm phải khụy một chân xuống, còn Ngu Nhân Vãn ngồi xổm trên đất, em ấy lấy khăn tay lau mặt Thẩm Tiếu Tiếu Nhưng nước mắt em cứ rơi mãi “Em còn chưa nói xin lỗi với chị ấy.” Thẩm Tiếu Tiếu chợt nói Khương Yếm: “Sau này em vẫn còn cơ hội mà.”
Khương Yếm từ tốn bảo: “Chị có lá bùa có thể quay ngược thời gian lại ba giây, chỉ cần một người trong số chúng ta ra ngoài rồi sử dụng lá bùa này, chúng ta sẽ quay lại lúc chưa vào trường năng lượng.”
“Khi đó, Thẩm Hoan Hoan sẽ sống lại, những người chết trong trường năng lượng cũng sẽ sống lại.”
Thẩm Tiếu Tiếu hốt hoảng ngước mắt lên, trong mắt em lập lòe hy vọng, nhưng lại mau chóng vụt tắt “… Thật không chị?”
Khương Yếm chắc chắn: “Chị sẽ ra ngoài được.”
Thẩm Tiếu Tiếu khẽ gật đầu, nhưng tinh thần cũng không tốt hơn chút nào Giờ phút này, lời hứa hẹn giống như bùa mê nhằm xoa dịu nỗi đau, thâm tâm Thẩm Tiếu Tiếu muốn tin tưởng nhưng lí trí lại nói rằng đây chỉ là lời an ủi của Khương Yếm mà thôi, chưa từng có nhà ngoại cảm nào bước ra được nhà tang lễ Nam Tạng, dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng mất đi chị gái thật là cái giá quá lớn Em hối hận rồi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Em không có tinh thần cống hiến mạnh mẽ như thế, em chỉ còn chị gái là người thân, em cũng chỉ muốn ở bên chị, cùng sống cùng chết Bất kể tương lai thế nào, bây giờ em chỉ muốn chết ở đây “Về trước rồi nói.” Khương Yếm kéo Thẩm Tiếu Tiếu đứng dậy: “Chúng ta đã hiểu sai quy tắc của trường năng lượng, cần phải phân tích lại lần nữa.”
Thẩm Tiếu Tiếu hít một hơi thật sâu, cố gắng đứng thẳng lên Sau khi vào trong, Tiêu Tùng Dã cau mày nhìn qua: “Sao vậy?”
Khương Yếm trả lời: “Em ấy bỗng thấy khó chịu, tim đau thắt, chúng tôi đỡ em ấy lên nghỉ ngơi trước.”
Tiêu Tùng Dã nhìn đôi môi trắng bệch của Thẩm Tiếu Tiếu Chị ta nghĩ, có lẽ đây là cái gọi thần giao cách cảm giữa hai chị em Tiêu Tùng Dã vô thức đứng dậy, chị ta nhìn màn đêm u tối im lặng lúc lâu, rồi xoay người nói với Thẩm Tiếu Tiếu: “Tôi ra hiệu thuốc lấy thuốc cho cô, còn khó chịu ở đâu không?”
Thẩm Tiếu Tiếu lắc đầu: “Không cần, cảm ơn.”
“Bệnh này trị không hết, chịu đựng một chút là đỡ thôi.”
Tiêu Tùng Dã cũng đành thuận theo: “Vậy được, các cô đỡ Thẩm Tiếu Tiếu lên trước đi, không cần xuống nữa.”
“Tôi sẽ chờ hai người kia.”
Thẩm Tiếu Tiếu đi được vài bước, bỗng em nhìn Tiêu Tùng Dã, lên tiếng: “Trời tối nguy hiểm, đừng ai ra ngoài nữa.”
Tiêu Tùng Dã ngồi một mình ở cửa, đối diện với cái ghế màu đen, quay lưng về phía ba người, khẽ gật đầu một cái *
Lúc lên tới phòng, trời cũng vừa rạng sáng Tiêu Tùng Dã còn ở dưới chờ người “không thể về”, người trên tầng thì đang thảo luận về nguyên nhân cái chết của họ Thẩm Tiếu Tiếu chẳng còn lòng dạ nào tham gia cuộc thảo luận này, em nằm trên giường, hai mắt trống rỗng nhìn chằm chằm trần nhà màu trắng Khương Yếm rót ly nước, ngửa đầu uống sạch Vài phút sau, cô mới nói: “Trường năng lượng này không có liên quan gì đến nhiễm bẩn thiết lập hết Dù có tỉnh táo hay không, dù có nhớ mình là ai đi chăng nữa thì tất cả chúng ta đều sẽ chết.”
“Thẩm Hoan Hoan bị ép phải chọn cái chết.”
Khương Yếm giải thích rõ hơn: “Thẩm Tiếu Tiếu còn ở đây, vậy nên khi đi tìm Lữ Thiêu Xuân, dù Thẩm Hoan Hoan có thấy gì, gặp gì, em ấy cũng sẽ không đánh cược mạng sống của mình, có khó chịu hay suy sụp thế nào em ấy cũng không liều mạng, chuyện này chẳng liên quan gì đến vấn đề đạo đức cả, NPC đều là những người đã chết từ lâu, mọi thứ ở đây chỉ được phục dựng từ lịch sử, dù thảm khốc cỡ nào thì cũng là giả mà thôi.”
“Tuy Thẩm Hoan Hoan dễ bị đồng cảm, nhưng em ấy hiểu rõ vấn đề này.”
Ngu Nhân Vãn gật đầu, nhỏ giọng bảo: “Cho nên chắc chắn Hoan Hoan đã gặp câu hỏi buộc phải chọn giữa sự sống và cái chết Vì hạn chế của thiết lập, em ấy chỉ có thể chọn câu trả lời đúng, cũng chính là đi tìm cái chết.”
“Dù sao nếu không trả lời đúng thì thời gian sẽ bị dừng lại, câu hỏi sẽ không ngừng lặp lại, linh hồn phía sau ép em ấy chọn câu trả lời đúng, ép em ấy chọn cái chết.”
Khương Yếm bổ sung thêm: “Thậm chí không ngoại trừ trường hợp, bản đáp án không có câu trả lời nào có khả năng sống sót.”
“Trên bản đáp án chỉ có một lựa chọn, cũng là kết cục cuối cùng của nhân vật.”
“Các nhân vật của chúng ta không phải do trường năng lượng tạo ra, chúng ta không phải nhân vật trong truyện, mà những người này thực sự tồn tại, những người đã từng có sinh mệnh trong quá khứ.”
Khương Yếm nhớ lại thông báo mới vừa nghe [Chúc mừng Thẩm Hoan Hoan hoàn thành kết cục của nhân vật Đới Tước Nhi.]
Cô vẫn còn nhớ giọng nói đều đều, vô cảm ấy, tựa như lời dẫn chuyện tệ nhất trong hí kịch Khương Yếm chầm chậm nhắm mắt lại, một lúc sau mới mở mắt ra, nói:
“Trong trường năng lượng này, Thẩm Hoan Hoan chính là Đới Tước Nhi.”
“Một trăm năm trước, Đới Tước Nhi chết vào đêm nay, vậy nên Thẩm Hoan Hoan cũng chỉ có thể chết vào đêm nay.”
“Cõng em gái đi khắp nơi chữa bệnh là Đới Tước Nhi, đi bộ mấy ngày mấy đêm mới đến thôn Linh Nhân là Đới Tước Nhi, bị ba mẹ bán đi làm con dâu nuôi từ bé là Đới Tước Nhi, tức giận chém đứt ngón tay út của ba mẹ là Đới Tước Nhi, được Lữ Thiêu Xuân dùng tám mươi lượng chuộc về cũng là Đới Tước Nhi.”
“Một trăm năm trước, sau khi lặn lội đường xa, Đới Tước Nhi may mắn vào được rạp hát, được Lữ Thiêu Xuân dạy dỗ, Lữ Thiêu Xuân xem cô ấy như con ruột, dạy cô ấy võ nghệ, mua cho cô ấy quần áo mới, Lữ Thiêu Xuân còn tâm sự với cô ấy về cuộc đời của mình Sau này khi bị kẻ thù tấn công, thôn Linh Nhân phong tỏa, vào đêm mừng thọ của Phương lão gia, Đới Tước Nhi chết vì cứu Lữ Thiêu Xuân.”
“Đây là cuộc đời giả định của Thẩm Hoan Hoan.”
“Nhưng là cuộc đời thật sự của Đới Tước Nhi.”
“Nhân vật của chúng ta chắc cũng giống Đới Tước Nhi, kết cục đều phải chết Trong những năm tháng rối ren ấy, họ liều mạng sống sót, song cuối cùng đều chết hết, vậy nên chúng ta cũng sẽ chết.”
Khương Yếm nói: “Đây là lý do tại sao tỷ lệ tử vong của nhà tang lễ Nam Tạng lại là trăm phần trăm.”
Tuy đã đoán trước được chuyện này, nhưng qua phân tích của Khương Yếm, Ngu Nhân Vãn vẫn choáng váng, bất lực bưng mặt: “Vậy là đường cùng rồi...”
“Chẳng phải trường năng lượng không được thiết lập kết cục định sẵn phải chết như thế sao?”
Khương Yếm nói: “Nhà tang lễ Nam Tạng không làm trái quy tắc, nó không hề thiết lập kết cục định sẵn phải chết.”
Ngu Nhân Vãn ngỡ ngàng chớp mắt: “Gì cơ?”
Khương Yếm hỏi Ngu Nhân Vãn: “Em còn nhớ câu hỏi đầu tiên khi chúng ta tới nơi này không?”
Ngu Nhân Vãn nhớ lại câu hỏi ở không gian trắng muốt đó [Mọi sự trên đời, không theo ý mình, sinh tử nơi đây khó liệu, là hoạ không phải phúc Mời bạn đưa ra lựa chọn một cách cẩn thận:
1 Xoá hết ký ức, rời khỏi nơi này 2 Tiến vào thôn Linh Nhân.]
Khương Yếm bảo: “Tới tận bây giờ nhà tang lễ Nam Tạng vẫn chỉ có một câu hỏi.”
“Chọn phương án một, rời đi, sống.”
“Chọn phương án hai, đi vào, chết.”
“Chúng ta chọn phương án hai, vì vậy tất cả những câu hỏi mà chúng ta gặp sau đó đều nhằm chứng minh phương án hai, chúng ta đang dùng mạng để chứng minh mình sẽ chết như thế nào.”
“Không gian trắng xóa đó mới là trường năng lượng của nhà tang lễ Nam Tạng, nó đặt câu trả lời ở bên ngoài, cũng đặt cơ hội sống duy nhất ở bên ngoài, thôn Linh Nhân chỉ là phần mở rộng của lựa chọn thứ hai Em hiểu chưa?”
Khương Yếm nói thêm: “Đây cũng là lý do tại sao tất cả nhà ngoại cảm có đi không về.”
“Bởi vì chúng ta chỉ có thể chọn phương án hai.”
“Cho dù nhà ngoại cảm có tài giỏi, mạnh mẽ đến đâu, giỏi suy luận ra sao, am hiểu chữa trị thế nào thì vào đây họ cũng chỉ có con đường chết, bởi vì ngay từ đầu họ đã chọn sai, thỏa mãn điều kiện bị linh hồn phía sau xóa bỏ.”
Chẳng có ai nghĩ trường năng lượng sẽ lại hoạt động theo cách thức này Bởi vì không ngờ tình huống dẫn tới tử vong sẽ là như thế, vậy nên trước khi xuất hiện lời tiên tri của Hà Thanh Nguyên về nhà tang lễ Nam Tạng, chẳng ai nghĩ mọi người không nên tiến vào trường năng lượng “Điểm bắt đầu là đường ra duy nhất.”
Lời tiên đoán của Hà Thanh Nguyên đã nói rõ, nhưng mọi người chỉ hiểu được bề ngoài mà thôi “Cái chết đã được sắp đặt sẵn, cách duy nhất bây giờ là cưỡng chế phá vỡ trường năng lượng.” Khương Yếm nói Ngu Nhân Vãn nghe xong cũng ngẩn người Cưỡng chế Có thể cưỡng chế phá vỡ trường năng lượng ư “Đừng sợ, chuyện này chị làm được.”
Nhưng Khương Yếm lại nói đến vấn đề quan trọng nhất: “Nhưng chị không chắc có thể đánh vỡ trường năng lượng trong vòng ba giây hay không, vì khi trường năng lượng xuất hiện vết nứt, tốc độ thời gian giữa trong và ngoài sẽ bằng nhau Vậy nên ngay lúc trường năng lượng xuất hiện vết nứt, chị phải đánh vỡ nó trong một giây, sau đó kích hoạt năng lượng của phù văn rồi ném lá bùa ra khỏi trường năng lượng.”
“Khi ấy, tất cả mọi người sẽ sống lại, trường năng lượng sẽ quay lại như lúc đầu Chị có trí nhớ trước khi sống lại, có thể ngăn mọi người tiến vào trường năng lượng, chị sẽ vào một mình để giải quyết nó.”
Đây không phải là chuyện mà nhà ngoại cảm có thể làm được, thậm chí năng lực này đã vượt qua khả năng của con người Mi mắt Thẩm Tiếu Tiếu rơi xuống một giọt nước mắt Em nhỏ giọng nói: “Chị ấy đoán không sai…”
“Chị Khương Yếm quả thật là một yêu quái rất lợi hại, chỉ là chị gái không cho em hỏi, chị nói không nên thăm dò bí mật của người khác.”
Vừa nói Thẩm Tiếu Tiếu vừa nghẹn ngào, nằm cuộn tròn ôm ngực Khương Yếm im lặng “Sau khi rời khỏi đây chị sẽ nói với em ấy.”
Bởi vì mang theo chứng rối loạn nhịp tim, đau thắt ngực và các bệnh hiểm nghèo khác của nhân vật, Thẩm Tiếu Tiếu phải chịu đau đớn rất lâu, đầu đổ mồ hôi lạnh Sau khi cảm thấy đỡ hơn, em kiệt sức nằm trên giường, thở dốc, hơi thở yếu ớt mà dồn dập Nhưng trong mắt em đã xuất hiện chút hy vọng mong manh: “Vậy chị phải làm sao mới có thể đánh vỡ trường năng lượng trong ba giây?”
Khương Yếm trầm ngâm suy nghĩ chốc lát, rồi nghiêm túc nói:
“Tiếp tục đi theo cốt truyện.”
“Mặc dù mọi người không nhìn thấy, nhưng trong mắt chị, bầu trời của trường năng lượng là một đám sương mù màu đỏ thẫm Khi bắt đầu nghi lễ hiến tế của trường nữ sinh Vụ Hải và trò chơi thứ sáu của công viên giải trí Đồng Nguyện, vì sắp kết thúc nên độ dày sương mù lúc đó là ít nhất, đây cũng là lúc hàng rào bảo vệ trường năng lượng mỏng nhất.”
“Nếu như chị có thể sống đến cuối cùng, chị sẽ cứu mọi người.”
“Nếu người chết tiếp theo là chị, vậy thì lúc trả lời câu hỏi cuối cùng chị sẽ thử tìm cách giải quyết.”
Thẩm Tiếu Tiếu không sợ chết Em giơ hai tay lên, chắp trước ngực, nhắm mắt lại và thành tâm cầu nguyện “Mong sao chị Khương Yếm có thể sống đến cuối cùng.”