“Đúng vậy, cô ấy hận…”
Mặt Thẩm Hoan Hoan hiện vẻ phức tạp: “Sao có thể không hận được?”
Thẩm Tiếu Tiếu siết chặt nắm đấm: “Em nghe chị Khương Yếm bảo Hề Quyết Vân dùng kiếm tự sát, nên em đã thử xác định vị trí của thôn Linh Nhân, sau đó tìm kiếm tất cả hình ảnh đã được đăng vào năm ngoái, cuối cùng tìm thấy bức ảnh này.”
“Ai lại thất đức vậy Tại sao đối xử với Hề Quyết Vân như thế?”
Em căm tức hét lên: “Cô ấy rõ ràng là anh hùng!”
“Cô ấy chưa từng muốn ai mang ơn đội nghĩa, những việc cô ấy đã làm còn chưa đủ à Thế hệ sau không khen thì thôi, sao còn vu khống cô ấy?”
“Nếu em là Hề Quyết Vân, em đã tức điên mất.” Thẩm Tiếu Tiếu giận dữ giậm chân thật mạnh: “Ai mà muốn yêu đương với quân xâm lược chứ Chuyện này chẳng lãng mạn chút nào, ở đây chỉ có nợ nước thù nhà, là mối thù không đội trời chung đó!”
Trong số họ, Ngu Nhân Vãn là người tiếp xúc với Hề Quyết Vân nhiều nhất, tất nhiên sẽ có nhiều tình cảm với cô ấy Nhìn bức ảnh này, em ấy không tin nổi vào mắt mình Sau hồi lâu, em ấy mới lẩm bẩm bảo:
“Vì chứng minh mình trong sạch nên cô ấy mới ở lại nhân gian.”
“Cô ấy vốn có thể đi đầu thai, chỉ cần linh hồn trở lại, cô ấy sẽ lại vào luân hồi.”
Nói đến đây, biểu cảm của Ngu Nhân Vãn hết sức bi thương:
“Bây giờ cô ấy lại trở thành linh hồn phía sau, vậy thì một khi trường năng lượng biến mất, cô ấy cũng sẽ tan thành mây khói… cô ấy…”
“Nhà tang lễ Nam Tạng đã giết rất nhiều người, rất nhiều đồng nghiệp của chúng ta đã chết ở đây, nhưng mà… đây không phải lỗi của Hề Quyết Vân Muốn ở lại thế gian không phải lỗi của cô ấy, cô ấy chỉ là…”
Ngu Nhân Vãn hít một hơi thật sâu, nhỏ giọng nói: “… Cô ấy chỉ bị lòng thù hận ăn mòn lý trí thôi.”
Tất cả mọi người đều im lặng Nhà tang lễ Nam Tạng là một trường năng lượng rất đặc biệt Một khi lựa chọn tiến vào thì đều phải chết, trừ khi cưỡng ép phá vỡ trường năng lượng Nó đặt đường sống duy nhất ở bên ngoài, giết chết tất cả nhà ngoại cảm và những người bình thường mang tâm lý “may mắn” muốn giải quyết nó Chưa từng có trường năng lượng nào được thiết lập như thế.
Chính vì sự đặc biệt này mà Cục Quản lý siêu nhiên đã đoán sai Lãnh đạo trong cục cảm thấy trường năng lượng quá khó, cần phải tìm người mạnh hơn, thông minh hơn Nhưng sự thật không phải vậy Trường năng lượng này không hề khó, từng có vô số người sống sót ra ngoài, chẳng qua họ đã chọn câu trả lời đúng và bị xóa ký ức mà thôi.
Nhưng đồng thời nó cũng cực kỳ khó giải quyết Đây là trường năng lượng khó nhất, cũng là nơi giết chết rất nhiều nhà ngoại cảm.
Khương Yếm từng không hiểu tại sao nhà tang lễ Nam Tạng lại thiết lập hình thức như thế, song giờ đây cô đã hiểu… chấp niệm lớn nhất của Hề Quyết Vân là “Hận” [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Yêu và hận vốn là tình cảm bình thường của con người Hề Quyết Vân không phải thần tiên Tuy cô ấy có lòng vị tha, yêu tha thiết đồng bào, nhưng cô ấy cũng sẽ bị tổn thương Cô ấy yêu gia đình, yêu bạn bè và thế hệ tương lai Bởi vì yêu nên từng câu từng chữ của những người này mới khiến cô ấy tổn thương nhất Cô ấy đã bị tổn thương rất nhiều Chẳng những không ai tưởng nhớ công lao của cô ấy, mà còn biến cô ấy thành nhân vật trong mối tình lãng mạn nhảm nhí Theo lời kể của thế hệ sau, cô ấy có một mối tình sâu đậm với người đã xâm lược quê hương mình, cô ấy sẵn sàng chết vì người mình yêu, chỉ mong được chết bên người thương Ngày đó, thi thể cô ấy bị vùi trong đất cùng kẻ xâm lược, khoảnh khắc thấy lại ánh mặt trời, lẽ ra đây là giây phút hạnh phúc nhất, cuối cùng cô ấy cũng có thể rời xa lũ xâm lược đáng ghét Nhưng đáng buồn thay, cô ấy lại được đặt cùng bọn xâm lược theo cách cực kỳ nhục nhã.
Hề Quyết Vân hận người chụp ảnh, tùy tiện bịa đặt câu chuyện này, vậy nên cô ấy quyết định ở lại nhân gian chờ đến khi được giải oan, nhưng cô ấy không chờ được ngày đó, linh hồn cô ấy bị khí bẩn ăn mòn Từ đó về sau, Hề Quyết Vân từ chỉ hận một người biến thành hận tất cả.
Cô ấy hận tất cả mọi người.
Vì vậy, cô ấy biến thành một trường năng lượng không có cách nào giải quyết được.
Cô ấy muốn tất cả họ chết trong trường năng lượng này Khác với những trường năng lượng đã gặp trước kia, trường năng lượng này do oán hận sinh ra nên nó rất khó giải quyết, là ngõ cụt; một khi tiến vào thì mọi người phải lấy sinh mạng để đánh đổi, phải dùng mạng của mình để chứng kiến bản thân sẽ chết ra sao Ngay cả cách thức vận hành của trường năng lượng cũng là trò chơi trải nghiệm nhập vai Dụng ý rất dễ đoán, vì chỉ khi thực sự nhập vai vào nhân vật thì mới có thể cảm nhận được những gì họ đã phải trải qua.
Hề Quyết Vân muốn mọi người tự cảm nhận Suy nghĩ xong, Khương Yếm hơi khép mi mắt Mọi thứ đã rõ ràng Bây giờ chỉ cần lần theo bức ảnh để liên hệ với chủ nhân của nó, sau đó tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra, cuối cùng xác định mức độ lan truyền rồi tiến hành xóa bỏ.
Làm vậy có thể hóa giải hết thảy chấp niệm của Hề Quyết Vân Thẩm Tiếu Tiếu ôm máy tính trong tư thế sẵn sàng, chỉ cần Khương Yếm ra lệnh một tiếng là bắt tay vào việc Nhưng lúc này, Thẩm Hoan Hoan bỗng nói:
“Em nhớ thời gian chờ đi đầu thai là khoảng sáu mươi năm, tối đa là bảy mươi năm.”
“Hề Quyết Vân đã vượt quá thời hạn này, lẽ ra cô ấy phải đi đầu thai lâu rồi.”
Khương Yếm nhìn Thẩm Hoan Hoan “Ý em là sao?”
Thẩm Hoan Hoan nhẹ giọng bảo: “Rất có thể bản thân Hề Quyết Vân không muốn đi đầu thai.”
“Ban đầu cô ấy chỉ muốn ở lại nhân thế lâu hơn một chút.”
*
Suốt một giờ tiếp theo, mọi người đều tập trung tìm kiếm tin tức liên quan đến Hề Quyết Vân Nhưng càng tìm hiểu, sắc mặc mọi người càng khó coi Ban đầu bức ảnh hai bộ xương ôm nhau chỉ xuất hiện trong bài viết của một cậu học sinh trung học, nhưng mọi chuyện xảy ra sau đó lại vượt xa tầm kiểm soát của chủ nhân bức ảnh Rất nhiều trang mạng đã đăng lại bức ảnh kia #Chết vì tình không chỉ là truyện cổ tích#
#Trong những năm khói lửa ấy, họ vẫn ôm nhau#
#Chuyện tình cảm động thời dân quốc#
#Tình yêu thời dân quốc#
Những tiêu đề giật tít tràn lan trên mạng Các trang truyền thông thất đức đã lấy bức ảnh thêu dệt ra câu chuyện vô cớ, thậm chí còn đặt tên cho hai bộ xương, như thể họ từng tồn tại, như thể giữa họ chỉ có tình yêu Thẩm Tiếu Tiếu càng đọc càng giận, em đập mạnh con chuột Lướt qua một tiêu đề nào đó, em chợt nhận ra: “Hình như cách đây vài tháng em đã thấy tiêu đề này rồi, nhưng thấy không thú vị nên đã bấm vào mục không quan tâm, sau đó đề tài tương tự không còn xuất hiện nữa.”
“Phiền muốn chết, thứ gì đâu không.”
Gần mười một giờ, rốt cuộc Thẩm Tiếu Tiếu cũng dừng lại, buông con chuột, em bắt đầu tổng hợp tin tức hiện có “Mức độ lan truyền không rộng lắm, nhưng có vài người nổi tiếng đã từng đăng lại, ít thì có vài trăm lượt thích, bài nhiều nhất có hơn bốn nghìn lượt thích.”
“Bình luận thì hơn bảy nghìn, đa số đều tin câu chuyện được thêu dệt kia, toàn nói gì đâu.”
“Còn có người bịa thêm truyện đồng nhân…”
Thẩm Tiếu Tiếu xem thống kê, nói tiếp: “Tuổi tác trung bình của những người để lại bình luận không lớn, chẳng biết nhiều về thời đại này, thậm chí còn có rất nhiều ảo tưởng phi thực tế Có người còn bảo nếu có thể xuyên không thì họ phải quay trở lại thời dân quốc, tìm một mối tình mãnh liệt giống hai người trong ảnh.”
Thẩm Hoan Hoan thở dài Cô nàng chẳng biết nên nói gì, chỉ lắc đầu “Bây giờ chúng ta cần phải xóa hết tất cả bài viết và đăng bài giải thích.” Một lúc sau, Thẩm Hoan Hoan chủ động nói: "Việc này để em làm.”
“Em có quen công ty giải trí và công ty quan hệ truyền thông, bọn họ sẽ đẩy bài giải thích lên top Trước mắt em sẽ tập hợp lại tin tức rồi gửi cho Cục Quản lý siêu nhiên.”
Khương Yếm đồng ý: “Được.”
Mười phút sau, Thẩm Hoan Hoan đã gửi tin cho Cục Quản lý siêu nhiên, thám tử tư cũng gửi phản hồi cho cô nàng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] “Cậu học sinh cấp hai đó có một tài khoản phụ, mình phát hiện vài thứ trong bản nháp của cậu ta, thật hết nói nổi.”
“Lần này không thu tiền, xem như làm chuyện tốt.”
Thẩm Hoan Hoan cảm ơn xong thì mở tài liệu ra xem Tất cả mọi người xúm lại nhìn Tài liệu này là lời kể của một học sinh cấp hai, thời gian chỉnh sửa vào đầu năm ngoái, chỉ hai ngày sau khi cậu ta đăng bức ảnh về hai bộ xương “Chào các bạn, tôi đã gặp một việc lớn vào đầu năm nay Tôi sẽ chia sẻ một chút với mọi người.”
“Đầu năm nay có lễ hội, ba tôi nhất quyết bắt tôi theo ông về quê, tôi chưa từng về quê, nhưng cũng may là tôi đã đi, thực sự là một chuyến đi đáng giá.”
“Quê của ba tôi ở một thôn nghèo, ít người, tôi nghe ba nói do đất đai không tốt, chẳng trồng trọt được gì, đào sâu xuống chỉ gặp đất đen bị cháy xém, không phải màu đen màu mỡ, trông rất xấu xí.”
“Tôi nghe trưởng thôn kể, lúc tổ tiên họ đến đây cũng thế này, lúc đó có người đào được bộ hí phục cũ trong một ngôi nhà đổ nát, cực kỳ đẹp, giống như đồ cổ, có thể dùng làm đồ gia truyền, nghe xong tôi hâm mộ muốn chết; ôi trời, sao ông cố của tôi lại không may mắn như vậy, haizz!”
“Ba tôi về để bán căn nhà cũ, sau này ba cũng không định quay lại nữa Nhưng dù sao cũng là nơi chôn rau cắt rốn, ba tôi vẫn còn nhiều kỷ niệm lắm, ba đưa tôi đi vòng thôn chơi trong hai ngày, vào ngày thứ ba, chúng tôi định lái xe trở lại thành phố, kết quả… haha, mọi người đoán xem?”
“Trưởng thôn đào được hai bộ xương dưới nền nhà tôi.”
“Kích thích đúng không Trời ơi, tôi lập tức chạy ngay tới đó Ba tôi cảm thấy không may nên không cho tôi đi Có gì mà sợ Hai bộ xương ôm nhau chẳng phải là người yêu của nhau à, thành bộ xương khô cả rồi, chắc ít nhất cũng từ thời dân quốc nhỉ?”
“Tình yêu thời dân quốc không bao giờ lừa tôi.”
“Phải yêu nhau thắm thiết lắm thì khi chết mới ôm nhau như thế, không biết là trốn đám cưới tự sát, hay là bỏ trốn theo người yêu?”
“Trưởng thôn kiểm tra xong thì bảo cần phải báo cáo với bộ phận khảo cổ để họ xác định danh tính của hai bộ xương Không gọi được không Khi còn sống bọn họ không được ở chung, chết rồi còn bị đem đi nghiên cứu Có lẽ sẽ không được chôn cùng một huyệt!”
“Tôi phải giúp họ!”
“Ha… ha… Nghĩ đến chuyện này tôi vẫn còn cảm thấy kiêu ngạo, trong lúc trưởng thôn đang tìm số điện thoại, tôi lấy dao cạo xương đùi của hai bộ xương, tìm một chiếc hộp rồi bỏ tro vào.”
“Ba tôi và trưởng thôn đều há hốc mồm, bọn họ cổ hủ, tôi cũng lười giải thích, ba tôi chiều tôi, sợ tôi bị phạt nên không cho trưởng thôn gọi điện thoại, bèn tìm chỗ thiêu hai bộ xương.”
“Bây giờ tro cốt họ đã ở chung một chỗ, không biết họ có phù hộ tôi không.”
“Lúc sống họ không chung chăn gối, chết rồi rốt cuộc cũng được ở bên nhau [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ai da Chuyện này cũng đủ để tôi khoe khoang cả đời.”
Chắc là sợ bị cơ quan chức năng nhìn thấy, đoạn văn này không được đăng lên mà lưu trong bản nháp Hơn nữa các cơ quan chức năng sẽ không bắt đầu điều tra chỉ vì một bức ảnh trên mạng Trên mạng có vô số bức ảnh về xương khô được khai quật từ khắp nơi, các cơ quan ban ngành thường chỉ điều tra khi nhận được báo án Vậy nên mới xảy ra chuyện như này Xem hết tài liệu, Thẩm Tiếu Tiếu cảm thấy thật tức cười Nhưng hai mắt lại đỏ hoe.
“Đáng hận.”
“Thật đáng hận.”
“Em rất muốn đánh chết cậu ta.” Thẩm Tiếu Tiếu nghiến răng nói: “Sao cậu ta xấu xa đến vậy, ngay cả tro cốt của Hề Quyết Vân cũng không buông tha.”
Có lẽ đây là một chấp niệm khác của Hề Quyết Vân Tro cốt của cô ấy cũng muốn được tự do Mọi người không phát hiện thêm tin tức mới, cho nên tạm thời xác định được chấp niệm của Hề Quyết Vân có hai cái, một là nhân cách trong sạch, hai là tro cốt sạch sẽ Khương Yếm quyết định vào lại trường năng lượng Nếu không phải những chấp niệm này cũng không sao, cô có thể phá vỡ trường năng lượng đi ra lần nữa Thế nên cô dửng dưng bước vào Thẩm Hoan Hoan đã giúp Khương Yếm viết xong phù văn, dạy cô cách sử dụng Thực tế trường năng lượng là hóa thân của linh hồn phía sau, Khương Yếm có thể dán lá bùa ở bất kỳ nơi nào trong trường năng lượng, tương đương với dán lên người của linh hồn phía sau Trước khi Khương Yếm đi vào, mọi người lại hỏi: “Thật sự không cần chúng em đi cùng à?”
Khương Yếm từ chối: “Không cần.”
“Nếu gặp chuyện chị còn phải bảo vệ các em, một mình chị đi là được rồi.”
Nói xong Khương Yếm bước vào linh đường của nhà tang lễ Trước mặt là màn sương mù màu đỏ, đó cũng chính là trường năng lượng, cô dùng đầu ngón tay rạch nhẹ một lỗ nhỏ như lỗ kim, để một sợi chỉ đỏ chui vào Giây tiếp theo, cô biến mất trước mắt mọi người Khương Yếm có thể phá vỡ trường năng lượng nên việc vạch một lỗ nhỏ để tiến vào là chuyện bình thường, chẳng qua trường năng lượng sẽ bị thương, nhưng chốc nữa nó có thể tự chữa lành được.
Chờ tới khi Khương Yếm tiến vào trường năng lượng thì lỗ hổng chút xíu kia cũng biến mất Khương Yếm lại đứng ở không gian trắng xóa lần nữa, trước mắt là bức tượng Phật to lớn, ngồi xếp bằng, khuôn mặt từ bi, bàn tay vươn về phía trước, như muốn cứu vớt chúng sinh Cũng có lẽ là muốn được ai đó cứu vớt Khương Yếm lại gần tượng Phật, lấy tấm bùa đặt vào lòng bàn tay bức tượng Mấy giây sau, Khương Yếm chợt nghe thấy một tiếng “keng…”
Sau đó lại một tiếng nữa Sau mấy tiếng chuông, không gian của trường năng lượng bỗng dao động, trên mặt tượng Phật xuất hiện vết nứt, bột vàng trên tượng rơi xuống như mưa Khương Yếm mặt không biến sắc Cô đứng tại chỗ nhìn xung quanh, đúng như dự đoán, không gian chao đảo mấy giây thì Hề Quyết Vân xuất hiện trước mắt cô, cô ấy mặc hí phục màu đỏ Vẻ mặt cô ấy vô cùng đau khổ Dù Hề Quyết Vân chưa nói gì nhưng Khương Yếm đã cảm nhận được nỗi lòng của cô ấy Thật lâu sau, Hề Quyết Vân mới nhẹ giọng nói:
“Tôi nhớ ra rồi…”
Nói xong câu này, Hề Quyết Vân lại im lặng Cô ấy nhìn Khương Yếm, như thể đang nhìn những người xa lạ vì mình mà phải chết vô ích, trong phút chốc, bàn tay gầy gò của cô ấy phất qua tay áo, dường như muốn phủi sạch tro bụi trong tâm hồn “Quy tắc của tôi là, làm sai thì phải chịu phạt.”
“Biến mất cũng tốt.”
“Chẳng qua…” Cô ấy ngập ngừng, nhẹ giọng hỏi Khương Yếm: “Tôi có thể nhờ cô một chuyện không?”
Khương Yếm gật đầu: “Cô nói đi.”
Hề Quyết Vân dò hỏi: “Cô có thể giúp tôi rải tro cốt xuống biển không?”
Nước biển sẽ cọ rửa đi mọi bụi bặm, khi đó cô ấy sẽ sạch sẽ và tự do Khương Yếm cụp mi mắt “Được.”
Vừa dứt lời, Hề Quyết Vân mỉm cười: “Cảm ơn.”
Cô ấy xoay người, đi về nơi trống trãi Nửa phút sau, trường năng lượng bắt đầu sụp đổ Dù Khương Yếm không nói, nhưng sau khi khôi phục lý trí thì Hề Quyết Vân cũng quyết định tự hủy Bắt đầu từ chân của cô ấy, ngọn lửa dần thiêu đốt, chỉ mấy giây ngắn ngủi, lửa đã lan ra khắp nơi, cô ấy đứng trong biển lửa, bên cạnh lần lượt xuất hiện rất nhiều bóng dáng Những người này, có Tiêu Tùng Dã, Lữ Thiêu Xuân, Phương Tự Ngữ, cũng có Lâm Tiểu Đường, bà Lữ, còn có Kim Nguyệt Bạch, Tiểu Yên, Sở Sở, rất rất nhiều người Ngoài ra Khương Yếm còn thấy cặp song sinh xa lạ, một cô bé nhỏ gầy chừng tám tuổi trông rất giống Hề Quyết Vân, cùng một thiếu nữ thích híp mắt cười ranh mãnh Khương Yếm biết họ Họ là năm người mà các cô thủ vai, nhưng họ chưa từng là ai khác, họ chỉ là chính họ mà thôi Ngọn lửa đang thiêu đốt xương cốt, trong biển lửa, trang phục của Hề Quyết Vân dần biến thành tro bụi, áo lót trắng quanh người cũng dần tan thành khói trắng Mảnh vụn không gian hóa thành những ngôi sao rơi xuống, như ngọn nến chảy đầy mặt đất *
Trường năng lượng của nhà tang lễ Nam Tạng đã được giải quyết Trường năng lượng mạnh nhất làm khốn khổ Cục Quản lý siêu nhiên suốt nửa năm nay cuối cùng cũng biến mất, Khương Yếm lại xuất hiện trước mặt bốn người, cô dẫn đầu bước ra ngoài.
Giang Ngữ Tình vừa rời khỏi không lâu, hoàn toàn có thể trở về rước mấy người họ Ngu Nhân Vãn đi theo sau lưng Khương Yếm Chẳng ai nói gì cả Khoảnh khắc bước ra khỏi cửa nhà tang lễ Nam Tạng, Ngu Nhân Vãn bỗng cúi gập người xuống, giống như em ấy đang vác cái gì nặng lắm Thẩm Tiếu Tiếu nghĩ Ngu Nhân Vãn bị đau bụng, vội vàng chạy qua hỏi: “Sao thế Đau ở đâu à?”
“Không sao.”
“Chị không đau.”
Ngu Nhân Vãn trả lời: “Chị chỉ nhớ đến một vở kịch.”
Ở đây không ai hiểu hí kịch, nhưng Thẩm Hoan Hoan cũng phụ họa theo: “Là vở kịch nào thế?”
“Quan đại vương đơn đao phó hội.”
Ngu Nhân Vãn nâng tay lên, tay em ấy hơi run nhưng vẫn cố gắng kìm chế tâm tư, em ấy hít một hơi thật sâu, học theo dáng vẻ của Hề Quyết Vân khi diễn kịch, cổ tay xoay một cái, ống tay áo tung bay:
“Sông dài bôn chảy về đông, ngàn tần sóng cuộn anh hùng nơi nao.”
Em ấy nghẹn giọng hát:
“Chu Thương, đây không chỉ là nước, đây là máu anh hùng đã đổ suốt hai mươi năm.”