Không chỉ mình Khương Yếm, tất cả mọi người ở đây đều cảm nhận được sự rung chuyển Có người còn lên mạng tìm hiểu xem đã có chuyện gì rồi “Hình như ở Cẩm Xuyên đang xảy ra động đất.” Một người lên tiếng: “Cường độ không lớn lắm, Cẩm Xuyên là trung tâm của trận động đất, chỗ chúng ta chỉ bị ảnh hưởng thôi.”
Một lát sau lại có người tìm thấy thông tin khác Cô bé nữ sinh tóc ngắn đính chính lại thông tin: “Không phải động đất, mà có một ngọn núi ở Cẩm Xuyên đột nhiên đổ sụp xuống.”
Thẩm Tiếu Tiếu vừa định chạy đi bỗng quay đầu lại, mặt lộ vẻ không thể tin được: “Cái gì?”
“Sập.. sập núi?”
Cô nữ sinh tóc ngắn cũng cảm thấy hoảng sợ Cô xoay điện thoại về phía mọi người, cho thấy những bức hình mới được cập nhật trên mạng xã hội: “Có vài người vừa đăng tải hình ảnh về ngọn núi kia, chụp từ nhiều góc khác nhau Ngọn núi đã bị sập rồi, nghe nói đội cứu hộ của thành phố Cẩm Xuyên đang trên đường đến đó.”
Trong bức ảnh, ngọn núi vốn trông bình thường giờ đây giống như bị chém ngang, vô số đất cát và đá vụn lăn xuống sườn núi Xung quanh khói bụi mù mịt, khiến người ta khó mà nhìn rõ được tình hình Ngu Nhân Vãn cầm điện thoại tìm kiếm tin tức, vì vừa xảy ra chuyện của Hề Quyết Vân nên em ấy đã mất niềm tin với mấy bức hình trên mạng xã hội: “Có khi nào bức hình này đã bị chỉnh sửa lại không, kiểu như dùng photoshop ấy…”
Thẩm Hoan Hoan trầm ngâm gật đầu: “Cũng có thể lắm.”
“Nhưng mà Cẩm Xuyên rất gần Giang Thành, nếu ngọn núi ở vùng giáp ranh bị đổ sập xuống thật thì chúng ta có thể cảm nhận được.”
Ngọn núi bỗng nhiên đổ sập xuống là chuyện hiếm thấy, mọi người trong Cục Quản lý siêu nhiên tụ tập lại ở đại sảnh, bắt đầu bàn tán sôi nổi, xung quanh xôn xao hơn hẳn Một nhà ngoại cảm nghiêm túc niệm chú rồi ném ba đồng xu xuống đất để quan sát kết quả, sau đó ngồi xổm xuống rồi nói: “Ừm.. Có vẻ như sắp xảy ra sự kiện quan trọng, nhưng không liên quan đến trận động đất này.”
“Rất an toàn!”
Nói xong cô ấy nhặt đồng xu lên, bước đến đám người ở gần đó để cùng nhau thảo luận chuyện này Khương Yếm chẳng thể hiểu nổi sao loài người thích tụ tập rồi nói chuyện với nhau như thế, dù họ không quen biết gì nhau, nhưng khi thảo luận về một vấn đề nào đó, họ lại có thể trò chuyện thoải mái, thậm chí khi cuộc trò chuyện đến cao trào, họ còn quơ tay quơ chân loạn xạ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Không giống như cô, bây giờ cô chỉ muốn nằm trên giường, sau đó nhìn lên trần nhà thôi Nhưng giờ cô chưa thể nghỉ ngơi được, đến giữa trưa thì các phương tiện truyền thông sẽ đăng tải câu chuyện ở thôn Linh Nhân lên, liệt kê danh sách những người liệt sĩ, mà cô đã đồng ý với thỉnh cầu của Hề Quyết Vân, giúp cô ấy hoàn thành chấp niệm, rải tro cốt xuống biển Cô muốn hoàn thành mọi chuyện một cách nhanh nhất, sau đó an tâm đi nghỉ ngơi, không cần lo lắng gì cả Nhắc đến chuyện này, Khương Yếm xoay người bàn bạc với Thẩm Hoan Hoan, Thẩm Hoan Hoan cầm điện thoại lên bắt đầu tìm kiếm thông tin Hai phút sau, cô nàng đề nghị: “Bây giờ chúng ta phải lấy tro cốt của Hề Quyết Vân về.”
“Thôn Linh Nhân ở rất xa, ở Giang Thành không có chuyến bay nào bay thẳng đến đó, chỉ có đường sắt cao tốc, chắc mất khoảng năm giờ đồng hồ.”
Vậy là mọi người cùng nhau rời khỏi Cục Quản lý siêu nhiên Thẩm Hoan Hoan vừa đi vừa nói: “Em mới nhận được tin nhắn từ chị Ngữ Tình Chị ấy cho biết Cục Quản lý siêu nhiên đã liên lạc với gia đình bên kia, yêu cầu họ chỉ ra chính xác vị trí đặt tro cốt của Hề Quyết Vân.”
“Vị trí cụ thể em đã nhận được rồi.”
Bình Bình hỏi: “Ở đâu thế Đừng nói ở chỗ cậu học sinh kia nha.”
Thẩm Hoan Hoan trả lời: “Còn ở thôn Linh Nhân, cậu ta đặt tro cốt của Hề Quyết Vân cùng lính ngoại quốc trong một cái hộp nhựa, chôn ở sau núi.”
“Cậu ta bảo là hy vọng họ tìm được cội nguồn, hồn về cố hương.”
Thẩm Tiếu Tiếu bĩu môi khinh thường: “Thật hết nói nổi.”
“Cậu ta biết rõ chuyện này không hợp lý, nhưng vẫn cố nói những lời hay ho, còn cảm thấy hài lòng với phán đoán của mình nữa chứ, tưởng việc thiêu họ cùng nhau, thỏa mãn phán đoán của mình là cứu rỗi người khác, cuối cùng vì sợ gặp quỷ thật mà vội vã mang tro cốt đi chôn.”
“Có lẽ cậu ta đang khó chịu lắm.”
Thẩm Hoan Hoan gật đầu: “Đúng là khó chịu.”
“Nghe nói tối hôm qua còn bị sốt, miệng thì nói sảng, sáng nay cố sức đi học, ai ngờ bị bình hoa rớt trúng chân, chân sưng phù cả lên, trên đường đến bệnh viện thì quẹt trúng chiếc xe có giá trị cực lớn Lúc Cục Quản lý siêu nhiên gọi đến thì ba cậu ta còn đang thương lượng bồi thường với giá trên trời nữa.”
“...”
Ngu Nhân Vãn do dự bảo: “Còn xui hơn cả chị lúc trước...”
Thẩm Hoan Hoan nhớ đến Ngu Nhân Vãn của trước kia, cảm thấy hơi đau lòng, thở dài một hơi: “May mà giờ chị đã có thể khống chế được thể chất của mình rồi.”
“Lúc đó em còn lo rằng mệnh của chị gặp vấn đề gì đó, nhưng khi phát hiện không phải, em còn nghi ngờ kiến thức lý luận của mình nữa, có điều bây giờ thì em hiểu rồi.” Thẩm Hoan Hoan nhỏ giọng nói: “Mệnh cách mà sụp đổ thì sẽ khiến bản thân người đó gặp xui xẻo.”
Quãng đường rất thuận lợi, lúc gần giữa trưa mọi người mới ra khỏi tàu cao tốc, tiếp tục bắt xe đến thôn Linh Nhân Vừa bước xuống xe, mọi người đã thấy hai bên vệ đường chỉ toàn là những căn nhà đổ nát, vài căn đã bị cỏ dại xâm lấn, hình như lâu rồi chẳng có ai ở Bước vào thôn, đoàn người thong thả đi về phía trước Thôn làng này chẳng có bao nhiêu người cả, nếu có thì chỉ là những cụ già bảy, tám mươi tuổi ở lại trông coi Họ ngồi trước bậc thềm phơi nắng, có cụ thì chớp đôi mắt đục ngầu nhìn bọn họ, nhưng có người chỉ ngồi ủ rũ ở đấy Mọi người cũng không làm phiền các cụ già, im lặng bước ngang qua Đi được vài phút, Thẩm Hoan Hoan bỗng nhỏ giọng nói:
“Em đang có cảm giác rất lạ.”
“Nhìn bố cục thì trông giống thôn Linh Nhân năm xưa, nhưng suy cho cùng vẫn hoàn toàn không giống.”
Thẩm Tiếu Tiếu gật đầu đồng ý: “Đúng vậy, có cảm giác như đã trải qua mấy đời người rồi.”
“Rõ là hôm qua chúng ta còn sống ở đây, rạp hát rất đẹp, mọi người đều rất tốt, rất náo nhiệt, ai cũng có cuộc đời của riêng mình.”
Ngu Nhân Vãn lên tiếng: “Rạp hát còn ở đây không nhỉ, chắc không còn nữa rồi.”
Bình Bình nhìn về phía phố Hoa mà cô bé từng ở, nhưng nơi đó chẳng còn gì cả, chỉ có vài cái cây mọc le que ở đấy thôi “Phố Hoa cũng chẳng còn.”
Cô bé nhỏ giọng nói: “Nhan Tại Tại rất muốn đi học, nhưng Kim Nguyệt Bạch vẫn chưa tìm được người dạy học cho cô bé.”
Có nhiều điều đau lòng không thể diễn tả thành lời [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Mọi người cứ im lặng đi rất lâu, cuối cùng cũng đến địa điểm trên định vị Lúc này có một người phụ nữ gần bốn mươi tuổi đang đứng đó với con cô ấy, không cần họ giới thiệu, mọi người đều biết hai người này là ai Nhìn thấy đoàn người Khương Yếm, ánh mắt người phụ nữ sáng lên, cô ấy vội bước đến rồi nói:
“Chúng tôi không dám động vào, chỉ biết chờ mọi người tới thôi, để tôi đào giúp mọi người!”
Khương Yếm từ chối sự giúp đỡ của cô ấy Thẩm Tiếu Tiếu lấy cái xẻng ra, chạy nhanh đến đó bắt đầu đào bới, người phụ nữ ngượng ngùng mỉm cười, nhìn Tiếu Tiếu rồi đẩy con mình lại Cô ấy cứ khom lưng xin lỗi mãi, nói mấy câu như “xin lỗi mọi người rất nhiều” và “làm ơn hãy cứu chúng tôi” Qua lời của người phụ nữ, mọi người đều biết ba của cậu bé đã bị cảnh sát bắt đi, còn cậu bé thì cứ ngơ ngẩn mãi.
Khương Yếm nhìn cậu học sinh im lặng nãy giờ.
Một lát sau, cô nói thẳng: “Nhưng cậu nhóc vẫn không cảm thấy mình có lỗi.”
Tròng trắng dưới đáy mắt cậu ta đã biến thành màu đen, khí bẩn lượn lờ xung quanh cậu ta, vì mệnh cách sụp đổ nên linh hồn không còn tấm chắn bảo vệ, những thứ có hình thù kì quái đều muốn đến gần cậu ta Mấy thứ đó cứ rầm rì bên tai cậu ta, khiến cậu ta cực kì khó chịu, thắt lưng vô thức cong xuống, gương mặt đỏ bừng vì bệnh, tròng mắt toàn là tơ máu Nhưng dù bị tra tấn đến mức đó, cậu ta vẫn không cảm thấy hối hận, càng không cảm thấy bản thân có lỗi Năm phút sau, Thẩm Tiếu Tiếu đã đào được hũ tro cốt lên, em ôm chặt nó quay đầu hỏi mọi người: “Chúng ta đi nhé?”
“Đi thôi.”
Khương Yếm chẳng quan tâm hai người kia nữa, xoay người rời đi Người phụ nữ hoàn toàn mất bình tĩnh, vội vã chạy đến muốn giữ họ lại; trong khi đó cậu bé bắt đầu nôn mửa, run rẩy quỳ dưới đất, miệng cậu ta bắt đầu chảy máu Người phụ nữ nhìn xung quanh, dậm chân một cái rồi lập tức xoay người đi chăm sóc con trai Sau khi ngồi lên xe taxi, Thẩm Tiếu Tiếu gửi tin nhắn vào trong nhóm chat: “Em cảm nhận được xung quanh cậu ta có rất nhiều linh hồn.”
Thẩm Hoan Hoan cân nhắc rồi nói: “Giờ đây thể xác của cậu ta như một căn phòng không có cửa, cô hồn dã quỷ nào cũng có thể vào trong, có thể nhập vào một khoảng thời gian ngắn, nhưng cũng có thể ở trong đó một khoảng thời gian dài.”
“Cuộc sống sau này sẽ không dễ chịu đâu.”
Bình Bình lên tiếng: “Đây là quả báo cậu ta đáng phải nhận, còn đỡ hơn Hề Quyết Vân bị hồn phi phách tán.”
*
Hai giờ chiều, phương tiện truyền thông chính thức lên tiếng Phá hủy hoa anh linh là một cống hiến rất lớn, nếu không có người ngăn cản, Phương lão gia sẽ mang phấn hoa anh linh ra ngoài, sẽ có rất nhiều người sống không bằng chết, khổ cực lầm than Vậy nên trong danh sách này, tên của những người như Lữ Thiêu Xuân, Phương Tự Ngữ, Đới Tước Nhi đều có cả.
Một danh sách dài hơn ba mươi cái tên.
Phương tiện truyền thông đăng tải câu chuyện về một nhóm anh hùng liệt sĩ ở thôn Linh Nhân, bọn họ đã dùng tính mạng của mình để ngăn không cho ma túy được đưa ra ngoài Bọn họ hy sinh vì chính nghĩa, vì quốc gia mà cống hiến, tìm đường sống cho bạn bè người thân, vì mong mỏi sự bình yên cho thế hệ mai sau Ở đoạn thứ hai từ dưới lên họ có nhắc đến Hề Quyết Vân, cũng nhắc đến tấm ảnh kia “Trong lúc nguy cấp anh hùng liệt sĩ Hề Quyết Vân đã dùng cách tự sát để giết chết kẻ địch, giờ phút ấy quân xâm lược ở thôn Linh Nhân đã chết hết, hoàn thành hành động vĩ đại lấy ít địch nhiều.”
Ở đoạn cuối cùng, đột nhiên xuất hiện dòng ghi âm Khương Yếm mở nó ra Đó là giọng của một nữ sinh, nhưng đã được chỉnh sửa bằng máy thay đổi giọng nói Giọng điệu rất kỳ lạ, chẳng còn nhận ra giọng gốc nữa.
“Bà tôi tên là Kim Nguyệt Bạch.” Nữ sinh nói “Bà ấy có ba người chị em rất thân thiết, bọn họ ở vùng duyên hải bán vải vóc, bán thuốc, mở quán nước, nói chung vì để kiếm tiền mà đã làm rất nhiều nghề Sau này bà tiết kiệm được khoản tiền, cộng thêm có chút danh tiếng, bà đã hợp tác với xí nghiệp địa phương mở một xưởng thuốc.”
“Tôi không biết nhiều về bà lắm, nhưng ông tôi luôn nói bà là người rất giỏi, bốn chị em bà đều rất giỏi.”
“Lúc tôi chào đời, bà tôi đã lớn tuổi, trí nhớ không tốt như xưa Bà thường lải nhải về rạp hát và phố Hoa, cứ nói mãi, khi đó ông tôi sẽ chải tóc giúp bà Bà tôi hay nhắc đến cô bé tên Nhan Tại Tại lắm, điều khiến bà hối hận nhất là không thể cho cô bé đi học đàng hoàng.”
“Khi bé tôi hay ghen tị, hỏi bà thích tôi nhất hay Nhan Tại Tại nhất.”
“Bà ấy nói bà thích cả hai, nhưng nếu chọn thì bà ấy sẽ chọn Tại Tại, Tại Tại vừa hoạt bát vừa đáng yêu, là cô bé cực kỳ thông minh.”
“Không lâu sau bà qua đời, một tháng sau ông tôi cũng đi theo bà, trong lúc chúng tôi thu dọn di vật của bà thì phát hiện một quyển sổ viết rất nhiều cái tên Chính phủ phải mất nhiều công sức lắm mới liên lạc được với tôi, tôi đã đưa quyển sổ ấy cho chính phủ, hóa ra những cái tên bà tôi cứ nhắc đi nhắc lại là tên của những anh hùng liệt sĩ.”
“Khó trách bà dùng cả đời để nhắc tới họ.”
“Tên của họ không nên bị đặt cùng bọn giặc ngoại xâm Ý thức dân tộc chúng ta sẽ không bao giờ quên nỗi nhục của quốc gia, những kẻ xâm lược không xứng được nhắc cùng với họ.”
Lời bộc bạch của nữ sinh không dài, nhưng Thẩm Tiếu Tiếu nghe rồi lại xúc động muốn khóc Chỉ mới năm phút trôi qua mà bài đăng đã có hàng nghìn lượt chia sẻ, sau vài tiếng đã vượt qua hàng chục nghìn, những bình luận trong khu bình luận đều rất xúc động, rất nhiều con cháu liệt sĩ chia sẻ bản tự bạch kia, khiển trách những nhà truyền thông vô đạo đức đăng tin giả, lên tiếng vì những anh hùng liệt sĩ đã hy sinh Thẩm Hoan Hoan nhìn phần bình luận hồi lâu rồi thở phào một hơi Đứng ở bờ biển, cô nàng nghiêng đầu hỏi mọi người: “Mọi người có biết vì sao nữ sinh kia lại phải dùng máy thay đổi giọng nói không?”
Khương Yếm hỏi ngược lại: “Tại sao?”
Thẩm Hoan Hoan nghiêm túc trả lời: “Bởi vì đối phương là cảnh sát phòng chống ma túy.”
“Chị ấy và Tại Tại đều là niềm tự hào của Kim Nguyệt Bạch.”
Khương Yếm cong môi mỉm cười Thời cơ đã đến rồi Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Khương Yếm nhẹ nhàng bước xuống làn nước biển Cô từ từ mở hộp ra, khom lưng hòa nó vào trong nước Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, tro cốt màu xám bắt đầu bị nước biển cuốn trôi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Dòng nước tách từng phần của tro cốt ra, khiến chúng phân tán khắp nơi Những phần tro cốt hòa vào bọt sóng lan ra bốn hướng, như thể chúng đang trở thành một phần của biển cả rộng lớn Ai cũng xứng đáng có được tự do.