Đáng Ghét! Cô Ta Lại Ra Vẻ Nữa Rồi!

Chương 157: NGÔI MỘ Ở NÚI HOANG





Câu chuyện về thôn Linh Nhân kết thúc tại đây
Thời gian tới Cục Quản lý siêu nhiên sẽ rất bận, kiểm soát việc xóa bài viết của các trang truyền thông vô đạo đức, giáo dục và hướng dẫn vài bộ phận cư dân mạng,..
Những việc này đều tốn chút thời gian, chuyện đáng nhắc đến là chính phủ chuẩn bị xây dựng đài tưởng niệm liệt sĩ tại thôn Linh Nhân, nó sẽ giúp nơi này phát triển kinh tế trong khoảng thời gian dài
Chỉ cần thôn dân tận dụng tốt điều này, dù đất đai không thích hợp để trồng lương thực thì người dân vẫn có thể kiếm tiền, không cần lo cơm ăn áo mặc nữa
Hoàn thành xong di nguyện của Hề Quyết Vân thì vẫn còn khá sớm so với thời gian khởi hành của tàu cao tốc nên Thẩm Tiếu Tiếu đề nghị ra bãi biển chơi một lát
“Mùa hè sắp kết thúc rồi, năm nay em còn chưa được đi biển nữa.”
“Vậy ở lại thêm chút đi.” Khương Yếm trả lời
Hôm nay Khương Yếm mặc bộ đồ thể thao, để tránh quần dài bị bẩn, cô nhìn xung quanh rồi bước đến quầy hàng ven đường để lựa chiếc quần short đi biển
Sau khi cân nhắc cẩn thận, cô chọn một chiếc quần short màu đỏ rộng thùng thình, bảo: “Lấy nó đi.”
“Các cô mua à?”
“Mua mua, chỉ là…”
Thẩm Tiếu Tiếu nhìn chiếc quần mà Khương Yếm đã chọn, nói: “Chị Khương Yếm, chị chọn cái khác được không, nó là sọc caro đỏ, là sọc caro đỏ đó!”
Khương Yếm ra hiệu cho em nhìn lên quầy hàng: “Em có thể chọn được cái nào đẹp hơn không?”
Thẩm Tiếu Tiếu nhìn theo tầm mắt của Khương Yếm, bỗng chốc mặt lộ ra vẻ “thì ra là thế”, những chiếc quần short trong này đều mang màu sắc của mùa hè, rất nổi bật trên bãi biển
Bình Bình đang lựa quần, biểu cảm khó nói thành lời, vài phút sau, cô bé mới miễn cưỡng chọn một chiếc quần caro màu xanh: “… Có bắt buộc phải đi biển không?”
Ngu Nhân Vãn lấy chiếc quần sọc có hai màu đỏ vàng ra, nói: “Dù sao chúng ta cũng chẳng có việc gì làm mà.”
“Đi nhé?”
Bình Bình ghét bỏ nhìn chiếc quần: “Chiếc quần chị chọn trông hệt món cà chua xào trứng.”
Thẩm Hoan Hoan cười khẽ, giơ chiếc quần màu xanh đậm vừa chọn lên, hỏi Bình Bình: “Chiếc này trông như thế nào?”
Bình Bình: “Rau xào tỏi.”
Thẩm Tiếu Tiếu lập tức khoe chiếc quần short màu đen có họa tiết da báo: “Mau xem chiếc quần này của chị!”
Giọng của Bình Bình lạnh tanh: “Nó không xứng mang tên món ăn nào cả.”
“Trên đó có hoa văn da báo, chị còn dám khoe à, em muốn báo công an vì chị dám không bảo vệ động vật.”
Thẩm Tiếu Tiếu tổn thương sâu sắc: “…Chị lại thấy nó giống món thịt báo đen xào bí đỏ.”
“Quả là một sự kết hợp đáng sợ, những con chữ khủng khiếp quá đi mất.”
Bình Bình nói xong, bắt đầu ghét bỏ lui về sau, như sợ Thẩm Tiếu Tiếu vấy bẩn gu thẩm mỹ của cô bé vậy
Thẩm Tiếu Tiếu há hốc mồm
Nhưng theo nguyên lý bảo toàn nụ cười, nụ cười không biến mất mà chỉ dịch chuyển từ nơi này sang nơi khác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có điều không đợi Khương Yếm nhếch môi, Bình Bình đã dứt khoát nhìn về phía cô: “Chị cũng đừng có cười, hai người kẻ tám lạng người nửa cân thôi.”
“Cái họa tiết sọc caro đỏ này có khác gì tấm khăn trải giường hoa mẫu đơn không?” Cô bé tự hỏi tự đáp: “Không khác gì, quê mùa muốn chết.”
Khương Yếm mỉm cười: “Có thể không nói thì đừng nói.”
“Thích nói thì nói thôi, tức chết chị.”
Dứt lời, Bình Bình chải lại mái tóc đuôi ngựa thấp của mình rồi dẫn đầu bước vào phòng thay đồ được chủ quầy hàng dựng bằng rèm
Thẩm Tiếu Tiếu lẩm bẩm: “Chiếc quần em ấy chọn cũng không đẹp mà.”
Thẩm Hoan Hoan mỉm cười nãy giờ, dường như rất thích không khí cãi nhau ầm ĩ này
Khương Yếm vốn không muốn nhiều lời, nhưng thấy Bình Bình nói mình quê mùa nên cô thản nhiên bảo: “Em ấy cảm thấy chiếc quần mình chọn rất đẹp, hơn nữa là người muốn đi biển nhất nên em ấy đang rất gấp.”
Dừng một chút, cô lại nói tiếp:
“Em ấy sẽ ra ngay thôi, sau đó ngắm bản thân trước gương, lại hối thúc chúng ta mau thay quần, nhưng em ấy không thể đợi nỗi nữa nên đề nghị mình sẽ ra bờ biển trước.”
Hai phút sau, Bình Bình bước ra khỏi phòng thay đồ
Bình Bình không để ý thấy mọi người đang lén nhìn mình, cô bé mau chóng tới trước gương
“Tạm bợ vậy.”
Sau đó cô bé chợt nhận ra điều gì, chỉ tay vào phòng thay đồ: “Mấy chị làm sao thế
Nhanh chân đi thay quần đi.”
“Phiền muốn chết, rõ là các chị muốn đi, thế mà lại lề mề làm mất thời gian.”
Thẩm Tiếu Tiếu cầm chiếc quần mình chọn, em đang giả bộ muốn đi vào, Bình Bình nhìn em rồi lại nhìn Thẩm Hoan Hoan, thúc giục nói: “Chẳng phải hai chị là chị em song sinh à, vậy cũng chẳng có khoảng cách gì, hay hai chị cùng vào thay chung đi, nhanh nhanh nha.”
Thẩm Hoan Hoan cố nhịn cười, cùng em gái vào trong thay quần
Khóe miệng Bình Bình hơi nhếch lên
Ngu Nhân Vãn hít một hơi thật sâu, im lặng quay lưng để ngăn bản thân mình cười
Nửa phút sau, sau lưng em ấy vọng tới giọng nói vênh mặt hất hàm sai khiến của Bình Bình: “Ở đây nắng quá, em ra biển cho mát
Lát nữa mấy chị nhớ tìm em nhé.”
“Mấy chị cũng phiền thật.”
Hành vi của Bình Bình giống như giám thị của cuộc thi nào đó, vô cùng dứt khoát, nói xong cô bé đã lấy cặp kính râm dành cho trẻ em từ trong balo ra đeo lên mặt, rồi lại nện từng bước chân nhỏ nhắn, bước nhanh ra biển
Ngu Nhân Vãn: “...”
Khương Yếm nhún vai: “Xem đi.”
Lúc này Thẩm Tiếu Tiếu mới ló đầu ra khỏi phòng thay đồ, ban nãy em nhịn cười đến đỏ hết cả mặt, thấy Bình Bình đi rồi, rốt cuộc em cũng đã có thể cười thành tiếng: “Hahaha ra biển cho mát hahaha…”
Cười đủ rồi, em nhỏ giọng hỏi Khương Yếm:
“Chị Khương Yếm quá đỉnh, năng lực của chị cũng là dự đoán à?”
Khương Yếm lắc đầu: “Là nhìn thấy dục vọng hóa thành thực thể.”
Thẩm Tiếu Tiếu chớp mắt nghi ngờ
Trước đây em tưởng Khương Yếm có thể đánh xuyên qua trường năng lượng là hoàn toàn dựa vào yêu lực mạnh mẽ, em không hề nghĩ nó có liên quan gì đến năng lực của cô
Câu nói khi nãy của Khương Yếm khiến Thẩm Tiếu Tiếu không kịp phản ứng, tuy nhiên Thẩm Hoan Hoan lại dần trở nên nghiêm túc
Cô nàng nhanh chóng hiểu được phương thức vận hành năng lực của Khương Yếm, sau đó kéo Thẩm Tiếu Tiếu vào phòng thay đồ, còn bản thân cô nàng thì đã ăn mặc chỉnh tề đi ra ngoài
Cô nàng nhỏ giọng dặn dò Khương Yếm: “Chị nói cho tụi em biết là được rồi, chị Khương Yếm, chị phải giữ kỹ bí mật về năng lực đấy.”
Khương Yếm tùy tiện bảo: “Vài lãnh đạo trong Cục Quản lý siêu nhiên đã biết rồi.”
“Vậy chị tuyệt đối không được để họ có cơ hội uy hiếp, cũng không thể để bị lợi dụng.” Thẩm Hoan Hoan cường điệu bảo: “Không được để bất kỳ kẻ nào lợi dụng.”
Khương Yếm cười rộ lên
Ánh nắng chiếu vào mặt cô, khiến nụ cười càng thêm ấm áp
“Tất nhiên rồi.”
*
Ở bãi biển chơi đùa hơn hai tiếng, mấy người lên tàu cao tốc về Giang Thành
Bình Bình chơi rất vui, vừa lên xe đã ngáp một cái, cảm thấy mỹ mãn mà nhắm mắt lại
Vài phút sau, đầu cô bé dựa vào vai Khương Yếm
Khương Yếm cụp mắt, lấy điện thoại ra bắt đầu xem tin tức
Thẩm Tiếu Tiếu nhìn thấy cảnh này, cúi đầu nhắn tin cho chị gái: [Em có cảm giác chị Khương Yếm ngày càng tốt hơn.]
[Trước kia đã rất tốt rồi, bây giờ còn tốt hơn trước nữa, hí hí.]
Thẩm Hoan Hoan: [Chúng ta đã từng cùng nhau vào nhà tang lễ Nam Tạng rồi cơ mà.]
Cô nàng kể lại những chuyện mình phát hiện được: [Khi đó Bình Bình sử dụng năng lực để chúng ta nhớ lại ký ức của mình, trong đầu chị xuất hiện rất nhiều cảnh tượng, có những cái rõ là đã từng trải qua, có những cái chúng ta lại vô tình không chú ý đến trong lúc vượt ải.]
[Ở trong nhà tang lễ Nam Tạng, chị Khương Yếm vẫn luôn vô thức đút tay vào trong túi, thậm chí để rất lâu vẫn không rút ra.]
Thẩm Hoan Hoan nghiêm túc gõ màn hình: [Trước đây chị ấy không hề có thói quen này, sau đó chị đã ngẫm kĩ về nó.]
[Lá bùa thời gian kia vẫn luôn ở trong túi của chị Khương Yếm.]
[Trong tiềm thức, chị ấy luôn nghi ngờ về phương thức hoạt động của trường năng lượng nên mới chuẩn bị tâm lý sẵn sàng cứu người.]
Thẩm Tiếu Tiếu: [QAQ]
[Rái cá rơi lệ.jpg]
[Chị Khương Yếm thật tốt, em vĩnh viễn yêu chị ấy huhuhu.]
Lúc về lại Giang Thành thì trời đã tối, Khương Yếm về tới nhà là nằm lên sô pha
Nghỉ ngơi một lúc, cô lê thân đi làm bữa tối, khi mở tủ lạnh ra, cô nhìn thấy đống rau dưa tươi mới xanh mát, còn có cả bánh mì nướng thủ công được cắt lát và đóng gói lại, bánh tiramisu đựng trong chiếc hộp nhỏ, một chiếc bánh sandwich kẹp thịt gà và khoai tây nghiền
Trên mỗi túi đồ ăn đều có tờ giấy note, đính kèm thêm một bông hoa đào nhỏ
“Chị ơi, cái này có hạn sử dụng là ba ngày, có thể không ngon lắm, sau này sẽ ngon hơn.’’
“Ngày viết 18/7.”
Có lẽ là đồ ngọt mà Mục Vọng đang nghiên cứu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khương Yếm lấy những món đồ ngọt ra, không định nấu cơm nữa, cô bước đến cái túi lớn đặt ở cửa, lấy từ trong đó những thứ mà những nhà ngoại cảm đã nhét vào lúc sáng, xương sườn rán, món kho, một tô thịt, sau đó cắt dưa hấu
Chuẩn bị xong xuôi, Khương Yếm bắt đầu xem phim kinh dị
Bữa cơm này kéo dài suốt một tiếng đồng hồ, ăn uống no nê, Khương Yếm thoải mái duỗi vai, dời chiếc bàn xa chút, mắt không thấy tâm không phiền
Dọn dẹp rác quá là mệt, tốt nhất nên đi nằm tiếp vậy
Nhưng Khương Yếm mới vừa nằm một lát, điện thoại đã vang lên hai tiếng “ting ting”
Có lẽ ai đó đang nhắn tin trong nhóm, Khương Yếm mở tin nhắn trong nhóm ra
Quả nhiên vài giây trước Thẩm Tiếu Tiếu đã gửi một tin nhắn thoại dài sáu giây
Khương Yếm click mở nó, giọng nói khiếp sợ của Thẩm Tiếu Tiếu vang lên…
[Chị em ơi, tin tức nội bộ, tin tức nội bộ, Cẩm Xuyên xảy ra chuyện lớn rồi!!]
Thẩm Hoan Hoan tiếp lời: [Đừng nghe con bé nói bậy, không phải tin tức nội bộ, rất nhiều nhà ngoại cảm đã biết chuyện.]
[Mới chiều nay, một nhà ngoại cảm về quê ở Cẩm Xuyên, đột nhiên thấy mệnh cách của cả gia đình được cải thiện đôi chút
Ban đầu anh ta nghĩ gia đình đã làm chuyện tốt gì đó, chẳng hạn như quyên góp hoặc giải cứu những con vật nhỏ, nhưng sự thật là chẳng làm gì cả.]
[Sau đó nữa anh ta phát hiện mệnh cách của hàng xóm cũng đã được cải thiện, dù không rõ lắm, nhưng mấy chuyện như mệnh cách, chỉ cần cải thiện đôi chút thôi thì đã là chuyện đáng mừng rồi.]
[Vì việc này quá kỳ lạ nên anh ta đã báo lại với Cục Quản lý siêu nhiên, cấp trên nhận được tin thì lập tức phái chuyên gia đến kiểm tra, kết quả phát hiện nguyên nhân là do ngọn núi bị sập kia.]
Khương Yếm không hiểu: [Sao lại liên quan đến nó?]
Thẩm Hoan Hoan nghiêm túc nói: [Trong ngọn núi hoang kia có lăng mộ của hoàng đế.]
[Sáng nay trong lúc thi công, đội xây dựng đã đào trúng cơ quan bên ngoài ngôi mộ
Cơ quan đó đã làm nổ tung một nửa ngọn núi, may mà không có thương vong, nặng nhất cũng chỉ nhập viện vài ngày.]
[Không biết người thiết kế cơ quan kia có phải thiết kế sai không, vụ nổ này không chỉ làm nửa ngọn núi nổ tung, mà còn làm nổ miệng hoàng lăng, long khí trong long mạch rò rỉ ra ngoài
Long khí thực ra là một loại yêu khí, linh khí tinh túy, có thể đi vào trong cơ thể vạn vật mà không gặp phải trở ngại, giúp thanh lọc cơ thể, cải thiện mệnh cách.]
[Rất nhiều lăng mộ hoàng đế khi xuất hiện đều có hiện tượng này, nhưng phạm vi ảnh hưởng mệnh cách với quy mô lớn như thế lại chưa từng xảy ra, cho nên hiện tại có rất nhiều nhà ngoại cảm đã đến Cẩm Xuyên để “cọ” long khí rồi.]
Tất nhiên Khương Yếm biết hiệu quả của long khí, suy cho cùng cô chính là người được lợi từ việc hưởng long khí của nữ đế
Lúc trước bản thể của cô được đặt trên đầu long mạch, được long mạch “tưới tắm” hơn một ngàn năm, nhờ đó mà tuổi thọ của bản thể trực tiếp tăng lên ba ngàn năm
Tuy nhiên thời gian sau tuổi thọ của bản thể lại tăng lên rất chậm, không thể dựa vào chuyện này để xác định tuổi tác của cô nữa
Thẩm Tiếu Tiếu đề nghị trong nhóm: [Chúng ta có nên đến đó chung vui không?]
Ngu Nhân Vãn chần chờ nói: [Cũng không có ích lắm… Thời gian để cải thiện mệnh cách rất ngắn, nhiều lắm cũng chỉ hai tuần thôi.]
Thẩm Tiếu Tiếu: [Thay đổi cách nghĩ chút, vô duyên vô cớ chị lại có hai tuần gặp may đó!]
Ngu Nhân Vãn lập tức lung lay
Bây giờ em ấy không gặp xui nhưng cũng chẳng có tí may mắn nào, em ấy hỏi Khương Yếm: [Khương Khương có đi không?]
Khương Yếm: [Không đi.]
Ngu Nhân Vãn lập tức đáp: [Thật trùng hợp, em cũng không đi.]
Bình Bình: [Xem thường.jpg]
Cô bé gửi tấm ảnh vào trong nhóm chat: [Em đã có được ảnh chụp ngôi mộ từ tay sư tỷ, mọi người đừng lan truyền ra ngoài nhé.]
[Trông khá kỳ lạ đấy, cơ quan ngay cửa mộ chỉ có một câu thôi
Hiện giờ các chuyên gia khảo cổ đều đang sứt đầu mẻ trán, không dám xông vào, cũng chẳng giải mã được.] 
Thẩm Tiếu Tiếu click mở ảnh chụp, ba giây sau liền tắt tấm ảnh đi: [Gì đây
Đây là chữ viết hả
Chị còn tưởng là tranh vẽ…]
Bình Bình khẳng định: [Nghe nói là chữ trong nội bộ hoàng tộc nước Khương, chuyên dùng để truyền đạt và bảo tồn bí mật.]
[Đã có chuyên gia dịch ra rồi, nhưng đáp án vẫn sai.]
Sau khi nhìn thấy dòng chữ “chữ trong nội bộ hoàng tộc nước Khương” thì Khương Yếm đã lập tức click mở tấm ảnh
Loại chữ thế này đòi hỏi phải có nhiều chuyên gia dịch thuật cùng hợp tác, nhưng đối với cô thì nó lại vô cùng quen thuộc
Trên cánh cửa đồng cao lớn chỉ có một câu:
[Trong trận chiến Tam Hoài, vị tướng nào của nước Khương là người thống lĩnh đội quân trăm người xuất trận, cuối cùng chôn thân trong núi tuyết?]
Câu trả lời đã được ghi chép rõ ràng trong sử sách
Là Diêu Sử An
Nhưng đáp án thật sự chỉ có vài người biết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Là Khương Xích Khê
Đây là nữ đế đời thứ hai trong lịch sử nước Khương, năm bốn mươi lăm tuổi, bà đã nhường ngôi cho hoàng thái nữ, sau đó theo đuổi lý tưởng từ khi còn nhỏ của mình
Bà khoác áo giáp lên người, xông ra sa trường, đích thân đổi lấy trăm năm thái bình cho nước Khương
Sau khi chết, di thể của bà được bí mật đưa về hoàng lăng, bà đã nhường cơ hội lưu danh sử sách cho vị tướng đã qua đời vì bệnh trên đường hành quân, người đó cũng là bạn thân của bà - Diêu Sử An
Thẩm Tiếu Tiếu suy đoán trong nhóm chat: [Nước Khương có tổng cộng năm vị nữ đế, ngôi mộ này hẳn là mộ của nữ đế Xích Khê nhỉ?]
Bình Bình: [Chắc là vậy.]
Khương Yếm cụp mắt xuống, cô nhắn tin vào nhóm chat: [Ngày mai chị sẽ đi Cẩm Xuyên.]
Ngàn năm sau, người duy nhất còn sống biết được bí mật ấy chính là cô
Cho nên Khương Yếm có dự cảm rằng, ngôi mộ này có vật gì đó thuộc về cô
Cô và Khương Xích Khê có mối quan hệ phức tạp, nếu đối phương thật sự để lại gì đó cho cô thì cô cũng muốn đi lấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.