Khương Yếm vốn muốn rời khỏi ngôi mộ ngay lập tức, đi thẳng đến Cục Quản lý siêu nhiên để kể rõ câu chuyện về bộ váy cưới này, tỏ ý rằng chỉ cần họ sửa được nó thì cô cũng có thể giải phóng năng lực hiện tại của mình Nhưng nghĩ kỹ rồi, cô lại dừng bước Khương Yếm tìm một mỏm đá rồi ngồi xuống Cô muốn đọc hết nhật ký của Hà Thanh Phù, ngay tại đây Từ lúc nhìn thấu ý đồ của Hà Thanh Nguyên thì cô đã bị ông gắn cho cái mác cứu tinh, nhưng Khương Yếm lại chẳng muốn cứu thế, vậy nên cô rất ghét cảm giác này Cô biết Hà Thanh Nguyên sẽ không dừng lại, nhóm lãnh đạo của Cục Quản lý siêu nhiên cũng không, nhưng giờ đây cô đã hòa nhập với xã hội loài người, thậm chí còn kiếm tiền mua nhà, có rất nhiều bạn tốt, thích ăn thức ăn của con người Cứ thế, cô đã có dục vọng, không muốn trở về với núi rừng nữa Vậy nên Cục Quản lý siêu nhiên vẫn sẽ tìm đến cô, chắc chắn giữa cô với họ sẽ có một cuộc đàm phán Khương Yếm đã đoán được kết quả của cuộc đàm phán…
Cô từ chối hy sinh bản thân, từ chối biến bản thể thành phù văn, từ chối vứt bỏ thân phận yêu tộc và từ chối trở thành người bình thường Có lẽ sẽ có người giúp cô, nhưng cũng sẽ có người dùng tất cả khả năng để khiến cô đi ngược lại với ý muốn ban đầu Khương Yếm sẽ không để họ khống chế, vì thế cô sẽ dốc hết sức để phản kháng Nếu chuyện này xảy ra thì cả hai bên sẽ phải chịu tổn thất.
Nhưng Khương Yếm chẳng thể nghĩ ra cách nào khác, đám người Hà Thanh Nguyên cũng không thể đưa ra giải pháp khác ngoài việc hy sinh cô, vậy nên Khương Yếm vẫn luôn tính toán trong đầu, khi nào thì sẽ va chạm với đối phương, khi nào thì rời khỏi đây, khi nào thì tách khỏi xã hội loài người, khi nào thì trở về nơi yên tĩnh thuộc về yêu tộc Những điều này không phải mong muốn ban đầu của cô, mà cô cũng không muốn phải sống ở một nơi đòi hỏi cô phải hy sinh, dù chỉ có vài người muốn hy sinh cô Nhưng bây giờ đã khác Khương Yếm lộ vẻ buồn bã hiếm thấy Nỗi buồn này khác hẳn cảm giác chứng kiến đồng đội của mình bị giết rồi sống lại, nỗi buồn này xuất phát từ cảm giác người nào có thể giúp cô được chứ Đúng vậy, giúp cô Dù sao ngay từ đầu Hà Thanh Phù cũng chẳng muốn giúp cô, bà ấy chỉ muốn trao đổi lợi ích giữa người với yêu, nhưng cuối cùng Khương Yếm cũng đã nhìn thấy cái nhìn nên có từ thế giới loài người Trong nhóm lãnh đạo của Cục Quản lý siêu nhiên không chỉ có phe hy sinh yêu tộc, mà còn có phe tự giải cứu, hơn nữa hành động tự giải cứu này đã được bắt đầu từ lâu Quan trọng nhất là kết quả mà Hà Thanh Phù tạo ra không chỉ có trao đổi lợi ích, mà còn giúp cô giải quyết những khó khăn hiện tại Khương Yếm không cần phải rời xa căn nhà mà cô đã cất công lựa chọn, chẳng cần phải rời xa những đồ dùng được cô dày công sắp xếp, không cần phải rời xa tiệm lẩu gần nhà hay cắt đứt với bạn bè, sau này cô vẫn còn rất nhiều cơ hội để tiêu hết số tiền bản thân kiếm được Mà muốn có được những điều đó, Khương Yếm chỉ cần khiến bản thân trở nên mạnh hơn…
Đây là một cuộc giao dịch mà ngay cả tên ngốc cũng sẽ đồng ý Nghĩ đến đây, Khương Yếm bèn mở khóa balo, lấy bộ váy cưới nghìn năm ra, ngắm nhìn nó lần nữa Hà Thanh Phù là người thông minh và có sức hút, sự ưu tú của bà ấy xứng đáng với vị trí cục trưởng Cục Quản lý siêu nhiên Chỉ mình bà ấy mà đã tìm ra cách lấp lỗ hổng của việc “hóa yêu thành bùa”…
Hóa yêu thành bùa gồm hai bước Thứ nhất phải tách yêu quái ra khỏi bản thể của nó, cùng lúc ấy, bản thể của yêu quái kéo theo cả năng lực của nó sẽ hóa thành một tấm phù văn Thứ hai là linh hồn của yêu quái sẽ nhập vào thân xác mà Cục Quản lý siêu nhiên đã chuẩn bị sẵn, khi ấy yêu quái sẽ trở thành một người bình thường Hà Thanh Phù đã nghĩ về việc tại sao yêu tộc chỉ có thể trở thành con người sau khi hóa thành phù văn Là bởi vì thân xác của động vật và thân xác của cây cỏ không thể phục chế, chúng có sinh mệnh, là sinh mệnh độc nhất vô nhị nên Cục Quản lý siêu nhiên không thể tìm được thân xác phù hợp với chúng, chỉ có thể luyện ra một thân thể bằng thuốc từ những thảo dược quý hiếm để chứa đựng linh hồn quá đỗi mạnh mẽ của yêu tộc Nhưng váy cưới là vật chết Nó là vật được dệt may thủ công và có thể sao chép từng cái một, vậy nên chỉ cần sẵn lòng đi tìm vật liệu, sẵn lòng dành thời gian thì có thể làm ra một bản thể tương đồng, dùng để chứa đựng linh hồn mạnh mẽ của nó Mà đã là giao dịch thì bản thể mới phải mạnh hơn bản thể ban đầu Vì vậy, Hà Thanh Phù thông qua mối quan hệ với Bạch Trạch mà tìm đến Chúc Long, nhờ Chúc Long đưa mình đến thời điểm Khương Yếm vừa có được thần thức Ở nơi mà không một ai biết, bà ấy đã may cho cô một bản thể hoàn toàn mới, tìm cho cô thêm nhiều long mạch, làm ấm bản thể này trong một nghìn năm, chỉ đợi nghìn năm sau là Khương Yếm có thể sử dụng nó Cũng tức là một khi Khương Yếm đồng ý từ bỏ bản thể của mình, để bản thể hiện tại hóa thành phù văn, để linh hồn nhập vào chiếc váy cưới ngàn năm này thì tuổi thọ của cô có thể tăng thêm bốn nghìn năm, sánh ngang với đại yêu trong Sơn Hải Kinh, sức mạnh cũng sẽ được tăng lên và nếu may mắn, thậm chí cô có thể nắm giữ quy luật thế giới Đây là một cuộc giao dịch không thể từ chối Hà Thanh Phù thật sự đã làm được những gì mà bà ấy đã nói trên màn trướng “Chúng ta sẽ cố gắng tìm ra điều kiện khiến đối phương không thể từ chối, hoàn thành cuộc giao dịch trao đổi lợi ích này.”
Khương Yếm cong khóe môi Ngón tay cô lướt nhẹ qua linh vật rồng phượng được thêu trên váy cưới Xét theo tình hình hiện tại, mối ràng buộc giữa cô và Hà Thanh Phù chắc chắn không chỉ nằm ở bộ váy cưới này Người nuôi dưỡng cô trong địa cung năm ấy rất có thể là ý thức của Hà Thanh Phù khi chiếm được cơ thể của Khương Xích Khê Nghĩ vậy, Khương Yếm bình tĩnh lại, đặt váy cưới trong tay xuống rồi cầm quyển nhật ký lên lần nữa Cô lật lại trang ban nãy rồi lật tiếp trang sau Trong nhật ký, Hà Thanh Phù viết rằng bà ấy đã tốn mất hai năm để thu thập toàn bộ các loại nguyên liệu Cứ đến đêm khuya bà ấy sẽ đến địa cung, tỉ mỉ nghiên cứu các đường chỉ được may như thế nào, đo kích thước hoa văn, còn tập thêu thùa trên các loại vải thông thường, luyện đến mức chẳng biết đã làm hỏng bao nhiêu mảnh vải.
Bà ấy nghiêm túc viết trong nhật ký:
[Cứ vài ngày ta sẽ đi trộm lấy bộ váy cưới mà Khương Xích Khê vứt bừa trong hoàng lăng, đem nó đến địa cung để nghiên cứu rồi lại đem trả nó về chỗ cũ trước khi trời sáng Từng ngày trôi qua rất nhàm chán, nhưng vì có mục tiêu nên ta cũng chẳng thấy nhàm chán nữa.]
[May thay khi ấy ta đã liên kết hết thảy cả trong lẫn ngoài hoàng cung, biết rõ khi nào sẽ có cung nữ đi lại, khi nào lính gác hoàng lăng sẽ thức dậy đi tuần tra, vậy nên hành vi của ta chẳng bị ai phát hiện.]
[Váy cưới sắp may xong rồi, cuối cùng ý thức của ta cũng có thể tách khỏi Khương Xích Khê, mấy ngày nay thật sự đã làm phiền cô ấy rất nhiều, tuy cô ấy phớt lờ sự tồn tại của ta, như thể đó giờ không hề hay biết ta ngụ trong cơ thể của cô ấy, dùng chung linh hồn với cô ấy.]
Đọc đến đây, là nhân vật chính trong câu chuyện, Khương Yếm đã có thể đoán được Hà Thanh Phù sẽ viết gì phía sau Quả như dự đoán, lúc Khương Yếm lật sang vài trang kế, hai chữ to đùng đập thẳng vào mắt cô [Thôi chết…]
Dù cho chỉ đọc dòng chữ nhưng cô vẫn có thể thấy được vẻ mặt kinh hoàng lẫn vẻ không thể tin nổi của Hà Thanh Phù khi đó [Sao nó lại hóa hình rồi?]
*
Trước khi để Chúc Long đưa ý thức của mình xuyên thời gian, Hà Thanh Phù đã lên kế hoạch xong xuôi Bà ấy phải tránh mọi nhân quả, bí mật tạo ra một bộ váy cưới khác rồi đặt nó tại nơi giao nhau của ba dòng long mạch, để tuổi thọ của nó chạm đến giới hạn của thiên đạo, giao dịch thành công với yêu quái váy cưới kia Trong suy diễn của bà ấy, yêu quái váy cưới sẽ ở trong lăng mộ của nữ đế suốt nghìn năm, liên tục hấp thụ long khí từ long mạch, tăng tuổi thọ của bản thân lên sáu nghìn năm Cho đến một nghìn năm sau, nó bị các chuyên gia khảo cổ đào lên, bị đưa đến viện Bảo tàng Quốc gia Nếu không vì long khí trong lăng mộ của nữ đế đã bị nó hấp thụ sạch sẽ thì nó chẳng định đi đâu, hơn nữa nó cũng muốn xem thế giới loài người ra sao nên mới không phản kháng, mà ngoan ngoãn nằm trong tủ trưng bày của viện bảo tàng Những chuyện trên là điều chắc chắn sẽ xảy ra Dẫu sao bà ấy đã từng liên kết với bộ váy cưới Nó là như vậy và đây chính là trải nghiệm của nó, là câu chuyện của nó Vậy nên Hà Thanh Phù chỉ cần tìm nơi thích hợp để chờ váy cưới xuất thế Bà ấy đã chọn Hạnh Sơn Vì bà ấy từng thấy Hạnh Sơn sẽ bị đội thi công khai thác trước khi cuộc khủng bố hồi sinh diễn ra, thời gian rất phù hợp, chỉ cần bà ấy xây dựng lăng mộ trong Hạnh Sơn và thiết kế cơ quan, đến lúc ấy cơ quan ở cửa lăng mộ sẽ bị đội thi công kích hoạt, đỉnh núi nổ tung, lối vào lăng mộ sẽ xuất hiện Sau khi Cục Quản lý siêu nhiên tìm được lăng mộ, họ tự khắc sẽ hiểu bà ấy muốn làm gì, chắc chắn sẽ cầm lấy bộ váy cưới được phục chế đi tìm yêu quái váy cưới, thuyết phục nó đổi bản thể và tiến hành trao đổi với nó Quả là một kế hoạch hoàn hảo Nhưng Hà Thanh Phù lại không ngờ rằng, từ khi ý thức của bà ấy đến thế giới này, từ khi bà ấy thường xuyên đến lăng mộ trộm lấy váy cưới để nghiên cứu thì câu chuyện đã bắt đầu chuyển sang hướng khác rồi Trong dòng thời gian trước đây, bộ váy cưới chưa từng được Khương Xích Khê để ý đến, nó chỉ là vật sưu tầm được sửa lại, sau đó bị ném vào hoàng lăng lạnh lẽo u tối, chỉ chờ ngày cửa lăng mộ bị niêm phong rồi trở thành vật bồi táng cho Khương Xích Khê, ngủ một giấc dài dưới lòng đất cùng bà Chuyện này rất bình thường, dù sao sẽ chẳng có ai lại đi nảy sinh tình cảm với một vật chết cả Trong thời đại của thầy trừ yêu, một khi váy cưới hóa hình, vì sự an toàn của bản thân, chắc chắn nữ đế sẽ gọi thầy trừ yêu đến để giết con yêu quái này Dẫu nó vẫn còn rất nhỏ, không hề có sức sát thương gì Vì vậy, mặc dù váy cưới đã có thần thức nhưng vẫn không lựa chọn hóa hình, bởi nó sợ sẽ bị thầy trừ yêu bên ngoài phát hiện, dẫu sao hiện tại nó rất yếu ớt, năng lực thiên phú chỉ là tăng mức độ yêu thích của người khác với mình, chẳng có tính công kích nào, chỉ như những đứa nhỏ mấy tuổi ở thế giới loài người thôi Nhưng sau khi Hà Thanh Phù xuất hiện thì mọi chuyện đã khác Dưới góc nhìn của váy cưới, vị nữ đế quyền lực ấy không chỉ sửa lại bản thể, ban cho sự sống mà thỉnh thoảng còn đến thăm mình, bà ấy sờ vào tay và bụng cô bé, nghiêm túc ngắm nhìn những hoa văn trên người cô, thậm chí còn khen ngợi linh vật trên người cô bé rất đẹp nữa Lúc Hà Thanh Phù đang nghiên cứu hoa văn trên váy cưới thì bộ váy cưới cũng đang nghiên cứu bà ấy Cuối cùng, sau hai năm chung sống, bộ váy cưới đưa ra kết luận rằng đối phương rất thích mình, bởi đối phương thường không nỡ đặt cô bé trở lại hoàng lăng, trong địa cung cũng rất lưu luyến, tưởng như rất muốn ôm cô bé ngủ cùng.
Dính chặt yêu quá, khiến yêu cảm thấy bối rối Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, vào một buổi đêm khuya, bộ váy cưới nhỏ thử móc sợi chỉ đỏ vào ngón út của đối phương, còn kéo kéo:
“Người có ý gì?”
Khi ấy Hà Thanh Phù đang mô phỏng lại hình dáng hoa văn của đám mây cuối cùng trong đầu, chỉ chờ đến lúc để khâu thử nó, trong lòng tràn ngập niềm vui vì mọi thứ sắp được hoàn thành Nghe thấy câu nói kỳ lạ ấy, bà ấy không thể phản ứng ngay, chỉ lặp lại:
“Ý gì?”
Thời gian ngưng đọng ba giây, Hà Thanh Phù nghi ngờ ngẩng đầu lên, bà ấy nhìn ngón út của mình trước, ngây ngốc mấy giây rồi lập tức nhìn bộ váy cưới trước mắt Luồng ánh sáng vàng lóe lên Lúc sau, một cô bé xinh xắn tầm bốn năm tuổi đứng trước mặt bà ấy Cô bé mặc một bộ cung trang màu hồng, vấn hai búi tóc rất dễ thương, gương mặt trông rất bụ bẫm nhưng vẻ mặt lại hơi lạnh lùng, còn có vẻ khó chịu “Sao người cứ sờ con mãi thế?”
“Bụng con bị người sờ đến đỏ cả rồi.”
Nói rồi cô bé kéo chiếc váy lên, để lộ phần bụng mềm mại, gật đầu chắc nịch: “Đỏ rồi.”
Hà Thanh Phù chẳng biết đang xảy ra chuyện gì, đầu óc bà ấy trống rỗng Bộ váy cưới lẽ ra không nên hóa hình, thế tại sao nó lại đột nhiên hóa hình, rõ là phải đến nghìn năm sau nó mới hóa hình mà Hơn nữa một khi yêu vật đã hóa hình thì không thể xoay chuyển nữa, nó cần ăn uống ngủ nghỉ, nếu không sẽ chẳng thể kéo dài thời gian duy trì bản thể Nhưng dù sao Hà Thanh Phù đã làm cục trưởng ở tuổi mười tám, bà ấy sẽ không cảm thấy tuyệt vọng chỉ vì chuyện bất ngờ xảy ra này Bà ấy nhanh chóng bình tĩnh lại, suy nghĩ xem bây giờ nên làm thế nào, liệu có thể tìm ra cách tránh được nhân quả để dòng thời gian diễn ra như bình thường hay không [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Sau khi suy nghĩ nửa phút, Hà Thanh Phù đưa ra kết luận [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Có thể Bởi vì chiếc váy cưới vốn sẽ ở trong lăng mộ nữ đế một nghìn năm, chẳng có quan hệ nhân quả với bất kỳ ai, cũng đâu liên quan đến sự lựa chọn hay tương lai của ai, vậy nên chỉ cần giấu cô bé ở nơi nào đó, không để ai phát hiện thì thế giới này vẫn có thể vận hành như ban đầu mà chẳng phải hình thành một thế giới song song không liên quan gì với thế giới ban đầu Sau khi nghĩ kỹ những điều này, Hà Thanh Phù bèn ngồi xổm xuống, cẩn thận xoa bụng bé gái:
“Xin lỗi, sau này ta sẽ không làm vậy nữa.”
“Hai năm nay con có sợ không?”
Gương mặt tròn nhỏ hỏi lại: “Có gì mà con phải sợ.”
“Người nên sợ là người mới đúng.”
Hà Thanh Phù bật cười: “Nếu nhóc nghĩ ta sẽ sợ thì sẽ không xuất hiện rồi.”
Nói rồi bà ấy bèn chỉ địa cung: “Sau này con sống ở đây có được không Bên ngoài có nhiều thầy trừ yêu lắm, con mà ra ngoài sẽ rất tệ đó.”
Cô bé “ừm” bừa một tiếng Tòa địa cung này nằm ngay dưới hoàng cung, là nơi chỉ có các đế vương của nước Khương mới biết, sẽ chẳng có ai vào đây cả, vậy nên để cô bé ở đây rất an toàn, cô bé cũng không tiếp xúc với con người được Trời sắp sáng, Hà Thanh Phù phải đi rồi Vì để người gác mộ không phát hiện ra bộ váy cưới bị mất, bà ấy phải mang bản phục chế của bộ váy cưới vào trong hoàng lăng, sau này mới mang nó đến Hạnh Sơn sau Trước khi rời đi, bà ấy không yên tâm mà dặn dò đứa nhỏ: “Nhất định không được chạy lung tung, chuyện này rất quan trọng, biết chưa?”
Bé gái nhăn mày nhăn mặt: “Đương nhiên là con sẽ không chạy lung tung rồi.”
“Không phải người đang quan tâm con đấy chứ.”
Hà Thanh Phù mím môi, bà ấy không biết nên giải thích chuyện này thế nào Bây giờ bà ấy đã biết tại sao cô bé lại hóa hình rồi Là vì sự xuất hiện của bà ấy, là vì những gì bà ấy đã làm khiến bộ váy cưới cảm thấy tò mò, là vì hành động của bà không mang lại cảm giác đáng sợ cho cô bé Nhưng lúc này bà ấy đã tổn thương cô bé rồi Đáng lẽ ra bộ váy cưới phải được tự do chứ không phải chỉ sống trong địa cung, hơn nữa sau khi Khương Xích Khê băng hà, ý thức của bà ấy cũng tiêu tan theo, lúc ấy cô bé sẽ phải làm sao Bị tẩy não rồi trốn tới trốn lui suốt một nghìn năm, hay bị thương nặng, trở về hình dáng ban đầu nằm trong lăng mộ nữ đế, để mọi thứ quay lại đúng quỹ đạo Tất cả những chuyện đó đều không phải ước nguyện ban đầu của Hà Thanh Phù Bà ấy chỉ đến đây để làm một cuộc giao dịch, nhưng giờ đây Hà Thanh Phù đã ở trong tình thế tiến thoái lưỡng nan, như thể dù bà ấy có làm thế nào thì cũng là sai Nhưng câu tiếp theo của cô bé đã cắt đứt mạch suy nghĩ của bà ấy “Bên ngoài có rất nhiều thầy trừ yêu, từ khi xuất hiện con đã biết bản thân chỉ có thể sống ở đây rồi, nếu người còn muốn sờ con thì hãy làm một chiếc giường thật đẹp rồi đặt trong địa cung ấy, con mệt rồi.”
Hà Thanh Phù ngơ ngác: “Như thế là được rồi à?”
Cô bé gật đầu Hà Thanh Phù lại hỏi cô bé: “Con còn muốn gì nữa không?”
Cô bé nghĩ một lúc, phủ định: “Không có.”
“Nói chuyện mệt lắm, người đừng hỏi con nữa.”
Dứt lời, cô bé tức khắc biến về bản thể, chậm rãi bay lên bệ đá bên cạnh, trông như muốn đi ngủ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Hai phút sau, mắt thấy Hà Thanh Phù vẫn chưa đi, cô bèn thúc giục bằng cách mô phỏng lại tiếng ngáy “Khò…”
Hà Thanh Phù bị tiếng ngáy chọc cười, nỗi bất an trong lòng cũng vơi đi một chút Bà ấy lặng lẽ rời khỏi địa cung, đặt bản phục chế của chiếc váy vào hoàng lăng trước khi mặt trời ló dạng Sau khi trở về tẩm cung, bà ấy lấy một xấp bùa phục hồi cơ thể trong hộp ra, xóa bỏ tất thảy những cơn mệt mỏi tích tụ trong đêm Bởi vì bà ấy biết mình trở về một nghìn năm trước để làm gì, quá trình may váy cưới trong đêm rất mệt, cho nên Hà Thanh Phù chuẩn bị rất nhiều loại bùa này, tuyệt đối không để Khương Xích Khê mang theo cơ thể mệt mỏi thượng triều vào sáng sớm.
Làm xong mọi thứ, Hà Thanh Phù trả lại quyền kiểm soát cơ thể cho Khương Xích Khê rồi ngắm nhìn thế giới của một nghìn năm trước qua đôi mắt bà …
Khương Yếm lật trang nhật ký tiếp theo, vẻ bối rối của Hà Thanh Phù hiện rõ [Mọi chuyện đột nhiên trở nên tồi tệ, ta không biết phải làm sao nữa.]
[May thay hiện giờ con bé vẫn chưa muốn rời khỏi địa cung, giúp ta thoát khỏi trách nhiệm tinh thần, chuyện của sau này thì để sau này nói đi, ta sẽ cố gắng giữ thế giới đi đúng quỹ đạo, nhưng ta cũng chẳng muốn tổn thương đứa nhỏ vô tội này, bây giờ ta không thể liên kết được nữa, không biết tương lai sau này sẽ thế nào.]
[Nhưng phải nói sao đây…]
Hà Thanh Phù nghiêm túc viết: [Con bé trông giống ta thật đấy, còn đáng yêu hơn ta hồi nhỏ nữa, gương mặt tròn trịa bầu bĩnh, nếu không phải lúc đó trong đầu ta chỉ toàn những rắc rối trong tương lai thì có lẽ ta sẽ véo con bé rồi.]
[Ngoài ra con bé có vẻ không bình tĩnh như vẻ bề ngoài của mình, khi nói chuyện cứ nắm chặt tay, có vẻ khá căng thẳng.]
[Vẫn chỉ là một bạn nhỏ mà thôi.]