Sáng sớm, Tô Hạo ngủ ngon giấc, sướng như tiên, đến khi tỉnh dậy thì phát hiện mặt trời đã sắp đốt đến mông mình rồi
"Ngủ một giấc thật sự là thư thái, không phải đi làm quẹt thẻ, thoải mái thật là rối tinh rối mù
Tô Hạo lẩm bẩm một mình
Đột nhiên hắn nhớ ra mình còn có cái hệ thống điểm danh, cần phải mở ra, nhất thời lại lắc đầu, lẽ nào ta không thể nào thoát khỏi vận mệnh điểm danh này
"Trong lòng niệm điểm danh
【Chúc mừng kí chủ, điểm danh thành công, nhận được giá trị điểm danh 20 điểm, thưởng ngẫu nhiên thẻ rút thưởng đồng hạng một cái, hi vọng kí chủ không ngừng cố gắng, kiên trì điểm danh.】 "Ừm, lại còn có thưởng
Tô Hạo vui vẻ ra mặt, lúc trước nói là thưởng ngẫu nhiên, không ngờ lần thứ hai điểm danh đã có thể ngẫu nhiên nhận được một phần thưởng rồi
【Tiêu hao 1 thẻ đồng hạng, đang rút thưởng】 【Chúc mừng kí chủ, nhận được một ngân phiếu 1000 lạng, đã cất trong túi đồ.】 "Một ngàn lạng ngân phiếu, không ngờ hệ thống lại có cả vật này, sau này có lẽ sẽ không phải lo về tiền bạc nữa
Tô Hạo nhìn ngân phiếu trong túi đồ, trong lòng có chút vui sướng
Tuy nhà họ Tô rất có tiền, nhưng các khoản chi tiêu cũng không ít, nói thật thì mỗi tháng Tô Hạo chỉ nhận được 500 lạng, còn bổng lộc một tháng ở Bộ Viện chỉ có 100 lạng bạc
Giờ đột nhiên có thêm 1000 lạng, Tô Hạo sao có thể không vui chứ
Trước hết dùng thẻ gấp đôi kinh nghiệm, dù sao 7 ngày có thể nhận thêm 1270 điểm giá trị điểm danh, cái này có thể đổi lấy điểm kinh nghiệm, còn có thể đổi lấy thẻ rút thưởng
【Tiêu hao thẻ gấp đôi điểm danh một tuần, trong một tuần, giá trị điểm danh của kí chủ sẽ gấp đôi.】 "Rất tốt
Tô Hạo bước xuống giường, lúc này bên ngoài cửa đã có nha hoàn chờ sẵn, khi Tô Hạo mở cửa phòng, một nha hoàn giúp Tô Hạo dọn dẹp chăn nệm, một nha hoàn khác thì hầu hạ Tô Hạo mặc quần áo rửa mặt
"Thời gian này khá là thoải mái
Tô Hạo thầm cảm khái
Trong thời gian này, vài nha hoàn khác đã chuẩn bị xong bữa sáng cho Tô Hạo, đồ ăn rất phong phú, Tô Hạo ăn rất vui vẻ
"Thời gian của mấy cậu ấm thật là không tệ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ăn xong bữa, nha hoàn dọn dẹp xong, Tô Hạo bước ra khỏi phủ Tô, lên xe ngựa của Tô Bình, tiến về Bộ Viện
Dù sao thì hiện tại Tô Hạo vẫn là một trong những phó thủ lĩnh của Bộ Viện, đây là công việc của hắn
Đi làm vẫn phải có mặt, tuy bây giờ đã gần trưa, nhưng ai bảo người ta là lãnh đạo chứ
Đi lúc nào cũng không phải vấn đề
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này, đường Phụ Thành đã bắt đầu náo nhiệt
Vì không vội đi đường, Tô Hạo cũng rất kiên nhẫn nhìn dòng người qua lại
Theo như Tô Hạo biết thì Phụ Thành tương đương với thành phố cấp tỉnh ở kiếp trước, ở vào giữa các thành phố tuyến ba, toàn bộ khu vực Phụ Thành quản hạt có khoảng 6 triệu người
Trong mười thành phố của Tây Bắc quận thì xếp thứ năm
Không lâu sau, một mùi hương phấn son như hoa thơm ngát thoảng vào mũi Tô Hạo, hắn ngẩng đầu lên thì thấy hóa ra đường đi của mình đi ngang qua Nguyệt Ảnh lâu
Ngẩng đầu nhìn lên, một đám gái thanh lâu ăn mặc lộng lẫy đang cầm quạt phe phẩy, cười ha hả nhìn những người qua đường
Nguyệt Ảnh lâu là một trong tứ đại hoa lâu của Phụ Thành, các cô nương bên trong đều xinh đẹp như hoa, căn bản không cần phải giống các thanh lâu bình thường khác, phải ra sức tranh giành mối làm ăn
【Nhiệm vụ ngẫu nhiên: Kí chủ là một công tử bột, gặp phải hoa lâu, sao có thể không vào đó một chuyến, mời vào Nguyệt Ảnh lâu, thưởng cho hoa khôi Nguyệt Ảnh 1000 lạng bạc, thưởng thẻ rút thưởng đồng hạng 2 cái.】 "Vừa mới nhận được bạc, giờ đã không còn rồi, nhiệm vụ đúng là kỳ cục, bất quá có 2 cái thẻ rút thưởng đồng hạng, cũng không tệ
"Tô Bình, dừng xe
Tô Hạo bảo Tô Bình dừng xe ngựa, rồi nhảy xuống xe, đồng thời bước vào Nguyệt Ảnh lâu
Tô Bình đánh xe nhìn thấy Tô Hạo bước vào Nguyệt Ảnh lâu, chuẩn bị gọi tiểu nhị trong lâu ra dắt xe của mình đi
"Ngươi ở đây đợi ta một lát, ta vào chút rồi sẽ ra
Tô Hạo nói với Tô Bình
Hôm nay hắn chỉ là vào để nhận thưởng một chút thôi, chứ không có ý định nán lại
"Vâng, thiếu gia
Tô Bình nghe Tô Hạo nói, sắc mặt rõ ràng chấn động, trước đây thiếu gia hễ cứ đến đây thì sẽ ở cả ngày, lẽ nào là vì Cố Tích Nhi tiểu thư đã về nên thiếu gia không dám ở lại
Tô Hạo không hề biết ý nghĩ của Tô Bình, nếu biết, chắc chắn sẽ giáo huấn Tô Bình một trận, sao hắn có thể sợ một nữ nhân được chứ
Nguyệt Ảnh lâu, một trong tứ đại hoa lâu của Phụ Thành, trang trí cực kỳ xa hoa, hôm qua vì Tô Hạo đang vội nên không để ý nhiều, bây giờ nhìn kỹ mới thấy cực kỳ sang trọng, có thể dùng điêu lan ngọc thế để hình dung
Đương nhiên điều hấp dẫn người nhất của thanh lâu, chắc chắn vẫn là các nữ tử bên trong
Tô Hạo vừa bước vào
Tú bà của hoa lâu đã thấy, lập tức cười ha hả bước tới trước mặt Tô Hạo, chuẩn bị mở miệng chào mời Tô Hạo
"Ta tự lên, ngươi không cần tiếp đón ta
Tô Hạo nói với tú bà, sau đó đi thẳng về phía phòng của Nguyệt Ảnh cô nương
Nguyệt Ảnh, là hoa khôi của Nguyệt Ảnh lâu, nhận được đãi ngộ tốt nhất của Nguyệt Ảnh lâu, Tô Hạo đường đi nước bước quen thuộc, tiến thẳng tới trước cửa phòng Nguyệt Ảnh
Gõ cửa
"Nguyệt Ảnh cô nương, là ta, Tô Hạo
Tô Hạo là một đứa trẻ lễ phép, trước khi vào cửa đã gõ cửa trước
Trong phòng, Nguyệt Ảnh đang chuẩn bị gảy đàn, nghe thấy tiếng Tô Hạo ở ngoài cửa, trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc, hôm qua nàng đã biết Tô Hạo trở thành phó thủ lĩnh của Bộ Viện, chắc hẳn không có thời gian đến chỗ của nàng
Nhưng không ngờ chưa đến trưa, Tô Hạo đã xuất hiện ở ngoài cửa phòng nàng
Từ từ đứng dậy, đi ra mở cửa phòng
Ngoài cửa, Tô Hạo nhìn Nguyệt Ảnh vừa mở cửa, mắt có chút đăm đăm
Nguyệt Ảnh, mái tóc dài đen mượt thả trên tấm áo vải mỏng trắng muốt, khuôn mặt trắng ngần, đôi mày đã được tỉa tót cẩn thận, lộ ra sự ngay ngắn, hàng mi chớp động dưới một đôi mắt, như rót nước vào trong, lộ ra vẻ mơ màng dị thường, nhưng trong cơn mơ màng đó, lại sáng ngời dị thường
Lại thêm thân hình mảnh mai, cho người ta cảm giác sạch sẽ đáng thương
"Thưởng 1000 lạng bạc này, hình như cũng rất đáng giá
Tô Hạo thầm nghĩ trong lòng, dù sao Nguyệt Ảnh trước mắt rất xinh đẹp, đáng để khen thưởng
"Tô thiếu gia, hôm nay sao rảnh đến chỗ ta thế
Nghe nói ngươi đã nhậm chức thủ lĩnh Bộ Viện, sao vẫn còn thời gian đến đây
Nguyệt Ảnh nhìn thấy Tô Hạo, trong giọng nói nhẹ nhàng có một tia nghi hoặc, mời Tô Hạo vào phòng
"Ta chỉ là đi ngang qua đây, tiện thể đến xem ngươi một chút, nghe thử tiếng đàn của ngươi, lát sẽ đi ngay
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Hạo bước đến trước giường của Nguyệt Ảnh, nằm xuống luôn, bảo Nguyệt Ảnh gảy cho hắn một bản
"Được thôi
Nguyệt Ảnh nhìn Tô Hạo đang nằm trên giường, chậm rãi đi đến bên cây đàn, bắt đầu gảy
Tô Hạo vốn không hiểu tiếng đàn, nhưng trong tiếng đàn này, hắn cũng cảm nhận được một âm thanh tao nhã
Đương nhiên mục đích Tô Hạo đến đây là để thưởng cho Nguyệt Ảnh, việc nghe tiếng đàn chỉ là để việc thưởng có thêm một chút ý nghĩa mà thôi
Khi tiếng đàn kết thúc
Tô Hạo liền đứng lên, vỗ tay nói: "Nguyệt Ảnh đàn thật hay, nhưng giờ ta phải đến Bộ Viện rồi, không nán lại được nữa, đây là 1000 lạng bạc, là ta thưởng cho ngươi
Ta đi trước đây
Tô Hạo để lại ngân phiếu, rồi rời khỏi phòng Nguyệt Ảnh
Để lại một mình Nguyệt Ảnh ngơ ngác
Nhìn ngân phiếu trên bàn, Nguyệt Ảnh có chút ngây người, trước đây Tô Hạo, chưa từng lần nào để lại nhiều ngân phiếu như vậy
Nàng biết mỗi tháng tiền tiêu vặt của Tô Hạo là bao nhiêu
"Hôm nay hắn sao thế
Nguyệt Ảnh chậm rãi bước đến bên cửa sổ, nhìn Tô Hạo đang lên xe ngựa, trên mặt lộ ra một tia nghi hoặc
"Có lẽ hắn là người tốt nhất mà ta gặp
Nguyệt Ảnh nhìn theo bóng lưng của Tô Hạo, lẩm bẩm
Tuy Tô Hạo được xưng là hoàn khố, nhưng lại chưa từng ép buộc nàng làm bất cứ chuyện gì, đồng thời còn luôn dùng danh tiếng của hắn để bảo vệ nàng
"Tiểu thư, Tô tam thiếu gia này, là một nơi nương tựa không tệ đấy
Lúc này, tú bà vốn trang điểm đậm đã bước từ ngoài cửa vào, nhẹ nhàng nói
"Gia tộc còn nhiều việc chưa xong, làm sao ta có thể chọn nơi nương tựa
Nguyệt Ảnh vốn dĩ rất ôn nhu, giờ lại lộ vẻ lạnh lùng, trong lời nói mang theo một nỗi thê lương và băng giá.