Có một vị Chân Thần Duy Nhất khác
(2)
Cả đám nhìn ma tu Huyết Trần tới, nhìn hắn nói chuyện với cô gái ngồi trên xe, nhất thời có chút kinh ngạc
Cảm giác thật trần tục
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Rất nhanh ma tu Huyết Trần liền bị coi thường, đây dạng người gì vậy
Có điều bọn hắn cũng không nói gì, dù sao thì mỗi người đều có cách sống riêng
Có điều, dáng vẻ người này nhìn như cũng không có tu vi
Sơ Vũ vẻ mặt khiếp sợ nhìn ma tu Huyết Trần, vô thức nói:
“Tiền bối được bao nuôi sao?”
Ma tu Huyết Trần nhìn Sơ Vũ, lạnh lùng nói:
“Ta khuyên ngươi đừng có nói lung tung, nếu như ta từ chức, ngươi nuôi không nổi ta đâu.”
Sau đó, ma tu Huyết Trần nhìn tới Nam Xuyên, nói:
“Người của Đạo Tông?”
“Vãn bối là đệ tử Kiếm Nhất Phong, Nam Xuyên, không phải là đệ tử Đạo Tông.” Nam Xuyên lập tức mở miệng giới thiệu
Trong nháy mắt vừa rồi, hắn có một loại cảm giác bị nhìn thấu
Hơn nữa, đối phương lại nói thẳng hắn là người của Đạo Tông
Chỉ có một khả năng
Đó chính là Đạo Tông thời Viễn Cổ
Kiếm Nhất Phong là tách ra từ Đạo Tông thời Viễn Cổ, loại chuyện này chính bọn hắn cũng không biết
Chỉ có vài tồn tại Viễn Cổ mới có thể biết
Ví dụ như Cổ Phật của Phật Môn lúc trước, lại ví dụ như tông môn Đại Đạo Mê Cung
Bên kia có cơ duyên của tiền bối Kiếm Nhất
Mà Kiếm Nhất chính là người sáng lập Đạo Tông
Cho nên, đối phương chính là tiền bối thời kỳ Viễn Cổ
Thật khó tưởng tượng nổi, tùy tiện ra ngoài cũng có thể gặp phải loại tồn tại này, thời đại này có vẻ như có rất nhiều cường giả xuất hiện
“Tiền bối.” Sơ Vũ chỉ chỉ người bên cạnh, nói:
“Bên kia mới là người của Đạo Tông.”
Ma tu Huyết Trần quay đầu nhìn sang mấy người Kinh Hải:
“Đạo Tông
Kiếm Nhất Phong?” Ma tu Huyết Trần cười cười, nói:
“Kiếm Nhất mà còn sống, có lẽ sẽ bị các ngươi làm cho tức chết
Có điều…”
Ma tu Huyết Trần quay đầu nhìn Kiếm Khởi:
“Tất cả mọi người đều tính là bình thường, duy chỉ có ngươi là khác, ngươi có thể trở thành người giống như chúng ta
Kiếm Nhất mà nhìn thấy ngươi, hẳn sẽ rất vui vẻ.”
Nghe được lời nói của ma tu Huyết Trần, bất kể là Nam Xuyên hay người đàn ông trung niên thuộc Đạo Tông kia, tất cả đều giật nảy mình
Người này, có thể là cường giả thật sự
Bọn hắn không nói gì, cũng không dám hỏi nhiều
“Đi thôi, lên xe.” Ma tu Huyết Trần mở miệng nói
“Tiền bối, tiền vé…” Sơ Vũ cẩn thận nói
Nghe thấy câu này, ma tu Huyết Trần liếc Sơ Vũ một cái, nói:
“Ngươi không thuộc Đạo Tông, cũng không thuộc Kiếm Nhất Phong sao?”
Sơ Vũ gật đầu:
“Vãn bối thuộc Bách Hoa Cốc.”
“Ta ra sân liền có thể giúp ngươi chấn nhiếp Đại Đạo Thiên Thành của Đạo Tông và Kiếm Nhất, giúp ngươi nở mày nở mặt
Ta có thu tiền ngươi sao?”
Sơ Vũ: “???”
Sau đó, hắn nhìn Nam Xuyên một chút, lại nhìn người đàn ông trung niên thuộc Đạo Tông kia một chút
“...”
Đại Đạo Thiên Thành
Kiếm Khởi và Kiếm Lạc cũng giật mình nhìn Nam Xuyên
Người vẫn luôn bị bọn hắn gọi là sư đệ Nam Xuyên thật ra lại là Lão tổ
Khó trách lại có thiếp mời
Nam Xuyên nhún vai, nói:
“Kiếm Khởi sư huynh và Kiếm Lạc sư tỷ không cần quá để ý, đôi khi lời người khác nói đều là giả.”
“Lão tổ vẫn nên gọi thẳng tên chúng ta thì hơn.” Trán Kiếm Khởi rịn mồ hôi, nói
Kiếm Lạc ở một bên cũng gật đầu
Sơ Vũ: “....”
Cho nên hắn cũng không thể tìm Nam Xuyên đòi tiền vé sao
Đạo Tông Vũ Niết và Kinh Hiện cũng giật mình, bọn hắn cũng không biết
Nhưng nhìn bộ dáng bất đắc dĩ của Kinh Hải, hai người biết, lời này là thật
Hơn nữa, Kinh Hải còn biết
— —
Lục gia, ở sân nhỏ của Mộ Tuyết trước đó
Hôm qua, từ lúc Hoa Vũ Tuyết Quý trở về, hắn liền trực tiếp tới nơi này
Chủ yếu là sân nhỏ của hắn đang bố trí lại
Cũng không biết sẽ bố trí thành cái dạng gì
Đại khái là cả phòng đều đỏ
Sau đó đổi đệm chăn mới, tóm lại là tất cả đều thay mới, thay thành màu đỏ
Mẹ chính là thích như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn cũng không có cách nào
Lục Thủy ngồi trong sân nhỏ đọc sách, hôm qua hắn đã thuận tay phát thiếp mời cho Thạch Đầu Nhân
Như vậy hẳn là không còn bỏ sót ai nữa
Nếu như có, là hắn không may
Không thể nhớ được
“Còn ba ngày cuối cùng, Lục Thiếu gia đã chuẩn bị tâm lý tốt chưa?”
Mộ Tuyết gửi một video tới, mở đầu đã hỏi như vậy
Thông qua video, Lục Thủy thấy Mộ Tuyết cũng đang trang trí lại phòng của mình
Một tay làm, một tay cầm điện thoại quay
“Mộ Tiểu thư còn tự mình trang trí phòng sao?” Lục Thủy tò mò hỏi
“Ta khác với Lục Thiếu gia, cái gì cũng không làm.” Mộ Tuyết vừa cười vừa nói
“Mộ Tiểu thư có vẻ như rất vui vẻ.” Lục Thủy nói
“Đương nhiên, gả cho Lục Thiếu gia còn không vui, vậy chuyện gì mới có thể khiến ta vui đây?” Mộ Tuyết nói với Lục Thủy qua màn hình:
“Lục Thiếu gia cưới được ta không vui sao?”
“Ta sống tương đối nội tâm, chỉ lặng lẽ vui vẻ trong lòng.” Lục Thủy mở miệng nói
“Đúng rồi Lục Thiếu gia, ta muốn thương lượng với Lục Thiếu gia một chuyện.” Mộ Tuyết ngồi ngay ngắn xuống, nói:
“Lúc gả tới, ta muốn dẫn theo Đinh Lương
Ừm, để nàng tiếp tục nuôi Băng Phượng là được
Băng Phượng không có nàng không biết sẽ ra sao.”
Nghe thấy lời của Mộ Tuyết, Lục Thủy liền quay sang nhìn Băng Phượng trong sân nhỏ, nó núp trong một góc, không biết còn sống hay đã chết
“Nhìn rất gầy, hẳn là còn sống.” Lục Thủy đáp
Về phần có mang theo Đinh Lương hay không, Mộ Tuyết tự quyết định là được rồi
Lại không ảnh hưởng gì tới hắn
Kể cả có mang Đinh Lương tới, Đinh Lương cũng không thể ở Lục gia lâu
Qua mấy chục năm đại khái sẽ bị ném tới tiểu trấn Thu Vân
Cuối cùng gả cho tên bán bánh bao
Đừng nghĩ rằng gả cho kẻ bán bánh bao thì không tốt, bán bánh bao cũng có thể giàu có
Thương nhân toàn trấn không có ai kinh doanh tốt bằng tiệm bánh bao nhà hắn
Hơn nữa, con cái của bọn họ còn nam nữ song toàn
Nghĩ tới đây, Lục Thủy liền thở dài
Bao giờ hắn mới có con đây
Hay là đêm nay đi qua cố gắng chút
Biết đâu lại có
Nghĩ lại, thôi được rồi, đợi thêm hai ngày đi
Mộ Tuyết sắp được đón về, khi đó cũng không phải trốn trốn tránh tránh
Những người kia đại khái chỉ ước gì bọn họ ở trong phòng suốt nam không ra, đi ra tốt nhất là mang theo tin tốt có thai
Mấy vị Trưởng lão cảm thấy đây mới là chuyện tốt lớn
Những cái khác, bọn họ đều khinh thường ngoảnh đầu lại
“Còn ba ngày nữa là có thể nhìn thấy Lục Thiếu gia rồi, Lục Thiếu gia còn trẻ đã bị hôn nhân trói buộc.” Mộ Tuyết nhẹ nhàng nói
“Là lúc còn trẻ đã có được thứ đẹp nhất, đáng trân quý nhất.” Lục Thủy nói
“Hóa ra ta chỉ là đồ vật thôi sao?”
“Vậy Mộ Tiểu thư cảm thấy mình là cái gì?”
“Lục Thiếu gia.” Mộ Tuyết vung vung nắm đấm, nói:
“Đại hôn sắp tới thì đừng tưởng rằng ta sẽ không dám đánh ngươi
Nói năng lịch sự.”
Vậy ngươi đến đánh ta đi
Lục Thủy nghĩ trong lòng
“Lục Thiếu gia có phải đang muốn ta đi qua đánh ngươi hay không
Đợi thêm ba ngày nữa, cùng ngày tổ chức đại hôn, sẽ là lúc Lục Thiếu gia phải khóc.” Nói rồi, Mộ Tuyết liền tắt video đi
Lục Thủy: “...”
Mộ tuyết nhiều lắm cũng chỉ có một cuốn sổ có thể ghi nợ
Nói đùa chứ, hắn bây giờ đã 7.3, rất nhanh tu vi sẽ lên 7.4, lại không trộm được à
Đã đến lúc ánh sáng và nhiệt độ cùng tồn tại rồi
Sau đó, Lục Thủy định đi đọc sách, rồi lại tới Tàng Kinh Các dạo chơi
Hắn đột nhiên nghĩ tới một chuyện
Tầng thứ năm, nơi đặt Thiên Địa Trận Văn, có thể đi lục một vòng
Kiếp trước hắn chưa từng lên đó lật đồ, khi đó ít hiểu biết
Kiếp này, chuyện thời kỳ Viễn Cổ hắn đã biết được đại khái
Một khi tìm được thứ có liên quan tới những người kia, hắn sẽ có thể có được đầu mối mới
Chỉ là vừa mới mở sách ra, Mộ Tuyết lại gọi video tới
“Lục Thiếu gia, ta lại quên một chuyện.” Mộ Tuyết nhìn Lục Thủy, nói khẽ:
“Lục Thiếu gia tối qua có từng nghĩ muốn ta không?”
“Tối hôm qua ta ngủ ở chỗ Mộ Tiểu thư nghỉ ngơi, xung quanh đều là mùi hương của Mộ Tiểu thư
Trong mơ cũng gặp phải Mộ Tiểu thư
Ngủ rất yên ổn.” Lục Thủy nhẹ nhàng nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ta sẽ đợi Lục Thiếu gia tới đón.” Vừa nói vừa kết thúc video
Triệu hoán không tốt sao
Lại cứ nhất định phải đón
Lục Thủy mở Thiên Địa Trận Văn ra, tiếp tục xem
Sau khi thành hôn, ở cùng Mộ Tuyết một thời gian xong, hắn sẽ đi làm sáng tỏ mọi việc
Khi đó có lẽ có thể giải quyết xong mọi chuyện