Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh

Chương 1388: Nghịch chuyển thời không




Nghịch chuyển thời không (1)
Lục Thủy đã thu thập xong đồ đạc, hắn nói:
"Có lẽ ngươi không quá tin, nhưng mà khả năng của ta có lẽ vượt xa tưởng tượng của ngươi
Ngươi cũng cảm thấy rằng ngươi đang chờ ta
Nếu vậy thì sao ta có thể phụ sự chờ đợi của ngươi được cơ chứ
Mặc dù Chí Cao thật sự rất đặc biệt, nhưng mà cũng không có nghĩa là vô địch
Bọn họ vẫn có thể bị đánh bại, cũng có thể bị giết chết
Lục Thủy quay người định rời đi, trước khi đi hắn nói:
"Còn muốn nói gì nữa không
Có thể nói cho ta biết ngay bây giờ luôn
Minh có hơi sững sờ, hắn suy tư một chút, cuối cùng lắc đầu nói:
"Những thứ mà ta nhớ ra, thì gần như đều đã nói cả rồi
Những thứ khác, cần phải có thêm thời gian
"Ừ
Lục Thủy gật đầu, cất bước rời đi, vừa đi hắn vừa nói:
"Vậy thì ta đi tìm đáp án của chính mình đây, có lẽ sau lần này ta sẽ có thể biết được hết tất cả
Lục Thủy vừa dứt lời liền biến mất
Minh đứng đối diện cửa, hắn vẫn có chút không tin
Lục Thủy đúng là rất mạnh, nhưng mà hắn không biết Lục Thủy rốt cuộc mạnh tới mức nào
Chỉ trong một thời gian ngắn như thế, hắn thật sự có thể trực tiếp đối diện với ba người Tiên Mục ư
Trên lý thuyết thì là không thể
Có điều..
Nếu Lục Thủy đã tự tin như thế, thì hắn đương nhiên sẽ tin tưởng, không chất vấn
"Ta chờ ngươi
Giọng nói của Minh vang vọng ở trong phòng, có điều không ai nghe thấy nó mà thôi
..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mộ Trạch nhìn Khởi Nguyên Thạch đang phát sáng, sau đó lại nhìn Khởi Nguyên Thạch dần mất đi ánh sáng
Hắn an tĩnh chờ đợi, không quan tâm tới thời gian
Về phần những người ở bên ngoài, hắn chỉ cần tùy tiện lấy một cái cớ là được
Có một số việc muốn bàn giao với Lục Thủy, hắn cần Lục Thủy giúp một chuyện
Có lẽ cần thêm một chút thời gian nữa
Về việc nghiên cứu cờ vây, hắn có chút không biết phải nói làm sao
Lần này, hắn trực tiếp thông tri với đại ca và nhị tỷ của mình
Mặc kệ lời chất vấn và khuyên bảo
Nhưng mà, hắn cũng không nói gì nhiều cả, chỉ bảo bọn họ yên tâm, không có vấn đề gì mà thôi
Mộ Tuyết quả nhiên không nói gì cả, nàng chỉ tỏ vẻ mình đã hiểu
Hai vị tùy tùng của Lục Thủy cũng không nói gì
Dường như đã biết qua trước về việc này rồi
"Giống như lời của Lục Thủy vậy, không biết cực hạn của bọn họ là bao nhiêu ngày
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bất cứ thứ gì cũng có cực hạn
Nhưng mà, Mộ Tuyết không hề có phản ứng gì với việc này, cho nên những người khác của Mộ gia đương nhiên cũng không nói nhiều
Vị Thiếu nãi nãi này của Lục gia cảm thấy không thành vấn đề gì cả, thì bọn họ có thể có vấn đề gì được cơ chứ
Cho nên, mấu chốt của vấn đề này chính là cực hạn của Mộ Tuyết là mấy ngày
Có điều, Mộ Uyên cũng có nhắc nhở vài câu, thậm chí còn muốn biết tình huống cụ thể
Đáng tiếc là Mộ Trạch vẫn một mực trầm mặc
Lúc này, Mộ Trạch đang quan sát Khởi Nguyên Thạch, nhìn Lục Thủy đang nhắm mắt
Hắn đang chờ đối phương tỉnh lại
Đối thoại với Minh có lẽ sẽ không tốn quá nhiều thời gian
Điều quan trọng là sau đó Lục Thủy còn muốn đi vào trong Mê Vụ Chi Đô
Nơi mà người tu chân bình thường một khi tiến vào liền không thể đi ra được
Lục Thủy đã đi vào rồi, cũng đã đi ra rồi, nhưng mà lần trước hình như không thu hoạch được gì cả
Lần này thì khác, lần này là đi để giải quyết chuyện của Minh
Cực kỳ nguy hiểm
Hắn rất lo lắng, thế nhưng..
Lục Thủy muốn đi, hắn có muốn ngăn cũng ngăn không được

Ánh sáng bắt đầu xuất hiện
Lúc này, hắn phát hiện Lục Thủy bắt đầu khôi phục
Chỉ một lúc sau, Lục Thủy đã mở mắt ra
Khi Lục Thủy mở mắt ra, hắn thấy sắc mặt của cha vợ không được tốt cho lắm:
"Có điều gì phải lo lắng à
Mộ Trạch nghe thấy câu nói này liền gật đầu:
"Lục thiếu gia, chuyến đi này có gặp phải nguy hiểm gì không
"Chuyện này..
Lục Thủy suy tư một chút rồi gật đầu nói:
"Có nguy hiểm, nhưng mà không phải là nguy hiểm trí mạng
Cụ thể như thế nào thì phải đi vào trong đó mới biết được
Với tu vi hiện tại của ta, trên lý thuyết thì sẽ không có bất kỳ chuyện gì có thể tạo nên vết thương trí mạng cho ta được cả
Nhưng cũng không loại trừ được những thứ mà ta không hiểu rõ
"Vậy thì nếu Lục thiếu gia đợi thêm mười ngày nữa, thì có phải là tuyệt đối sẽ không có nguy hiểm gì hay không
Mộ Trạch lại hỏi
"Đúng vậy, nhưng mà quá lâu, không cần thiết phải đợi tới lúc đó
Lục Thủy không muốn chờ đợi
Hiện tại đã đủ rồi
Từ lúc hắn trùng sinh tới giờ là đã 6 tháng rồi, cấp bậc cao hơn một chút so với dự đoán
Thực lực hình như không hề thay đổi
Có thể còn yếu đi một chút
Nhưng cũng có thể là mạnh hơn, không biết, dù sao thì hắn cũng chưa từng thử qua
Nhưng mà, có lẽ vẫn có thể miễn cưỡng xử lý những việc này
Về chuyện của uy năng, cái này là mang từ kiếp trước tới, cho nên hắn vĩnh viễn không biết được rằng việc uy năng của mình triển khai toàn bộ lúc lục giai, hay thất giai gì đó là chuyện như thế nào
Với lại, chuyện này cũng không có giá trị gì cả
Dù sao thì hiện tại hắn cũng phải tiến vào trong Mê Vụ Chi Đô rồi
"Ta phải đi vào trong đó, trong khoảng thời gian này Mộ Tuyết chắc chắn sẽ không đi tìm ta
Nhưng mà, cha mẹ ta thì hên xui
Tóm lại là cha vợ tiếp tục bịa chuyện đi
Trong thời gian như thế, bọn họ có lẽ sẽ không làm ra hành động gì quá khích đâu
Lục Thủy nói
Chủ yếu là do cha mẹ không biết con trai của mình mạnh tới mức nào, cho nên bọn họ có hơi lo lắng cũng là điều dễ hiểu
Ách
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu như bọn họ biết, thì sau khi bọn họ biết hắn đi tìm mấy người Đế Tôn, có phải sẽ ăn không ngon không
Nếu thật sự là như thế, thì đúng là tiện nghi cho lão cha rồi
Quang minh chính đại không cần ăn cơm
Hắn có lẽ sẽ vung tay lên, sau đó đặt đũa xuống, gương mặt lộ ra vẻ đau lòng nói: Ta lo cho con, ăn không vô
Nhưng chắc chắn trong lòng hắn đã nở hoa rồi
Lục Thủy không suy nghĩ nhiều nữa, hắn cảm thấy lần trước mình cũng tưởng tượng như vậy
Hình tượng của lão cha trong lòng hắn hình như có hơi không đúng, nhưng mà không đổi được

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.