Thông tin truyện

Đạo Mộ: Tề Tiểu Thư Chuyên Đi Tố Cáo

Đạo Mộ: Tề Tiểu Thư Chuyên Đi Tố Cáo

Tác giả:

Số chương:

67 chương

Tình trạng:

VIP

Trạng thái:

Đang ra

Cập nhật:

1 ngày trước
1  2 3 4 5 6 7 8  9 10
Đánh giá: 8.3/10 từ 3411 lượt
Câu chuyện nghiêng về đời thường, nữ chính Tề Tấn nắm trong tay kịch bản “được cả đoàn cưng chiều”, mọi người xung quanh đều mập mờ, không hề ngược hay tăm tối. Thế hệ trước của dàn nhân vật cũng rất đáng yêu, xem mà chỉ muốn “ship” tới bến. Giới thiệu: “Ngô Nhị Bạch, đệ đệ ngươi đúng là không phải thứ tốt đẹp gì!” Nghe thấy câu này, người hầu lập tức hiểu — Tam gia lại sắp bị đánh! Về sau, khi Tiểu Tam Gia trưởng thành, mỗi lần gặp rắc rối bên ngoài, Tề Tấn liền hùng hồn nói: “Các ngươi muốn làm gì hắn? Dù Ngô Tam Tỉnh tên khốn kia có mất tích, thì Ngô Tà vẫn là tâm can của nhà họ Ngô! Nhị gia mà biết các ngươi bắt nạt cháu hắn như vậy, e là không xong đâu!” “Ngô Tà, đi thôi, Nhị thúc ngươi đang tìm ngươi đấy! Có chuyện gì thì tìm Ngô Nhị Bạch mà nói!” Tề Tấn thầm nghĩ: Kéo cờ hù hổ, cứu người trước rồi tính sau! Tự bạch của Tề Tấn: Ta kế thừa ký ức của Tề Tấn, nhưng ta không phải nàng. Để sống sót, ta ôm chặt lấy một “đùi lớn” trong mộ — một kẻ câm, cực kỳ mạnh mẽ. Ta vốn chỉ muốn cùng ca ca Tề Vũ bình an ra khỏi mộ, nhưng thất bại. Tỉnh lại, ta phát hiện mình bị Ngô Nhị Bạch giam trong một khu viện nhỏ, lấy lý do “bảo vệ”, mà bị nhốt suốt sáu năm trời. Trong những năm ấy, sợ ta buồn, hắn thường lôi cháu trai Ngô Tà đến cho ta chơi. Biết ta ghét Ngô Tam Tỉnh, hắn lại lấy cớ đánh hắn một trận cho ta hả giận. Sau khi Ngô Tam Tỉnh mất tích, thấy Ngô Tà bị người đời ức hiếp, ta lại “kéo cờ dọa hổ”, mượn danh Nhị gia để che chở cho hắn, ít ra cũng khiến bọn họ dè chừng phần nào. Nhưng ta cũng chẳng thể làm gì hơn, chỉ có thể đau lòng nhìn Ngô Tà càng lún càng sâu, còn bản thân thì bất lực. Mãi đến sau này, để cứu cái tên tiểu tử thối ấy cùng ân nhân Trương Khởi Linh, ta bỏ ra hai trăm sáu mươi triệu, dẹp sạch khoản nợ của Tân Nguyệt Phạn Điếm. Thôi, không buồn nữa. Chuyện đời vốn thế mà!