Sự thật nàng tuyệt đối là bị cô lập
Phát hiện Ngô Tam Tỉnh cùng Trần Văn Cẩm bọn hắn tự mình vụng trộm mở một cuộc họp nhỏ mà không gọi nàng, nàng không ngoài ý muốn, càng không để ý
Nhưng trong đó lại có ca ca của nàng là Tề Vũ, nàng liền cảm thấy rất không vui
Vì sao lại loại bỏ nàng ra khỏi đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngay cả Hoắc Linh cái cô nàng ngây thơ này cũng được tập hợp lại để họp nhỏ, vậy tại sao nàng lại bị loại ra bên ngoài
Tề Tấn cảm thấy có phải là chính mình đã quá kiêu ngạo không
Lẽ nào Hoắc Linh lại có bản lĩnh lợi hại nào sao
Không thì vì sao lại chỉ loại trừ nàng
Nàng chẳng phải là một thành viên của Cửu Môn hay sao
Tề Tấn vô cùng không vui
Ngay trong buổi chiều hôm nay, bọn hắn lại lần nữa tập hợp lại để mở hội, Tề Tấn liền trực tiếp “Kẹt kẹt” một tiếng đẩy cửa ra
Nàng đứng ngược sáng tại bậc cửa, hỏi, “Các ngươi đang nói chuyện gì vậy?” Giọng nàng vừa dứt, năm người trong phòng đồng thời ngẩng đầu, hành động chỉnh tề đến mức cứ như thể phía sau họ có cùng một sợi dây kéo, mười con mắt trong bóng tối, đồng loạt, chăm chú nhìn chằm chằm nàng
Tề Tấn lập tức đánh một cái rùng mình
Không khí dường như đọng lại, ngay cả những hạt bụi phù du trong ánh nắng chiều cũng lơ lửng giữa không trung, hóa thành lớp tro trắng rơi xuống như tuyết
Giây phút ấy không hiểu vì sao, tim Tề Tấn đập thình thịch thình thịch một cách kịch liệt, những người đối diện nàng giống như nhân vật trong tranh bước ra, quỷ dị nhìn chằm chằm “kẻ ngoài cuộc” là nàng
Mãi về sau này, Tề Tấn vẫn còn đảo ngược hồi tưởng lại cảnh tượng này, tựa như một tấm ảnh cũ đen trắng bị dừng lại
Thần sắc của người trong hình đều khác lạ, phức tạp, quỷ quyệt lại thần bí
Nàng có chút không biết làm sao
Cuối cùng vẫn là Tề Vũ phản ứng lại, vội vàng đưa nàng về phòng của nàng
Hắn mặt nặng mày nhẹ, giận Tề Tấn không nghe lời, không cho phép nàng đi ra ngoài nữa
Tề Tấn không vui, “Ca ca
Bọn hắn đang cô lập ta, huynh cũng cô lập ta!” Nhưng lần này, cho dù có rơi nhiều nước mắt đến mấy cũng không có tác dụng
Tề Vũ kiên trì nói, “Niếp Niếp, kệ bọn họ đi có được hay không
Không có chuyện gì lớn đâu, chúng ta chỉ là đang thương lượng nên định huyệt ở đâu mà thôi.” Hắn thầm nghĩ, đây là biện pháp tốt nhất để bảo vệ Tề Tấn
Tề Tấn nghi hoặc: “Thật ư?” Tề Vũ nghiêm túc: “Thật.” Tề Tấn “A” một tiếng: “Tốt thôi.”
Nhưng đợi sau khi Tề Vũ đi, Tề Tấn liền thay đổi sắc mặt
Chết tiệt, thật đáng ghét quá đi
Ca ca tuyệt đối đang lừa nàng
Càng không muốn nàng biết, nàng lại càng muốn biết
Mấy ngày sau đó, Tề Tấn vẫn như thường lệ đi ra boong thuyền ngẩn ngơ, nhưng trong lòng đã bắt đầu để ý đến những người của Cửu Môn
Nàng thỉnh thoảng chú ý đến động tĩnh của người Cửu Môn bọn hắn
Quả nhiên, thật sự để nàng phát hiện ra một chút cổ quái
Đầu tiên nàng phát hiện Ngô Tam Tỉnh và Giải Liên Hoàn thỉnh thoảng ban đêm lén lút tập hợp lại một chỗ
Không phải hôm nay ngươi đi phòng ta, thì đêm mai ta đi phòng ngươi, tựa hồ đang mật mưu cái gì đó
Đêm nay, nàng không nhịn được muốn nghe lén, kết quả nàng vừa khẽ dựa gần cửa, lỗ tai áp sát lên, thì bên trong lại không có động tĩnh
Nàng nghi hoặc, giây tiếp theo cổ tay đột nhiên nhanh chóng bị chụp lấy, cả người nàng liền bị kéo vào trong phòng
Cánh cửa “Phanh” một tiếng đóng chặt lại phía sau lưng nàng, lưng nàng đâm vào đau nhói, lồng ngực nam nhân lập tức đè lên, ấn nàng vào trên cửa, hổ khẩu treo trước cổ nàng nhảy lên nhảy lên muốn thử, phảng phất giây tiếp theo liền muốn bóp đứt cổ họng nàng
Tề Tấn sợ hãi, nhưng bị nam nhân bịt miệng, nàng không nói được
Nam nhân lưng đối diện cửa sổ, bóng tối bao phủ lên khuôn mặt hắn, Tề Tấn không thấy rõ mặt, trong con mắt nàng lại rõ ràng phản chiếu đôi mắt sáng của nam nhân, hung ác âm trầm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tề Tấn sợ đến nỗi con ngươi phóng đại
Phía sau bọn hắn, giọng nói quen thuộc vang lên, “Dừng tay
Là Tề Tấn!” Nghe thấy, nam nhân sững sờ, theo bản năng buông bàn tay đang bịt miệng nàng ra, toàn thân lệ khí vừa thu lại, “Tấn Tấn
Sao lại là ngươi?!” Tề Tấn ôm lấy cổ không dám nói chuyện, ánh mắt sợ hãi nể nang
Thấy tình trạng đó, “Ngô Tam Tỉnh” đứng một bên ha ha ha cười khan hai tiếng, “Tấn Tấn là bị dọa đến rồi phải không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn không mau buông tay ra đi
Giải Liên Hoàn!” “Giải Liên Hoàn” khóe miệng giật một cái, thầm thở dài một tiếng, đỡ lấy thân thể có chút nhũn ra của Tề Tấn, thanh âm ngừng lại, “Tấn Tấn, xin thứ lỗi, ta còn tưởng là..
Văn Cẩm đâu, thật xin lỗi thật xin lỗi.” Tề Tấn càng thêm sợ hãi, “Các ngươi đang chơi cái trò gì vậy?!” Ngươi Giải Liên Hoàn, chơi cái trò chơi cùng bạn gái của Ngô Tam Tỉnh
Có hợp lẽ không
Ngươi còn cùng Ngô Tam Tỉnh mỗi ngày lén lút tụ tập cùng một chỗ, không biết đang làm cái gì..
Quan hệ của thế hệ trước lại phức tạp như vậy sao
Hai đại nam nhân sắc mặt đều vặn vẹo trong nháy mắt
Sau đó “Ngô Tam Tỉnh” vội vã giải thích, “À, là như vậy, ta cố ý, để Giải Liên Hoàn thử một lần, xem Văn Cẩm có thể hay không nhận ra ta ha ha ha ha ha.” Kèm theo một tràng cười khan, Tề Tấn cũng giật giật khóe miệng gượng cười theo
“Giải Liên Hoàn”: “...” Mẹ nó, Tạ Tiểu Cửu ngươi càng tô càng đen
“Ngô Tam Tỉnh”: Ngươi mới là đồ đần
Ngô Tam Tỉnh ngươi bây giờ lại giả mạo thân phận của ta, bảo bạn gái ngươi là Văn Cẩm cùng ta chơi cái trò chơi, ai mà không hiểu lầm chứ
Lập tức “Giải Liên Hoàn” vội vàng ho khan một tiếng, hỏi nàng, “Ai
Tấn Tấn ngươi đang ở đây làm cái gì?” Lần này lại đến lượt Tề Tấn luống cuống
Nàng tay trái chỉ chỉ, tay phải chỉ, một bộ dáng vẻ ta rất bận rộn, “Ai nha, vừa mới không phải về phòng của ta thôi, ta đột nhiên nhớ tới có một số việc tìm Tiểu Ca, nhưng phòng của Tiểu Ca lại ở..
Ta tìm nhầm..
Hình như..
Rồi sau đó liền muốn nghe xem có phải là phòng này không...” Giải Liên Hoàn cùng Ngô Tam Tỉnh nhìn nhau một chút
“Đúng...
Ta vốn là đi dạo chơi thôi, liền đi dạo chơi
Đúng, đi dạo chơi, ách, ta nhớ tới ta là đến quan tâm Giải Liên Hoàn, Giải Liên Hoàn thân thể ngươi thế nào?” Tề Tấn đối diện “Ngô Tam Tỉnh” nói
Kỳ thật Tề Tấn không phân rõ trước mặt ai là Giải Liên Hoàn, ai là Ngô Tam Tỉnh, nàng chỉ dựa vào quần áo còn có nam nhân vừa mới hung hăng ấn nàng xuống được gọi là “Giải Liên Hoàn” để phán đoán ai là ai
“Giải Liên Hoàn” sờ lên đầu, “Không..
Không có chuyện gì a
Thân thể ta tốt ha ha ha, ngay cả thuốc cũng không cần bôi lên, rất nhanh liền tốt!” “Giải Liên Hoàn” vỗ bộ ngực đùng đùng vang
“Ngô Tam Tỉnh”: “...” Rất không cần phải, hắn không lợi hại đến mức độ kia
“Đi, vậy thì tốt.” Tề Tấn không biết vì sao, cảm thấy hai nam nhân trước mắt này có chút đáng sợ, rồi sau đó nàng kéo nhẹ khóe miệng, chỉ chỉ cửa khẩu
“Ta có thể đi không?” “Đương nhiên.” “Giải Liên Hoàn” giúp nàng mở cửa phòng, “Vừa rồi thật xin lỗi, Tấn Tấn.” Hắn muốn an ủi một chút tiểu cô nương, nhưng không biết làm thế nào
“Không có việc gì!” Tề Tấn cười khan hai tiếng vội vã chạy
Nhìn bóng lưng nàng vội vàng rời đi, Giải Liên Hoàn dùng cùi chỏ huých huých Ngô Tam Tỉnh, “Này, ngươi vừa mới dọa đến nàng rồi!” Ngô Tam Tỉnh cũng đau đầu, “Cái này không phải là không nghĩ đến sao?” Hắn hoàn toàn là phản xạ có điều kiện
Giải Liên Hoàn muốn nói lại thôi, “Dự đoán là mấy ngày nay chúng ta khác thường bị nàng phát hiện, ta thấy nàng rất nhạy cảm cũng rất thông minh, thương pháp cũng không tệ, nói không chừng...” “Nói không chừng cái gì?” Ngô Tam Tỉnh thẳng thắn, “Giải Liên Hoàn ngươi đừng nghĩ, căn bản không có khả năng.”
Đầu tiên Tề Vũ cái cửa ải kia liền qua không được, hắn rõ ràng biểu thị, một trong những điều kiện tiên quyết để hợp tác chính là không được để Tề Tấn dính líu vào
Còn có nhị ca hắn Ngô Nhị Bạch, đó mới là chủ không dễ chọc
Ngô Nhị Bạch cũng rõ ràng biểu thị không được để Tề Tấn tham gia
Bọn hắn làm tất cả mọi chuyện lừa dối không qua được hắn, nếu là nhị ca hắn biết Tề Tấn bị dính líu vào kế hoạch, không chừng hắn sẽ lật cả bàn cờ, bọn hắn đều gặp xui xẻo, còn điều tra cái bí mật gì nữa
“Cái kia vạn nhất nàng biết cái gì chẳng phải quấy rầy sao?” Ngô Tam Tỉnh trầm tư, “Sẽ không,” Sẽ không để nàng ảnh hưởng kế hoạch
Ngô Tam Tỉnh an ủi, “Thật sự không được thì, đợi chúng ta thuận lợi đi ra, giao người cho Nhị ca của ta trông là được.” Người hắn cũng rất vui vẻ mà nhận lấy, để hắn đau đầu đi thôi
Giải Liên Hoàn ý vị không rõ, “Thế nào
Liền xác định người là nhị ca ngươi?” Ngô Tam Tỉnh cười cười, “Giải Liên Hoàn ngươi đừng nghĩ, người khẳng định là người nhà Ngô chúng ta.” Giải Liên Hoàn không nói
“Tốt, đừng nghĩ chuyện này, nói chuyện chính sự, từ bây giờ bắt đầu, chúng ta coi như chính thức thay thế thân phận của nhau, mấy ngày nay chúng ta trước...”
Hai người mật mưu mọi chuyện, kế hoạch mọi chuyện, hy vọng lừa dối được “nó”, quấy nhiễu ánh mắt “nó”
Một bên khác Tề Tấn trở lại căn phòng, chỉ ngây ngốc đứng yên một lát, mới đi đến trước gương cởi quần áo xuống, để lộ bờ vai
Ánh đèn chiếu làn da nàng gần như trong suốt, trên đôi vai màu trắng ngà của Tề Tấn trong gương bất ngờ nổi lên hai vòng ấn ngón tay màu đỏ hồng, bên trên còn rõ ràng có thể thấy dấu tay
Tề Tấn đưa tay nhẹ nhàng chạm một cái, “Ái da” một tiếng, “Thật đúng là ra tay mạnh quá đi.” Tề Tấn than thở, “Là đùa giỡn sao?” Nàng thấy chưa chắc là vậy.