Trương Hải Khách đặt nhẹ đóa hoa xuống đùi Tề Tấn, nở nụ cười thân sĩ với nàng, sau đó bước chân tao nhã tiến đến đứng trước mặt Trương Khởi Linh và Thiên Quân Vạn Mã
Hắn nuốt một ngụm nước bọt, người đàn ông này hiếm khi có chút kích động, hắn hít sâu một hơi, lùi lại nửa bước, tay phải nắm thành quyền đặt lên vai trái, cúi đầu, vừa cung kính lại vừa thành kính, “Trương Hải Khách bái kiến tộc trưởng!”
Tề Tấn: Oa.....
Trương Khởi Linh ngước mắt, chậm rãi gật đầu một cái
Chỉ cái nhìn này, cũng đủ để Trương Hải Khách thỏa mãn, hắn lộ ra một nụ cười vừa kinh hỉ vừa tự kiềm chế: “Tộc trưởng, thật là khéo, ta tới là để thăm vị nữ sĩ mà ta đã cứu trước đây
Không ngờ tộc trưởng ngươi cũng ở đây ~ Hai người là quen biết nhau sao?”
Tề Tấn nghiêng đầu, Ngô Tam Tỉnh “sách” một tiếng, tiếp tục gọt gọt gọt một quả táo trong tay
“Đã là quen biết một chút, đương nhiên phải nhận biết rồi,” Trương Thiên Quân Vạn Mã vội vàng thay tộc trưởng đại nhân của hắn nói tiếp
Ôi, tộc trưởng đại nhân không thích nói chuyện, loại việc mệt mỏi như nói chuyện này cứ để hắn giúp đỡ chia sẻ
Khóe miệng Trương Hải Khách cứng đờ, bởi vì hắn rõ ràng trông thấy miệng của tộc trưởng nhà hắn đã hơi hé mở, nhưng lại bị Trương Thiên Quân Vạn Mã nói hết mất rồi
Đành phải gật đầu một cái, “Ân.”
Ân.....
Một cái “ân”.....
Ý cười nơi khóe miệng Trương Hải Khách càng sâu hơn, ánh mắt từ từ chuyển xuống người đàn ông vẫn còn đang lay chân Trương Khởi Linh ở phía dưới
Trương Hải Khách cung kính hành lễ, “Tộc trưởng, lát nữa trò chuyện tiếp,”
Nói rồi hắn một tay nhổ Trương Thiên Quân Vạn Mã ra khỏi đùi tộc trưởng, sau đó hướng về phía đám người nở một nụ cười lễ phép, nhã nhặn, “Xin chờ một chút, các vị, tại hạ ra ngoài trước xử lý chút chuyện gia đình.”
Thế là hắn kéo Trương Thiên Quân Vạn Mã ra khỏi cửa phòng bệnh
Tề Tấn nghi hoặc, “Bọn hắn đây là......”
“A a a a a a a!!
Tộc trưởng cứu mạng a
Ngô ngô ngô ngô......”
Ngoài cửa vang lên tiếng kêu gào cuồng loạn, lập tức im bặt, tựa hồ bị vật gì đó chặn miệng, chỉ còn lại những tiếng rên rỉ lấm ta lấm tấm
Tề Tấn “ma” một tiếng, lỗ tai của nàng không hề tốt như trước mà vẫn có thể nghe thấy tiếng rên rỉ của Thiên Quân tiên sinh, nghĩ lại thì biết là đau đớn đến nhường nào
Nàng không khỏi cảm thán một câu, “Thật thê thảm a......”
Không lâu sau, Trương Hải Khách lại bước vào, hắn mỉm cười với bọn họ, đặc biệt là Tề Tấn, hắn đầu tiên là cẩn thận dò xét nàng từ trên xuống dưới, ân, đã xác nhận, nàng vẫn ổn, hắn mới vượt qua được cửa này,
Sau đó lại cười mỉm hỏi thăm vài câu qua loa, “Tề tiểu thư, thân thể đã hoàn hảo rồi chứ?”
Trong lòng Trương Hải Khách thì thầm, tộc trưởng đại nhân đang nhìn hắn, tộc trưởng đại nhân đang nhìn hắn.....
“Tốt, còn tốt, cám ơn ngươi.”
Biết là hắn đã cứu nàng, Tề Tấn vẫn rất cảm động
“Có gì cần giúp đỡ xin cứ việc nói,” Tề Tấn ngượng nghịu cười cười, “Chỉ cần ta có thể làm được.”
Dù sao nàng làm không được thì còn có ca ca lo liệu
“Tề tiểu thư không cần khách khí, chúng ta đều là bằng hữu.”
Tề Vũ gọt xong vỏ, cắt thành miếng nhỏ đưa đến trước mặt Tề Tấn, cắt ngang cuộc nói chuyện của bọn họ, “Niếp Niếp, ăn chút trái cây bổ sung dưỡng chất.”
Ngô Tam Tỉnh bị đoạt táo: “???”
Tề Vũ và Trương Hải Khách liếc nhau, cả hai đều lịch sự cười cười
Tề Tấn nhìn bên trái một chút, nhìn bên phải một chút, thầm nghĩ vẫn là không giống nhau
Ca ca ôn nhu là thật sự ôn nhu, còn người đàn ông này thì khác, nho nhã là vẻ bề ngoài, ánh mắt như đang cười nhìn nàng, nhưng căn bản không có ý cười
Tựa hồ cùng Ngô Nhị Bạch là một loại hình, lạnh lùng bên trong
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ngô Tam Tỉnh, ngươi khỏe,” Trương Hải Khách vô cùng lễ phép, gật đầu với Ngô Tam Tỉnh
Ngô Tam Tỉnh cười tủm tỉm, “Đúng vậy a đúng vậy a, ngươi khỏe, lại gặp mặt.”
“Lại gặp mặt có đúng không
Nói thật ngươi cùng ta thấy hai ngày trước giống như có chút không giống đâu.” Trương Hải Khách giống như đang trò chuyện phiếm với bạn cũ
Ngô Tam Tỉnh nghe vậy cũng mỉm cười, “Có chỗ nào không giống?”
Hắn cũng không phải là rất quan tâm, nhận ra thì thế nào
Bọn hắn không phải kẻ địch, Trương Hải Khách không phải kẻ không biết điều, hắn cũng không có ý định giấu giếm người Trương gia không biết sống bao nhiêu năm này, đặc biệt là tính cách của hắn và Giải Liên Hoàn thực sự có rất nhiều điểm không giống nhau
Trương Hải Khách cũng mỉm cười, đúng như hắn nghĩ, hắn cũng không quan tâm đến mấy chuyện bẩn thỉu của Ngô gia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đặc biệt là, Trương Hải Khách liếc nhìn Tề Tấn đang ngơ ngác
Bất luận là “Ngô Tam Tỉnh” nào, hay là Ngô Tam Tỉnh này, ở trước mặt nàng đều ngu xuẩn như nhau
Xùy, Trương Hải Khách cười nhạo một tiếng trong lòng
Nói chuyện phiếm xong với mấy người, lễ nghi bên trên khiến người ta không thể tìm ra bất kỳ khuyết điểm nào, lúc này Trương Hải Khách mới bước những bước chân kích động hướng về phía góc phòng mà hắn đã sớm mong mỏi, ngày nhớ đêm mong, trong mơ đều có tộc trưởng đại nhân
“Tộc trưởng!” Trương Hải Khách tự giác kiềm chế kêu một tiếng
Trương Khởi Linh nhìn hắn một cái, gật đầu
Tộc trưởng nhìn ta
Trương Hải Khách nội tâm kích động, bình tĩnh a bình tĩnh
Hắn mới sẽ không giống Trương Thiên Quân Vạn Mã khiến tộc trưởng chán ghét
Khóe miệng Tề Tấn giật một cái, nhìn xem người đàn ông ở góc phòng kia, miệng thì “tộc trưởng dài, tộc trưởng ngắn”, Tề Tấn lại cầm quả táo gặm, vừa gặm vừa lắc đầu, chậc chậc chậc, nói là đến thăm nàng, kết quả đây
Đều là tìm tộc trưởng a
Người nhà này thật sự là.....
Quả nhiên, đều bị tộc trưởng khống chế rồi
Đúng rồi, lại nói Trương Thiên Quân Vạn Mã đâu
Còn sống không.....
Mà Ngô Tam Tỉnh nhìn xem vỏ quả táo mà mình khó khăn gọt được một nửa lại bị Tề Tấn tiện tay lấy đi
Ngô Tam Tỉnh run rẩy đưa tay ra, “Tấn Tấn a......”
Tề Tấn lãnh đạm, lại cắn một miếng táo, “Có việc?”
Ngô Tam Tỉnh..
Ngô Tam Tỉnh hắn thu tay lại, “.....
Không có chuyện......”
Mẹ nó, bận rộn nửa ngày, hắn một miếng cũng chưa vào miệng!
