Đạo Quân

Chương 1309: Gối phong (2)




Chương 1309: Gối phong (2)
Hạo Vân Đồ lắc đầu:
"Nàng không hiểu, từ sau khi Tần diệt, bảy nước giằng co nhau đã ba trăm năm nay
Nước Triệu vừa đổ, thế cục không biến suốt ba trăm năm nay lập tức lay chuyển, cũng có nghĩa là cách cục lợi ích xuất hiện biến hóa
Đây không phải là dấu hiệu tốt lành
Hoàng hậu hỏi:
"Nói cách khác, bệ hạ không hy vọng nước Triệu diệt vong
Hạo Vân Đồ giơ tay, khẽ vuốt gò má Hoàng hậu một cái:
"Giang sơn nước Triệu như mỹ nhân, tự mình không chiếm được, cũng không muốn trơ mắt nhìn người khác chiếm lấy
Muốn đưa lên giường thì cũng đưa lên giường của mình mới là tốt nhất
"Nào có ví dụ nào như vậy
Hoàng hậu xì một cái, đương nhiên hiểu rõ ý Hoàng Đế
Nước Tề không chiếm được, tất nhiên cũng không hy vọng nước khác có được
Có điều, Hoàng hậu rất hưởng thụ cử chỉ của y
Hoàng hậu bắt lấy tay Hoàng đế, dường như muốn chia sẻ ưu phiền:
"Nếu bệ hạ không muốn nước Triệu diệt vong, lẽ nào không có cách giúp nước Triệu một cái sao
Hạo Vân Đồ:
"Nước Yến thu được hoàn cảnh tiến công có lợi, không có nỗi lo về sau, ai khuyên cũng vô dụng
Bên đó làm sao nỡ lòng từ bỏ tảng mỡ béo như nước Triệu
Phía Tây lại có Hiểu Nguyệt các chống đỡ nước Tề và nước Vệ
Chẳng biết Hiểu Nguyệt các uống lộn thuốc gì, đối mặt với sự uy hiếp từ hai quốc gia Tề, Vệ mà mặc kệ, chỉ quyết tâm muốn lật đổ nước Triệu
Quan trọng nhất chính là..
chẳng ai ngờ rằng nước Triệu bại nhanh như thế
Hiện giờ cho dù có người muốn giúp nước Triệu cũng không thể ra sức
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quân Triệu không thể chờ được đến lúc viện quân chạy tới
"Trừ phi Phiêu Miễu các ra tay, nhưng gần như không có khả năng
Khả năng khác là các nước còn lại hợp lực, tập trung tu sĩ cao cấp hàng đầu của các nước khẩn cấp chạy đi, có lẽ còn có một tia hi vọng
Thế nhưng, hai nước Hàn, Tống còn chưa tự lo thân được, sẽ không ra tay
Nước Tề và nước Vệ đúng là muốn ra tay giúp đỡ, nhưng giữa các quốc gia đã loạn như vậy, chỉ e nước Tấn giống như sói đói đã ngửi thấy mùi máu tanh, ước gì Tề, Vệ bị lôi kéo chậm chân, sau đó sẽ từ phía sau ập tới cắn xé hai nước này
"Huống chi, muốn Tề, Vệ giúp đỡ thì tiền đề nhất định là nước Triệu phải có năng lực chống cự với địch
Bây giờ họ còn có năng lực đó hay sao
Đường xá xa xôi, cho dù nước Tề ta xuất binh thì cũng chỉ là nước xa không cứu được lửa gần
Dựa vào một số cao thủ do nước Tề và nước Vệ phái ra cũng không thay đổi được toàn bộ chiến cuộc
..............
Phủ Thiên Vi, bên hoa dưới trăng, Huyền Vi và Tây Môn Tình Không sóng vai rong chơi
Nhìn gương mặt bên của nàng tỏa hào quang mông lung dưới trăng, Tây Môn Tình Không rất muốn ôm nàng, rất muốn có nàng
Nhưng Huyền Vi đang sầu lo hậu quả sau khi nước Triệu diệt vong
Hai người tuân thủ nghiêm ngặt điểm mấu chốt, không dám tiến xa hơn
Trong cung lại có người vui vẻ cực kỳ, thỏa thích điên loan đảo phượng
Trong trướng bồng, Thường quý phi và Vệ quân Huyền Thừa Thiên vừa mây mưa xong, vành tai và tóc mai chạm vào nhau, tiếng thở nỉ non bên gối phong
Một hồi lâu sau, Huyền Thừa Thiên thở dài:
"Nàng xem, gần đây Hoàng tỷ đều dễ dàng buông tay
Hoàng tỷ thật sự không phải là người như nàng nghĩ
Thậm chí, tỷ ấy còn ước gì có thể đôn đốc ta sớm ngày quen việc, chuyện gì cũng kêu la, khiến trẫm mệt mỏi
Thường quý phi nằm nhoài trên ngực y oán giận:
"Nô tì cũng suy nghĩ cho bệ hạ, bây giờ hóa ra là do nô tì gây xích mích
Hừ, nếu không phải là do nghe được một chút tin tức, nô tì mới chẳng thèm nói những lời khiến người ta ghét này
Huyền Thừa Thiên vui vẻ, đầu ngón tay vuốt mũi nàng ta:
"Nàng ở trong thâm cung có thể nghe được tin tức gì, lại có cái gì mà trẫm không biết
Thường quý phi nũng nịu nói:
"Có một số việc nô tì cũng không dám nói, nói ra sợ sẽ làm bệ hạ tức giận
Huyền Thừa Thiên càng ngày càng hứng thú:
"Nói, mặc kệ nói sai cái gì, trẫm đều miễn tội cho nàng
Thường quý phi dùng đầu ngón tay vẽ vòng tròn trên ngực y:
"Dù bệ hạ khoan hồng độ lượng, nô tì cũng không dám nói
Huyền Thừa Thiên giơ tay vỗ độp một cái lên eo nàng ta:
"Trẫm lệnh cho nàng nói, chẳng lẽ nàng muốn kháng chỉ sao
Thường quý phi ưỡn à ưỡn ẹo ra vẻ không thể không theo, cuối cùng ghé vào tai y nói thầm:
"Nô tì nghe nói, Hoàng tỷ và cái tên Tây Môn Tình Không kia từ lâu đã nảy sinh tình cảm..
Sau khi nghe xong, Huyền Thừa Thiên ha ha cười:
"Còn tưởng là bí mật gì, chỉ việc này sao
Có ai mà không biết chuyện giữa Hoàng tỷ và gã kia, còn cần nàng nói hay sao
"Lẽ nào bệ hạ không lo lắng chút nào sao
"Chuyện này thì có gì mà lo lắng, cũng không thể để Hoàng tỷ cô quả cả đời chứ
Có thể gặp gỡ người trong tâm là chuyện tốt, giống như trẫm đối với ái phi vậy
"Bệ hạ, việc này vẫn khác
Nô tì chỉ là một phi tử, nhưng Hoàng tỷ là nữ tướng công tay cầm chính quyền to lớn của nước vệ
Hoàng tỷ và Tây Môn Tình Không đến với nhau, chẳng may có con thì sao
Quyền lực trên tay Hoàng tỷ, ai dám cam đoan tương lai Hoàng tỷ không giao quyền lực nước Vệ này cho con trai
Hoàng tỷ có thể bằng lòng ngồi nhìn con mình cúi đầu xưng thần với kẻ khác sao
"Chuyện này..
nàng cả nghĩ quá rồi
Hoàng tỷ đang từng bước giao quyền lại cho trẫm
"Thật sự giao lại quyền hành sao
"Còn có thể giả bộ hay sao
"Nô tì có một biện pháp có thể dễ dàng thử ra thật hay giả
Giống như bệ hạ nói, sau khi tiếp nhận là cảm thấy bận rộn, mệt mỏi
Nhưng quyền lực chân chính không nên chỉ là làm việc, mà là điều người phía dưới đi làm việc, không biết nô tì nói có đúng hay không
"Cũng từa tựa vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Việc là do bệ hạ làm, nhưng những người đang làm việc đó là ai
Đều là do Hoàng tỷ đề bạt cho ngài
Bệ hạ muốn biết Hoàng tỷ có cam tâm giao quyền hay không, không ngại động tới quyền lực lớn nhất trên tay Hoàng tỷ, là binh quyền
Bệ hạ có thể giả bộ giải trừ binh quyền của Thái úy Nam Nhân Ngọc thử xem phản ứng của Hoàng tỷ
Nếu Hoàng tỷ không phản đối thì là nô tì lắm miệng
Nếu như phản đối mãnh liệt, Hoàng tỷ có tâm tư gì thì nô tì không dám nhiều lời
Kinh thành nước Triệu, bề ngoài có vẻ bình tĩnh, nhưng dưới đáy đã ngầm hỗn loạn tưng bừng
Kẻ có bối cảnh nhận được tin tức trước đã ngầm đưa cả gia đình bỏ trốn
Họ cũng chỉ có thể lặng lẽ rút khỏi, không dám lộ liễu chút nào
Lúc này Triệu hoàng Hải Vô Cực như con dã thú đói bụng nhiều ngày, một khi giơ lên đồ đao là sẽ không quan tâm ngươi có chỗ dựa gì trong triều đình, giơ tay chém xuống chính là đầu ngươi
Những bách tính bình thường biết được tin tức trễ nhất, tuy hằng ngày sinh hoạt không dư dả gì, nhưng dù sao nên sống thế nào thì vẫn sống thế ấy
Nếu thật sự có xảy ra sự tình gì thì cũng chẳng có sức thay đổi, nên họ vẫn tiếp tục cuộc sống như thường
Toàn bộ thái giám trong cung càng thuân thủ quy định nghiêm ngặt nhất từ trước tới nay
Các cung nữ, nha hoàn nói chuyện cũng không dám lớn tiến, bước đi đều nhẹ nhàng hết sức
Hai ngày nay, người đi qua trước mặt Hoàng đế không hiểu ra sao, không biết sai ở đâu, đều khiến Hoàng đế bệ hạ rống lên cho người kéo ra ngoài chém, đã giết mười mấy người
Người đứng ngoài xem chẳng hiểu ra sao, người bị giết cũng ngu ngơ khó hiểu, chết hồ đồ, không biết sai lầm ở chỗ nào
Trong cung từ trên xuống dưới ai nấy nơm nớp lo sợ, ngay cả các phi tử tại hậu cung cũng lo lắng đề phòng cả ngày
Sự việc do đâu, mọi người đều hiểu
Xuất binh là đại sự quốc gia, chiến tranh không thể khinh suất
Hiện nay chính là kết cục của việc gây chiến khinh suất, không nên tấn công nước Yến bừa bãi như vậy
Hiểu thì hiểu, nhưng không ai dám nhắc lại
Đó đã là cái vảy ngược của Hoàng đế, hiện giờ mà dám nói lại những chuyện kia là chán sống
"Bệ hạ tha mạng, bệ hạ tha mạng, bệ hạ tha mạng..
Một loạt tiếng la hét cầu xin khiến người nghe kinh sợ vang lên, đến nỗi Thái hậu Thương Ấu Lan đang bê trà trong phòng cũng chợt nhìn ra ngoài cửa, sau đó nhìn Hoàng hậu ngồi cùng bên cạnh.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.