Đạo Tình

Chương 98: Nguồn gốc của sự cấm kỵ




Một chiếc máy bay nhanh chóng xuất hiện, lập tức đưa tất cả mọi người rời khỏi Ai Cập trở về nước Mỹ
Vài ngày sau, tại đại bản doanh của Tề Gia, Ly Tâm đi dạo bộ tới một ngôi biệt thự nằm ở góc hẻo lánh nhất
Cô thấy Khúc Vi đang chậm rãi giơ hai tay tập thể dục trong vườn hoa
Ly Tâm đưa mắt quan sát, sau khi tắm rửa sạch sẽ, Khúc Vi cũng đã trở lại bộ dạng con người
Ông ta có gương mặt trẻ trung, lại mặc đồ thể thao nên nhìn không ra ông ta đã ngoài bốn mươi mà giống một người đàn ông tràn ngập ánh mặt trời
"Hi, tiểu Ly Tâm"
Khúc Vi đang bận tập thể dục, ông ta tươi cười chào hỏi khi thấy Ly Tâm tiến lại gần
Ly Tâm lườm Khúc Vi, không biết nói với ông ta bao nhiêu lần rồi, chỉ cần gọi tên cô là được, sao ông ta cứ thích thêm chữ "tiểu" vào đằng trước, nghe kỳ cục chết đi được
Tuy nhiên, nhìn bộ dạng vui vẻ và thân thiện của Khúc Vi, Ly Tâm không nỡ tạt gáo nước lạnh, cô chỉ nói lạnh lùng: "Ông vẫn chưa chết
Khúc Vi mỉm cười ra hiệu Ly Tâm đi đến ngồi xuống bên cạnh ông ta: "Diêm vương không chịu thu nhận chú thì chú còn cách nào khác?"
Ngừng lại một lúc, Khúc Vi mỉm cười dịu dàng với Ly Tâm: "Cháu ngoan, mau gọi một tiếng chú đi"
Ly Tâm lập tức dừng bước, cô nghi ngờ hôm nay đến thăm Khúc Vi có phải là một hành động sai lầm
Khúc Vi hình như tiên liệu được phản ứng của Ly Tâm, ông ta thân thiện vỗ vai Ly Tâm rồi kéo cô đi, đúng thái độ của bậc trưởng bối đối với hậu bối
"Không ngờ tiểu Ly Tâm lại đến thăm chú, chú rất vui"
Khúc Vi đi tập tễnh kéo Ly Tâm vào trong ngôi biệt thự
Đợi đến khi cô ngồi xuống ghế, ông ta lại tươi cười nhìn cô
Thấy Khúc Vi xưng hô rất tự nhiên, Ly Tâm cau mày nói: "Lúc đó là tôi tùy cơ ứng biến, ông có biết không
Ông đừng hễ mở miệng là chú này chú nọ, cứ như thân thiết lắm ấy?"
Khúc Vi chớp mắt nhìn Ly Tâm: "Cháu muốn nói gì
Chú không phải là người Trung Quốc nên không hiểu ý cháu"
Ly Tâm hết nói nổi, cô sử dụng thành ngữ với một người Anh quốc, ông ta hiểu được mới lạ
Cô liền hít một hơi rồi lên tiếng giải thích: "Tôi không có ý định nhận ông làm chú, do tình hình lúc đó khẩn cấp nên tôi mới nói như vậy
Tôi không hề có hứng thú với chuyện tự nhiên xuất hiện một bậc trưởng bối xen vào cuộc sống của tôi"
Cô làm trẻ mồ côi bao nhiêu năm nay, đã sớm quen một thân một mình
Ly Tâm cũng không có nhu cầu tìm người thân, vì vậy khi nghe Khúc Vi xưng hô "chú" với cô, cô cảm thấy rất kỳ quặc
Khúc Vi liền thay đổi sắc mặt, nhìn Ly Tâm bằng ánh mắt ai oán: "Người Trung Quốc có câu "Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy"
(Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy có nghĩa là một lời nói của người quân tử, bốn con ngựa khó đuổi (ở thời cổ đại một xe ngựa có bốn con ngựa kéo nên chạy rất nhanh)
Ly Tâm tức giận trừng mắt với Khúc Vi
Vừa rồi ông ta còn tỏ ra không hiểu, bây giờ lại đáp trả cô bằng một câu thành ngữ kinh điển
Đối diện với gương mặt giả bộ oán trách của Khúc Vi, Ly Tâm không thèm mở miệng
Cô thấy không ai đi thăm ông ta nên mới có lòng tốt đến đây, nào ngờ bị ông ta đùa giỡn, cô chẳng có hơi sức theo hầu mấy trò của ông ta
Thấy Ly Tâm đứng dậy chuẩn bị ra về, Khúc Vi vội kéo tay cô, mỉm cười nói nghiêm túc: "Ở lại đây nói chuyện với tôi một lúc đi
Người của Tề Gia bị Tiểu Mặc huấn luyện, ai nấy đều mặt mày lạnh lùng kiệm lời, một mình tôi ở đây chán quá"
Ly Tâm im lặng nhìn Khúc Vi, ông ta chỉ tay xuống ghế: "Ngồi đi, tôi buồn chán thật đấy"
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Gương mặt Khúc Vi lộ vẻ chân thành
Buồn chán, ông ta dùng từ này rất đúng, sống ở Tề Gia quả thật vô cùng tẻ nhạt
Không phải trước kia mà ngay cả bây giờ Ly Tâm cũng công nhận Tề Gia buồn chán, chỉ có điều cô đã quen nên không mấy bận tâm về chuyện đó
Phát hiện tay chân Khúc Vi vẫn chưa linh hoạt lắm, Ly Tâm liền quay lại ngồi xuống
"Vết thương của ông đã đỡ chưa?"
Ly Tâm đề cập thẳng vào mục đích chủ yếu của cuộc viếng thăm ngày hôm nay
Khúc Vi mỉm cười gật đầu: "Đỡ nhiều rồi, nhưng do không kịp thời chữa trị, cánh tay không còn linh hoạt như trước"
Viên đạn trúng vào đầu vai của ông ta, không được xử lý ngay, sau ba ngày xuất hiện tình trạng da thịt ở xung quanh vết thương bị hủy hoại nghiêm trọng
Nếu không nhờ có bác sỹ hàng đầu như Lập Hộ và thiết bị y tế tiên tiến nhất của Tề Gia, chỉ e là cánh tay bị thương của Khúc Vi sẽ bị phế bỏ
Trong khi đó, chân ông ta chỉ bị trật khớp chứ không phải gãy, do đó vài ngày sau Khúc Vi có thể xuống giường đi lại
Tuy nhiên, do cơ thể vẫn còn suy yếu nên ông ta di chuyển tương đối chậm chạp
Ly Tâm cũng gật đầu: "Ông hãy thường xuyên tập luyện, sau này chắc không sao đâu
Tôi nghe Lập Hộ nói vậy đấy"
Khúc Vi cười cười: "Cháu không cần an ủi tôi, tôi không để ý đến vết thương nhỏ này đâu, tôi cũng không chỉ dựa vào đôi bàn tay kiếm cơm
À đúng rồi, cháu đến thăm tôi, còn Tiểu Mặc...?"
Dù Khúc Vi không nói hết câu nhưng Ly Tâm hiểu ý ông ta
Bắt gặp ánh mắt chờ đợi của Khúc Vi, Ly Tâm vừa sờ mũi vừa trả lời: "Sau khi về đây, lão đại lại đi Italy ngay, chắc bây giờ anh ấy đang thương lượng với Jiaowen chuyện gì đó, tôi đoán có lẽ là vấn đề liên quan đến Lam Bang, vì vậy hiện tại anh ấy không có mặt ở Tề Gia"
Ánh mắt Khúc Vi hơi tối lại, nhưng ông ta lập tức trở lại bình thường: "Sao cháu không đi
Cháu không phải là thuộc hạ của Tiểu Mặc sao?"
Vừa nói ông ta vừa đưa mắt nhìn chiếc nhẫn trên tay Ly Tâm
Ly Tâm nhíu mày: "Không chỉ có ông bị thương đâu, tôi cũng là bệnh nhân
Bây giờ đi bộ bụng vẫn còn hơi đau, tôi đi theo anh ấy làm gì, tôi cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng"
Lúc ở trong Kim tự tháp bị kéo đi kéo lại, vùng bụng của Ly Tâm cuối cùng chảy nhiều máu, vô cùng đau rát
Hiếm có dịp Tề Mặc không đưa cô đi theo mà để cô ở lại nghỉ ngơi
Khúc Vi cất giọng đầy lo lắng: "Cháu bị thương ở đâu, bây giờ thế nào rồi
Tuổi còn trẻ phải cố gắng giữ gìn sức khỏe, cháu là phụ nữ càng phải chú ý hơn"
Lúc tỉnh lại từ trong cơn hôn mê, Khúc Vi phát hiện ông ta đang ở đại bản doanh của Tề Gia
Ngôi biệt thự ông ta tĩnh dưỡng ngoài Lập Hộ và một người hầu không thấy bóng dáng một ai khác
Nghe Lập Hộ kể chuyện đám Tề Mặc thoát khỏi nguy hiểm như thế nào, Khúc Vi cảm thấy rất khâm phục Ly Tâm
Ly Tâm lắc đầu: "Không sao đâu"
Hiếm có người thật lòng quan tâm đến cô, Ly Tâm bất giác nở nụ cười
Nhìn lên nhìn xuống thấy Ly Tâm đúng là không bị làm sao, Khúc Vi gật đầu: "Không sao thì tốt rồi, nhưng khi nào cùng Tiểu Mặc đi ra ngoài cháu nhất định phải chú ý an toàn
Thân thế và địa vị của Tiểu Mặc khiến những người ở xung quanh nó dễ lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm, cháu hãy học cách tự bảo vệ bản thân"
Câu nói của Khúc Vi đi thẳng vào lòng Ly Tâm
Ở bên cạnh Tề Mặc đúng là rất nguy hiểm, mạng sống của cô đã đi mất tám chín phần
Lần này Tề Mặc đột nhiên đi Italy, chắc chắn là đi gặp thủ lĩnh Mafia Jiaowen
Nhưng tại sao hắn lại gấp gáp như vậy, hay là hắn không muốn ở cùng một chỗ với Khúc Vi
Có lẽ khả năng này không lớn, Tề Mặc không phải loại người nhỏ nhen, nếu vậy thì khả năng lớn nhất là hai bên thương lượng biện pháp đối phó Lam Bang, một trận phong ba bão táp lại sắp nổi lên, tính mạng của cô lại bắt đầu bị đe dọa
Khúc Vi không rời mắt khỏi Ly Tâm, ông ta chống cằm nhìn Ly Tâm rồi cất giọng đầy nghi hoặc: "Ly Tâm, tôi cảm thấy rất kỳ lạ, từ trước đến nay Tiểu Mặc luôn căm ghét phụ nữ, tại sao cháu lại là ngoại lệ
Cháu hãy nói cho tôi biết đi, tôi thật sự muốn biết"
Ly Tâm lườm Khúc Vi: "Tôi cũng muốn biết tại sao tôi là trường hợp ngoại lệ
Đồng thời tôi cũng rất hiếu kỳ tại sao lão đại ghét phụ nữ đến như vậy
Về những phương diện khác của Tề Mặc, Ly Tâm hoàn toàn không quan tâm
Tề Mặc tại sao là con ngoài giá thú, làm thế nào để ngồi lên vị trí lão đại, trong quá trình đó hắn trải qua những khó khăn gì, Ly Tâm không hề cảm thấy hiếu kỳ
Dù sao Tề Mặc đạt đến vị trí ngày hôm nay cũng do bản lĩnh của hắn
Chỉ riêng tính cách đặc biệt không gần gũi phụ nữ là cô tò mò từ lâu
Khúc Vi thấy Ly Tâm nhìn ông ta bằng ánh mắt đầy vẻ hiếu kỳ, sắc mặt ông ta trầm lại, ánh mắt lóe lên một tia thương xót
Ly Tâm mở miệng: "Nếu không tiện, coi như tôi chưa hỏi"
Mặc dù muốn biết nhưng cô không phải là người thích chạm vào nỗi đau của kẻ khác
Khúc Vi lắc đầu: "Cũng chẳng có gì không tiện, nếu cháu muốn biết, tôi sẽ kể với cháu"
Trầm mặc một lúc, Khúc Vi thở dài: "Trong xã hội, hai giới bạch đạo và hắc đạo luôn vạch ranh giới rất rõ ràng
Mặc dù đôi lúc thế lực và hành vi có hỗn tạp nhưng giữa gia tộc hào môn của hai bên, tuyệt đối không có chuyện liên kết hôn nhân
Đây là quy tắc được hai bên mặc nhận từ lâu
Tề Gia là nhà sản xuất vũ khí, đồng thời là thế lực đứng đầu được giới hắc đạo công nhận
Khúc Gia chúng tôi tuy không phải là gia tộc hàng đầu bạch đạo, nhưng cũng là hào môn xuất thân từ giới quý tộc Anh Quốc
Chuyện chị gái tôi sao lại dính dáng đến bố Tề Mặc vì quá xa xôi rồi nên tôi không nhắc đến nữa
Tuy nhiên, đến lúc sinh Tề Mặc, chị gái tôi cũng không thể bước vào cửa Tề Gia
Trong khi đó bố Tề Mặc vì thủ đoạn của lão đại Tề Gia năm đó buộc phải cưới một người phụ nữ của một danh gia vọng tộc khác thuộc giới hắc đạo".Ân oán hào môn là tình tiết vô cùng cũ kỹ nhưng vẫn liên tục diễn ra và thời nào cũng có người lao đầu vào, chỉ một chữ "Tình" hại không ít người
Nghe đến đây, Ly Tâm bất giác lắc đầu
Thấy Ly Tâm lắc đầu, Khúc Vi không hiểu sao cũng lắc đầu theo cô
Ông ta nhớ lại năm đó trong gia tộc có rất nhiều người khuyên giải, nhưng chị gái ông ta vẫn cứ lao ra ngoài mà không hề quay đầu
Ánh mắt chị gái ông ta lúc đó rất kiên trì, không cho người khác cơ hội ngăn cản, cũng không cho bản thân một con đường rút lui, khiến cuộc đời kết thúc trong bi thảm
Ngừng một lát, Khúc Vi nói tiếp: "Chị gái tôi là một người ngoan cường, chị ấy không đi tìm Tề Gia cũng không quay về Khúc Gia mà sống một mình ở bên ngoài cùng Tề Mặc
Chị ấy chịu nhiều khổ cực do áp lực từ Tề Gia và sự quấy rối của những người cho rằng chị ấy làm mất mặt Khúc Gia
Do đó năm Tề Mặc ba tuổi, chị ấy qua đời vì bạo bệnh
Chị gái tôi ngoài tôi ra không còn một người thân hay người bạn nào nguyện gần gũi chị ấy
Chị ấy không có người quan tâm, Tề Mặc càng không có người chăm sóc
Tôi lại ở quá xa, không thể ngày ngày ngồi máy bay đi chăm sóc chị ấy
Bố tôi thấy tôi còn quan hệ qua lại với chị ấy liền cắt nguồn tài chính của tôi
Tôi không có tiền, nhưng không yên tâm để chị ấy ở bên ngoài, vì vậy tôi đã mất hai ngày cầu xin chị ấy cùng tôi trở về Khúc Gia
Nhưng tôi không ngờ chính tôi đã đẩy chị tôi vào chỗ chết"
Nói đến đây, Khúc Vi hơi nghẹn ngào, ông ta dừng lại trong giây lát
Ly Tâm im lặng lắng nghe, từ trước đến nay cô không hề biết, hai giới hắc bạch lại có quy tắc như vậy
Cô không biết hắc bạch thuần túy lại coi nhau như kẻ thù
Có lẽ do mỗi bên đều có niềm kiêu hãnh riêng, vì vậy họ mới tuân thủ quy tắc một cách nghiêm ngặt
Không may là câu chuyện của Tề Mặc lại rơi đúng vào gia tộc có lịch sử cả trăm năm như Tề Gia và gia tộc hoàng thân quốc thích như Khúc gia, thảo nào hai bên không ai nhân nhượng ai
Khúc Vi tiếp tục mở miệng: "Những chuyện khác tôi không nói nhiều, nhưng cháu có thể tưởng tượng, người làm mất thể diện của cả gia tộc, khi quay về nhà sẽ bị đối xử như thế nào
Phỉ nhổ, chửi rủa, cô lập, gây thị phi...chuyện gì người nhà tôi cũng có thể làm ra
Tôi không hề biết hóa ra người cùng một nhà có thể đối xử với nhau như vậy, chỉ vì thể diện mà có kẻ ra tay bóp chết người cùng huyết thống với mình
Chị gái tôi ốm nặng, nhưng Khúc gia mặc kệ, đến bố mẹ ruột cũng không hề đả động tới
Buồn cười thật, hóa ra thể diện còn quan trọng hơn cả con gái
Lúc đó tôi mới mười mấy tuổi, vừa chăm sóc Tiểu Mặc vừa chăm sóc chị gái tôi, còn phải đối phó với thủ đoạn của người nhà
Tôi cố gắng làm tất cả mọi việc nhưng cuối cùng đến một việc cũng chẳng làm tốt"
Nói đến đây, Khúc Vi đột nhiên đấm mạnh tay xuống bàn
Ly Tâm nhíu mày, cô có thể tưởng tượng ra cảnh tượng đó, vì vậy cô mới cảm thấy người thân chẳng có gì tốt
Như cô là trẻ mồ côi lại hay, người nhà như vậy thà không có còn hơn
Khúc Vi nghiến răng nói: "Khi tôi không ở nhà Tiểu Mặc chịu khổ như thế nào tôi không biết
Tôi chỉ nhớ có một lần, tôi để quên đồ nên đột ngột từ trường trở về nhà, bắt gặp cảnh Tiểu Mặc trần truồng bị trói trên ban công ở tháp chuông giữa mùa đông giá lạnh, một đám phụ nữ đứng quanh người nó cười ha hả
Tuyết tan chảy trên người nó hòa lẫn máu tươi, trông rất đáng sợ
Tôi không nhớ tôi xông lên ôm Tiểu Mặc như thế nào
Nhưng tôi còn nhớ rõ, Tiểu Mặc không hề khóc, đôi mắt vốn ngây thơ lanh lợi của nó lạnh đến mức ghê người
Lúc tôi ôm nó quay về phòng, nó thều thào nói với tôi: "Đừng nói cho mami cháu biết"
Sau hôm đó tôi mới biết, đám chị em gái họ của tôi, thậm chí cả chị gái ruột khác của tôi đối xử vô cùng tệ bạc với Tiểu Mặc
Chị gái tôi dù sao cũng là người của Khúc Gia, tại sao bọn họ có thể làm chuyện quá đáng như vậy
Bọn họ nói Tiểu Mặc là người của Tề Gia, là nghiệt chủng đến Tề Gia cũng không thèm nhận
Vì vậy họ cười nhạo, mắng chửi, thậm chí châm kim vào người, giày vò thân thể Tề Mặc
Lúc đó tôi mới phát hiện trên thân hình bé nhỏ của Tề Mặc chỗ nào cũng có vết thương, vết sưng tấy, vết roi đánh, khiến tôi không dám nhìn
Cháu hãy tưởng tượng một đám phụ nữ vây quanh một đứa trẻ ba tuổi, cười nhạo châm biếm thân thế, cơ thể, thậm chí cả giới tính của nó
Bọn họ đánh đập và ra sức nhục mạ nó
Đàn ông của Khúc Gia vì thể diện nên không ra mặt, chỉ sai khiến đám đàn bà và trẻ nhỏ ra tay, đúng là hài hước thật"
Khúc Vi đột nhiên hừm một tiếng, ánh mắt đầy vẻ phẫn nộ và chán ghét: "Đây mà gọi là quý tộc, mà gọi là thục nữ
Trung Quốc có câu "lòng dạ đàn bà hiểm độc nhất", câu này không sai chút nào
Tôi không thể hiểu nổi tại sao bọn họ có thể ra tay và nói những câu tàn nhẫn đến vậy, chẳng khác gì mấy mụ bán cá ngoài chợ
Thế mà họ tự xưng là quý tộc đấy, hahaha
Đây chính là bộ mặt thật của giới quý tộc, bỏ đi lớp áo ngoài đẹp đẽ, bên trong chỉ là thứ dơ bẩn nhất"
Ly Tâm vô cùng kinh ngạc, cô mở to mắt nhìn Khúc Vi
Cô chưa bao giờ nghĩ Tề Mặc trải qua những chuyện này
Lúc đó hắn mới chỉ là một đứa trẻ ba tuổi, bọn họ phải nhẫn tâm đến mức nào mới hành hạ hắn kiểu đó
Ly Tâm liền trầm mặc hồi lâu
Khúc Vi dừng lại ổn định tâm trạng, ông ta đưa ánh mắt đỏ hoe ra ngoài cửa sổ: "Chị gái tôi là người thông minh, chị ấy nằm trên giường bệnh không thể động đậy nhưng không có nghĩa chị ấy không biết gì
Chị ấy chỉ là không thể phản kháng, chị ấy không có năng lực đó, vì vậy chị ấy mới ngày một yếu đi
Sau những chuyện này, Tiểu Mặc từ một đứa trẻ hoạt bát đáng yêu ngày càng trở nên lầm lì ít nói, ánh mắt ngày càng lạnh lẽo
Ngoài tôi ra, nó không nói chuyện với bất cứ người nào khác ở Khúc Gia
Về phần tôi, sau khi phát hiện ra Tiểu Mặc ở nhà bị hành hạ, đi đâu tôi cũng dẫn theo Tiểu Mặc, dù đến trường tôi cũng mang nó ở bên mình
Nhưng tôi nghĩ đã quá muộn, Tiểu Mặc ghê tởm phụ nữ kể từ lúc đó, nỗi căm hận đã găm đến tận xương tủy, khiến nó không còn muốn động chạm đến phụ nữ"
Ly Tâm không lên tiếng, chậm rãi tựa người vào thành ghế sofa
Trong lòng cô cảm thấy hơi đau xót, không biết có phải là thương cảm hay là gì, cô chỉ biết trong lòng có cảm giác chua xót
Hóa ra là vì nguyên nhân này, Tề Mặc mới có quy tắc cổ quái như vậy, mới không gần gũi nữ sắc
Tề Mặc, hóa ra anh còn không dễ dàng bằng tôi
Ly Tâm đặt tay lên ngực, đúng vị trí trái tim
Chua xót quá, đến mức cả người cô không còn chút tinh thần
Ly Tâm cất giọng lạnh lùng: "Nếu đổi lại là tôi, e rằng tôi sẽ trả lại bọn họ gấp mười lần"
Khúc Vi ngẩng đầu trầm mặc một hồi, rồi cúi đầu lên tiếng: "Mười lần
Cô còn mềm lòng hơn Tiểu Mặc
Lúc đó tôi luôn dẫn theo Tiểu Mặc, tôi không cho phép nó một mình ở bên cạnh chị gái tôi
Không ngờ một ngày trước thềm năm mới, khi tôi và Tiểu Mặc đi mua thuốc cho chị gái tôi trở về nhà, tôi nghe thấy bố tôi nói chuyện với chị ấy
Đó là lần đầu tiên tôi nghe chữ "chết" từ miệng bố tôi, bố tôi nói "sống làm gì, chi bằng chết đi cho rồi"
Câu nói này cả đời tôi không thể nào quên, đó là lời một người bố nói với con gái của mình
Câu nói rất tuyệt tình, rất lạnh lùng, bố tôi còn nói điều gì tôi không nhớ nữa
Tôi chỉ nhớ khi tôi bế Tiểu Mặc đi vào, chị gái tôi vừa khóc lại vừa cười, ánh mắt chị ấy nhìn Tiểu Mặc rất dịu dàng và hối lỗi
Chị kêu gào "nếu mẹ đi rồi thì con phải làm sao?"
Cháu biết Tiểu Mặc trả lời thế nào không
Nó chậm rãi nói từng từ một, ngữ điệu vô cùng lạnh lẽo: "Con sẽ sống tử tế
Hôm nay bọn họ nợ chúng ta, sau này con sẽ bắt bọn họ trả lại gấp trăm lần nghìn lần, con sẽ không để Khúc Gia chừa một mống nào"
Tôi và chị tôi đều sững sờ, sau khi định thần lại, chị tôi nói với Tiểu Mặc: "Không, bọn họ là người thân của con, con có thể đối phó bọn họ, nhưng tuyệt đối không thể sát hại bọn họ
Hãy hứa với mẹ, con sẽ không làm như vậy"
Tiểu Mặc trầm mặc hồi lâu, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu"
Khúc Vi thở một hơi dài, ổn định lại tinh thần rồi nói tiếp với Ly Tâm: "Ký ức của năm đó sâu đến mức tôi không quên một từ một chữ
Đây chính là nguyên nhân khiến Tiểu Mặc căm ghét phụ nữ và hận đến mức chỉ muốn giết chết hết người của Khúc Gia nhưng buộc phải đè nén"
Đến lúc này, gương mặt Ly Tâm đầy sự phẫn nộ, cô nghiến răng: "Thảo nào anh ấy căm hận Khúc Gia đến vậy, thảo nào nhắc đến Khúc Gia, tâm trạng anh ấy tồi tệ như vậy
Bị tổn thương càng lớn thì nỗi hận càng sâu, tại sao trước đây tôi không nghĩ tới điều này?"
Ly Tâm quên mất không phải cô không nghĩ tới mà cô hoàn toàn không bận tâm
Tác phong xưa nay của cô là không bao giờ để ý đến những chuyện không liên quan đến bản thân
Khúc Vi gật đầu: "Tính cách bạo ngược và tàn nhẫn của Tiểu Mặc bắt đầu từ năm nó ba tuổi
Chị gái tôi bắt Tiểu Mặc nhận lời, là vì không muốn nó trở nên quá vô tình, một người vô tình không chỉ gây tổn thương cho kẻ khác mà còn khiến bản thân bị thương tổn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chị gái tôi rất thông minh, đến bây giờ tôi mới hiểu dụng ý của chị ấy
Chỉ có điều, Tiểu Mặc đã trở thành người hoàn toàn khác, không còn là đứa trẻ đáng yêu năm nào"
Ly Tâm gõ tay xuống bàn, trong lòng cô xuất hiện một nỗi buồn bực vô cớ, khiến cô bây giờ chỉ muốn đánh một ai đó để giải tỏa
Ly Tâm biết quá trình ngồi lên vị trí cao nhất của một lão đại hắc đạo chắc chắn không thuận buồm xuôi gió, có thể suy đoán Tề Mặc trong quá khứ cũng không dễ dàng
Nhưng tận tai nghe thấy những chuyện này, Ly Tâm cảm thấy rất chua xót, rất buồn phiền, rất khó chịu
Im lặng một lúc, Ly Tâm ngẩng đầu nhìn Khúc Vi: "Sau đó tại sao Tề Mặc lại ở Tề Gia
Làm thế nào để có ngày hôm nay?"
Ly Tâm hỏi câu này hoàn toàn không phải là sự hiếu kỳ mà xuất phát từ một sự thay đổi lớn trong nội tâm cô
Bắt gặp tia phức tạp từ đáy mắt Ly Tâm, Khúc Vi nở nụ cười dịu dàng: "Sau khi chị tôi chết, bố tôi ra lệnh trả Tiểu Mặc về Tề Gia
Nó là người của Tề Gia, không phải là người Khúc Gia nên không có lý do ở lại Khúc Gia
Tôi thân cô thế cô không thể đấu lại bọn họ
Đợi đến khi tôi tới Tề Gia, Tiểu Mặc đã bị ném ở trước cổng Tề Gia
Tiểu Mặc đứng ở đó suốt một ngày một đêm, nhưng nó không do dự từ chối theo tôi đi về
Nó nói nó nắm vận mệnh của mình ở trong tay
Lúc đó tôi mới phát hiện, trong người Tiểu Mặc quả nhiên lưu chảy dòng máu của Tề Gia, dòng máu của một gia tộc máu lạnh ngông cuồng, số mệnh đã định kiếp này nó không đi theo con đường bình thường
Tôi cùng Tiểu Mặc đứng ở trước cổng Tề Gia thêm một ngày nữa
Cuối cùng, cánh cổng lớn của Tề Gia cũng mở ra, bố Tiểu Mặc đưa nó vào bên trong
Đợi đến khi tôi nhận được tin Tiểu Mặc, nó đã trở thành lão đại Tề Gia, đã là nhân vật tung hoành hắc đạo rồi
Tôi còn nhớ rõ năm đó nó mới 19 tuổi, nó giết sạch toàn bộ những người nắm quyền hành ở Tề Gia, nó dẫm đạp lên máu tươi để leo lên vị trí cao nhất, trở thành nhân vật truyền kỳ trong giới hắc đạo, đưa Tề Gia đến ngày hôm nay
Tiểu Mặc tàn nhẫn đến mức không ai dám gây chuyện với nó"
Khúc Vi than vắn thở dài, không biết là tán thưởng năng lực của Tề Mặc hay phê bình thủ đoạn tàn bạo của hắn
Thấy Khúc Vi dừng lại, Ly Tâm liền truy hỏi: "Sau đó thì sao
Khúc Vi cười gượng: "Tôi không có tin tức của Tiểu Mặc kể từ khi nó đặt chân vào Tề Gia, do đó tôi làm sao biết được nó trải qua những năm tháng như thế nào mới có ngày hôm nay
Bây giờ, tôi còn không gần gũi nó bằng cháu"
Nghe Khúc Vi nói vậy, Ly Tâm liền gật đầu
Có lẽ chỉ Jiaowen mới nắm rõ Tề Mặc làm thế nào để leo lên vị trí lão đại Tề Gia, đám Hồng Ưng cũng chưa chắc đã biết
Thấy Ly Tâm không lên tiếng, Khúc Vi cất giọng dịu dàng: "Tiểu Ly Tâm, từ nhỏ đến lớn Tiểu Mặc chưa bao giờ tiếp xúc với phụ nữ, cháu là người duy nhất
Tôi không biết tại sao Tề Mặc lại chọn cháu, nhưng tiểu Ly Tâm này, cháu hãy hứa với tôi, Tiểu Mặc không phải là người xấu, cháu vĩnh viễn không được phản bội nó"
Nghe những lời vừa dịu dàng vừa thận trọng của Khúc Vi, Ly Tâm ngây người trong giây lát mới mở miệng: "Tôi không cho rằng Tề Mặc là người xấu"
Có thể trong con mắt kẻ khác, Tề Mặc chẳng ra gì nhưng đối với cô, hắn không phải là người xấu
Hắn đánh cược cả mạng sống để cứu cô, hắn không bỏ rơi thuộc hạ, hắn chắc chắn không đến nỗi tệ"
Khúc Vi ngẫm nghĩ rồi nói: "Thế thì tốt"
Ly Tâm hỏi lại: "Tại sao phải hứa với ông không phản bội anh ấy
Tôi có nói tôi sẽ phản bội anh ấy đâu
Anh ấy là lão đại của tôi, nếu phản bội anh ấy tôi sẽ chết chắc
Chuyện này cũng cần phải hứa với ông sao?"
Sau khi nghe kể về quá khứ của Tề Mặc, trong lòng Ly Tâm rất khó chịu, đầu óc cũng không còn linh hoạt, nhất thời không hiểu ý Khúc Vi
Thấy Ly Tâm ngầm chê câu nói của mình là thừa thãi, Khúc Vi muốn cười cũng không cười nổi, ông ta chỉ hơi lắc đầu: "Cháu cứ ghi nhớ lời tôi là được, tôi không cần cháu hiểu vào lúc này, rồi một ngày nào đó cháu sẽ hiểu thôi
Đúng rồi, cháu đừng nói cho Tiểu Mặc biết những chuyện tôi kể với cháu
Nếu không, có lẽ nó sẽ cho tôi đi đào mộ chim cánh cụt ở Bắc cực mất"
Khúc Vi nhìn Ly Tâm bằng vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, Tề Mặc không còn là Tiểu Mặc năm nào
Nếu hắn biết ông ta kể lại chuyện quá khứ của hắn với Ly Tâm, chắc chắn hắn sẽ nổi trận lôi đình, ông ta không có khả năng ứng phó với cơn giận dữ của Tề Mặc
Ly Tâm mỉm cười lắc đầu: "Tề Mặc không phải hạng người như ông nghĩ đâu
Nếu biết ông kể chuyện của anh ấy cho tôi nghe, chắc chắn anh ấy không thèm nhíu lông mày nữa
Anh ấy không bao giờ kỵ húy người khác nhắc đến thân thế của anh ấy, đó là vì anh ấy không để tâm đến mấy chuyện đó"
Ly Tâm hắng giọng một tiếng rồi nói tiếp: "Tề Mặc là người máu lạnh vô tình, nhưng hơn thế anh ấy là người kiêu ngạo
Anh ấy không cần sự thương hại và đồng tình, thứ anh ấy cần là sự kính ngưỡng tuyệt đối và sự tin tưởng vô điều kiện
Trên đời này chẳng có việc gì anh ấy không thể làm nổi, những chuyện quá khứ chẳng là gì cả, anh ấy càng chú trọng hiện tại và tương lai hơn, đó mới là vùng trời của anh ấy"
Thấy Ly Tâm tuôn ra một tràng dài mà không hề nghĩ ngợi, Khúc Vi mở to mắt kinh ngạc
Lý do ông ta kể chuyện quá khứ của Tề Mặc cho Ly Tâm nghe là muốn lợi dụng sự thương cảm của cô với Tề Mặc
Ly Tâm biết Tề Mặc đối xử đặc biệt với cô nhưng vì thiếu một sợi dây thần kinh, cô không nhận ra đặc biệt ở chỗ nào
Khúc Vi muốn nhân cơ hội để Ly Tâm hiểu thêm về Tề Mặc nhưng xem ra cách làm của ông ta là thừa, hoặc giả Ly Tâm không cần ông ta tô vẽ gì thêm
Khúc Vi thở dài: "Bao nhiêu năm xa cách khiến tôi và Tiểu Mặc trở nên xa lạ, bây giờ tôi còn không hiểu thằng cháu bằng người mới đi theo nó mấy tháng
Có điều, tôi cảm thấy rất may là Tiểu Mặc có con mắt không tồi
Người ta nói, cuộc đời có một tri kỷ, chết không đáng tiếc, nó có phúc nên mới gặp được hồng nhan tri kỷ như cháu"
Ly Tâm trừng mắt nhìn Khúc Vi, tâm trạng đầy cảm xúc bị một câu nói của ông ta phá hủy
Hồng nhan tri kỷ gì chứ, nói đùa, cô có điểm nào giống hồng nhan tri kỷ của Tề Mặc
Ly Tâm cất giọng lạnh lùng với Khúc Vi: "Ông cho rằng Tề Mặc biết hồng nhan tri kỷ là gì
Ông cho rằng tôi và Tề Mặc có thể hình dung bằng từ này
Không biết thì đừng tỏ vẻ là bậc trưởng bối, Tề Mặc có phúc hay không chẳng phải ông nói là xong"
Phản ứng của Ly Tâm như con gà bị cắt tiết, Khúc Vi liền bật cười: "Được rồi, được rồi, không phải thì thôi, coi như tôi sai rồi
Xem ra ở trong cổ mộ lâu quá, tư tưởng của tôi không theo kịp xã hội hiện đại"
Nhìn vẻ mặt tươi cười của Khúc Vi, Ly Tâm liền hết giận, cô lườm ông ta rồi đột nhiên chuyển đề tài: "Đúng rồi, tại sao ông đường đường chính chính là một nhà quý tộc tự nhiên không làm mà đi đào mộ
Tuy nghề này có lợi nhuận cao, nhưng..."
Nói chưa hết câu, Ly Tâm bỗng dừng lại, cô đã hỏi một câu thừa
Khúc Vi mỉm cười trả lời: "Làm người của gia tộc như vậy thật sự không dễ dàng, không thoải mái bằng đi đào trộm mộ
Hơn nữa như cháu nói đấy, nghề này lợi nhuận cao, có thể đủ cho tôi tiêu dùng và đi đây đó, tự do vô cùng"
Ly Tâm gật đầu đồng tình, tự do cũng là thứ cô muốn, nhưng hình như bây giờ cô cách từ đó quá xa rồi
Đi theo Tề Mặc liệu có tự do hay không
Chắc chắn là không, có điều bây giờ Ly Tâm không quá bận tâm đến tự do như trước
Ngẩng đầu bắt gặp gương mặt tươi cười rạng rỡ của Khúc Vi, Ly Tâm đột nhiên cảm thấy không dễ chịu, cô đứng dậy: "Ông hãy nghỉ ngơi điều dưỡng đi, cần gì thì hãy nói với người hầu, chắc bọn họ cũng không dám cưỡi lên đầu của ông đâu
Tôi đi đây"
Nói xong cô liền đi ra ngoài
Nghe câu chuyện về nguyên do của việc Tề Mặc căm hận phụ nữ, dù biết Tề Mặc từ lâu không còn là Tiểu Mặc bé nhỏ nhưng trong lòng Ly Tâm cảm thấy không dễ chịu
Nói là đồng tình cũng không đúng, nếu nói là thương xót thì hơi kỳ lạ, vì hai chữ này áp dụng lên người Tề Mặc không hợp một chút nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thứ cảm xúc khó nắm bắt choáng ngợp trong tim lẫn trong đầu óc khiến Ly Tâm rất buồn bực
Khúc Vi không giữ Ly Tâm ở lại, ông ta chỉ cười nói: "Nếu rảnh hãy đến đây trò chuyện với tôi, nơi này buồn chán thật đấy"
Ly Tâm gật đầu đi thẳng ra ngoài
Dõi theo bóng lưng Ly Tâm, khóe miệng Khúc Vi lại cong lên, cô bé này tâm địa thiện lương, có nội tâm kiên cường hơn cả vẻ bề ngoài, có tư duy độc đáo có thể nhìn ra ngay bản chất của vấn đề
Chỉ có điều, về mặt tình cảm Ly Tâm lại vô cùng mơ hồ
Khúc Vi vốn có ý mở đường cho Ly Tâm về mặt tình cảm để giúp cô có thể hiểu ra, tuy nhiên tác dụng không lớn lắm
Xem ra cô còn hồ đồ hơn ông ta tưởng tượng
Nhưng cũng tốt, đúng như cô nói, Tề Mặc không cần sự thương cảm và đồng tình, càng không cần cô thương hại hắn
Tề Mặc có vô số thuộc hạ, người một lòng trung thành với hắn cũng không ít
đám Hồng Ưng, Hoàng Ưng có lẽ còn trung thành với Tề Mặc hơn cả Ly Tâm
Người Tề Mặc cần một người phụ nữ hiểu hắn, nguyện ở bên cạnh hắn, có thể yêu hắn và sống với hắn trọn đời
Có điều hình như cả hai người trong cuộc vẫn chưa nhận ra điều đó, Tề Mặc đứt sợi dây tình cảm từ lâu không hiểu đã đành, cô bé Ly Tâm đầu óc lại quá đơn giản, Khúc Vi bất giác thở dài lắc đầu, nhiệm vụ của ông ta vẫn còn nặng nề lắm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.