Chương 68: So với nhau, Đường Tam thật đáng thương
Ngay khi Tố Vân Đào nhận ra rằng mọi biểu cảm trên gương mặt cô nương kia đều là sự ngưỡng mộ và mong chờ vị Hồn Vương tiền bối, hoàn toàn không nhìn thẳng vào mình dù chỉ một cái, khiến hắn cảm thấy xót xa và thất vọng
Một giọng nói có phần mệt mỏi vang lên từ phía sau Tố Vân Đào
Nghe thấy âm thanh này, Tố Vân Đào theo bản năng quay đầu nhìn lại, thứ đầu tiên lọt vào tầm mắt là một thiếu niên mặc bộ quần áo vá chằng vá đụp bằng vải thô
Khi nhìn rõ dung mạo thiếu niên này, Tố Vân Đào theo bản năng nhíu mày, nhưng hắn rất nhanh liền giãn ra, sau khi đơn giản điều chỉnh lại tâm tình, hắn nở nụ cười ấm áp hướng về phía thiếu niên này mở miệng nói:
"A, hóa ra là Đường Tam à, sao vậy, hôm nay ngươi vẫn đến lĩnh phụ cấp sao
"Đúng vậy, Tố Vân Đào Đại Sư, ngoại trừ nhận lấy phụ cấp của ta, còn có phụ cấp của lão sư ta, ta cũng cùng một chỗ giúp hắn cầm
Đường Tam cung kính mở miệng nói
"Ân, hài tử ngoan, Đại Sư có thể có đệ tử nhu thuận hiểu chuyện như ngươi thật đúng là may mắn của Đại Sư a
Tiểu Tam, bây giờ thực lực của ngươi thế nào?
Còn có thương thế của Đại Sư bây giờ ra sao?
Khá hơn chút nào không
Nghe những lời ân cần của Tố Vân Đào, trên mặt Đường Tam cũng thoáng qua một tia bất đắc dĩ cùng đau đớn, nhưng hắn vẫn cố gắng gượng dậy tinh thần mỉm cười nói:
"Tố Vân Đào Đại Sư, đa tạ ngài khen ngợi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hơn nữa, ta có thể bái lão sư vi sư là vận may của ta, lão sư hắn đã dạy cho ta rất nhiều thứ
Để cho ta được ích lợi không nhỏ
Còn về lão sư ta, tình huống của hắn vẫn như thế, không tốt không xấu
Thương thế trên người lão sư đã tốt hơn nhiều, những chỗ bị bỏng cũng toàn bộ đều mọc ra da thịt mới, hơn nữa cũng có thể xuống giường đi bộ, ngoại trừ tinh thần kém một chút, tạm thời còn không thể vận động quá kịch liệt, cùng với cần ta giúp đỡ thay thuốc và tạm thời không thể chạm vào nước, về cơ bản thì không khác gì trước đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn về ta mà nói, Hồn Lực của ta gần đây cũng đã đột phá đến hai mươi cấp, lão sư nói hai ngày nữa hắn sẽ để cho Viện trưởng đại nhân đưa ta đi Liệp Hồn Sâm Lâm thu hoạch Hồn Hoàn thứ hai
Nhìn xem ánh mắt mỏi mệt cùng lời nói mang theo sự bất đắc dĩ của Đường Tam, trên mặt Tố Vân Đào cũng không khỏi lộ ra một tia thương xót
Một hài tử Tiên Thiên Mãn Hồn Lực tốt như vậy, sao lại gặp phải một sư phụ phế vật đến thế
Bản thân phế vật đã đành, bây giờ còn bị trọng thương, lại còn cần một đứa trẻ chăm sóc
Xem Đường Tam đều bị tên phế vật Ngọc Tiểu Cương này làm cho tai họa thành dạng gì
Không những tinh thần phấn chấn của một người trẻ tuổi hoàn toàn không thấy trên người Đường Tam
Mà Hồn Lực của Đường Tam, cũng bị tên phế vật Ngọc Tiểu Cương này làm cho trì trệ
Từ mười cấp đột phá đến hai mươi cấp vậy mà mất ròng rã hai năm
Với thiên phú Tiên Thiên Mãn Hồn Lực cấp bậc của Đường Tam, theo lý mà nói hắn bây giờ hẳn là đã sớm đạt đến hai mươi cấp mới đúng chứ
Có lẽ cũng là bởi vì bây giờ vừa phải chăm sóc Ngọc Tiểu Cương lại vừa muốn tu luyện, mới có thể nghiêm trọng như vậy kéo chậm tiến độ tu luyện của bản thân Đường Tam
Nhớ tới đây, Tố Vân Đào nhiều lần há mồm, rất muốn khuyên nhủ Đường Tam một phen, nhưng mà lời nói đều đến bên miệng, nói đúng là không ra khỏi miệng
Cuối cùng, hắn cũng chỉ có thể thở dài một tiếng thật dài, đem lời đến khóe miệng nuốt trở vào
Đường Tam sau khi mất mát một hồi, đột nhiên nhớ tới mục đích mình tới tìm Tố Vân Đào, lập tức tiếp tục mở miệng hỏi:
"Đúng rồi, Tố Vân Đào Đại Sư, ngài mới vừa nói Thánh Hồn Thôn có Hồn Vương đến, chuyện này rốt cuộc là thế nào
Nghe vậy này, trong ánh mắt Tố Vân Đào không khỏi càng thêm nồng nặc sự thương xót
Dù sao Đường Tam không hỏi còn tốt, bây giờ hỏi một chút, Tố Vân Đào lập tức cảm thấy Đường Tam càng đáng thương
Người ta Tôn Vũ mặc dù Tiên Thiên Hồn Lực mới cấp một, nhưng mà người ta dù sao cũng tìm được một lão sư cấp bậc Hồn Vương
Ngược lại, Đường Tam, thực lực và thiên phú đều vượt xa Tôn Vũ, tìm một Đại Sư phế vật làm lão sư đã đành
Bây giờ lại còn cần dùng thời gian tu luyện của mình để giúp đỡ tên phế vật kia
Cho nên sau khi chần chờ một hồi, Tố Vân Đào nhìn xem Đường Tam mở miệng nói:
"Ngươi nói cái này à, Tôn Vũ ngươi còn nhớ chứ, chính là cùng ngươi cùng một chỗ thức tỉnh Vũ Hồn, đã thức tỉnh côn sắt Vũ Hồn Tôn Vũ, đi Thánh Hồn Thôn là lão sư của Tôn Vũ, hắn lần này đi ngang qua Nặc Đinh Thành, vừa lúc được Tôn Vũ đang kỳ nghỉ định kỳ về nhà mang về thôn làm khách..
"Tên Hồn Vương đi Thánh Hồn Thôn, là lão sư của Tôn Vũ sao?
Vốn đang sắc mặt lạnh nhạt, Đường Tam khi nghe đến lời này sau đó, lập tức sắc mặt trầm xuống
Nội tâm không tự chủ được dâng lên một tia ghen tỵ và thần sắc hâm mộ
Hồn Vương a, đây chính là Hồn Vương, Viện trưởng Nặc Đinh Học Viện cũng mới Hồn Tông thôi
Tôn Vũ, một phế vật cả đời khó mà đột phá Đại Hồn Sư sao có thể tìm được một Hồn Vương làm lão sư?
Không, điều này không thể nào...
Bởi vậy Đường Tam há to miệng mang theo nụ cười khổ nhưng mặt tràn đầy vẻ không tin, tiếp tục hỏi:
"Tố Vân Đào Đại Sư, ngài có phải là nhìn lầm rồi không, Tôn Vũ hắn làm sao có thể bái Hồn Vương vi sư đâu
Lão sư nói qua Tôn Vũ thực lực cả đời khó mà đột phá hai mươi cấp, Hồn Vương làm sao có thể thu hắn làm đồ đệ đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn xem Đường Tam sắc mặt không thích hợp bây giờ, Tố Vân Đào biết, Đường Tam trong lòng đã không thăng bằng
"Có hay không thu đồ ta cũng không biết, nhưng mà tên Hồn Vương đó đúng là lão sư của Tôn Vũ đang ở Học Viện, nếu như không có thu học trò mà nói, vậy thì lão sư đó kỳ thực không cần thiết cùng Tôn Vũ trở về thôn, dù sao ngươi cũng biết, Thánh Hồn Thôn cũng không có tư cách chiêu đãi Hồn Vương...
Nghe Tố Vân Đào giảng giải, thần sắc trên mặt Đường Tam trở nên càng thêm phức tạp
Đúng vậy a, nếu như tên Hồn Vương kia không phải lão sư của Tôn Vũ, vậy hắn tại sao muốn đi theo Tôn Vũ trở về Thánh Hồn Thôn?
Cũng giống như bây giờ, nếu như chính mình muốn mời Viện trưởng trở về Thánh Hồn Thôn, dưới tình huống lão sư không ra mặt
Viện trưởng thân là Hồn Tông sẽ dễ dàng cùng chính mình trở về thôn làm khách sao?
Bởi vậy cái cục diện kia cũng rất rõ ràng, Hồn Vương đó, coi như không phải lão sư của Tôn Vũ, cũng cùng Tôn Vũ có mối quan hệ rất tốt..
Tố Vân Đào nhìn xem Đường Tam bây giờ mặt mũi tràn đầy thất lạc, trong lúc nhất thời cũng không biết nói gì, trầm mặc một hồi sau đó mở miệng nói:
"Tiểu Tam, đi thôi, ta dẫn ngươi đi nhận lấy phụ cấp a..
"A, được, cảm tạ Tố Vân Đào Đại Sư
Dưới sự giúp đỡ của Tố Vân Đào, Đường Tam cầm phụ cấp của mình và Ngọc Tiểu Cương rời khỏi Vũ Hồn Điện
Hắn ủ rũ cúi đầu đi về phía Nặc Đinh Học Viện
Đợi đến khi Tố Vân Đào trở lại bên cạnh cô nương kia, định thể hiện sự ân cần thì cô nương kia lại mặt mũi tràn đầy ghét bỏ mở miệng nói:
"Nhanh đi rửa tay một cái, trên người Đường Tam có mùi lớn như vậy ngươi không ngửi thấy sao
Ghê tởm chết..
Tố Vân Đào nhìn xem thần sắc ghét bỏ tràn ngập trên mặt cô nương kia, lập tức lúng túng xoa xoa đôi bàn tay nói:
"Cô nương, đứa nhỏ Tiểu Tam này kỳ thực cũng coi như rất tốt, hắn lại như vậy chủ yếu vẫn là vì chăm sóc lão sư của hắn mà thôi
Bởi vì thân thiết chăm sóc Ngọc Tiểu Cương không cách nào tắm rửa, trên người Đường Tam cũng không tự chủ được nhiễm phải mùi thuốc làm chủ, mùi mồ hôi làm phụ, mùi hôi thối ngang dọc phối hợp..
Nghe Tố Vân Đào giảng giải, cô nương kia mặt mũi tràn đầy khinh thường hừ lạnh nói:
"Hừ, hài tử ngoan cái rắm, Đường Tam mà thực sự là hài tử ngoan, một năm trước khi Tôn Vũ giúp đỡ vì Thánh Hồn Thôn ra mặt thì hắn nên giúp đỡ, chứ không phải lợi dụng quan hệ của mình để đuổi Tôn Vũ ra khỏi Học Viện, một tiểu quỷ ngay cả bản thân mình cũng không nghĩ đến, còn có thể được xưng là hài tử ngoan sao?"