Đấu Phá Thương Khung

Chương 379: Không cần từ bi ở hỗn loạn vực




Mênh mông vô bờ bình nguyên,phóng nhãn nhìn lại chỉ thấy một màu đen đơn điệu
Trên bầu trời hôn ám, không khí trên bình nguyên như có một cỗ áp lực làm cho tâm tình người ta phát buồn bực
Tại cái địa phương quỷ dị này, khó trách phát sinh ra những quy tắc hỗn loạn
Trên bình nguyên yên tĩnh
Một đạo hắc sắc thân ảnh như xạ tiễn từ xa bắn đến
Bóng đen lướt đến với tốc độ cực kỳ mau lẹ tựa thuấn di
Mỗi một lần đặt chân đều kèm theo những tiếng sấm nổ rền vang, tạo ra ba động lan tỏa khuếch tán ra không gian trên mảnh bình nguyên
Thoáng chớp mắt đã khuất dạng
Đang lướt đi với tốc độ cao
Bóng người bỗng hơi ngước đầu nhìn lên, lộ ra khuôn mặt thanh tú còn rất trẻ
Chính là Tiêu Viêm đã phong trần bôn ba từ ngoài ngàn dặm
Lúc này hắn đang cau mày nhìn dải bình nguyên trống trải thấp giọng lẩm bẩm nói:" Địa phương chết tiệt này thật sự là làm cho người ta cảm giác áp lực
Bất quá vì cái gì tiến vào bình nguyên lâu như vậy cũng không nhìn thấy nửa bóng nhân ảnh?"
"Cứ tiếp tục tiến về phía trước
Ta nghĩ Hải Ba Đông cũng chưa từng tới nơi này
Bởi vậy bản đồ mà hắn trao cho ngươi cũng không có đích xác lộ tuyến của Hắc vực đại bình nguyên
Hiện tại chỉ có thể ghé qua một vài thị trấn nhỏ trên đường
Sau đó tìm mua cho được bản đồ chi tiết về nơi này
Dược lão cũng không quá xác định nói
Dược lão đúng là cũng không quá quen thuộc khu vực này
Chỉ là nghe nói qua một chút mà thôi
Gật gật đầu
Tiêu Viêm tiếp tục chớp động thân hình lướt về phía trước
"Đúng rồi
Tiểu tử
Nhắc nhở ngươi một chút
Tại Hắc Giác vực này
Không nên có quá nhiều tấm lòng từ bi
Phàm đã tiến vào trong này, coi như là ngươi đã bị cuốn vào một cuộc chơi
Sẽ không hề có nửa điểm ưu đãi dành cho ngươi
Ngược lại nó có thể kéo ngươi xuống tận bùn lầy
Dược lão bỗng nhiên lại lần nữa cất tiếng nhắc nhở
"Giết gà dọa khỉ
Biện pháp này là hữu hiệu nhất.".Tiêu Viêm thản nhiên cười, nói:"Lão sư, đệ tử cũng không phải là người có tấm lòng tốt lành gì
Không phải là cái gì gì lấy từ bi làm thánh nhân
Cái loại trách nhiệm vĩ đại cứu vớt thiên hạ thoát cực khổ cũng không có tới phiên ta đi làm, đệ tử chỉ muốn bản thân cường đại hơn để bảo hộ chính mình và những người thân, còn với người ngoài ta cũng không tư cách quản."
"Đó chính là tính cách tốt nhất để có thể ở trong Hắc Giác vực sinh tồn" Nghe Tiêu Viêm nói, dược lão liền cười cười thở dài nhẹ nhõm một hơi
Lão cũng hi vọng đệ tử của mình không phải là cái loại thánh nhân luôn luôn mềm lòng từ bi
Bởi vì lão biết
người như vậy
Là tuyệt đối không thể sống lâu
Nhẹ thở một hơi Tiêu Viêm lại lần nữa tiếp tục lướt nhanh về phía truớc
Gần nửa giờ sau
Trong tầm mắt rốt cục mơ hồ xuất hiện một cái tiểu hắc điểm càng lúc càng rõ ràng
Tiểu hắc điểm trong tầm mắt dần dần mở rộng cùng với xung quanh nhiều lều trại với đủ mọi màu sắc
Nguyên lai là một bộ lạc nho nhỏ
Nghe mơ hồ có tiếng người truyền ra từ trong đám lều trại
Tiêu Viêm trong lòng thở ra nhẹ nhõm một hơi
Bàn chân điểm nhẹ trên mặt đất, thân hình như một tia chớp đen lướt về phía đám lều trại
Khoảng hai-ba phần chung sau bộ lạc rốt cục hoàn toàn xuất hiện truớc mặt, Tiêu Viêm từ từ thu hồi thân ảnh
Sau đó chậm rãi đi tới truớc đại môn của tiểu bộ lạc
Đi tới gần đại môn.Tiêu Viêm đưa mắt quét nhìn xung quanh một vòng
Phát hiện bộ lạc này kỳ thật cũng không nhỏ
Trong đó các đỉnh lều liên miên lối liền nhau
Tối thiểu cũng có gần trăm đỉnh
Từ trong lều không ngừng vang lên tiếng huyên náo,xem ra bên trong nhân khí không ít
Đang chậm rãi tiến đến gần lối vào chính của bộ lạc Tiêu Viêm sắc mặt bỗng nhiên khẽ biến, cước bộ mạnh mẽ lui về phía sau
Một mũi xạ tiễn bỗng nhiên phá không bắn tới cắm lên đám cỏ trên mặt đất trước mặt
Nhìn đuôi mũi tên vẫn không ngừng đong đưa liền có thể thấy được
Người bắn mũi tên này không có ý muốn lưu cho hắn một con đường sống
Ngay khi Tiêu Viêm tránh thoát mũi tên
Cách đó không xa, từ phía trong hàng rào của bộ lạc vang lên một đạo thanh âm kinh dị
"Tại hạ đi ngang qua chỗ này
Muốn vào tìm một chút đồ để chuẩn bị tiếp tục hành trình
Không hiểu các hạ đây là có ý tứ gì
Tiêu Viêm lạnh lùng liếc mắt về phía hàng rào
Quát lạnh nói
"Chẳng lẽ ngươi là thái điểu mới tiến vào Hắc Giác vực
Muốn tiến vào trước hết phải nộp tiền
Trước tiên phải ở ngoài trăm mét nộp phí qua cổng hiểu không
Một bóng người nhảy lên hàng rào
Nghe thấy câu hỏi của Tiêu Viêm
Đầu tiên là sửng sốt rồi giống như hiểu được điều gì đó
Mày nhướng lên
Trong mắt rất nhanh hiện lên một tia thần sắc quỷ dị
- Giải thích từ "thái điểu" là ý chỉ kẻ mới đến, người tập sự
Hết giải thích
Tiêu Viêm nhướng mày, "Phí qua cổng
"Năm trăm kim tệ
Nhanh lên, đừng nhăn nhăn nhó nhó nữa
Lãng phí thời gian của đại gia
Đừng có nói với đại gia ngay cả phí qua cổng cũng không có đấy nhé
Thấy bộ dáng chần chừ của Tiêu Viêm
Tia quỷ dị trong mắt tên nam tử lại tăng lên
Thanh âm cố tình chậm lại, thúc giục nói
"Thật sự là quy củ kỳ quái
Trong lòng thở một hơi
Tiêu Viêm lật bàn tay, một túi kim tệ liền xuất hiện trong lòng bàn tay, sau đó quẳng về phái nam tử
Gã nam tử vội vàng tiếp nhận, sau khi đếm tỉ mỉ một lần liền vung tay
Thanh âm khô cằn quát:"Mở cửa."
Thanh âm vừa phát ra.Cánh cổng gỗ truớc lối vào bộ lạc nhất thời cọt kẹt mở ra
Lộ ra bên trong là dòng người đang lui tới trên đường
"Vào đi tên thái điểu
Nhếch miệng cười một tiếng
Tên gầy gò nam tử cười tủm tỉm nói
Lông mày hơi cau lại
Quả nhiên đúng như lời của dược lão
Hắc Giác vực này quả không có nhiều người bình thường
Bàn tay nhẹ nắm chuôi trọng thước trên bả vai
Trong lòng cũng cẩn thận cảnh giác chậm rãi từng bước từng bước đi vào trong cánh cổng
Tiến vào trong bộ lạc
Những lều trại dọc ven đường phố xuất hiện trong ánh mắt
Ở ngoài lều trại là đủ loại quán xá bày bán không thiếu các loại đồ vật cổ quái
Lúc này tại phía cuối đường có không ít người trong tay cầm binh khí đang lắc lư chậm rãi đi lại
"Trước hết tìm xem nơi đây có bán bản đồ hay không đã
Tâm niệm lẩm bẩm một câu
Tiêu Viêm vừa muốn cất bước bỗng trước mặt bóng người lóe lên, liền thấy ba nam tử mỗi người cầm trong tay thanh đao chói lọi, vẻ mặt âm trầm nhếch miệng cười ngăn cản lối đi
"Hắc
Ta nói ngươi tên tiểu thái điểu vừa mới tiến vào Hắc Giác vực nghe cho rõ
Hôm nay ta sẽ dạy ngươi một chút quy củ của Hắc Giác vực
Đó là không nên dễ dàng để cho người ta nhìn ra ngươi là thái điểu mới tiến vào nơi này
Tiếng cười nói khó nghe ở sau lưng vang lên
Tiêu Viêm quay đầu nhìn lại
Chính là tên gầy gò nam tử vừa rồi.Trong tay hắn đang giương thanh cung, mủi tên nhọn chỉ đúng vào thân thể Tiêu Viêm
"Đem hết đồ vật của ngươi giao ra đây, cả kể là binh khí
Bất kể là cái gì cũng mang hết ra, vạn nhất tâm tình ta dễ chịu
Có lẽ sẽ để lại ngươi một cánh tay, cho ngươi hiểu rõ cái giá của nó
Gầy gò nam tử nhếch miệng cười nói
"Không hổ là Hắc Giác vực, chẳng qua đáng tiếc
Một đám châu chấu có muốn đá thế nào, cũng không thể lật được xe
Tiêu Viêm ánh mắt quét nhìn trên đường phố
Lúc này trên đường nhiều người cũng đã phát hiện sự việc đang xảy ra
Bất quá chẳng ai đi ra thay Tiêu Viêm giải vây
Ngược lại một đám còn khoanh tay đứng nhìn giống như xem diễn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tiểu tử, tự nghiệm một chút cuối cùng minh bạch chưa
Tên kia nói rất đúng
Ở Hắc Giác vực
Đừng cho bất luận kẻ nào nhìn ra được lai lịch của ngươi
Ở trong này không có người nào tốt cả, cho nên cũng đừng trông cậy vào sẽ có người trợ giúp ngươi
Bọn họ không bỏ đá xuống giếng chém thêm ngươi mấy đao đã xem như may mắn cho ngươi lắm rồi
Thanh âm của dược lão trong tâm trí Tiêu Viêm vang lên
Tiêu Viêm gật gật đầu
Bàn tay chậm rãi nắm lấy chuôi Huyền trọng thước
Cử động của Tiêu Viêm làm sắc mặt ba tên đang đứng trước mặt hắn nhất thời phát lạnh, cũng không nói thêm gì vô nghĩa
Ba lưỡi đao sắc bén trong tay hung hăng tàn nhẫn chém thẳng hướng cổ Tiêu Viêm
"Thình thịch
Thình thịch"
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lưỡi đao còn chưa tới mục tiêu
Một đạo bóng đen chợt loé
Ba người sắc mặt nháy mắt trắng bệch ra
Thân thể giống như bị một thanh búa lớn đập thẳng vào
Máu tươi trên mặt văng tung toé bám lên vách lều trướng làm hoen đỏ cả một mảng trướng lớn
"Hỗn đản."
Như ánh lửa chớp lên
Ba gã đồng bạn lập tức bị thương nặng làm tên gầy gò nam tử trong mắt hiện lên một chút hoảng sợ cùng ý nghĩ tàn nhẫn
Trong tay dây cung vừa muốn buông lỏng
Một đạo bóng đen không biết từ lúc nào đã xuất hiện bên cạnh hắn.Thanh âm lành lạnh nhẹ nhàng vang lên:"Về sau truớc khi động thủ
Tốt nhất phải minh bạch rõ ràng thực lực chênh lệch của song phương
Bất quá, ta nói thế nhưng có lẽ cũng không có lần sau "
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Phốc xuy
Tiếng nói chưa dứt
Huyền trọng thước đã nện trên lưng tên nam tử
"…" Một ngụm máu tươi bị cự lực chấn áp phun trào ra
Sắc mặt lạnh nhạt nhìn thân thể vô lực ngã xuống
Tiêu Viêm quay ngược tay đem Huyền trọng thước cắm lên lưng
Sau đó chậm rãi bước trên đường
Mà thấy hắn cất bước
Nguyên bản đám người thần tình vẫn còn đọng vẻ trêu tức
Lúc này mới thoáng dại ra một cái, thần tình không khỏi hiện lên chút cổ quái
Nhìn theo đạo nhân ảnh kia mang theo mùi máu tươi mà đi kèm theo vẻ mặt lạnh lùng không đổi
Ngay khi Tiêu Viêm chậm rãi biến mất ở ngã rẽ cuối đường
trong đám người lúc này mới vang lên tiếng xì xào bàn tán
Vài người cười cười liếc mắt nhìn cỗ thi thể nằm truớc đại môn
Trong mắt cũng không có gì thương hại
Còn chậc chậc tán thưởng nói:"Hắc
Thanh niên nhân này thủ đoạn thật sự là đủ tàn nhẫn
Xuống tay rõ ràng dứt khoát
Giết người không có nửa điểm chần chừ.Thực lực và tính cách như hắn ở Hắc Giác vực này sống cũng ung dung nhàn nhã."
Lúc này Tiêu Viêm tự nhiên là không biết thủ đoạn tàn nhẫn vừa rồi của hắn đã được đánh giá cao thế nào
Xem ra
Lời dược lão nói
Quả nhiên không giả
Tiêu Viêm dọc theo mấy con đường tìm kiếm cuối cùng thất vọng phát hiện ra
Tiểu bộ lạc này không hề có cửu hàng nào bán bản đồ.Buồn bực lắc lắc đầu
Ngay khi hắn tính toán muốn tìm người hỏi thăm lộ tuyến
Một dáng người thân hình khá mập mạp bỗng nhiên xuất hiện trước mặt hắn trên mặt kèm theo vẻ tươi cười
"Vị tiên sinh này muốn tìm mua bản đồ phải không
Vừa rồi ta thấy ngươi dọc đường đều có hỏi
Mập mạp truớc khuôn mặt đang nhíu lại của Tiêu Viêm
Cười tủm tỉm nói
"Ngươi có
Tiêu Viêm liếc mắt nhìn gã mập
Thản nhiên nói
"Ta là thương nhân đi lại ở hắc vực đại bình nguyên
Tự nhiên là phải mang theo bản đồ chính xác nhất
Mập mạp cười nói
"Giá cả
Thanh âm của Tiêu Viêm vẫn không có nửa điểm dao động
Tại Hắc Giác vực này
Không có cơm trưa miễn phí
"Ha hả
Nói thật với tiên sinh
Ở hắc vực đại bình nguyên
Cho dù ngươi có được đồ cũng khó tìm được chính xác mục tiêu
Bởi vì trên bình nguyên thường thường có xuất hiện gió lốc đen che lấp mặt trời
Vào thời điểm đó, có bản đồ cũng vô dụng
Chỉ có những người có kinh nghiệm già dặn mới có thể thuận lợi đi ra khỏi gió lốc đen
Có điều tiên sinh là người mới đến
Hẳn là cũng không có kinh nghiệm như vậy?"
Mập mạp lắc lắc đầu, cười nói tiếp:"Ta cũng không cùng ngài quanh co lòng vòng
Vừa rồi tại đại môn của bộ lạc, thấy thực lực của ngài không tồi
Bởi vậy muốn mời ngài tham gia đội hộ vệ bảo hộ cho thương đội của ta
Nếu mục đích của ngài chỉ là muốn xuyên qua hắc vực đại bình nguyên
Vậy trên đường đi chúng ta có thể cùng đồng hành
Bất quá
Vì dẫn ngài đi ra khỏi đại bình nguyên
Thù lao lại, chỉ cần khi thương đội của ta gặp phiền toái sẽ cần ngài xuất ra một chút sức lực
Như thế nào?"
Nghe vậy
Tiêu Viêm nhíu mày
Ở trong lòng cẩn thận hỏi:"Lão sư
Đúng như lời hắn nói sao?"
"Ách
Hắc vực đại bình nguyên đích thật nổi danh là có gió lốc đen
Bất kể là cường giả như thế nào cũng sẽ bị lạc phương hướng trong đó
Nghe nói năm đó có một tên xấu số chạy loạn trong gió lốc đen
Kết quả bị cuốn bay vòng quanh đại bình nguyên hơn nửa vòng rồi kiệt lực mà chết
Dược lão chần chừ một chút
Nói tiếp: "Đi qua hắc vực đại bình nguyên
Nếu đồng hành cùng thương đội có kinh nghiệm phong phú, thật ra đích xác có thể giảm đi rất nhiều phiền toái."
"Ha hả
Nơi thương đội chúng ta muốn đi tới chính là Hắc Ấn thành bên trong Hắc Giác vực
Nơi đó ngày mốt có cử hành đại hội bán đấu giá cứ một năm một lần
Ta cần phải tăng mạnh lực lượng hộ vệ để nắm chặt thời gian tới cho kịp
Nói cách khác
Nếu không phải thế, ta cũng sẽ không tìm một người chưa quen biết như vậy
Mập mạp cười cười, giải thích hành động liều lĩnh tự đến mời Tiêu Viêm của mình
"Bán đấu giá đại hội
Nghe câu này
Tiêu Viêm trong lòng thoáng động
Trong Hắc Giác vực
Hấp dẫn người ta nhất
Đó là những kì vật làm người ta líu lưỡi
Mỗi một lần đấu giá hội đều hấp dẫn vô số người đến cạnh tranh đoạt vật
Trong lòng lại lần nữa trầm ngâm một hồi
Tiêu Viêm cũng không chần chừ gì thêm
Gật gật đầu
"Hợp tác rất nhanh
Ngươi có thể gọi ta Đa Mã
Thấy Tiêu Viêm gật đầu
Mập mạp nhất thời thở nhẹ nhõm một hơi
Tủm tỉm cười chìa bàn tay về phía Tiêu Viêm
"Dược Nham" Nhẹ bắt tay mập mạp
Tiêu Viêm thản nhiên nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.