Đế Bá

Chương 3881: Hung vật hiện




"Ầm, oanh, oanh" từng đợt tiếng oanh minh không dứt bên tai, đất rung núi chuyển, tất cả mọi người cảm giác sắp đứng không vững, mặt đất dưới chân tùy thời đều muốn lật ra
"Xảy ra chuyện gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đột nhiên đất rung núi chuyển, không ít tu sĩ cường giả giật mình, ai nấy đều có ý định bỏ chạy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Oanh ——" một tiếng vang thật lớn, ngay trong nháy mắt này, phía dưới Hắc Ám Thâm Uyên đột nhiên phun trào ra khói mù, một mảnh tối tăm mờ mịt, tựa hồ có thứ gì đó giơ lên trên người
Khói mù xám xịt phóng lên cao, điều này có thể tưởng tượng đây là quái vật khổng lồ cỡ nào đang run rẩy thân thể của mình
"Không 
tốt ——" Thời điểm nhìn thấy sương mù xám xịt phóng lên tận trời, có đại nhân vật chưa từng lộ mặt không khỏi vì đó biến sắc, nói: "Đại Hung vậy." 
Vị đại nhân vật này vừa dứt lời, nghe được một tiếng 
nổ 
"Oanh" rung chuyển thiên địa, ở trong chớp mắt này, dưới Hắc Ám Thâm Uyên có một luồng hắc ám trùng kích lên, 
giống như 
cá 
voi 
khổng lồ trong lòng đất phun nước. 
Ngay sau đó, nghe được một tiếng "Ầm" vang lên, mặt đất lay động, một cái cốt trảo cực lớn từ dưới Hắc Ám Thâm Uyên vươn ra, vững vàng bắt được mép vách núi, nghe được thanh âm soạt soạt vang lên, vô số đất đá lăn xuống Hắc Ám Thâm Uyên. 
Khi cốt trảo nắm chặt lấy mép vực, để lại một vết nứt thật sâu. 
Ngay 
sau đó, nghe được tiếng "phanh" thứ hai vang lên, một cốt trảo khác cũng từ dưới Hắc Ám Thâm 
Uyên vươn ra, vững vàng bắt được mép vách núi. 
Nhìn thấy cốt trảo như vậy từ dưới Hắc Ám Thâm Uyên vươn ra, bao nhiêu người ở đây sợ t·ớ·i mức sắc mặt 
trắng bệch. 
Ở dưới vực sâu, nghe được âm thanh "Ầm, 
Ầm, Ầm" vang lên, đất đá lăn xuống, ở dưới vực sâu hắc ám, có một con quái vật khổng lồ đang bò lên. 
Mặc dù Hắc Ám Thâm Uyên sâu không thấy đáy, nhưng mà, trong nháy mắt, con quái vật khổng lồ này 
liền từ dưới Hắc Ám Thâm Uyên bò lên, xuất hiện ở trước mắt 
tất cả mọi người. 
Vào lúc này, một bóng ma vô cùng t·o lớn rơi xuống đỉnh đầu của tất cả mọi người, 
một quái vật khổng lồ từ sau 
khi từ Hắc Ám Thâm Uyên bò lên, sừng 
sững ở trước mặt tất cả mọi người. 
Quái vật khổng lồ này không phải quái thú gì, cũng không phải mãnh thú hồng hoang gì, mà là một bộ khung xương vô cùng to lớn. 
Lúc khung xương này đứng lên, đầu có thể chạm vào động khung, trước 
khung xương khổng lồ như thế, tu sĩ cường giả tại trường nhỏ bé như con 
kiến. 
Bộ xương này vô cùng to lớn, nhìn tổng thể vô cùng quỷ dị, thậm chí là thứ mà tất cả mọi người đều 
chưa từng thấy qua. 
Cả bộ xương, xương cốt thoạt nhìn như thằn lằn cực lớn, kéo cái đuôi 
thật dài, nhưng nó không phải thằn lằn, lợi trảo trước ngực nó thập phần thô to, thập phần sắc bén, khi đôi lợi trảo của nó rủ xuống, giống như là từng thanh loan đao sáng như tuyết, 
nếu 
đôi lợi trảo này của nó hung hăng đập xuống, toàn bộ đại địa giống như là giấy, thập phần sắc bén. 
Cái đầu của bộ xương này trông hơi giống sư tử, cũng có chút giống cá sấu, thế nhưng khi nhìn 
kỹ lại thì lại cảm thấy xương đầu của nó 
giống như đầu của một con khủng long. 
Một khung xương khổng lồ như vậy, toàn thân nó được bao phủ bởi khói xám, trông nó rách nát, không chỉ vì trên mình nó có thứ gì đó như thịt thối, mà cả khung xương khổng lồ cũng không phải là một thể, tựa hồ 
khung 
xương 
này dùng xương cốt ghép lại. 
Ví dụ 
như xương đùi thô to của nó, thoạt nhìn là do vài loại xương ghép lại 
mà thành, xương sống lưng vắt ngang qua toàn bộ thân thể cũng như 
thế, cái đuôi thật dài của nó, vậy thì càng không cần phải nói, 
tựa hồ có xương cánh tay, xương cánh tay của hung thú, vân vân. 
Một 
bộ xương lớn như thế, tựa hồ giống như là người nhặt ve chai từ các 
nơi khắp nơi góp nhặt các loại xương cốt ly kỳ cổ quái, sau đó đem nó ghép lại với nhau. 
Một khối xương như thế sau khi đi ra, thoạt nhìn có chút buồn cười, tuy rằng thoạt nhìn nó thập phần âm trầm, cho người ta một loại cảm giác hung ác, nhưng mà, nhìn thấy một khối hài cốt to lớn giống như nhặt phế phẩm từ trên mặt đất nhặt lên một khối xương vụn, một loại cảm giác mặn như vậy, cũng không phải là đơn giản như vậy, làm cho người ta có một loại quỷ dị không nói ra được, có một loại tà môn nói không 
ra lời. 
"Ô - -" Lúc 
đó, bộ xương cực lớn quỷ dị 
ngẩng lên, kêu to một tiếng, cảm giác như 
sói Đêm đang gầm lên, lại như đang gọi đồng 
bạn. 
"Đây là thứ quỷ gì vậy ——" 
Nhìn thấy khung xương khổng lồ đầy quỷ dị như vậy, rất nhiều cường giả tu sĩ chưa từng thấy qua, bọn họ không khỏi giật nảy cả mình, kinh hãi nói. 
"Hung 
vật của Hắc Triều Hải, đây là đại hung vậy." Nhìn một bộ khung xương vô cùng to lớn như vậy, Thiên Tôn có chưa từng lộ mặt cũng 
không khỏi hít một hơi lạnh, nói: "Hung vật Hắc Ám Hải sắp cuốn tới." 
"Hung vật Hắc Triều hải." Vừa nghe vậy, không biết có bao nhiêu tu sĩ 
cường giả thất kinh, cũng có rất nhiều tu sĩ cường giả không khỏi hai mặt nhìn nhau. 
Đối với hung vật của Hắc Triều Hải, rất 
nhiều cường giả tu sĩ đều có khái niệm vô cùng mơ hồ, mặc 
dù mọi người thường nói hung vật của Hắc Triều Hải, đặc biệt là sau khi Hắc Triều Hải triều rút lui, hung vật của Hắc Triều Hải tất nhiên sẽ tập kích Hắc Mộc Nhai như thủy triều. 
Nhưng nhiều tu sĩ cường giả chưa từng thấy hung vật Hắc Triều hải chân chính, ấn tượng của họ với hung vật Hắc Triều hải dừng lại trên lời nói của nhiều trưởng 
bối hoặc ghi chép trong sách cổ. Hôm nay họ tận mắt thấy hung vật Hắc Triều hải thì không ít tu sĩ cường giả nhìn nhau. 
"Không tốt —— " Ngay lúc này, có cường giả ngẩng đầu nhìn lên, sắc mặt đại biến. 
Ngay tích tắc này, khung xương khổng lồ đột nhiên cúi đầu nhìn mọi tu sĩ cường giả. 
Một bộ xương khổng lồ như vậy, xương cốt trên người đã chết héo không biết bao nhiêu năm rồi, nhưng khi nó cúi đầu nhìn mọi người ở đây, đột nhiên khiến mọi người có một loại cảm giác, tựa hồ bộ xương như vậy nó có sinh mệnh, thậm chí nó có trí tuệ. 
Cho nên, khi nó cúi đầu nhìn mọi người ở đây, tựa hồ giống như là một tồn tại cao cao tại thượng, cúi đầu nhìn xuống con kiến hôi trên mặt đất, cảm giác như vậy là chân thật, là quỷ dị như vậy. 
Thử nghĩ một chút, cường giả tu 
sĩ sống sờ sờ, vào giờ 
khắc này lại bị một bộ xương khổng lồ vô cùng nhìn xuống, bị coi là con kiến hôi, đó là một loại cảm giác như thế 
nào. 
Hơn nữa, quỷ dị nhất chính là, trong hốc mắt to lớn của đầu lâu kia đã sớm không có tròng mắt, nhưng lại có hắc hồng quang mang ảm 
đạm chớp động. 
"Đi ——" Thiên Tôn ẩn thân trong bóng tối trầm giọng quát một tiếng, lập tức lui lại, rời khỏi nơi này. 
Nhưng trong điện quang thạch hỏa, khung xương khổng lồ vươn ra cự trảo, hai bên 
trái phải cự trảo khác nhau, 
một cái như ưng trảo như hổ chưởng, kỳ quái vô cùng. 
Thạch hỏa điện 
quang lóe lên, cự 
trảo 
quét qua, 
cự trảo rộng rãi, mấy trăm tu sĩ cường 
giả bị cốt trảo nắm 
chặt. 
"A - -" Một tiếng 
kêu thảm thiết vang lên, có một vài tu sĩ cường giả bị nắm xương chưởng thì bị bóp chết, đơn giản như một người 
bóp vỡ kén. 
Cường giả tu sĩ bị bắt, không ít là cường nhân danh chấn một phương, nhưng mà, Đại Cốt Chưởng quét 
tới vuốt, bọn họ ngay cả cơ hội trốn cũng không có, một khi bị bắt được, trong nháy mắt không thể động đậy, có ít người trong nháy mắt bị bóp nổ. 
"Yêu nghiệt, làm càn." Có lão tổ đại giáo 
thấy 
đệ tử của mình bị bắt, quát lớn một tiếng, "keng" một tiếng 
vang lên, thần kiếm xuất thủ, kiếm quang ngàn trượng chém thẳng xuống. 
Nghe được thanh âm "keng, keng, keng", khi 
kiếm quang ngàn trượng trảm lên khung xương, vậy mà Tinh Hỏa bắn tung tóe, cũng không có chặt đứt khung xương, chỉ là tạo ra lỗ 
hổng nho nhỏ. 
"Chát, răng rắc, răng rắc" tiếng nhai vang lên, ngay lúc đó, khung xương to lớn đó chụp lấy mấy trăm người ném vào miệng to như chậu xương 
của nó, nhai nuốt, máu tươi phun 
ra, tu sĩ cường giả chưa chết trong miệng kêu thảm. 
Một màn 
như vậy, thật giống như có người cầm 
lên một nắm kén mật, ném vào trong miệng nhấm nuốt nuốt. 
Vào lúc 
này, khung xương này thật sự là nuốt mấy trăm cường giả nhấm nuốt 
vào, máu tươi ở trong khung xương chảy thẳng xuống, nhuộm đỏ từng cây xương cốt. 
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, 
khiến người ta không khỏi cảm thấy sởn tóc gáy, tất cả mọi người không nghĩ tới, một bộ xương như vậy lại ngồi ăn thịt người. 
Từ khung xương này xem ra 
đã thành trăm nghìn vạn năm, khung xương 
này 
không phải khung hoang 
mãng cự thú gì, rõ ràng do nhiều khúc xương rải rác ghép lại, có thể do một số tu sĩ chết hoặc xương hung thú ghép lại. 
Theo lý mà nói, khung xương được chắp vá như vậy thì không thể có sinh mệnh, hơn nữa, khung xương được 
chắp vá tùy tiện thì lại rất yếu ớt mới đúng, vừa chạm vào đã tan nát. 
Thế nhưng, một bộ khung xương trước mắt lại có thể nuốt sống, nó là thứ có sinh mệnh, đáng sợ hơn chính là, khung xương này trông rất mạnh mẽ. 
"Xèo, xèo, xèo" âm thanh vang lên, vào lúc này, một bộ khung xương 
vô cùng to lớn này sau khi ăn mấy trăm cường giả, phía trên xương khô của nó vậy mà bắt đầu sinh trưởng ra cơ bắp. 
Nhưng, đây chỉ là một phần nhỏ mà thôi, nếu như t·o·à·n thân nó muốn sinh trưởng cơ bắp, có lẽ là cần ăn sống 
mấy vạn thậm chí là trên mười vạn tu sĩ cường giả, mới có thể toàn thân sinh trưởng ra cơ bắp 
"Nó ăn thịt người." Thấy cảnh này, không ít tu sĩ cường giả hoảng sợ, sắc mặt trắng bệch. 
"Giết ——" Vào lúc này, có lão tổ 
đại giáo, cường giả thế gia ra tay trước, bọn 
họ đều lấy ra bảo vật của 
mình. 
Nghe được "Ầm" tiếng vang, có bảo tháp bay lên trời, tháp cao như núi, trấn áp mà xuống; Có thần lô ở trên bầu trời tung bay, thần lô mở ra, liệt diễm trùng thiên, hướng to lớn khung xương đốt cháy đi qua... 
------------ 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.