Đế Bá

Chương 4060: Huyết Tổ




Vào lúc này, cả người Lý Thất Dạ như là huyết tương ngưng tố, đây không phải một cái huyết nhân đơn giản như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu như nói, một huyết nhân như vậy, có lẽ để cho người ta cảm thấy khủng bố, nhưng mà, Lý Thất Dạ lúc này, để cho người ta từ trong nội tâm vì đó run rẩy, một cỗ run rẩy bắt nguồn từ bản năng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lý Thất Dạ lúc này giống như Huyết Tổ đến từ thời đại tuyên cổ, một tồn tại từ trong ra ngoài đều là huyết tương đáng sợ ngưng tố thành
Không chỉ là nhục thể của hắn, chính là linh hồn của hắn, đều hoàn toàn do huyết tương ngưng tố mà thành
Lúc này Lý Thất Dạ, tựa hồ là từ một cái vô thượng huyết nguyên sinh ra, lại máu mà sống, lấy máu làm sinh, tựa hồ thế giới của 
hắn chính là tràn ngập huyết tương, đồng thời, trong 
mắt của hắn, lại tựa hồ thế gian vạn vật, đó cũng chẳng qua là mỹ vị như huyết tương mà thôi. 
Vào lúc này, trong miệng Lý Thất Dạ vậy mà mọc ra răng nanh, mặc dù răng nanh này cũng không phải đặc biệt dài, nhưng, thời điểm răng nanh vừa lộ 
ra, tựa hồ thế gian không có gì so với bốn cái răng nanh này càng sắc bén. 
Khi răng nanh vừa lộ ra, khiến lòng người lạnh lẽo, cảm giác máu tươi của mình 
trong nháy mắt bị hút khô. 
Vào giờ khắc này, Lý Thất Dạ không có thần uy kinh thiên gì, cũng không có khí thế nghiền ép chư thiên. 
Cả người hắn lại 
giống như từ trong huyết nguyên đi ra, theo huyết vụ vờn quanh, lại để cho bất luận kẻ nào ở trong nội tâm cảm nhận được khủng bố, để cho người ta vì đó mà sởn hết cả tóc 
gáy. 
Dường như có các loại ác 
nhân, có các loại tà vật, bao nhiêu ác nhân, bao nhiêu tà vật, làm cho người ta nghe mà biến sắc, ví dụ như Hắc Thủ Ma Thụ bị giết trước đó, lại ví dụ như hai huynh đệ Song Bức Huyết Vương trước mắt, đều là tồn tại vô cùng tà ác đáng sợ, bao nhiêu người nghe thấy thì biến sắc, thấy mà sợ hãi. 
Nhưng nếu lúc này ngươi tận mắt thấy Lý Thất Dạ lúc này là trạng 
thái 
khủng bố thì ngươi đâu chỉ sởn tóc gáy, bị dọa run chân cũng nhận ra. So với Lý Thất Dạ thì Ma Thụ là độc thủ, Song Bức Huyết Vương chỉ là bữa ăn sáng. 
Lý Thất Dạ trước mắt, đó 
mới là chúa tể trong bóng tối, đó mới là Vương giả hết thảy tà ác, hắn tà ác cùng 
khủng bố, đó 
là chúa tể toàn 
bộ thế giới, ở trước mặt hắn, ma thụ hắc thủ cũng tốt, Song Bức Huyết Vương cũng được, vậy cũng chẳng qua là một đám lâu la nhỏ mà thôi. 
Cho nên lúc này hai huynh đệ Song Bức Huyết Vương nhìn thấy Lý Thất Dạ thì rùng mình, sâu trong lòng dâng lên sợ hãi, thân thể run run. Chỗ sâu nhất trong lòng có sợ hãi dâng lên, dường như Lý Thất Dạ trước mắt là ác mộng đáng sợ nhất của họ. 
Ninh Trúc công chúa cũng nhìn thấy 
Lý Thất Dạ lúc này, cũng không khỏi hít một hơi lạnh, về phần Lưu Vũ Huyên thì càng không cần 
phải nói nhiều, miệng hắn há thật to, nhìn một màn trước mắt như vậy, quả thực chính là bị dọa ngây người. 
Hắn vẫn cho rằng, Lý Thất Dạ chẳng qua là tiểu nhân vật đạo hạnh rất nông mà thôi, chẳng qua là một nhà giàu mới nổi may mắn mà thôi, nhưng mà, hiện tại hình thái 
Lý Thất Dạ xuất hiện, lại là có thể đem người dọa vỡ mật, coi như là hắn như vậy gặp qua không ít việc đời, gặp qua không ít sóng gió thiên tài, cũng 
đều bị dọa đến hai chân 
run rẩy một trận. 
"Tiểu tử, đừng giả thần giả quỷ trước mặt chúng ta, múa rìu qua mắt thợ." Vị Song Bức Huyết Vương lộ ra đôi huyết dực kia kêu lên một tiếng, nói: "Bổn 
vương muốn hút khô máu tươi của ngươi..." 
Tuy lúc này trong lòng Song Bức Huyết Vương run rẩy nhưng gã không tin Lý Thất Dạ sẽ lắc mình biến đổi trở thành ma vương 
vô thượng, 
đây là chuyện không thể. 
"Chi ——" một tiếng thét chói tai, như là Ma Bức 
tiếng thét chói tai, ở giữa điện quang thạch hỏa này, vị Song Bức Huyết 
Vương này thân như tia chớp, thời điểm Huyết Dực chấn động, hắn như là một con Huyết Bức vô 
cùng to lớn, trong nháy mắt vọt tới trước mặt Lý Thất Dạ, há mồm muốn hướng cổ Lý Thất Dạ cắn tới. 
"Ngu xuẩn 
—— " Lý Thất Dạ đã hóa thành Huyết Tổ quát lạnh một tiếng, tùy ý quát lạnh một tiếng, vô thượng thần uy lập tức nổ tung, như là Tổ Đế chí cao vô thượng đang thét to vãn bối. 
Song Bức Huyết Vương không khỏi kinh ngạc, ngay trong điện quang thạch hỏa này, hai mắt Lý Thất Dạ ngưng tụ, huyết quang trong nháy mắt đại thịnh, vào giờ khắc này, hai mắt Lý Thất Dạ giống như hóa thành hai huyết luân. 
Khi huyết luân chuyển động, huyết uy chí cao vô thượng trấn 
áp Song Bức Huyết Vương đang đánh giết tới. 
Vào giờ khắc này, Lý Thất Dạ chính là Huyết Tổ vô thượng, trong lúc giơ tay nhấc chân, đã là vững vàng nắm trong tay sinh mệnh của ức vạn Huyết tộc. 
Giữa điện quang thạch hỏa, nghe thấy một tiếng "xèo", máu tươi vô lượng trong nháy mắt ngưng trệ thời không, Song Bức Huyết Vương đánh giết tới, trong nháy mắt cảm giác linh hồn của mình bị nắm giữ chặt chẽ, linh hồn của hắn giống như một tồn tại nhỏ bé, nhìn thấy tôn hoàng vô thượng của mình, thoáng cái nằm ở nơi đó, căn bản 
không thể động đậy. 
Trong điện quang của thạch hỏa, Lý Thất Dạ đã khống chế được vị Song Bức Huyết Vương này. Lý Thất Dạ lộ ra răng nanh, hung hăng cắn tới vị Song Bức Huyết Vương này. 
"Đừng..." Vị Song Bức Huyết Vương này trơ mắt nhìn răng nanh sắc bén của Lý Thất D·ạ cắn về phía cổ của mình, dọa đến 
hắn hét lên một tiếng. 
Cho tới nay, chỉ có hai người huynh đệ bọn họ hút khô 
máu tươi của người khác, chưa từng có người dám hút máu tươi của bọn họ, nhưng mà, hôm nay bọn họ lại trở thành người bị hại, chính mình trơ mắt nhìn Lý 
Thất Dạ cắn về phía cổ của mình. 
"Xẹt —— xèo ——" 
Tiếng hút máu vang lên, tại trong chớp mắt này, Lý Thất 
Dạ ăn như gió cuốn, lấy tốc độ không gì sánh kịp hút khô máu tươi của 
vị Song Bức Huyết Vương này. 
Lý Thất Dạ lúc này nào 
phải đang hút khô máu tươi của Song Bức Huyết Vương, 
đó quả thực chính là cầm một cái ống lớn trực tiếp cắm vào trong cơ thể Song Bức 
Huyết Vương rút máu. 
"Không ——" Song Bức Huyết Vương hét lên 
một tiếng, vùng vẫy một chút, 
sau đó run 
rẩy một trận, tại thời khắc này, cái gì cũng đã muộn, cuối cùng theo hai chân của hắn đạp một cái, cả người thẳng tắp, chết thảm ở trong tay Lý Thất Dạ. 
Chính là ở trong nháy mắt này, vị Song Bức Huyết Vương này bị Lý Thất Dạ hút khô tất cả máu tươi, lập tức trở thành người làm, đây 
là sự tình kinh khủng tuyệt luân cỡ nào. 
"Mẹ của ta ơi ——" Thấy một màn như vậy, một vị Song Bức Huyết Vương khác đều bị dọa vỡ mật, cả đời tới nay, đều là huynh đệ hai người bọn họ hút máu tươi của người khác, hiện tại lại đến phiên người khác hút khô máu tươi của bọn họ, đây là dọa bể lá gan của hắn, xoay người bỏ chạy. 
"Muốn chạy trốn?" Một vị Song Bức Huyết Vương khác quay người muốn chạy trốn, Lý Thất Dạ thân như phi phách, trong nháy mắt ngăn cản đường đi 
của hắn, đại thủ duỗi ra, trong nháy mắt khống chế vị Song Bức Huyết Vương này. 
"Không 
——" Vị Song Bức Huyết Vương đào tẩu này muốn giãy dụa, nhưng mà, thời điểm bị Lý Thất Dạ trong nháy mắt khống chế, đã không thể động đậy. 
Tại thời khắc này, Lý Thất Dạ 
lộ ra răng nanh, hung hăng cắn xuống. 
"Tha mạng —— " 
ở thời điểm này, vị Song Bức Huyết Vương này đã bị sợ bể mật, lập tức hướng Lý Thất Dạ cầu xin tha thứ, đáng tiếc, cái kia 
hết thảy đều đã muộn. 
Nghe được thanh âm "Xì, xì, xì", trong nháy mắt, vị Song Bức Huyết Vương này bị hút khô máu tươi, trước khi chết còn hét lên một 
tiếng, trở thành người khô. 
Khi thi thể rơi xuống đất, hai huynh đệ Song Bức 
Huyết Vương đã trở 
thành thây khô, chỉ sợ bọn họ đến chết cũng 
không nhắm mắt. 
Bọn họ tung hoành cả đời, không biết đã hút máu tươi của bao nhiêu người, không biết có bao nhiêu người chết 
thảm dưới tà công của 
bọn họ, nhưng mà, bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới, có một ngày như vậy, mình vậy m·à cũng sẽ bị 
người hút khô máu tươi mà chết. 
Đây là chuyện kinh khủng cỡ nào. 
"Mẹ của ta ơi..." Mặt mày Lưu Vũ Huyên trắng bệch, cúi gằm xuống, muốn nôn mửa thế nhưng lại không nôn ra được, khiến hắn vô cùng khó chịu. 
"Hai tên ngu xuẩn, 
khởi nguyên của Huyết tộc đều hoàn toàn không biết gì cả, cũng dám sùng bái tổ tiên của mình, đây chính là ma phệ của bọn họ!" Lý Thất Dạ lúc này, giống như là Huyết Tổ vô thượng, Huyết Ma chí cao vô thượng, hắn liếm liếm môi, 
để cho người ta 
cảm thấy khủng bố tuyệt luân. 
"Ngươi, ngươi, ngươi là đại ma vương sao?" Vào lúc này, sau khi Lưu 
Vũ Huyên lấy lại tinh thần, chỉ vào Lý Thất Dạ quát to một tiếng, 
ngón tay hắn chỉ vào Lý Thất Dạ đều đang run rẩy. 
Trước 
đó, Lý Thất Dạ 
ở 
trong mắt hắn, đó chẳng qua là một vị nhà giàu mới nổi mà thôi, thậm chí có thể nói là lục súc vô hại, nhưng mà, chính là một nhà giàu mới nổi lục súc vô hại như vậy, lắc mình biến hóa, lại trở thành ma quỷ kinh khủng nhất. 
Đáng sợ nhất chính là, Song Bức Huyết Vương cường 
đại thoáng cái bị hút khô máu tươi, trở thành thây khô, chuyện như vậy, nói ra cũng làm cho người ta không thể tin được. 
"Ai là Đại Ma Vương?" Lý Thất Dạ cười, hoàn toàn không có loại cảm giác âm trầm, rất tự nhiên. 
Nghe được thanh âm "Rầm rầm" vang lên, lúc này tất cả 
máu tươi trút xuống, tất cả huyết tương đều rơi trên mặt đất, Lý Thất Dạ lại 
khôi phục bộ dáng lúc đầu. 
Máu tươi cùng huyết tương chảy xuôi dưới đất, mà Lý Thất Dạ lại không tổn hao gì, cũng là sợi tóc không thay đổi, hắn vẫn là hắn 
vừa rồi, là bình thường tự nhiên như vậy, vẫn phát ra hết thảy đều 
chưa từng phát 
sinh qua. 
Thấy một màn như vậy, Lưu Vũ Tuyền cũng không khỏi ngơ ngác nhìn, vừa rồi hút khô máu tươi của hai huynh đệ Song Bức Huyết Vương, giờ khắc này giống như 
là một kiện xiêm y bị tróc ra trên mặt đất. 
Tất cả những gì vừa xảy ra giống như Lý Thất Dạ đột nhiên phủ thêm một thân huyết y, 
trong nháy mắt biến thành một người khác, hiện tại cởi xuống một thân huyết y, Lý Thất Dạ lại khôi phục bộ dáng ban đầu. 
Tất cả những điều này 
đều không chân thực, tất cả đều là 
mộng ảo như vậy, thậm chí khiến người ta cảm thấy vừa rồi mình chẳng qua chỉ là ảo giác mà thôi, nhìn thấy cũng không phải là thật. 
Nhưng thi thể Song Bức Huyết Vương ở trên mặt đất, đã trở thành thây khô, đây tuyệt đối là thật. 
"Ngươi, ngươi, ngươi đây là tà thuật gì?" Nhìn thấy Lý 
Thất Dạ cái gì cũng không thay đổi, cũng không có tà khí gì, càng không có khí tức hắc ám gì, hắn vẫn là như vậy bình thường, vẫn như cũ tự nhiên như vậy, căn bản cũng không giống cái gì tà ác. 
"Lấy tà thuật gì?" Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười, nói: "Đây chẳng qua là nhất 
niệm thành ma mà thôi, ma trong lòng ngươi, trong lòng 
ngươi sùng bái cái gì? Hoặc là sợ cái gì?" 
Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn Lưu Vũ Quân một cái. 
------------ 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.