[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tất chém, nghe được lời như vậy, không ít người hít vào một hơi lạnh, ở đây cũng có không ít tu sĩ cường giả liếc mắt nhìn nhau
Trước đó, tất cả mọi người đã thấy qua thủ đoạn của Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ tuần tự chém giết Chân Tiên linh ít, tám trăm dặm ngang, thực lực cường đại, tuyệt đối là ngạo thị thiên hạ đương thời, tất cả mọi người cho rằng, Lý Thất Dạ nhất định có thể cùng Thiên Cương Ngũ Thiếu Quân sánh vai
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trước đó, thời điểm Lý Thất Dạ cùng Ngũ Dương Hoàng giằng co, tu sĩ cường giả trong thiên hạ đều cho rằng, giữa Lý Thất Dạ cùng Ngũ Dương Hoàng, chỉ sợ thực lực chính là sàn sàn nhau
Hiện tại Hoang Linh Đại Hiền lại tin tưởng như thế, cái này thật là để không ít người trong lòng còn nghi vấn, coi như Hoang Linh Đại Hiền lúc
này đã
là một vị Vạn Đạo Thiên Tôn, nhưng mà, đem chém giết Lý Thất Dạ nói ra nhẹ nhàng như thế, tựa hồ có chút khinh thường.
Nếu là trước kia thì không ai cho rằng Lý Thất Dạ
chỉ là tiểu bối vô danh, Hoang Linh Đại Hiền là đệ nhất thiên tài Đông Hoang. Lý Thất Dạ không phải đối thủ, nếu Hoang Linh Đại Hiền nói sẽ giết Lý Thất Dạ thì chắc
chắn sẽ giết Lý Thất Dạ.
Hiện tại Hoang Linh Đại Hiền nói tất chém Lý Thất Dạ, cái này khiến trong lòng một ít người còn nghi ngờ, dù sao, Lý Thất Dạ là một hung nhân, đó cũng không phải là hạng người hư danh nói chơi gì.
"Đại hiền đại đạo thần thông, sáu tay nâng trời, trảm Lý Thất Dạ, tất
có thể." Mặc dù nói, có người ở trong lòng còn nghi ngờ, nhưng là cũng có người thừa dịp này lấy lòng Hoang Linh Đại Hiền, đại phách Hoang Linh Đại Hiền vuốt mông ngựa, nói: "Đại hiền đại đạo đã thành, bách chiến bách thắng, đánh đâu thắng đó, đánh
đâu thắng đó, cho dù là thủ đoạn của Lý Thất Dạ có cao minh hơn nữa, đó cũng không phải là đối thủ của Đại Hiền."
"Đúng vậy, Đại Hiền cầm trong tay lục bảo, quét ngang thiên hạ, ai có thể địch nổi, chém giết Lý Thất
Dạ, không nói chơi." Mặt khác có tu sĩ trẻ tuổi nịnh nọt Hoang Linh Đại Hiền.
Cũng có tu sĩ cường giả ở hiện trường nghe được không khỏi vì đó
nhíu mày, mặc dù nói, tất cả mọi người có ý lấy lòng Hoang Linh Đại Hiền, nhưng mà, trái lương tâm như thế, buồn nôn như thế, cũng không phải ai cũng có thể nói ra được.
Dù sao, bọn họ đối với việc Hoang Linh Đại Hiền có thể
chém giết Lý Thất Dạ hay không, trong lòng vẫn còn nghi vấn, hiện tại nịnh hót Hoang Linh Đại Hiền, tựa hồ lời này cũng quá buồn nôn.
Cho dù tự biết là vuốt mông ngựa, nhưng đối với Hoang Linh Đại Hiền mà nói, vẫn là một loại hưởng thụ, trong lòng hắn khoan khoái dễ chịu.
"Chớ để cho ta gặp được Lý Thất
Dạ." Lúc này Hoang Linh Đại Hiền lực lượng mười phần, từ từ nói: "Nếu không, tất vì Ngũ Dương đạo huynh san bằng chướng ngại trên đường Đạo Quân."
Hoang Linh Đại Hiền tràn đầy tự tin
như thế, để cho mọi người cũng đều liếc mắt nhìn nhau, ở thời điểm này, bọn họ cũng muốn kiến thức một chút thực lực
của Hoang Linh Đại Hiền, xem hắn có thể chém Lý Thất
Dạ
hay không.
"Đại hiền cũng tài ba, mã đáo thành công." Có nịnh hót đang nịnh nọt, nịnh hót Hoang Linh Đại Hiền, một chút cũng không cảm thấy buồn nôn.
"Có người muốn khiêu chiến công tử." Vào lúc này, Giản Hàng Lang cũng căm giận bất bình.
Lý Thất Dạ ở
phía xa không khỏi cười một cái, cúi người nhặt lên một khối đá, ngàn dặm cách xa nhau, tiện tay liền quăng tới.
"Ầm ——" một tiếng nổ vang lên trên bầu trời, hư không run rẩy. Vào lúc này, tất cả
mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên, trong từng tiếng nổ vang "Ầm, Ầm, ầm" này, chỉ thấy một
viên thiên thạch va chạm vào nhau, mang theo khí thế hủy
thiên diệt địa, hết sức kinh người.
Viên thiên thạch này
va chạm với
nhau, đuôi lửa thật dài bốc cháy không khí, tiếng nổ vang lên không dứt bên tai, uy lực vô cùng mạnh mẽ.
Một viên thiên thạch như
vậy, chẳng qua là hòn đá Lý Thất Dạ tiện tay ném ra mà
thôi, nhưng mà, hòn đá tiện tay vung ra này, chính là lực lượng quá cường đại, cho nên thời điểm đập về phía Hoang Linh Đại Hiền ở ngoài ngàn dặm, lực lượng cường đại ma sát không khí, trong nháy mắt như là một viên thiên thạch như vậy va chạm mà đến, thanh thế thập phần dọa người.
"Vẫn thạch va đại địa." Thấy một viên thiên thạch như vậy va chạm, không ít tu sĩ cường giả vây quanh Hoang linh
đại hiền kinh ngạc, quát
to.
Khối đá va chạm đến này uy lực thập phần cường đại, thời điểm xung kích tới, tiếng nổ vang lên run rẩy hư không, đốt cháy không khí nóng bỏng vô
cùng,
đụng
vào trên mặt đất, vậy nhất định có thể hủy diệt đại địa ngàn dặm.
"Lui." Thấy
một màn cường đại
như thế, không biết có bao nhiêu tu sĩ cường giả bị dọa đến kêu to một tiếng, nhao nhao lui lại.
"Hừ ——" Nhìn thấy thiên thạch này va chạm mà đến, Hoang Linh Đại Hiền cũng không hoảng hốt, hét lớn một tiếng, nghe được "Ầm" một tiếng vang lên, chỉ thấy bảo phiên trong tay
Hoang Linh Đại Hiền cuốn một
cái, giống như gió cuốn mây tan, cuồng phong gào thét, theo đó buông xuống từng đầu đại
đạo pháp
tắc,
nghe được "Ầm" một tiếng vang thật lớn.
Tiếng nổ vang lên, Bảo lục trong tích tắc cuốn lên ngàn dặm thác trời, che khuất bầu trời, trong lúc điện quang
thạch hỏa xẹt qua, bảo phiên cắt ngang thập phương, ngăn thiên thạch.
Nghe thấy tiếng "phanh" vang
lên, lay động thập phương, chỉ thấy Bảo Lục của Hoang linh đại hiền thoáng cái đã chặn lại thiên thạch va chạm, thiên thạch nặng nề va vào Bảo Lục, cho dù viên thiên thạch này
uy lực thập phần cường đại, nhưng không thể đụng vào Bảo Lục đang chắn ở phía trước, bảo lục như vậy giống như một ngọn núi nguy nga cứng rắn.
Dưới một tiếng "phành" va chạm,
cả viên thiên thạch thoáng cái bị đụng nát bấy.
"Được ——" Không ít tu sĩ cường giả thấy một màn như vậy, đều nhao nhao vì Hoang Linh Đại Hiền quát tháo, tiện tay cuốn một cái như thế, chính là chặn lại uy lực của thiên thạch va chạm mà đến,
thực lực của Hoang Linh
Đại Hiền, đích thật là không thể khinh
thường, Vạn Thiên Tôn, đích thật là có thể quét ngang thiên hạ.
Huống chi, Hoang Linh Đại Hiền
trẻ tuổi như thế, tương lai càng là tiền đồ vô lượng, nói không chừng sẽ trở thành đạo thứ hai ba ngàn.
Nhưng khi mọi người khen hay vì thực lực Hoang Linh Đại Hiền cường đại như thế, cục đá vỡ nát lập tức có một viên đá nhỏ bé như tia chớp bắn về phía Hoang Linh Đại Hiền.
Trong nháy mắt này, Hoang Linh Đại Hiền giật mình,
phản ứng của
hắn cũng
cực nhanh, trong nháy mắt lấy công lực hộ thể, toàn thân rủ xuống đại đạo pháp tắc.
Nhưng mà, vẫn là "Ba" một tiếng, giống như
là một
cái bạt tai trùng trùng điệp điệp mà ném tại trên khuôn mặt Hoang Linh Đại
Hiền.
Chát một tiếng, viên đá trúng vào một trong ba gương
mặt Hoang linh đại hiền, khiến gã phun máu, để lại vết sẹo trên mặt như một cái tát.
Thấy cảnh này, tất cả tiếng hò reo dừng lại, mọi người ngây ngốc nhìn Hoang Linh Đại Hiền.
Lần này Hoang Linh Đại Hiền liền lập tức vô cùng cuồng nộ, hắn chứng được vạn đạo, thành tựu Vạn
Thiên Tôn, đủ có thể ngạo thị thiên hạ, quét ngang thiên hạ, đừng nói là thiên tài thế hệ trẻ tuổi, coi như là lão tổ đại giáo, cũng không phải là đối thủ của hắn.
Không ngờ, hắn vừa mới xuống núi, ngay trước mặt người trong thiên hạ, liền ăn một cái
nghẹn lớn,
điều này làm cho hắn mặt
mũi còn đâu, đây quả thực là để cho hắn mặt mũi quét rác, điều này c·ó thể không để cho hắn cuồng nộ sao?
"Phương Tiêu tiểu nhân, đứng
ra nhận lấy cái chết." Vào lúc này,
Hoang Linh Đại Hiền quát khẽ một tiếng, tiếng như sấm sét, sóng âm trong nháy mắt như sóng lớn cuồn cuộn, quét ngang ra, trong nháy mắt hướng bốn phương tám hướng đẩy ra ngoài, làm cho người ta nghe được hai tai muốn điếc, giống như
bị chấn vỡ màng nhĩ, để không ít cường giả vì đó hét lên một tiếng.
Một vị Vạn Thiên Tôn phát
động, dưới cơn cuồng nộ, uy lực của hắn là
vô cùng cường đại, tuyệt đối có thể nghiền ép một cương quốc, một môn phái, ở dưới thực lực của một vị Vạn Thiên Tôn, không biết có bao nhiêu tu sĩ cường giả sẽ vì đó mà run lẩy bẩy.
Đặc biệt giờ
phút này, Hoang Linh Đại Hiền chính là ba đầu tay, ba cái đầu của hắn nhìn quanh bát hoang, sáu con mắt phun
ra nuốt vào quang mang đáng sợ, quét quét thiên địa,
giờ khắc này, Hoang Linh Đại
Hiền giống như là một vị thần linh nhìn kỹ thiên địa, có thế bễ nghễ thiên hạ, ở dưới uy lực Thiên Tôn của hắn, không biết có bao nhiêu tu sĩ cường giả hai chân run lập cập.
"Vạn Thiên Tôn, chính l·à không giống." Lão tổ đại giáo ở đây là thực lực Thiên Tôn, nhưng mà, so sánh với Vạn Thiên Tôn Hoang Linh Đại Hiền, vẫn là
ảm đạm phai mờ.
"Lăn ra đây nhận lấy cái chết." Hoang Linh Đại Hiền cất giọng như
sấm rền giữa trời đất, như sóng lớn nghiền qua mặt đất, uy thế của Thiên Tôn như thủy triều cuốn tới.
Vào
lúc này, bất luận kẻ nào cũng
có thể cảm nhận được Hoang Linh Đại Hiền cuồng nộ,
một vị Vạn Thiên Tôn cuồng nộ, thật là
để không ít tu sĩ cường giả hãi hùng khiếp vía.
Đương nhiên ai cũng hiểu được Hoang Linh Đại Hiền cuồng nộ, gã vừa
chứng vạn đạo, đang lúc xuân phong đắc ý thì bị một cục đá quất vào mặt, bị quất đến hộc máu, tuy không bị trọng
thương nhưng cũng khiến gã mất hết mặt mũi, uy nghiêm mất sạch, có thể khiến Hoang Linh Đại Hiền nuốt được cơn giận này? Nên lúc này Hoang Linh Đại Hiền chắc chắn phải chém đối phương.
"Ngươi không phải muốn tới chém ta sao?" Ngay khi Hoang Linh Đại Hiền cuồng nộ, lửa giận ngập trời của hắn cuồn cuộn nghiền qua đại địa, một thanh âm thản nhiên vang lên, chỉ
thấy
Lý Thất Dạ đạp không, đứng ở trên một đỉnh núi, thần thái tùy ý thích nhiên.
"Lý Thất Dạ."
Lý
Thất Dạ, đương nhiên là đại nhân vật người người đều biết, uy danh lan xa, vừa nhìn thấy Lý Thất Dạ,
liền có người kinh hô một tiếng.
Hôm nay
Lý Thất Dạ, là người có thể cùng Thiên Cương Ngũ Thiếu Quân đánh đồng, hiện tại hắn vừa đứng ra, đương nhiên là lập tức trở thành tiêu điểm chú ý của tất cả mọi người.
Lúc này không ít tu sĩ cường giả nhìn
Hoang
linh đại hiền, đặc biệt là tu sĩ vừa nịnh nọt Hoang linh đại hiền, âm thầm nhìn trộm Hoang linh đại hiền.
Lúc nãy Hoang
Linh
Đại
Hiền đã nói lời hung ác, phải chém Lý Thất Dạ, vậy giờ phút này Lý Thất Dạ đang ở trước mắt, Hoang Linh Đại Hiền có chém được không?
Lúc này Hoang Linh Đại Hiền sáu mắt lạnh lẽo, dưới một tiếng "Ầm" thật lớn, huyết khí oanh
thiên mà lên, giống
như Chân Long gào thét, Hoang Linh Đại Hiền đạp không mà
lên, hướng Lý Thất Dạ đi đến.
Nghe được "Ầm, phanh, phịch" từng tiếng nổ v·a·n·g·, chỉ thấy hoang linh đại hiền một bước ngàn
dặm, hắn mỗi bước một bước, liền ở trên hư không lưu lại dấu chân rõ ràng không gì sánh được, mỗi một dấu chân giống như thác ở trên hư không.
Hơn nữa, mỗi một bước đi của Hoang Linh Đại Hiền, giống như là đạp đến thiên địa lay
động, mỗi một bước của Hoang Linh Đại Hiền, đều là tràn đầy lực lượng vô tận, mỗi một tiết tấu đều giống như là đạp ở trái tim của tất cả mọi người, để cho người ta
không thở nổi.
------------
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]