Chương 35: Phong thái khác lạ
Trình Tiêu không chỉ một lần tự nhủ, nhịn một chút, khẽ cắn môi, coi như, coi như bị chó dại cắn một cái
Nhưng mà, sự việc đến nước này, Trình Tiêu mới phát hiện, tất cả những chuẩn bị tâm lý trước đó, đều không có tác dụng
Thân thể không kìm được run rẩy
Dù Lục Nhất Minh đã khoác áo ngoài lên người cô
Cô vẫn có cảm giác xấu hổ, trần trụi như bị phơi bày trước mặt người kia
Vì sao hắn còn chưa ra tay
Chẳng lẽ đến nước này rồi, hắn còn muốn trêu đùa mình sao
“Cầu xin anh, muốn em.”
Thanh âm gần như van xin, nhưng khi Trình Tiêu lấy hết can đảm mở mắt lần nữa thì trong phòng học chẳng còn ai
Đi rồi
Hắn đi rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có phải vì mình vừa rồi không biết điều
Hay là mình quá cuồng loạn nên hắn mất hứng mà bỏ đi
Thế nhưng, mẹ cô phải làm sao bây giờ
Cô phải trơ mắt nhìn mẹ nằm ngoài hành lang bệnh viện, chờ đợi cái chết sao
Trình Tiêu hoàn toàn tuyệt vọng, cơ hội cuối cùng, cô cũng không thể nắm bắt
Cô không còn sức để chống đỡ thân thể nữa
Trình Tiêu từ từ ngồi xuống, mặc cho nước mắt chảy dài
“Khóc đủ rồi chứ?”
Không biết bao lâu, một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau lưng
Là hắn, Lục Nhất Minh, hắn quay lại rồi sao
Hắn tới chế giễu mình ư
“Rốt cuộc anh muốn thế nào?”
Từng chữ như hao hết tất cả sức lực của cô
“Nước.”
Lục Nhất Minh đưa một chai nước, nhìn Trình Tiêu đang dần bình tĩnh lại, cuối cùng có thể nói chuyện đàng hoàng
Trình Tiêu không đưa tay nhận
Lục Nhất Minh vặn nắp chai
“Uống miếng nước, không thì không có gì để nói đâu.”
Uy hiếp
Dưới sự uy hiếp của Lục Nhất Minh, Trình Tiêu chỉ còn cách nhận lấy chai nước
Cảm giác lạnh lẽo, lý trí dường như trở về với Trình Tiêu
“Bản thỏa thuận anh đưa, cô không đọc sao?”
“Còn cần xem sao
Lần một lần hai
Hay là một tháng?”
“Một năm.”
Trình Tiêu: Một năm sao
Lục Nhất Minh trước mặt quả thật là một tên ma quỷ, trong vòng một năm, cô cũng là của hắn
Cũng đúng thôi, ngoài việc xinh đẹp ra, cô còn có thể mang lại gì cho Lục Nhất Minh
“Được, vậy một năm.”
“Khoan đã, hình như cô lại hiểu lầm rồi thì phải?”
Bộ dạng tuyệt vọng này của cô, thật sự có hơi…
“Lục Nhất Minh, em đã đồng ý hết rồi, còn chưa đủ sao?”
“Bốp.”
Trình Tiêu: ( ˉ▽ˉ; )
Trên trán Trình Tiêu, bị đánh một cái ‘hung ác’
“Đau không?”
“Đau.”
“Biết đau là tốt, bây giờ, cho cô mười phút, xem kỹ lại bản thỏa thuận này.”
Lục Nhất Minh chỉ muốn hỏi, mặt mình có thật là giống kẻ xấu đến vậy không
10 phút sau
Trình Tiêu ngây người nhìn bản thỏa thuận đã bị mình bóp méo mó
Trợ lý
Một năm làm trợ lý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn là nhân viên tập đoàn Lục thị
Chẳng lẽ cô đang nằm mơ sao
“Thật sự chỉ là trợ lý?”
“Đương nhiên, chỉ là loại gọi là có mặt ngay thôi, cô phải luôn luôn trực 24/24, xử lý bất kỳ sự cố đột phát nào.”
“Chỉ có vậy thôi?”
“Trình Tiêu, ai cho cô tự tin, tôi sẽ nhận kiểu tự tiến cử như của cô hả?”
“Tôi…”
Hiểu lầm
Hóa ra là cô tự hiểu lầm sao
Giờ phút này Trình Tiêu trăm mối cảm xúc ngổn ngang
20 vạn
Đây chính là 20 vạn tiền lớn
Không chỉ đủ để trả viện phí, còn đủ cho mẹ cô chữa bệnh sau này
Trình Tiêu không tài nào ngờ được, một năm của cô, lại đáng giá đến vậy
“Vì sao?”
“Cái gì vì sao?”
“Đại học Ma Đô tốt nghiệp, thu nhập trung bình không đến 800.”
Cô dựa vào cái gì mà đáng giá 20 vạn
Lục Nhất Minh: Lòng tự trọng đáng chết
“Trình Tiêu, tôi không muốn thể xác của cô, nhưng trong năm này, linh hồn của cô đều phải thuộc về tôi, hiểu chưa?”
Lục Nhất Minh làm ra vẻ mặt hung dữ
Kiếp trước, ánh mắt anh ta cũng như vậy
Lục Nhất Minh không muốn lại nhìn thấy ánh mắt đó ở Trình Tiêu nữa
Bất kể là để chuộc lỗi hay vì cái gì khác…
Anh ta chỉ muốn Trình Tiêu ở kiếp này được hạnh phúc
Lục Nhất Minh cũng muốn cách xa Trình Tiêu
Nhưng mà, Lục Nhất Minh không thể làm được, cứ thế mà trơ mắt nhìn Trình Tiêu rơi vào tuyệt vọng
Đối với anh mà nói, anh có thể tùy tiện thay đổi cuộc đời của Trình Tiêu
Những chuyện mà có thể dùng tiền giải quyết được, thì không phải là chuyện gì cả
“Đọc xong thì ký tên đi.”
Giọng điệu lạnh như băng
Hoàn toàn mang bộ dạng giải quyết công việc
Rõ ràng là quan tâm đối phương, nhưng lại sợ không kiềm chế được
“Vì sao?”
“Cái gì?”
“Vì sao?”
Vẫn là câu hỏi đó, khiến Lục Nhất Minh nhíu mày
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Thế giới vốn dĩ đã tan vỡ, nên cần có những lỗ hổng để người ta may vá, Lục Nhất Minh, anh là người đến vá lại cuộc đời của tôi sao?”
Thấy Lục Nhất Minh không trả lời, Trình Tiêu tự mình não bổ
Trình Tiêu vẫn là ký tên vào bản thỏa thuận
“Cho cô nửa tiếng, đi thay đồ, chúng ta đến bệnh viện.”
“Được.”
Lúc này, Trình Tiêu rất nghe lời
Chỉ có điều, bộ dạng lúc này, thật sự là có hơi…
Chỉ có thể khoác chiếc áo khoác của Lục Nhất Minh mới có thể che bớt những chỗ hớ hênh
Cả hai người lần lượt rời khỏi tòa giảng đường
Khi ngoảnh đầu lại, tòa giảng đường lúc này, trong mắt Trình Tiêu, không còn là ‘ác mộng’ kinh hoàng nữa
Nhìn bóng lưng Lục Nhất Minh phía trước, lòng Trình Tiêu rối bời
Chỉ có điều, cảnh này cũng lọt vào mắt của người khác
Đêm hôm khuya khoắt, một nam một nữ từ tòa giảng đường đi ra
Có thể làm gì chứ
Hơn nữa còn mặc áo khoác của con trai
Cảnh này, thật dễ gây liên tưởng
Mấu chốt là, dù Trình Tiêu hay Lục Nhất Minh, đều quá nổi tiếng ở Đại học Ma Đô
Rất nhanh, cả hai đều bị nhận ra
Trình giáo hoa và Lục công tử phải chăng đang có chuyện gì
Sau Tô giáo hoa, đến lượt Trình giáo hoa cũng bị ‘ma trảo’
Đây quả là tin tức chấn động
Lục Nhất Minh cho Trình Tiêu nửa tiếng để chuẩn bị
Kết quả, Trình Tiêu chỉ dùng có năm phút
Rửa mặt, thay một chiếc áo khoác
Lục Nhất Minh không thể không thừa nhận, Trình Tiêu trang điểm lên trông thật sự khác biệt
Cô ấy quả thật có dáng vẻ nữ thần sau khi trang điểm
“Xong rồi?”
“Ừm.”
“Đi thôi.”
Lục Nhất Minh lái chiếc Ferrari, hướng về bệnh viện
Món nợ mười tám nghìn, Lục Nhất Minh thanh toán một lần
Còn đóng thêm ba vạn tiền ứng trước
Mẹ của Trình Tiêu rất nhanh được chuyển vào phòng bệnh
“Tôi sẽ liên hệ tìm thận, tôi cũng sẽ nhờ thêm quan hệ.”
Lục Nhất Minh đứng bên cạnh Trình Tiêu, lúc này, trong mắt Trình Tiêu, ngọn lửa hy vọng lại bùng cháy
Thì ra, cảm giác có người dựa vào là như thế
“Cô thôi làm ở quán bar đi, tôi sẽ nói với Thiên tỷ.”
Kiếp trước, sức khỏe của Trình Tiêu không được tốt cho lắm
Nghĩ lại, có lẽ là do quá sức gây nên
“Tôi sẽ tự mình nói với Thiên tỷ.”
“Cho cô một tuần để giải quyết.”
Việc học của Trình Tiêu không cần phải lo
Cô ấy là học bá chính hiệu, ở kiếp trước, nếu như không ở nhà chăm chồng dạy con, Trình Tiêu hoàn toàn có năng lực gánh vác một mình
Chỉ tiếc là Lục Nhất Minh không biết trân trọng
Trình Tiêu vì Lục Nhất Minh bỏ ra tất cả, đổi lại, chỉ là một kẻ thay thế mà thôi
“Cảm ơn anh.”
“Cảm ơn rất nhiều lần rồi.”
Lục Nhất Minh phất tay, rời khỏi bệnh viện
Vung tay áo, chẳng mang theo áng mây nào
Có lẽ là không dám
Lục Nhất Minh luôn nhắc nhở mình, phải giữ khoảng cách cho tốt, tránh đi vào vết xe đổ
Chỉ là Lục Nhất Minh không nhận ra, đôi mắt sau lưng anh, đã ánh lên một vẻ không giống trước đây.