Khu cắm trại đang ồn ào nay dần im ắng hơn
Mọi người nhìn Nhâm Tiểu Túc và Vương Tòng Dương, có là kẻ đần cũng nhận ra hai người này biết nhau, hơn nữa còn có thù
Nhâm Tiểu Túc đi tới, Vương Tòng Dương lùi về sau
Dương Tiểu Cận ngồi chỗ cũ
Bất kỳ lúc nào cũng có thể lấy Hắc thương ra giúp Nhâm Tiểu Túc
Lúc trước Vương Tòng Dương dẫn thổ phỉ đánh lén có nàng ở đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà trong số những người quan sát, người có hứng thú nhất là Trình Vũ và Vương Uẩn, tên của Vương Tòng Dương đã sớm không phải thứ gì xa lạ với giới siêu phàm giả
Đối phương thường nhận tiền làm giúp tập đoàn vài nhiệm vụ bí mật
Hơn nữa còn làm việc rất nghiêm túc
Ban đầu, tập đoàn chỉ thuê Vương Tòng Dương làm chút việc vận chuyển mà thôi
Về sau họ phát hiện những chuyện Vương Tòng Dương làm không tìm được tin tức trên Chợ đêm nên mới nhận ra ý thức chuyên nghiệp của tên này rất tốt
Vì thế ngày càng hợp tác nhiều hơn
Vương Uẩn nhớ rõ, Khổng thị từng hợp tác với Vương Tòng Dương 3 lần
Bất quá Vương Tòng Dương chưa bao giờ nhận nhiệm vụ giết người, hành động thật sự rất cẩn thận
Điều khiến Vương Uẩn cảm thấy hứng thú là hắn luôn muốn tìm hiểu thân phận của Nhâm Tiểu Túc nhưng đều bị Nhâm Tiểu Túc qua loa từ chối
Hiện tại nếu Vương Tòng Dương và Nhâm Tiểu Túc có thì, khả năng cao Vương Tòng Dương sẽ biết thân phận thật của Nhâm Tiểu Túc
Như vậy Vương Uẩn sẽ có manh mối rồi
Nghĩ tới đây, Vương Uẩn bỗng đứng lên muốn hòa giải cho hai người này
Nhưng không chờ hắn lên tiếng, Vương Uẩn đã kinh ngạc thấy Vương Tòng Dương xoay người bỏ chạy
Hớn nữa hắn còn nhanh chóng triệu hồi đoàn tàu hơi nước, chạy trốn muốn nhanh bao nhiêu liền nhanh bấy nhiêu
Mọi người thấy thế đều ngây ra
Đại đa số vẫn chưa nhận ra vì sao Vương Tòng Dương lại chạy
Vương Uẩn và Trình Vũ yên lặng nhìn Nhâm Tiểu Túc
Phải biết Vương Tòng Dương là một trong những siêu phàm giả mạnh nhất
Tập đoàn đã sớm thăm dò tin tức về người này, biết đối phương chẳng phải hạng xoàng xĩnh gì
Vậy mà Vương Tòng Dương vừa nhìn thấy Nhâm Tiểu Túc lại bỏ chạy chẳng chút do dự gì
Chuyện này nói rõ một điều, suy đoán của họ từ trước tới giờ đều không sai
Nhâm Tiểu Túc đứng tại chỗ không đuổi theo Vương Tòng Dương
Thằng này cách hắn chừng 80m là quay đầu bỏ chạy
Hỏa Chủng vừa rút lui cách đây không xa, Nhâm Tiểu Túc không muốn gây thêm rắc rối
Hơn nữa, hướng Vương Tòng Dương rời đi là hướng Hỏa Chủng vừa rút lui
Thằng này chị thoát thân thậm chí còn không quên hố người khác
Bấy giờ, binh sĩ Hỏa Chủng đang rút lui
Họ nhận được lệnh không nên tới gần đám người kia
Binh sĩ của Hỏa Chủng nghĩ thầm cũng tốt
Họ nghe nói đám người này vào Thánh Sơn mà chẳng sợ tí nào, còn vừa ca vừa múa nữa
Không chờ rút lui xong, sau lưng lại vang lên âm thanh đoàn tàu hơi nước di chuyển
Chỉ huy của đội chiến bộ ngây ngẩn cả người:
- Càn rỡ như thế
Đối phương không chỉ tụ hợp với đồng bọn còn quay trở ngược lại truy kích họ
Có biết các người đang ở địa bàn của ai không vậy
Thế nhưng chỉ huy lại không nghĩ vậy
Không đúng, nếu đối phương không có đủ lực lượng thì sao dám truy đuổi họ
Chỉ huy nhanh chóng báo cáo với thượng cấp thông qua máy truyền tin:
- Trưởng quan, sau khi chúng ta rút lui đối phương bắt đầu truy đuổi chúng ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dường như rất tự tin
Thượng cấp ở đầu dây bên kia im lặng hai giây rồi nói:
- Lùi lại với tốc độ nhanh nhất
Ta sẽ sắp xếp người tiếp ứng
Vị quan chỉ huy này nghe xong lệnh của thượng cấp thì trầm tư
Rốt cùng tình huống của đoàn người này là thế nào, sao trông còn mạnh hơn đội của Lý Thần Đàn thế kia
Phải biết, ngay cả Lý Thần Đàn cũng không chủ động tấn công họ
Vương Tòng Dương điều khiển đoàn tàu hơi nước vốn đang khẩn trương, chuẩn bị triều hồi cái nồi đen ra thì thấy Hỏa Chủng sợ hãi rút lui, ngược lại hắn bắt đầu vui vẻ
Vũng nước đục của Thánh Sơn hắn không tham gia nữa, chạy là thượng sách
Trong khu cắm trại, Nhâm Tiểu Túc im lặng nhìn Vương Tòng Dương rời đi
Dương Tiểu Cận đi tới bên cạnh hắn thấp giọng nói:
- Sao không động thủ
Vừa rồi nếu ngươi dùng toàn lực sẽ đuổi kịp hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy có thể phải đối mặt với người của Hỏa Chủng nhưng từ trước tới nay ngươi đâu sợ mấy thứ này
- Không giống…
Nhâm Tiểu Túc lắc đầu:
- Muốn truy đuổi hắn phải dùng lão Hứa, như thế mối quan hệ của ta và lão Hứa lộ ra ngay
Hơn nữa, nếu ta giết Vương Tòng Dương, sau này rất khó dùng đoàn tàu nữa
Cuối cùng, Nhâm Tiểu Túc vẫn là muốn có người gánh tội thay cho hắn a
Muốn gây sự với Vương Tòng Dương cũng phải vụng trộm mà làm, không thể để ai biết
Như thế mới có thể úp sọt Vương Tòng Dương tiếp
Cũng tỷ như khi đánh cướp tư liệu vậy, số tư liệu đó đã được La Lam sai người đem về Khánh thị
Thế nhưng Hỏa Chủng vẫn như cũ nghĩ là do Vương Tòng Dương làm
Nhờ vậy là Nhâm Tiểu Túc làm chuyện gì cũng thoải mái hơn
Trước kia hắn úp sọt Hứa Hiển Sở, thế nhưng bây giờ cả hai đã là bạn nên Nhâm Tiểu Túc không khỏi băn khoăn
Hiện tại để Vương Tòng Dương gánh tội thay cho hắn, áp lực tâm lý cũng không lớn lắm…
Bấy giờ, Trình Vũ và Tống Kiều đang nghên đón các đồng nghiệp của An Kinh tự:
- Các ngươi bị Hỏa Chủng tập kích à
- Đúng thế, họ đột nhiên tấn công
Vốn đội ta có hơn 50 người, sau trận tập kích này chỉ còn hơn 10 người chúng ta chạy thoát
Giữa đường chúng ta gặp phải người khác nên hợp lại thành hai mươi mấy người…
Người nọ nói:
- Sao các ngươi không bị tập kích
Hỏa Chủng không thể nào bỏ qua cho các ngươi được
Tống Kiều có phần khó hiểu
Mà Trình Vũ bỗng nhiên nghĩ tới, có khi nào do bầu không khí của họ quá vui vẻ nên Hỏa Chủng không dám động thủ chăng
Tuy đáp án này khác kỳ quá nhưng Trình Vũ nghĩ mãi cũng không ra đáp án khác
Hiện tại đã muộn, những nơi khác trong Thánh Sơn vẫn tiếp tục diễn ra chiến đấu
Xem ra trong số những đội viên tẩu tán đó cũng có cao thủ
Bằng không cũng chẳng thể giằng có với Hỏa Chủng lâu đến vậy
Mọi người không dám ngủ, đổi nơi cắm trại nơi ngay lập tức, sau đó thủ tới nửa đêm mới dần bớt lo
Vào lúc trời vừa rạng sáng, tiếng bước chân vang lên từ phía rừng cây
Âm thanh giẫm lên bùn đất tơi xốp và lá cây mục nát vang lên, không ngừng xoay tròn trong màng nhĩ
Âm luật kỳ quái như có ai đó đang thấp giọng nỉ non
Nhâm Tiểu Túc quay đầu, thấy rõ mọi người trong khu cắm trại vẫn đang ngủ
Hắn nhìn quanh bốn phía, trừ hắn ra thì chẳng còn ai thức
Một người đi ra từ trong rừng cây, đối phương thấy Nhâm Tiểu Túc còn thức thì kinh ngạc nói:
- Sao ngươi không ngủ
Nhâm Tiểu Túc trầm tư một lúc rồi đáp:
- Ta không buồn ngủ….