Cố Diệp cướp lấy cành liễu về, ngạo nghễ mà nói: "Đây là địa bàn của em, dã quỷ không được ở chỗ này
Giải Thừa khinh khỉnh hỏi: "Sao lại thành của em
Em nói thế có lý hay không
Cố Diệp bốc đồng nói: "Anh cả nói, chỉ cần em giải quyết xong sự việc, ảnh sẽ cho xây mảnh đất này thành tiểu khu, để lại cho em, tiền kiếm được đều là của em
Cố Diệp vỗ vỗ bả vai Giải Thừa: "Em trai tốt, sau khi xây xong tiểu khu này anh trai sẽ giữ cho em một phòng
Khóe miệng Giải Thừa giật giật: "Cố tam nhi, em ngang ngược như thế này mấy anh trai của em có biết không
"Không quan trọng
Cố Diệp vung vung tay, thật sự vô cùng ngang ngược: "Nhìn thấy mảnh đất này không, từ nơi này tới đằng kia, xa đến tận chân trời anh không nhìn thấy, tất cả đều là đất của nhà em
Anh cả em, anh hai em, vợ em, ba em, từ đầu đến cuối, tất cả đều là của em
Người anh em, anh hoàn toàn không hiểu được niềm vui của kẻ có tiền đâu
Giải Thừa nghĩ đến cuộc sống của chính mình, đến bây giờ hắn chỉ mới tích góp đủ tiền sinh hoạt, ngay cả nhà vệ sinh cũng mua không nổi, mảnh đất rộng như vậy cần bao nhiêu tiền quả là hắn không thể tưởng tượng nổi
Hắn bất lực giẫy giụa: "Được rồi, đi, anh đã biết là em có tiền, vẫn luôn có tiền, trước tiên chúng ta giải quyết chuyện trước mắt có được hay không
Cố Diệp tỏ vẻ thành thật: "Bây giờ em đang giải quyết mà, chỉ là nhân tiện giới thiệu cho anh biết đây là mảnh đất của em
Chủ đề lại quanh trở về, Giải Thừa có ý nghĩ bẻ cành liễu đánh cậu một trận, xem thử có phải Cố Diệp bị quỷ bám lấy hay không
"Được rồi, anh biết rồi, đây là của em, vậy em cũng không thể đánh bọn chúng
Lát nữa chúng ta bắt mấy tên quỷ lại hỏi thăm tình hình một chút, em không thể động thủ
Vừa rồi trông em giống như bị Quỷ Vương nhập vậy, rất đáng sợ
Cố Diệp bóp bóp eo, vẫn nói một câu như cũ: "Đây là là địa bàn của em, anh là cái đồ quỷ nghèo không thể hiểu ý nghĩa của từ địa bàn
Giải Thừa miễn cưỡng gật đầu: "Anh không hiểu, cũng không muốn hiểu, em đứng đắn một tí đi
Bây giờ đi ăn cơm trước hay giải quyết xong rồi mới đi ăn cơm
"Đương nhiên là cơm nước xong xuôi rồi quay lại, luôn tiện mua một ít đồ ăn vặt, lỡ như kéo dài đến nửa đêm thì sao
Hai người nhìn thấy một con hẻm nhỏ phía bên kia đường, trong đó có vài cửa hàng nhỏ, xung quanh đều bị phá bỏ hoặc là đã dọn đi sau khi nhận tiền, chỉ còn lại vài hàng quán buôn bán này
Trước đây có một quán mì làm ăn cũng không tệ, Cố Diệp nói: "Chúng ta ăn mì đi
"Ha ha
Giải Thừa cười vui vẻ nói: "Em có tiền như thế sao em không đi uống sương sớm còn ăn mì gì làm gì
"Nói nhảm, dù có tiền thì cũng phải ăn ngũ cốc hoa màu, đây gọi là hấp thu địa khí, anh thì biết cái gì
Dù sao Giải Thừa không có nhiều lời ngụy biện như vậy, nói không lại cậu
Sau khi hai người ăn no thì đã 7h, màn đêm đã hoàn toàn buông xuống, từ xa đã cảm nhận được quỷ khí nồng đậm
Chủ tiệm thấy hai người nhìn về phía bệnh viện cũ, ân cần nhắc nhở bọn họ: "Chàng trai trẻ, trời tối rồi đừng đi đến đó, chỗ đó không an toàn
Giải Thừa giả bộ như không hiểu, nghi ngờ hỏi: "Vì sao vậy
Ông chủ cười nói: "Nơi đó đã bỏ hoang từ rất lâu rồi, ít người ở, lúc trước từng xảy ra cướp bóc
Các cậu đừng nên đi, lỡ như gặp phải kẻ xấu thì sao
Cố Diệp nhỏ giọng nói: "Ông chủ, tôi nghe nói nơi đó có ma quỷ lộng hành
Vẻ mặt ông chủ kiểu quả nhiên là như vậy: "Tôi biết hai người cũng tới đây vì chuyện này, sau khi nghe nói có ma quỷ lộng hành, không ít bạn trẻ cũng chạy đến chỗ đó rồi bị dọa cho chạy về
Hai người không nên đi, nơi đó rất không an toàn
Cố Diệp mỉm cười cám ơn ông chủ: "Chúng tôi đã biết rồi
Lúc này ông chủ mới yên tâm, lại đi chào hỏi mấy người khách khác
Sau khi hai người trả tiền thì đi dạo trước một vòng quanh bệnh viện
Âm khí càng ngày càng nặng, khí tràng cũng rất phức tạp, không biết vì sao Cố Diệp luôn cảm thấy không đúng lắm: "Thông thường, ở đây không có công trình kiến trúc ngăn cản ánh nắng, âm khí không thể bị chặn, chắc chắn ở đây phải có thứ gì đấy thu thập âm khí
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giải Thừa nói: "Quả thật nơi này không thích hợp để xây bệnh viện, nên xây cái trường học thì hơn, trẻ con sạch sẽ nhất, dương khí mạnh, cộng thêm ánh nắng mặt trời chiếu vào sẽ nhanh chóng tiêu tan
"Không đúng
Cố Diệp lắc đầu, cau mày nói: "Em cảm thấy vấn đề không chỉ là cái bệnh viện, hai thuộc tính này cộng với nhau cũng không thể có khả năng tạo ra âm khí lớn như vậy, còn có thể khiến quỷ đến đây không muốn rời đi
Em cảm giác có chỗ nào không đúng, những tòa nhà đã cũ này dường như có vấn đề
"Cái này không phải được sắp xếp ổn thỏa hay sao
Giải Thừa đưa mắt nhìn xung quanh: "Có phải em đã suy nghĩ nhiều rồi hay không
"Em cũng không nói rõ được, em cảm thấy là như vậy, dường như khí tràng có vấn đề
Giải Thừa cũng thấy đúng, nói: "Đây đều là tòa nhà cũ, dù có vấn đề cũng không phải bây giờ mới hình thành
"Vậy những lũ quỷ này cũng không phải bây giờ mới ở lại, nghe nói ma quỷ mặc quần áo thời đại nào cũng có
Nói đến đây, Cố Diệp nhìn đồng hồ, nhận thấy trên đường không có ai: "Đi thôi, mau đi bắt quỷ
Trước nửa đêm, xung quanh vẫn có người qua lại, quỷ cũng không muốn đi ra, cho dù có ra cũng ở bên trong bệnh viện
Hai người từ bức tường cũ nát lật ra, càng đi vào trong âm khí càng nặng, mấy du hồn nhìn thấy bọn họ vậy mà rất bình tĩnh vây xem, rõ ràng là nơi này thường xuyên có người đến thăm dò
Cố Diệp và Giải Thừa liếc nhìn nhau, ôi, bọn chúng đều rất can đảm
Lúc này, có tên quỷ nhỏ bay tới trước mặt hai người, giang hai tay chặng đường
Tên quỷ nhỏ đi cùng cười nói: "Mấy người lại chơi trò trẻ con như vậy à
Tên quỷ nhỏ kia cười ác ý hét lên: "Nếu mấy người là cháu của ta, đi xuyên qua thân thể ta nè
Tới đây
Các cháu ơi
Những quỷ nhỏ xung quanh bị chọc cười ha ha, quỷ nhỏ ở đầu hàng ngửa đầu thách thức, cái cằm của nó ngửa đến bốn mươi lăm độ
Trước kia bọn hắn hay chơi trò chơi này, người tới sẽ đi xuyên qua thân thể hắn, hắn nói cái gì những con người này cũng không nghe thấy, bọn hắn chẳng qua là những món đồ chơi xông tới thôi
Cố Diệp và Giải Thừa không hề cử động, mặt không thay đổi nhìn xem tên quỷ nhỏ kia
Ngay sau đó một tên quỷ nhỏ khác cũng gia nhập đội ngũ: "Nếu như các người là đồ ngu, hãy đi xuyên qua thân thể ta
"Nếu như các ngươi là tên khốn kiếp, hãy đi xuyên qua thân thể ta đi
Nhìn ba tên quỷ nhỏ xếp thẳng hàng chắn trước mặt Cố Diệp hít một hơi thật sâu, ngăn chặn bàn tay muốn đánh bọn hắn hồn bay phách tán
Cậu một nắm bóp cổ đứa thứ nhất, Giải Thừa giương roi lên, hai tên quỷ nhỏ ở đằng sau trực tiếp bị trói lại
Hai người một trước một sau hành động, nhanh đến mức khiến người ta không kịp phản ứng, ba tên quỷ nhỏ không có cơ hội bỏ chạy, nhao nhao lên bị hai người dí trên mặt đất
Cố Diệp giẫm lên lưng đứa thứ nhất, chậm rãi ung dung hỏi: "Ai là cháu trai
Ai là đồ ngu
Ai là đồ khốn kiếp
Ba tên quỷ không ngờ lại xuất hiện một màn thế này, chúng bị dọa đến toàn thân run lẩy bẩy, tròng mắt như muốn rớt ra: "Mấy người có thể nhìn thấy chúng ta sao
Cố Diệp ấn ấn mũi chân: "Đừng nói lời nhảm nhí
Nói
Ai là cháu trai, ai là đồ ngu, ai là đồ khốn kiếp
Tên quỷ nhỏ vội vàng nói: "Ta là cháu trai, ta là đồ ngu, ta là đồ khốn kiếp
Chỉ là nói đùa một chút, đùa một chút thôi mà
Tiểu quỷ bị Giải Thừa trói, bị dọa cho gào khóc hét lên tiếng quỷ, tiếng gió lạnh lập tức nổi lên xung quanh, trong nháy mắt xuất hiện nhiều quỷ hồn
Cố Diệp vui vẻ: "Quả nhiên ở chỗ này rất nhiều quỷ tụ tập, các ngươi muốn làm gì
Kéo bè kéo lũ đánh nhau sao
Cố Diệp nói, sát khí cùng oán khí trên người đột nhiên bộc phát, đem khí thế áp đảo ép cho những tên quỷ này không ngẩng đầu lên được, sợ hãi nháo nhào lùi lại
Giải Thừa cắn răng nén cười
Xong rồi, sau khi Cố tam nhi từ chợ quỷ bước ra liền get được niềm vui sau khi trở thành Quỷ Vương, động một chút lại giống như Quỷ Vương nhập, không chỉ dọa người mà còn dọa cả quỷ
Có một con quỷ cởi trần, đầu cũng trụi lủi, dáng vẻ trông rất hung dữ, bây giờ cũng run rẩy: "Ta mặc kệ các ngươi là ai, nơi này, nơi này là chỗ của chúng ta, các ngươi mau thả bọn hắn ra
Cố Diệp nhướng mày: "Mảnh đất này là ta đã mua lại, âm dương đều là của ta
Giải Thừa mệt mỏi trong lòng, lại quay lại vấn đề địa bàn
Anh trai Cố Diệp cho cậu một mảnh đất, cậu kiên nhẫn lắm rồi
Hắn kéo Cố Diệp một cái, để cậu bình tĩnh một chút, chững chạc đàng hoàng giải thích: "Chúng tôi đến đây không có ác ý, chỉ là nhìn thấy ở đây âm khí nặng như vậy, tôi muốn hỏi các ngươi vì sao không đi đầu thai
Đầu tiên Giải Thừa buông hai tên quỷ ra: "Chúng tôi là đại sư nhưng không phải là đại sư giếp người vô tội, chúng tôi chỉ muốn giải quyết vấn đề
Nếu như chúng tôi muốn làm thì cũng được, kết cục cũng không có gì, chỉ là đưa tiễn các ngươi ra đi thanh thản, không thì là các người hồn bay phách tán
Bọn ủy bị Giải Thừa làm cho khiếp sợ cùng với Cố Diệp nhếch miệng, nhìn bọn họ cười mà giống như không cười, cả người đều có sát khí, cũng không biết đã giết bao nhiêu người, cùng với gương mặt đẹp trai của cậu, tà khí tùy tiện, có thể dọa chết cả quỷ
Bọn này vốn không có sát khí ma quỷ, tất cả đều không dám nhúc nhích
Cầm đầu bọn ma quỷ này là tên quỷ đầu trọc, rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể chống tay đứng dậy: "Không phải chúng ta không muốn đi mà là không biết đi như thế nào
"Nói vậy là sao
"Ai trong chúng ta cũng ở đây ngay từ đầu hoặc chết trong bệnh viện này
Chúng ta không biết tại sao không thể đi ra, cũng không có ai đưa chúng ta đi đầu thai
"
"Đúng vậy, ta muốn về nhà xem thử mà cũng không ra ngoài được, từ đầu đến cuối cũng không có ai đến tiếp nhận chúng ta
"Không chết được, không đi ra ngoài được, chúng ta chỉ có thể tiếp tục ở nơi này
Giải Thừa sắc mặt nghiêm túc nói với Cố Diệp nói: "Nơi này âm khí nặng như thế này, phía dưới không thể nào không cảm ứng được, chỉ có thể nói có cái gì đó ngăn cách những âm khí này, khiến những hồn phách này mới luôn ở đây, không có người dẫn đắt
Cố Diệp suy nghĩ một chút: "Chỉ có một thứ là trận pháp
Cho nên nơi này không phải tự mình biến thành mà là có người cố ý khiến nó trở thành như vậy
Cố Diệp nhấc chân lên, thả hồn phách bị đạp dưới chân ra, hỏi bọn hắn: "Ở đâu có âm khí nặng nhất nơi này
Đám quỷ này nói chuyện với Cố Diệp thận trọng hơn nhiều so với khi nói chuyện với Giải Thừa, vừa nhìn thấy cậu là bọn chúng sợ đến mức muốn chạy
Cố Diệp trợn trừng mắt: "Đứa nào dám chạy
Bọn quỷ này lập tức không dám nhúc nhích, gã đầu trọc vội vàng nói: "Là nhà xác, vốn dĩ nhà xác là nơi có âm khí nặng nhất, đặc biệt là vào ngày mùng một, mười lăm, lúc đó là lúc âm khí nặng nhất
Nếu như chúng ta cảm thấy hồn phách bất ổn thì sẽ mau mau đến đó, ở lại hai ngày là ổn
"Dẫn bọn ta đi xem
Gã đàn ông đầu trọc vội vã dẫn đường, sát khí trên người Cố Diệp không hề giảm, dọa cho ma quỷ gặp trên đường đi sợ hãi chạy toán loạn
Cuối cùng cũng đã tới được nhà xác được xây ở dưới mặt đất, ban ngày không có ánh sáng mặt trời, ban đêm cũng không có đèn, càng khiến âm khí bức người
Giải Thừa lấy đèn pin ra, soi rọi xung quanh, Cố Diệp dứt khoát nhắm mắt lại, cảm nhận được phương hướng của âm khí
"Nơi đó
Tất cả âm khí đều chảy ra từ nơi đó, rồi lan tỏa ra khắp nơi
Giải Thừa ngẩng đầu, nhìn thấy trên tường có một thứ gì đấy giống như một cái mạng lưới, hắn đưa cây đèn pin cho Cố Diệp: "Em chiếu vào, anh sẽ đi lên nhìn xem
"Anh cẩn thận một chút
Cố Diệp vừa nói xong, Giải Thừa đã đem roi quất về phía đèn treo, quấn vào dây điện ở bên trên, nhảy lên và giẫm lên tường, thoáng cái đã đu qua, tay chân lanh lẹ giống như người nhện
Cố Diệp nhìn nhìn cánh tay của mình, hỏi Giải Thừa: "Tiểu Thừa tử, anh ăn cái gì mà lớn lên thế
Nhìn anh cũng không cường tráng mà lấy đâu ra sức bật vậy
Anh ăn thịt bò sống mà lớn lên sao
Giải Thừa kìm nén một hơi, suýt chút nữa phun ra ngoài: "Mẹ nó, em đứng đắn một chút
"Xì
Cố Diệp bĩu môi: "Thật nhỏ mọn
Giải Thừa mở cái hộp kia ra, khiếp sợ nói: "Cố Diệp, nơi này hẳn là mắt trận
Cố Diệp ngửa đầu, không nhìn thấy cái gì, hiếu kì hỏi: "Là thứ gì
Giải Thừa hít một hơi thật sau: "Cố tam nhi, chúng ta sắp giàu to rồi, trong này có để một cái dao găm trấn tà, nhìn nó có vẻ đã có từ rất lâu rồi, còn có đá quý, màu xanh lục bảo
Cố Diệp lo lắng: "Mau mau lấy xuống
"Không cầm được, phía trên có phù chú chấn, anh không biết là phù chú gì
"Đồ đần
Cố Diệp vén tay áo lên: "Anh xuống đây, để em đi lên
Giải Thừa không yên lòng: "Em có lên được hay không
"Nói nhảm, anh mau xuống đây, em sẽ dẫm lên anh
Giải Thừa: "..
Fuck, em trai yêu quý của anh
Giải Thừa bất lực đi xuống, cả người ngồi xôm xuống để Cố Diệp giẫm lên hắn nhìn lên
Cố Diệp dù có gầy nhưng cũng là một người nặng hơn 50kg
Giải Thừa ghét bỏ mà nói: "Mẹ nó, em mau cởi giày ra
Dẫm đau quá
Cố Diệp bất đắc dĩ cởi giày, giẫm lên vai Giản Thừa, được Linh Linh đỡ cho đứng vững sau đó thấy rõ đồ vật trong cái hộp này
Cố Diệp cao hứng nói: "Thật sự sắp giàu rồi
Riêng này khối bảo thạch này cũng đã rất đáng giá, rất nhiều tiền
Giải Thừa nhắc nhở cậu: "Điều kiện tiên quyết là em có thể lấy nó ra, đó bùa gì vậy
Cố Diệp nhìn nó: "May mắn là anh không chạm vào, đây là loại phù chú mà chỉ cần chạm nhẹ là mất mạng
Giải Thừa nói: "Vậy em cẩn thận một chút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Không sao
Cố Diệp khẽ nhếch miệng: "Không cho em đụng vào thì em chém nó
Cố Diệp bấm một ngón tay quyết: "Ngũ Lôi chính pháp thuận, lôi điện bạo uy phong, thần quang vạn đạo, quét sạch hung tà, phá
Trên mặt đất vang lên một tiếng sấm sét, Giải Thừa cảm nhận được một tia ánh sáng màu tím
Cùng lúc đó tiếng sấm trên đỉnh đầu nổ vang dội, ngọn đèn trên đỉnh đầu còn đung đưa, Giải Thừa mắng: " Cố Diệp em là đồ điên
Đó là bí thuật Đạo gia, sẽ đánh chết người đấy
Khoảng cách gần như vậy mà em cũng dám thả, mẹ nó, em muốn chết cũng đừng lôi anh theo chứ
Cố Diệp nắm chỗ tóc mái xoăn xoăn bị cháy, bình tĩnh nói: "Em khống chế rất tốt, đều đánh vào phù chú, anh đừng sợ
Giải Thừa chỉ muốn chửi đổng: "Ông đây muốn giải tán với em
Cái mạng nhỏ của ông đây sớm muộn cũng bị em chơi chết
Cố Diệp xé toang cái phù chú bị cháy đen, cầm thanh dao găm lên
Nặng trĩu, là một cổ vật, được bảo quản hoàn hảo như vậy thoạt nhìn rất đáng giá
"Đừng mà, chúng ta có được bảo bối rồi, nhanh, thả em xuống dưới
Giải Thừa chỉ muốn ném cậu đi, đen mặt thả Cố Diệp xuống, cầm đèn pin rọi rọi thanh dao găm kia, Giải Thừa thích ngay lập tức: "Cực tốt
"Con dao này này hẳn là đồ của một vị tướng thời cổ đại
Nhìn những linh hồn đẫm máu này đi, nó được một vị tướng chinh chiến mang theo nhiều năm
Nó có thể dùng để trấn áp tà ác
Cố Diệp cười nói: "Em nghĩ rằng anh đang thiếu một vũ khí cận chiến
Anh mang nó bên mình đi
Giải Thừa ngây ngẩn cả người: "Cho anh à
"Đúng vậy, em dùng phù chú là được rồi, em không biết đánh nhau
Giải Thừa yêu thích không buông tay, lại cảm thấy nó quá mức trân quý, hắn cảm thấy ngại ngùng khi một mình giữ nó: "Không được, hay là em cầm đi
Anh là mệnh nghèo, sợ cũng không giữ được
"Anh đừng đánh đồng nó với tiền bạc, hãy dùng nó làm vũ khí là sẽ giữ được
Cố Diệp cười híp mắt vỗ vai Giải Thừa: "Cái này cho anh, còn những đồ vật còn lại tìm được trong vụ này đều thuộc về em, có được không
"Còn có thể tìm được đồ vật khác nữa sao
"Có thể chứ
"Vậy anh muốn cái này
Giải Thừa đang vui vẻ, chợt nghe Cố Diệp nói: "Vậy còn lại bốn cái, đều là của em hết
Giải Thừa trợn mắt: "Bốn cái
Cố Diệp cười xấu xa giải thích: "Đây là tụ âm trận, cùng loại với ngũ quỷ khiêng quan tài
Ngũ quỷ khiêng quan tài là năm tên tiểu quỷ đem tài vận khiêng trở về, mà trận pháp càng lớn càng mạnh, nó lợi dụng âm khí
Trận pháp đem âm khí xung quanh tụ hợp tại chỗ này nên ở đây âm khí càng ngày càng đậm, sau khi tiểu quỷ cảm ứng được sẽ đi tới đây sau đó lại không thể đi ra
Bọn quỷ là động cơ, không ngừng tạo ra âm khí, làm trận pháp này càng ngày càng mạnh
Lựa chọn đặt trận pháp ở đây hẳn đã nhìn trúng nơi này trước đây đã từng là một nơi chôn hàng ngàn người, bản thân nơi này đã có âm khí rất lớn
Có thể khóa âm khí nơi đây lại, đối phương cũng phải là kẻ có bản lĩnh
Giải Thừa kinh ngạc đến ngây người: "Lợi dụng âm khí, khiêng tài
A
Anh nhớ rồi, sư phụ anh đã từng nói qua cho anh nghe
Cố Diệp gật đầu một cái: "Đúng vậy, nhà đầu tư cũ chắc chắn không phải là kẻ tốt lành gì, bệnh viện này đã bị hắn lợi dụng
Chúng ta đi lên đi, em sẽ gọi điện thoại cho anh của em
Hai người lên đến mặt đất, lại nhìn thanh dao găm kia lại càng thấy sát khí lớn, Giải Thừa vuốt ve yêu thích không buông tay, về phần bốn cái còn lại là cái gì hắn hoàn toàn không thèm để ý
Cố Diệp nhìn thấy thì khóe miệng nhếch lên
Ở đây là trung tâm của trận pháp, cây dao găm kia có thể được đặt ở chỗ này cho thấy này thật là một bảo vật
Có khả năng ở nơi khác cũng có mắt trận nữa, dù là đặt bảo bối gì cũng không lợi hại bằng cái thùy chủ này
Có thể tìm một cái phù hợp với Giải Thừa lại còn khiến hắn yêu thích cũng là duyên phận
Vào lúc hắn vung tay, Cố Diệp gọi điện thoại hỏi anh cậu: "Anh, nhà đầu tư cũ của xung quanh mảnh đất này là ai vậy
Giải Thừa nghe đến đó thì cũng không chơi nữa, nhanh chóng đi tới nghe, Cố Diệp nhấn loa ngoài
Nếu đã muốn mua đất, chắn chắn anh đã điều tra rõ ràng những điều này từ sớm rồi
Đối với mấy cái này, Cố Sâm rõ như lòng bàn tay: "Nhà đầu tư là công ty xây dựng Quần Dự, nếu thế hệ đầu tiên còn sống thì sẽ không lớn tuổi hơn so với ba chúng ta bao nhiêu
Ông ấy là doanh nhân rất thành đạt, chỉ tiếc là chết sớm, người nắm quyền nhà bọn họ đều không sống quá bốn mươi lăm tuổi
Chủ tịch hiện tại là thế hệ thứ ba, thế hệ thứ hai chết hồi năm ngoái, con trai của ông ta mới năm tuổi, không thể tranh giành quyền lực nên hiện tại người tiếp nhận sản nghiệp chính là em trai của thế hệ thứ hai
Sau khi hắn tiếp nhận công ty thì ngày càng sa sút, hiện tại đã sắp phá sản, Úc Trạnh mua mảnh đất kia, chính là trụ sở ban đầu của công ty, bọn họ chuyển ra khỏi Đế Đô rồi
"Ha, ha
Tạo ra đồ vật nặng âm khí như vậy mà sống thọ mới là lạ
Cả gia đình kiếm ra tiền nhưng cuối cùng cũng sắp chết
Giải Thừa thực sự không hiểu vì sao cần tiền như vậy
Cố Diệp bật cười: "Họ cũng không kiếm được bao nhiêu, bây giờ không phải cũng sắp đóng cửa rồi hay sao
Giải Thừa ôm dao găm của hắn: "Chắc chắn là trận pháp này có chỗ có vấn đề
Cố Diệp suy nghĩ, bây giờ cũng không có cách nào để xác định vị trí của các mắt trận khác: "Anh, ngày mai em muốn nhìn thử từ trên không, em cảm thấy những tòa nhà này có vấn đề
Cố Diệp cũng không nói việc có trận pháp cho Cố Sâm, những chuyện liên quan đến âm khí Cố Sâm cũng không hỏi, em trai muốn gì hắn cũng cho: "Máy bay trực thăng có được không
"Được ạ
"Mỗi người một chiếc à
Cố Diệp dở khóc dở cười: "Không cần đâu anh, một chiếc là đủ rồi, em chỉ muốn xem địa hình một chút
Cố Sâm ôn hòa mà nói: "Được, không có nguy hiểm gì chứ
"Không có đâu, anh yên tâm đi, em sẽ không làm những chuyện không chắc chắn
Lúc này Cố Sâm mới yên tâm: "Thư ký vẫn chưa trở về, đang ở khách sạn chờ em đó, bây giờ anh để hắn đi đón các em, ngày mai sẽ đem máy bay trực thăng chở hai đứa đến đó
Sau khi cúp điện thoại, vẻ mặt Giải Thừa phức tạp hỏi: "Nhà em có bao nhiêu chiếc máy bay trực thăng vậy
Cố Diệp tính toán một chút: "Theo như em được biết thì ba em có, Úc Trạch có, anh cả cũng có, anh hai của em không biết có hay không, nhưng là anh hai có một đội đua xe, ảnh là ông chủ, đội xe đua cũng kiếm tiền cho anh ấy
Tim Giải Thừa đập đồn dập trong lồng ngực, hắn âm thầm lẩm bẩm: "Anh chỉ cần được ăn no là được rồi, anh không cần tiền
Cố Diệp cười xấu xa: "Anh cứ từ từ mà tẩy não, anh thế này cũng tốt
————
Ngày hôm sau, Cố Diệp xem địa hình từ trên trực thăng, cậu thực sự đã nhìn ra vấn đề
Ngay chung quanh bệnh viện này có mấy toà nhà, vị trí sắp đặt không ngay ngắn so với những tòa nhà khác
Dựa theo quy luật thì góc Đông Bắc có một toà nhà có vẻ là mắt trận đã bị phá hủy, nó nằm ngay trên mảnh đất Úc Trạch đã mua
Lúc này Cố Diệp đã nhìn ra tụ âm trận, mắt trận chính là tòa nhà kia, vì vậy cậu mới nói có chỗ nào đó không ổn
Sau khi trở về, Cố Diệp đưa ảnh chụp trên không cho Cố Sâm xem: "Anh cả, tòa nhà này bị phá hủy lúc nào
Cố Sâm thẳng thắn nói: "Tòa nhà này không phải chúng ta phá bỏ, là do tập đoàn cũ phá bỏ đi
Sau khi phá bỏ thì bọn họ trở nên bận rộn, không có thời gian làm tiếp nên cứ để mãi như thế này
Giải Thừa đứng ở bên nhìn xem cũng nhìn ra vấn đề, bị chọc cười: "Ác giả ác báo, dám đào bới căn cơ của trận pháp
Đời đầu cha truyền cho con trai, thế hệ thứ hai cũng muốn truyền cho con trai nhưng không ngờ lại chết sớm mà còn bị em trai cướp mất
Trước lúc chết, chắc chắn hắn sẽ không nói gì
Cố Diệp cũng cười, chỉ mấy toà nhà được dùng làm mắt trận: "Anh, đầu tiên phải phá bỏ mấy tòa nhà này đi
Thư ký nhìn đến đây, nhanh chóng vẽ mấy vòng lên bản đồ dự bị, Cố Sâm gật đầu: "Được
Thư ký hiểu rõ rằng chắc ông chủ nhà bọn hắn sẽ nghe theo, đây chính là một kẻ âm trầm nuông chiều em trai đến điên cuồng
Cậu hai nhà này đã trở thành một chủ tịch thành đạt còn ông chủ bọn hắn vẫn mua nước ngọt cho em trai
Cố Diệp dặn dò: "Sau khi phá dỡ thì phải phơi nắng nửa tháng, tiếp đó mới phá bỏ bệnh viện, như vậy sẽ không có vấn đề gì
Giải Thừa gật đầu: "Sau khi bệnh viện không còn đủ âm khí, những hồn mà sẽ đi đầu thai, sẽ không còn ai đứng xem nữa
"Đúng rồi, đêm nay không thể phá bỏ nó, đêm nay bọn em muốn đi đào bảo bối
"Đúng vậy
Cố Sâm dịu dàng nói: "Được rồi, dù sao tiểu khu này cũng để cho em, em thích làm gì tùy ý em
Cố Diệp cười không khép được miệng, nắm lấy tay áo anh cả, cười hỏi: "Anh, anh cho em thật đấy à
Cố Sâm bị chọc cười: "Nhóc con, thật sự cho em
Em nhìn nó xem bán được bao nhiêu tiền đều thuộc về em, anh muốn nhìn xem em có thể kiếm được bao nhiêu tiền
Cố Diệp phấn khích nói: "Anh cả, em thực sự sẽ phát tài, chờ khi anh kết hôn em sẽ cho anh tiền mừng cực lớn
Cố Sâm bật cười: "Em đừng khiến anh lo lắng là được rồi, chơi đùa đừng gây rắc rối, mà lỡ có gây ra rắc rối thì không cần sợ, cứ nói với anh, chớ làm loạn với anh hai em
"Được
Cố Diệp nghiêm túc cam đoan: "Em nhất định sẽ nói với anh
Cố Sâm thở dài, hắn muốn nghe câu nhất định không gây rắc rối cơ
"Anh cả, đây là phố thương mại đúng không
"Đúng rồi
Cố Diệp híp mắt cười nói: "Anh nhớ để cho em một cửa hàng ở nơi phồn hoa nhất, đừng bán hết
Cố Sâm nghi hoặc: "Em muốn mở cửa hàng để làm gì
Cố Diệp nghiêm túc nói: "Em thờ cha nuôi
"Úc lão gia hả
"Không phải
Sắc mặt cậu cả đột nhiên trở nên lạnh lùng: "Khi nào
Từ khi nào mà em có nhiều cha như vậy
Cố Diệp nhanh chóng khuyên: "Anh đừng có cuống lên, không phải người lạ
Cố Sâm nhíu mày: "Anh cũng quen biết à
Cố Diệp gật đầu, ngoan ngoãn nói: "Anh có quen
"Ai
"Diêm Vương gia ạ
Cậu cả hít một hơi thật sâu, sờ trên bàn có một quyển sách, lập tức muốn lấy cái này đập tên ranh con này: "Có phải em đang trêu chọc anh đấy không
"Anh cả, bình tĩnh
Cố Diệp lập tức nhảy ra thật xa, trốn ở sau lưng Giải Thừa : "Em không trêu, em rất nghiêm túc
Cố Sâm bất lực nói: "Sao mà em lại khó dạy dỗ như vậy
Cố Diệp cũng oan ức: "Em thật sự nghiêm túc mà
Vì cha nuôi, em muốn có một cử hàng ở vị trí tốt nhất
Cố Sâm mặt lạnh lùng hỏi: "Sau đó thì sao
Cố Diệp nghiêm túc nói: "Sau khi tốt nghiệp e muốn mở điện
"Điện gì
" Là điện Diêm Vương
Cố Sâm tức giận vứt cuốn sách lên trên bàn rồi đứng đậy, Cố Diệp sợ đến mức kéo Giải Thừa chạy đi, không ngờ vừa tới cửa công ty đụng phải Cố Đức Thành đến kiểm tra
Ba Cố sắc mặt khó coi hỏi: "Con lại tìm thêm một người cha nữa
Cố Diệp: "Ba, ba nghe con giải thích
Ba cố nắm lấy cổ áo sau lưng Cố Diệp, tức giận kéo cậu lại: "Con là cái đồ ranh con
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đã có hai người cha mà còn chưa đủ
Con vẫn còn muốn tìm thêm mấy người cha nữa?!"