Cố Diệp khó chịu muốn chết, cái thói xấu này là sao vậy, chạy từ xa tới đây rồi lại giả vờ như không biết gì
Quỷ Tướng đại ca hơi do dự một chút rồi đưa cho Cố Diệp một cái chuông nhỏ: "Khi nào cần, gọi ta
Cố Diệp nhìn chiếc chuông nhỏ đã được truyền sức mạnh linh hồn vào, dù có rung ở đâu thì quỷ cũng đều nghe được, xem như là tặng cậu một vật hộ thân
Nhờ người giúp đỡ thì đầu tiên phải tặng quà trước, Cố Diệp cười cười nhận lấy: "Rồi sao
Quỷ Tướng trầm giọng nói: "Hai chuyện, một, không được nói cho chủ thượng sự tồn tại của ta
Khóe miệng Cố Diệp giật giật một cái: "Chủ thượng
Kiểu xưng hô này..
Ngươi chết bao nhiêu năm rồi
"Lâu quá, không nhớ
Cố Diệp im lặng, được rồi, lý do này chấp nhận được: "Tại sao không nói cho anh ấy
"Ngài ấy không muốn nhìn thấy những thứ như thế này, cũng không thể khống chế được đồ vật bên người
Cố Diệp nhíu mày, tính cách Úc Trạch là như vậy sao
Nhìn anh có vẻ rất ôn hòa mà
Cậu nghi hoặc: "Vậy ngươi đi theo anh ấy làm gì
"Chủ thượng đã cứu ta ba lần, ta bảo vệ ngài ba kiếp
Cố Diệp trầm ngâm, cảm khái nói: "Được, ta hiểu rồi, ta sẽ giữ bí mật cho ngươi
Còn chuyện thứ hai
Quỷ Tướng dừng một hồi lâu rồi mới ấp úng hỏi: "Có thể, cho ta..
mượn ít tiền được không
Cố Diệp: "Phụt
Quỷ Tướng thấy vẻ mặt Cố Diệp như vậy bèn ôm quyền với cậu rồi quay người định đi, Cố Diệp vội vàng ngăn hắn lại: "Quỷ đại ca
Ngươi chờ một chút
Quỷ Tướng đưa lưng về phía Cố Diệp đứng chờ thật
Cố Diệp lấy bùa và bút chu sa từ trong ngăn kéo, vẽ một phù chú giấu quỷ khí đưa cho quỷ đại ca ngoài cửa sổ, chỉ sợ hắn cứ đi lại như vậy trong thế giới đầy dương khí thế này thì sẽ bị người của giới huyền thuật bắt đi mất
"Mai ta sẽ đốt tiền cho ngươi, yên tâm đi, chuyện ta đồng ý thì sẽ làm được
Quỷ Tướng đại ca ôm quyền với Cố Diệp rồi cầm cây đại đao bay vụt đi, không ngừng lại một giây nào
Cố Diệp nghĩ nghĩ, dù đã gặp hắn mấy lần nhưng trừ mặt nạ ra thì trên người chỉ có một luồng khói đen quỷ khí bao phủ
Dù sao thì đại ca này cũng đã chết hơn ngàn năm rồi, nói cách khác, đại ca không được ai cúng tế nên nghèo đến mức quần áo cũng không có để mặc
Đù má
Chạy trần truồng hơn ngàn năm luôn
Cho dù phải chạy trần truồng như vậy nhưng vẫn muốn báo đáp ân nghĩa, Cố Diệp thật sự kính nể vị quỷ đại ca này vô cùng
Sau khi đóng cửa sổ, Cố Diệp nhét một miếng giấy vào bên trong chuông nhỏ để nó khỏi kêu, lại tháo xuống một viên trân châu trên chuỗi hạt ở tay mình rồi thay cái chuông vào
Cậu xoay xoay cổ tay, nhìn kiểu phối hợp cũng rất được, khóe miệng không khỏi mỉm cười
Lúc này, cậu mới thả chị gái trong bình sứ nhỏ ra, định bụng trò chuyện một chút
"Còn chưa biết tên chị gái là gì
"Ta không có tên
Mỹ nhân áo đỏ dịu dàng đứng ở một góc, giọng nói rất hay, giống như sự êm dịu vốn có của con gái Giang Nam
Cố Diệp nghĩ nghĩ: "Vậy gọi là Hồng Đậu nhé
Khi nhìn chị gái ta lập tức nghĩ đến chữ Hồng Đậu này, rất đẹp
Mỹ nhân áo đỏ nhẹ nhàng cúi đầu: "Hồng Đậu cảm tạ chủ nhân ban tên
Cố Diệp thở dài, vừa rồi là chủ thượng giờ là chủ nhân, nghe đau răng quá: "Nếu chị gái muốn theo ta thì gọi ta là thiếu gia là được, còn nếu chị gái có nơi muốn đi ta vẫn có thể giúp đến chỗ cần đến
Hồng Đậu lắc đầu, vẫn giữ ý nghĩ ban đầu: "Không đi, thế giới này không có chỗ để đi nữa, theo thiếu gia là được rồi
"Vậy được rồi
Cố Diệp cũng không khuyên nhủ
Mỹ nhân xinh đẹp trước mặt nghe lời, ngoan ngoãn như thế, đôi mắt trong sạch không nhiễm thế tục, một lòng cảm kích cậu
Lại nghĩ đến vị quỷ đại ca vì báo ân mà chạy trần truồng suốt ngàn năm, cậu không khỏi cảm thấy khó chịu: "Quỷ còn biết có ơn tất báo, đặt hai chữ nhân nghĩa trong lòng, dù luân hồi chuyển thế cũng không dám quên, vậy mà tại sao nhiều người lại vong ân bội nghĩa đến thế
Nhiều đến mức có chút không thể tin vào cuộc đời này được
Cố Diệp vốn chỉ đang cảm thán, nào ngờ Hồng Đậu đang im lặng lại hiểu được nên khuyên cậu một câu: "Vạn vật trên thế gian đều có âm và dương, có tốt sẽ có xấu, nếu thiếu gia có thể thấy được thiên cơ thì đó chính là thay trời xanh tìm được người xấu, trừng phạt họ
Điều tốt đẹp còn rất nhiều, chỉ là cậu chưa thấy thôi
Cố Diệp ngạc nhiên nhìn: "Hồng Đậu, chị gái nói rất có lý, khó mà có được ngộ tính như vậy
Cố Diệp lấy chuỗi hạt châu trên tay xuống: "Đây là di vật của mẹ ta, là do một vị cao tăng đắc đạo tặng bà
Hồng Đậu, chị gái có thể nhập vào phật châu này
Hồng Đậu nghe lời, lập tức hóa thành luồng khói xanh, thật sự nhập vào đó
Cố Diệp ngạc nhiên, cười cong cả mắt, vô tình mang về một tranh linh cô độc, nào ngờ nó lại có ngộ tính cao đến thế, lại còn có duyên với phật: "Hồng Đậu, ngày mai ta mang cho chị gái ít kinh phật, lúc không có việc gì làm chị gái có thể niệm kinh, tu thân dưỡng tính
Phật châu phát ra một luồng ánh sáng hồng nhạt rồi lại trở về bình thường
Cố Diệp cười cười, nằm trên giường nhìn chuỗi hạt châu mang theo linh hồn, cứ thế hài lòng ngủ
Sáng hôm sau, vừa đúng sáu giờ Triệu Bằng Vũ đã gọi điện đến đánh thức Cố Diệp, kêu cậu mau mau đến tập hợp, đi câu cá
Cố Diệp mặt mày vẫn còn lờ đờ đứng dậy, tự nhủ nếu hôm nay không câu được con cá nào thì sẽ đạp cậu ta xuống hồ một phát
Vừa đến đập nước, Cố Diệp đã thuê một cái cần câu, thuê thêm một cái ghế dựa rồi nằm ngủ ngay mép nước
Triệu Bằng Vũ ghét bỏ nhìn cậu: "Cậu đến câu cá chứ không phải đến ngủ, không câu thì trưa ăn cái gì hả
"Ai nói tớ không câu
Cố Diệp uể oải nhìn chị gái xinh đẹp ngồi trên ghế xếp nhỏ, vẻ mặt rất chăm chú cầm cần câu cho cậu, cậu ngáp một cái rồi tự tin nói: "Cá của tớ sẽ tự động cắn câu nhảy vào trong thùng
Triệu Bằng Vũ trợn mắt, có quỷ mới tin cậu
Không lâu sau, cần câu của Cố Diệp đã giật giật, một con cá lớn búng ra khỏi mặt nước, lọt vào trong thùng nước
Triệu Bằng Vũ ở bên cạnh nhảy đựng lên: "Đù má
Cố Diệp
Cậu dùng yêu thuật gì đó?
Cố Diệp lười biếng ngước mặt lên, mở lon nước trái cây đưa lên miệng, uống một ngụm, cảm động nói: "Chắc là do tớ đẹp trai nên cá cũng yêu tớ chăng
"Phụt
Triệu Bằng Vũ nhổ một cái, đột nhiên nghĩ tới linh thể mà Cố Diệp lấy đi
Linh hồn chứ không phải quỷ, ban ngày vẫn có thể xuất hiện được, đừng nói là..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Triệu Bằng Vũ nghĩ đến khả năng đó thì rùng mình một cái: "Nếu như có học chung trường đại học thì tớ cũng không ở chung ký túc xá với cậu đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Diệp cười cười: "Đại học tớ sẽ ở ngoài, bởi vì tớ muốn đem bảo bối của chúng ta theo, cậu có đồng ý cưa đôi tiền thuê nhà với tớ không
"Tớ từ chối
"Tới ở đi mà anh hùng ~"
"Bố ơi tha cho con đi
Triệu Bằng Vũ vừa nghĩ đến chuyện Cố Diệp sẽ mang theo mấy thứ mình không nhìn thấy được thôi mà đã lạnh cả người
Cố Diệp thở dài tiếc nuối: "Chẳng lẽ tớ phải ở một mình sao
Haiz
Mấy căn nhà gần đại học Thủ Đô cái nào cũng mắc cả
Triệu Bằng Vũ im lặng: "Một lần cậu xem phong thủy cho người ta lấy không biết bao nhiêu là tiền còn không đủ thuê nhà à
Cậu nên nghĩ cho kỹ chuyện nên tập trung chuyên ngành vào cái nào đi
"Vào đại học là mong muốn của cha tớ, chuyên ngành của tớ cũng là do ông ấy chọn, ở cùng cậu và học quản trị kinh doanh
Triệu Bằng Vũ nghiêm túc: "Đúng, không thể nào cha cậu lại để cậu đi coi bói cho người ta được
Cố Diệp lắc lắc đầu ngón tay: "Không không không, tớ chỉ làm ông vui thôi, chứ tớ có học cái gì thì cũng sẽ tới chân cầu vượt bày sạp à
Triệu Bằng Vũ: "..
Coi như tớ chưa nói gì đi
Triệu Bằng Vũ là kiểu đã muốn làm thì sẽ làm, mà làm còn tốt hơn cả người khác
Trước đó cậu ta xem cuốn sổ tay câu cá, thế là muốn đi câu cá ngay, quả nhiên câu được không ít cá
Giữa trưa hai người mang về hai túi, hơn hai mươi con, dùng bọc để chia ra, mỗi người xách về cho mẹ mình một túi lớn, mùi cá tanh tưởi làm tài xế taxi muốn từ chối chở hai người bọn họ
Lúc Cố Diệp về đến nhà, Cố Dương cũng đã đi học, trong nhà rất yên lặng
Bà Cố đang cầm kéo dạo quanh hoa viên, nhìn thấy bông nào không vừa mắt thì cắt bớt nhét vào bình hoa
Cố Diệp đưa cá cho bảo mẫu, nghi ngờ hỏi bà: "Mẹ, ai làm mẹ giận à
Bà Cố giận đến mức cắt trụi cả bụi hoa hồng, nghiến răng nghiến lợi nói: "Mẹ muốn nuôi chó
"Thì nuôi thôi
"Nuôi con đẹp nhất, quý nhất
Cố Diệp dở khóc dở cười: "Mẹ bị điều gì khiêu khích à
Vừa nhắc tới Bà Cố đã không vui: "Cái bà Đoạn Dĩnh kia nuôi một con chó con, đi theo mẹ sủa áu áu áu
Cố Diệp vừa nghe đã hiểu, không biết là phu nhân nhà nào làm cho mẹ nhỏ bị hù một trận, thế nên bà mới ghim trong bụng
Cố Diệp đề nghị: "Vậy mẹ đừng nuôi chó quý mà nuôi hẳn con nào có lực sát thương mạnh ấy, nuôi luôn một con chó săn lớn để nó sủa quấu quấu quấu lại
"Ý kiến hay
Bà Cố quyết tâm: "Mẹ phải nuôi một con chó lớn
Tối đó cả bàn toàn là cá kho, cá chiên, cá hầm, cá nổ, cá hấp
Cố Diệp như chết lặng, hối hận, sao lại đem chiến lợi phẩm về nhà cơ chứ
Sau khi ăn qua loa vài miếng, cậu thừa dịp cả nhà đang ăn cơm, lẻn vào bếp lấy một cái thau sắt, một túi tiền âm phủ vừa mua lúc sáng rồi chạy ra sau ngọn núi giả
Rút miếng giấy trong chuông nhỏ ra, cậu rung rung mấy cái: "Quỷ đại ca, đến lấy tiền này
Sau khi đốt tiền âm phủ không bao lâu, Cố Diệp nhìn thấy một bóng người đi đến bên cạnh, quỷ khí đã bị Cố Diệp dùng bùa chặn lại nên vị quỷ đại ca này đã không còn lộ liễu, nhưng nếu nhìn kỹ người ta vẫn thấy được một luồng gió rất lớn
Mái tóc đen dài, một thanh đao hơn hai mét, đeo mặt nạ quỷ, khi ngồi xổm xuống thoạt nhìn giống như một sát thần không chút cảm tình
"Ta cho ngươi vài bộ quần áo, có đồ cổ trang, có đồ hiện đại, ngươi tự chọn đi
Cố Diệp ném vài bộ quần áo vào thau rồi ngẩng đầu lên mỉm cười với quỷ đại ca, trong mắt có vài phần khen ngợi, cậu thích tính cách trọng tình trọng nghĩa của hắn: "Sau này cần gì cứ tìm ta là được
Quỷ Tướng nhỏ giọng đáp: "Đa tạ
Hai chữ ngắn gọn, lại giống như nặng ngàn cân
Cuối cùng Cố Diệp ném cả túi vào đốt, lúc này bảo vệ trong nhà phát hiện có ánh lửa thì lật đật chạy đến, phát hiện Cố Diệp đang ngồi xổm đốt vàng mã, anh bảo vệ hơi tò mò hỏi: "Cậu ba, cậu đang làm gì vậy
Cố Diệp thành thật trả lời: "Suỵt
Tôi đang chuyển phát nhanh cho một người bạn
Anh bảo vệ dừng một chút rồi co chân chạy thẳng
Cố Diệp oan ức, cậu nói gì sai à
Chạy làm gì chứ
——
Sáng sớm hôm sau đã có người kéo tới một cái lồng sắt, Bà Cố đem chó về làm người trong nhà phải vội vàng xây ổ cho nó, nghênh đón con chó đen này hệt như hoàng tử xuất chuồng
Cố Diệp cũng cảm thấy hứng thú nên đến xem, mẹ cậu mua một con Great Dane, trông cũng rất ngầu
Cố Diệp thấy bà bóp bóp eo, vẻ mặt hệt như bà đây đã thắng vượt bậc, cậu hiếu kỳ đành hỏi: "Mẹ, con chó kia là loại gì thế ạ
Bà Cố khinh thường: "Ha ha, là một con Teddy thôi
Lại nhìn con Great Dane này, cậu cực kỳ khâm phục bật ngón cái: "Dữ dằn
Con chó nhỏ này sau khi đi một vòng bãi cỏ thì bắt đầu chạy lung tung, đôi mắt đen láy to tròn trông rất lanh lợi
Bà Cố gọi nó là 'Cẩu Vương', có thể nhìn ra được bà trông cậy vào nó nhiều như thế nào
Cố Diệp cầm banh giỡn với nó một hồi thì Cẩu Vương đã quen dần với cậu, Cố Diệp đi đâu nó liền theo đó
Đang lúc chơi đùa vui vẻ, chợt bảo vệ gọi cho cậu: "Cậu ba, người phụ nữ ngoài cổng nói là mẹ của Hạ Tường, tìm cậu có việc gấp
"Hạ Tường
Cố Diệp nhíu mày lại, nhìn phản ứng của Hạ Tường thì cũng có thể thấy người nhà của hắn không ưa gì cậu, hẳn là thái độ ghét bỏ
Mẹ hắn tự tìm đến cổng thì chắc chắn đã xảy ra chuyện rồi
Cố Diệp vừa ra, một người đàn bà vội vã chạy tới, vành mắt đỏ hoe hỏi cậu: "Cậu chính là bạn học của Hạ Tường, Cố Diệp phải không
Cố Diệp gật đầu: "Là cháu
Mẹ Hạ Tường lập tức quỳ xuống: "Tiểu tiên sinh, xin cậu hãy cứu con tôi
Con trai tôi sắp mất mạng rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Diệp bị hù, lùi xa ba mét tránh cái quỳ này, cùng với anh bảo vệ ở cạnh đỡ lấy bà: "Dì ơi đừng gấp, có gì từ từ nói, Hạ Tường sao rồi
Mẹ Hạ Tường khóc lóc nói: "Anh trai nó đi đến một khu quỷ trạch để thám hiểm với bạn rồi bị dọa ngất xỉu, sau khi về thì cứ hôn mê không tỉnh lại
Ngay sau đó Hạ Tường cũng ngủ không tỉnh theo, bây giờ hai anh em đều nằm trong bệnh viện
Ngay từ nhỏ mắt của Hạ Tường đã nhìn thấy được những thứ không sạch sẽ, chắc chắn nó đã thấy gì nên mới thành ra như thế
Tôi nghe nói, Triệu Bằng Vũ cũng là do cậu cứu được, xin cậu hãy cứu hai đứa con trai tôi
Một người sắp mất đi hai người con trai, tinh thần bị sụp đổ, Cố Diệp an ủi nói: "Dì bình tĩnh trước đi ạ, Hạ Tường không đoản mệnh, cháu đã xem và biết cậu ấy có thể sống đến tám mươi tuổi, bây giờ chúng ta đi ngay thôi
Lúc này, ở trong bệnh viện, hai vị đại sư suy sụp trả lại tiền cho Hạ gia: "Không phải hai anh em tôi không muốn cứu mà thật sự là không cứu được
Một người khá lớn tuổi cởi mũ, trầm ngâm nói: "Mấy người nhìn đi, đây đều là do "bọn chúng" làm
Đến quần áo sư đệ tôi còn bị cắt, cả người đều bị đấm tơi tả
Vị đại sư này gần như không có tóc, trên đỉnh đầu sáng bóng chỉ còn lưa thưa vài cọng kiên cường sống sót, hai bên tai được thêm chút tóc nhưng cũng không đều, có thể thấy rõ ràng rằng kỹ thuật của hai vị này cũng không thể nào xoàng được
Bị chơi ác cả một đêm, bọn họ thật sự không chịu nổi!