Đến Cả Người Què Cũng Bị Tôi Lừa Đứng Dậy

Chương 41: Tết quỷ không đuổi tà ma thì sao gọi là tết quỷ được?




Ở hiện trường liên hoan lớp 6 có mấy cô nữ sinh đang tụm lại với nhau tám chuyện: "Nghe nói Cố Diệp cũng tới
"Haiz
Gặp một lần là ít đi một lần, sau này đã thành những hạt mầm của trường khác rồi, sao trước đây không nhận ra giá trị nhan sắc của Cố Diệp cao vậy nhỉ
Nam sinh bàn bên cạnh khinh thường bĩu môi: "Cái chỗ cho dân thường tụ họp, cậu ấm đó mà tham gia được à
Hắn nói thế khiến một nam sinh khác cũng hăng lên: "Cố Diệp là con trai của Cố Đức Thành sao
Tụi mình tìm đến cậu ta mua nhà thì có được ưu đãi không
"Chỉ là con nhà giàu thôi, có cái gì hơn người nữa đâu chứ
Các cậu khá lên chút có được không
Nam sinh kia mỉa mai nói: "Hồi trước lại giả vờ hệt như thằng ngốc, không biết gặp chuyện gì ở nhà nữa
Còn chưa vào xã hội nên chưa biết được khó khăn của cuộc sống, con trai tuổi này luôn có chút sự kiêu ngạo, thích tỏ vẻ thanh cao, cảm thấy tiền chả là cái cóc khô gì, có tiền cũng không phải chuyện gì to tát, danh con nhà giàu cũng như rác rưởi mà thôi
Mấy nữ sinh khinh bỉ nhìn sang: "Điên à
Cái mặt ghen tị nhìn khó coi quá
"Ganh tị làm mặt cậu khác đi hẳn đấy
Miệng nam sinh kia cũng không thua kém: "Hám tiền như mấy cô, không biết xấu hổ
"Cậu nói gì?
Mấy nữ sinh tức giận thì được người bên cạnh khuyên can: "Họp mặt lần cuối rồi nên quý trọng, ồn ào thế không hay, chỉ để lại tiếc nuối"

Lúc đầu Hạ Tường chỉ im lặng ngồi một bên xem điện thoại, sau khi nghe đám người nói xong cậu mới ngẩng đầu lên hỏi thẳng: "Cố Diệp thi đứng đầu toàn quốc, lập kỷ lục, Tào Tự Minh, cậu có được thế không
Tào Tự Minh bị một câu nghẹn họng, nghĩ lại điểm số của mình thì cảm thấy hơi nhục: "Tớ không nói với cậu, đều là một lũ con nhà giàu
Hạ Tường cười lạnh nâng ly cô ca: "Nói nhảm nữa tớ là hất nước vào mặt, cho cậu mở mang kiến thức mà biết như nào là ỷ thế hiếp người
"Cậu..
"Đừng cãi nữa đừng cãi nữa
Nhịn một câu đi, sau này không biết có còn được ngồi cùng nhau không nữa
Bạn bè xung quanh khuyên can, không ai nói gì Hạ Tường, tính tình cậu đã thay đổi, trước kia nhát gan không dám nói câu nào, giọng cũng lí nhí hệt như thế giới đâu đâu cũng ngập tràn nguy hiểm
Bây giờ ai nói một câu không hợp là bật lại, không vui vẻ cũng đòi tạt nước người ta, đúng là chơi với ai thì nhiễm tính người đó, giống Cố Diệp tới mấy phần
Lớp trưởng nhỏ giọng khuyên Tào Tử Minh: "Cậu đừng mở miệng ra là câu con nhà giàu, ba năm nay người ta ăn cơm chung căn tin với cậu, cũng ngủ ký túc xá không có điều hòa, càng không ăn hiếp cậu
Bây giờ chỉ là Hạ Tường nên chỉ nói cậu hai câu, nếu Tư Hồng Hưng và đám đàn em nghe thấy là có cho cậu hai đấm cũng lo mà ăn đấy, cần gì phải vậy
Tào Tự Minh tức đỏ cả mặt: "Còn chuyện Lâm Tử Hào
Lớp trưởng cũng có chút không vui, cảm thấy tên không có đầu óc này không chịu nghe khuyên bảo, giờ này rồi mà còn muốn gây chuyện, đúng là không nể mặt mình chút nào: "Lưu Diệc Văn ngày nào cũng đi với Lâm Tử Hào còn không bất bình cho cậu ta, bên trong có chuyện gì thì cậu biết được chắc
Nam sinh nhìn qua thấy Lưu Diệc Văn im lặng nên đành tức giận nốc hết ly cô ca, uống tràn cả ra mặt
Ở cửa tiệm, Cố Diệp vừa xuống xe đã bị mấy nữ sinh chặn lại, đẹp trai, học giỏi, tính cách tốt, không kênh kiệu, con nhà giàu nhưng hoàn toàn không khốn nạn, lại còn hướng ngoại, hỏi sao nhiều nữ sinh theo, liên tục lôi kéo cậu: "Vào chén chị đây này
Cố Diệp không hiểu sao mình lại bị một đám bé gái đùa giỡn, nghĩ bụng dù sao tuổi cậu cũng đã hai lăm rồi
"Cố Diệp, có phải cậu biết xem mệnh không
"Xem cho tớ đi
"Tớ cũng muốn biết, chơi đĩa thật sự có thể gọi đĩa tiên lên được sao
(Chơi đĩa cũng giống như cầu cơ, bên mình dùng nắp quan tài thì bên đó dùng đĩa, đĩa lên thì sẽ chuyển động.)

..
Cố Diệp cứ thấy bên tai líu ríu hệt như một đàn chim nhỏ vây quanh cậu, đành phải đưa mắt sang cầu sự giúp đỡ của Triệu Bằng Vũ và Hạ Tường: Các anh em ơi, cứu giá
Hai người bó tay nhìn Cố Diệp bị kẹp ở giữa, vừa đông vừa loạn, Cố Diệp không biết ai sờ lưng cậu một phát rồi còn hoảng hốt hô: Đm
Còn nhỏ hơn eo tớ nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Diệp quay đầu sốc toàn tập, không biết là nữ sinh nào, nghĩ trong lòng: Má ơi, các cậu không biết con gái bây giờ đáng sợ thế nào đâu, còn đùa giỡn con trai nữa
Ai dám đưa về nhà cơ chứ
Hạ Tường im phăng phắc: "Quỷ cậu không sợ thế mà sợ nữ sinh
Cố Diệp thở dài, sợ thật sự
Lớp trưởng ngồi cạnh Tào Tự Minh, nhìn vẻ mặt đối phương vẫn khó coi, sợ hắn lại nói ra câu gì làm người khác giật mình và không thoải mái bèn nói: "Cậu cũng đừng phá nữa, nhãn hiệu trên quần áo cậu ta chính là một thương hiệu sang trọng đặt may nổi tiếng toàn cầu, áo ngắn tay bên ngoài ít nhất cũng năm mươi ngàn, cậu còn muốn chọc sao
Tào Tự Minh im lặng không lên tiếng, không thể trêu vào được, hắn bồi thường không nổi
Cũng có người thấy được vì chuyện của Lâm Tử Hào mà hắn mới sinh ra thành kiến với Cố Diệp, nhỏ giọng nói với Lưu Diệc Văn: "Lâm Tử Hào đã nộp đơn xem xét chưa
Hôm nay cũng không tới à
"Đúng vậy
Lưu Diệc Văn lặng lẽ nhìn Cố Diệp một chút, nhỏ giọng nói: "Đi trường khác học, nghe nói điểm thi quá thấp nên trường chúng ta không giữ lại để ôn thi
"Thê thảm quá, cậu ta nghĩ sao mà chiều đó không đến trường thi vậy
"Sĩ diện thôi, thứ sĩ diện chết bầm
Lưu Diệc Văn vẫn nhìn Cố Diệp, không ngờ ngay lúc đó cậu lại cười với hắn một cái, nụ cười này làm Lưu Diệc Văn giật nảy mình, không dám nhìn Cố Diệp nữa
Cố Diệp cười cười rồi đi ra khỏi nhóm đó, tới chỗ hắn
Lưu Diệc Văn hơi sửng sốt một chút, càng sợ mất mật

Cố Diệp: "Ich kỷ thì có sao, con người đều sẽ có tâm lý ích kỷ, chỉ cần không vì sự ích kỷ đó mà đi hại người khác thì sẽ không gặp báo ứng
Lưu Diệc Văn lập tức hiểu ý trong câu nói đó của Cố Diệp, nhìn ra được Cố Diệp không ghi hận với hắn, thở dài một hơi trong lòng: "Là Lâm Tử Hào sai, cậu ta như bị điên không nghe ai khuyên bảo, chuyện không thi đậu không liên quan gì đến cậu
Cảm ơn cậu đã cứu giúp bọn tôi, cậu ta lấy oán báo ơn là không được
Tôi cũng muốn nói, xin lỗi, tôi cũng đố kỵ nhưng chưa từng làm gì
Cố Diệp cười, hết bạn bè rồi, nói xong, sau này cũng không cần phải liên hệ nữa
Đồ ăn mau chóng được đưa lên, Cố Diệp nhìn một đám thiếu niên cái gì cũng viết lên mặt vừa ăn vừa chơi, quậy tưng bừng như muốn lật tung cả nhà, cậu cũng không hòa vào mà từ từ ăn cơm, ăn vừa no thì lại đi toilet
Hạ Tường theo sát cậu; "Lát nữa họ đi karaoke, tớ không muốn đi, cậu đi không
Cố Diệp lắc đầu: "Tớ cũng không đi
"Tụi mình không đi có khi họ chơi còn vui vẻ hơn nữa
"Suy nghĩ này của cậu còn tinh tế hơn cả Triệu Bằng Vũ đấy
"Vớ vẩn
Triệu Bằng Vũ ghé vào cửa toilet: "Tớ biết ngay hai cậu nói xấu sau lưng tớ mà
Hạ Tường cười cười, cũng không định sẽ ồn ào với Triệu Bằng Vũ: "Ba năm sau, có khi họ sẽ không còn bạn bè đơn thuần như thế nữa
Cố Diệp chỉ chỉ vào mắt mình: "Tớ nhìn người chưa bao giờ sai, dù sao hai cậu cũng sẽ không thay đổi
Hai người bị Cố Diệp chọc cười, Triệu Bằng Vũ nghĩ đến chuyện khác: "Cố Diệp, trừ chúng ta ra thì cậu còn quen ai nữa, tìm người đồng hành với cậu, khi có việc còn giúp đỡ chứ
Cố Diệp rửa mặt, nói câu hờ hững: "Được
"Cậu chả để ai trong lòng, chỉ chờ người khác đối xử với cậu thật tâm thì cậu mới chấp nhận người đó, cậu như thế làm sao kết bạn được
Đi xõa đi, kết thêm bạn mới
Cố Diệp dở khóc dở cười: "Tớ gọi cậu là bố được rồi đấy, cậu đừng lo cho tớ nữa
Nói chuyện này lại làm Triệu Bằng Vũ tức giận: "Không, tớ còn phải gọi cậu là bố, chú, cậu ấy chứ
"Ha ha ha ha con trai lớn à
Cố Diệp vui vẻ móc túi: "Lì xì đâu rồi nhỉ
Sao lại không mang ta
Hạ Tường đứng cười một bên, tình bạn này sao có thể kéo dài tới giờ nhỉ, đúng là mơ hồ
Sau khi tính tiền thì những người khác kéo đi KTV, Cố Diệp mỉm cười nói: "Ngại quá, nhà tớ cho người đến đón rồi, tớ không di được
Triệu Bằng Vũ ôm bả vai Cố Diệp: "Đi xe hơi
Hạ Tường giơ tay: "Tớ cũng đi nhờ xe
Những người khác thấy có vẻ ba kẻ này đã bàn bạc sẵn rồi nên cũng không chần chừ nữa, ào ào ra mở cửa, vừa đến cổng đã thấy một chiếc Rolls Royce trị giá chục triệu, tài xế xuống xe đến cạnh Cố Diệp mỉm cười nói: "Cậu ba, xe chuyên dụng của cậu tôi đem đi bảo dưỡng rồi
Khóe miệng Cố Diệp giật giật một cái, như thần như thánh nửa đêm lại đem xe đi bảo dưỡng, không chừng là do mẹ nhỏ nhà cậu sắp đặt để con gái biết nhà cậu có nhiều tiền, cho cậu tranh thủ lừa một em về nhà
Trong ánh mắt ngưỡng mộ xen lẫn ghen ghét, thậm chí là coi thường, ba người Cố Diệp lên xe, vẫy tay hẹn gặp lại
Khi gặp lại không biết sẽ là tháng nào, năm nào, có lẽ khi đó đều đã có cuộc sống khác
Hiện tại đã hơn chín giờ, tết quỷ, quỷ môn quan mở rộng
Người bình thường sẽ không thấy gì kỳ lạ, thế nhưng trong mắt Cố Diệp và Hạ Tường, trên đường có rất nhiều những người mang hình thù quái dị đang tản bộ
Hạ Tường ôm mặt, tim đập thình thịch: "Có một người đàn ông đầu lệch về phía sau nhìn tớ chằm chằm.""

Cố Diệp nhìn thoáng ra ngoài cửa sổ: "Chắc là chết do tai nạn giao thông nên đầu bị lệch
Sắc mặt người lái xe trắng bệch: "Cậu ba, chết do tai nạn giao thông là sao vậy
"À, tụi con nói đùa thôi, mọi người có nghe chuyện cười không
Cố Diệp thở phào nói sang chuyện khác, cười tủm tỉm nói: "Có một tên thiểu năng nửa đêm phóng mô tô trên cao tốc, bởi vì lạnh quá mà hắn lại mặc áo ngược, không ngờ xảy ra tai nạn, lọt vào trong rãnh mương
Trời tối om nên khi người ta đến cứu thì hắn đã không còn cứu được nữa, đầu đập lệch về phía sau, chết cũng đã chết rồi, vì để cho hắn có chút sĩ diện nên còn tốt bụng vặn lại, rắc một tiếng, cuối cùng mặt cũng đổ về phía trước, ha ha ha
Ai ngồi trong xe cũng lạnh hết cả người, chuyện cười này cũng kinh dị quá rồi
"Không buồn cười sao
Cố Diệp thấy không có ai cười thì mới nghiêm túc nói: "Vậy tớ kể cái khác, có con quỷ thắt cổ, lưỡi của hắn dài đến nỗi đi đường bị vấp vào chân, lúc đó bạn hắn nói, sao cậu không đem cái lưỡi đó quấn ở lưng quần đi..
Hô hô hô
Triệu Bằng Vũ và Hạ Tường một trái một phải che miệng của cậu: "Đừng nói nữa
Mấy trò cười của cậu khẩu vị nặng quá
Cố Diệp còn đang cười ác ý thì đột nhiên cảm nhận được một luồng linh khí dao động, ngay sau đó là ba luồng quỷ khí mang theo máu hòa lẫn sát khí, Cố Diệp cảnh giác nhìn về hướng đó, trong bóng đêm mịt mờ vẫn có thể thấy được một luồng kinh khí màu tím chỉ huyền thuật đại sư mới có
Cố Diệp nghĩ đến quỷ tượng nói sẽ gặp quỷ, cậu kích động che miệng mình, hưng phấn chỉ về hướng kia: "Chú Phùng, quay xe, con muốn đến chỗ đó
Nhìn vẻ mặt này, Triệu Bằng Vũ lập tức có dự cảm không tốt: "Có phải cậu thấy gì rồi không
Cố Diệp hưng phấn: "Quỷ khí cực nặng
Hạ Tường ôm đầu kêu lên: "Tớ không muốn đi đâu
Tớ không muốn nhìn thấy bọn chúng
Triệu Bằng Vũ cũng muốn phát rồ: "Sao cậu lại phấn khích thế hả, đừng có đi tìm kích thích nữa được không
Khí thế chiến đấu của Cố Diệp hừng hực: "Tết quỷ mà không đánh quỷ một trận thì sao gọi là tết quỷ được
Chú Phùng, nghe con, đi thôi
Chú lái xe muốn quỳ lạy: "Cậu ba, cái đó..
Không an toàn đâu
Cố Diệp dựa vào cửa sổ: "Chú có thể cho con xuống ở đây để con tự đi, con thấy có người đang cần con cứu mạng
Chú lái xe không còn cách nào khác đành phải quay đầu chở cậu lại
Triệu Bằng Vũ muốn bò ra cửa sổ: "Tớ thấy hát karaoke vẫn tốt hơn, để tớ về bảo vệ bạn bè trong lớp
"Không cần
Cố Diệp nắm cổ áo y đẩy vào xe: "Một đứa nhóc chưa làm chuyện ác, dương khí dày nặng, năm mươi con quỷ tụ một chỗ cũng không có con nào dám chọc
Triệu Bằng Vũ tuyệt vọng, dựa vào xe mà lòng như tro tàn
Trên đồng cỏ ở ngoại ô có một thanh niên tóc vàng cầm theo sợi roi dài đang đánh nhau với ba con quỷ, một con quỷ treo cổ đầu lưỡi dài rũ xuống, một con quỷ mặt đen cao hơn hai mét, một con sát khí đầy người, sắc mặt tím tái
Ba con quỷ này đều đã từng ăn hồn phách nên sát khí cực nặng
Quỷ treo cổ bị roi quất đau vọt tới vệ đường, tóm được một con quỷ vô tội gặm lấy
Người thanh niên mắng "Mẹ nó
xong thì phóng về phía này, nhảy lên quất roi như xé gió, roi dài đánh vào tay con quỷ treo cổ khiến nó hét thảm lên một tiếng, phải buông con quỷ vô tội kia ra, ngay sau đó hắn thấy một luồng sát khí vụt đến, mau chóng né sang một bên, một con quỷ màu đen đang đánh úp phía sau cổ
Người thanh niên chửi một tiếng rồi vội vàng né, phóng tấm bùa ra: "Tưởng ông nội mày không biết cận chiến sao
Siên nhân mỳ tôm không có gì là không làm được
Con quỷ cao im lặng trốn ở một bên quan sát, thừa dịp hắn sơ hở thì lập tức bay đến đạp một cước
Cú đạp mạnh mẽ vào bụng khiến thanh niên lăn mấy vòng rồi quỳ rạp xuống đất vì đau đớn, sắc mặt đỏ cả lên
Ngay lúc này, con quỷ treo cổ đè lên người hắn, tham lam nắm đầu hắn chuẩn bị rút hồn phách
Hồn phách của người trong giới huyền thuật còn ngon hơn người bình thường rất nhiều, ăn vào có thể gia tăng hồn lực, thanh niên này trong mắt bọn chúng chính là một miếng bánh ga tô thơm ngon
Chàng thanh niên cười lạnh một tiếng, cắn đầu lưỡi phun máu vào mặt tên quỷ: "Phụt
Ba thằng khốn nạn này
Bị máu nơi đầu lưỡi phun vào, tên quỷ lập tức hóa thành một làn khói đen, bị thương không hề nhẹ
Chàng thanh niên đứng dậy, cầm roi dài xông lên: "Chúng mày nghĩ ăn ông đây mà dễ sao?
"Dừng xe
Cố Diệp vừa thấy một màn này thì vội vã đưa bùa cho mọi người trên xe rồi nói: "Các cậu cứ ở đây nhìn, đừng xuống xe
Ai đến thì dán lên kẻ đó
"Cố Diệp
Triệu Bằng Vũ giơ tấm bùa, định xuống xe giúp đỡ nhưng lại không đẩy được cửa xe
"Chú ơi, mở cửa
Vẻ mặt lái xe vô tội: "Tôi không có khóa
Hạ Tường nhìn tình hình bên ngoài: "Cậu xuống thì làm được gì
Có nhìn thấy gì đâu
Triệu Bằng Vũ đưa tấm bùa cho cậu: "Cậu nhìn thấy, mau lên đi
Hạ Tường nói một cách rất tỉnh táo: "Cố Diệp khóa cửa rồi, là vì không muốn chúng ta làm vướng bận
Không sợ đối thủ mạnh như thần chỉ sợ đồng đội ngu như heo, chúng ta không thể làm đồng đội não tàn được
Lúc này Triệu Bằng Vũ mới bình tĩnh lại, dựa vào cửa sổ lo lắng nhìn ra ngoài

Cố Diệp đi đến, phất lá bùa trong tay phóng về phía con quỷ treo cổ mà người thanh niên đang dùng nắm đấm ngăn cản, một tờ mấy mỏng nhưng đụng phải quỷ lại 'oành' lên một tiếng, tia lửa văng khắp nơi
Trong một thoáng, người thanh niên vung roi lên cuốn lấy đầu nó, Cố Diệp kết một chỉ quyết: "Thất tinh đẩu canh, lôi thần giáng xuống
Phá
Một đạo ánh chớp màu tím đánh thẳng vào đỉnh đầu ác quỷ, con quỷ trở nên điên cuồng hơn bao giờ hết, gào lên, co rút hai lần rồi hóa thành một sợi khói xanh
"Ai cha
Xin lỗi nhiều
Cố Diệp vội vàng xin lỗi: "Ra tay hơi nặng
Người anh em chắc là ở giới huyền thuật rồi, định bắt về phải không
Đối phương không ngờ Cố Diệp không lớn lắm nhưng linh khí lại mạnh như vậy, một đường chỉ quyết đã triệu được thiên lôi đến, trực tiếp đánh tan hồn phách của ác quỷ
Hắn cũng rất phấn khích nói: "Tôi không phải ở trong giới, hôm nay là tết Trung Nguyên, bọn ác quỷ nhân lúc quỷ môn quan mở thì lao ra ăn quỷ hại người, hồn bay phách lạc cũng là đáng đời, đừng để ý
Ái chà, hợp tính ghê
Mắt Cố Diệp sáng lên: "Cái tên chết vì hạ độc cho anh, còn tên cao cao để tôi
"Được rồi
Người anh em tay chân lưu loát cầm roi dài
Một đường roi đơn giản thô bạo, quấn lên cánh tay quỷ vút xa hai mét, khoảng cách này thì hắn và Cố Diệp có thể kịp thời hỗ trợ cho nhau mà không bị ảnh hưởng
Cố Diệp quay đầu nhìn thoáng qua, khóe miệng hơi nhếch lên, động tác cậu dứt khoát, nhảy lên đạp vào mặt con quỷ, một cước đó đẩy tên quỷ lùi xa hơn hai mét, một tay làm chỉ quyết một tay cầm bút chu sa, vẽ một đường đỏ như máu trong không khí, né người một cái, ác quỷ bị sấm sét giáng xuống
Người thanh niên phía bên kia cũng hệt như vậy, dây roi trói đầu, đạp một cước mạnh
Khi tiêu diệt xong ba tên ác quỷ, người thanh niên ngồi bệt xuống đất, dùng tay áo lau lau máu trên khóe miệng, vuốt vuốt mái tóc nhuộm vàng rực, vui vẻ nói: "Quả nhiên vừa ra khỏi giới mới biến được thời đất rộng thế nào, lâu rồi mới gặp một người trong nghề nóng nảy như cậu đấy
Cố Diệp định nói chuyện nhưng chợt cảm nhận được một luồng quỷ khí cực mạnh cách đó không xa đang xông tới, người thanh niên kia rõ ràng cũng cảm nhận được, biến sắc: "Đm
Quỷ sai địa phủ đi khám sức khỏe hết rồi sao, ác quỷ đều chạy ra ngoài được, đêm nay chắc là bách quỷ dạ hành mất rồi
Cảm nhận được loại quỷ khí này, những con quỷ nhỏ ẩn nấp trong bóng tối đều run lẩy bẩy, giờ muốn chạy cũng không biết phải chạy đâu
Lúc này một bóng đen vọt xuống sát đất, tóm bọn chúng nhét thẳng vào miệng
Cố Diệp vung một lá bùa ra cứu đám quỷ vô tội, sắc mặt cũng theo đó mà lạnh lẽo, một lá bùa bay đến, ánh chớp bắn ra từ đầu ngón tay xuyên qua ấn đường của lũ quỷ, mắt nhìn bọn chúng hóa thành một luồng khói xanh
Người thanh niên nhìn qua đầy bái phục, móc ra một thứ giống như la bàn, đo một chút, sắc mặt khó coi nói: "Ở đây có quỷ môn quan, lũ người ở Tổ chức huyền thuật chết hết rồi sao, không ai trông coi nữa
Cố Diệp nói một cách nghiêm túc: "Chắc là đi khám sức khỏe rồi
"Phụt
Có lý
Người thanh niên ôm bụng: "Hai ta có thủ được không
Những tên quỷ này đều có thể giết người
Cố Diệp cười: "Thủ được, nhưng mà tôi có một yêu cầu
Người thanh niên cười khổ: "Cậu nói đi
Cố Diệp nheo mắt lại: "Năm nay tôi mười chín tuổi, học giỏi, thi đứng đầu cả nước
Chơi game Vương Giả Vinh Diệu tay rất to
Trong nhà có bốn anh em, trừ đứa út thì ai cũng rất tài giỏi
Trong nhà không có gì ngoài tiền, chiếc xe Rolls Royce đậu ven đường là của cha tôi
Người thanh niên trợn mắt há hốc mồm, nhìn qua chiếc xe rồi khiếp sợ nói: "Đm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bạo chúa vàng ròng
Cố Diệp nghiêm túc nói: "Bạn thân của tôi chê tôi quá tự kỷ, trong giới huyền thuật không có bạn bè, tôi muốn hỏi, đánh xong trận này cậu có thể làm bạn với tôi không
"Hả
Người thanh niên không ngờ một chuỗi giới thiệu dài dòng của Cố Diệp cũng chỉ là để kết bạn với hắn, hắn rất vui vẻ đáp: "Được, tôi là Giải Thừa, cậu tên gì
"Cố Diệp
"Cậu chính là Cố Diệp sao
Giải Thừa dở khóc dở cười: "Thế giới này thật nhỏ, sau này chúng ta sẽ là bạn, lúc nào cậu đánh nhau cứ gọi tôi
Cố Diệp gật đầu: "Đồng ý
Hai người nhìn nhau cười một tiếng hệt như hai gã thần kinh, đánh một trận thì chúng ta làm bạn bè
Lại có thêm một luồng oán khí cực mạnh xuất hiện, Giải Thừa nhìn kim phương hướng trong la bàn: "Quỷ môn quan ở đó
Cố Diệp đi theo đối phương, vừa nắm chiếc chuông nhỏ ở tay trái để gọi Hồng Đậu ra ngoài, chuông nhỏ theo chuyển động của Cố Diệp kêu lên leng keng leng keng, người bình thường không nghe được
Người trong giới huyền thuật lại có thể nghe được âm thanh rung động của linh hồn, ngay cả những cô hồn dã quỷ cũng nhìn về phía Cố Diệp
Giải Thừa cầm roi kinh ngạc hỏi: "Cậu nuôi quỷ
Là ngự quỷ thuật
Bên trong quỷ môn quan, một luồng sát khí nồng đậm bay ra ngoài, Giải Thừa còn chưa kịp hỏi Cố Diệp thì đã nắm roi cảnh giác nói: "Cẩn thận một chút, thứ này không hề hiền lành, người trong Tổ chức ít ỏi quá, bây giờ còn chưa thấy ai đến
Cố Diệp cười nhẹ kéo Giải Thừa về sau mấy bước, Giải Thừa giật mình: "Đừng lộn xộn, nó ra rồi
Đúng lúc này, một đạo quỷ khí từ phía sau đánh tới, sát khí dày đặc khiến hô hấp cả hai cứng lại, đứng im không thể nào nhúc nhích
Con ngươi Giải Thừa co lại, đầu óc trống rỗng, trong lòng chỉ còn một suy nghĩ duy nhất, khi còn sống phải giết bao nhiêu người thì oán khí mới nặng đến thế
Quỷ khí lướt qua hai người đánh rầm vào cánh cửa, một con quỷ vừa định chui ra lập tức bị luồng quỷ khí này chém chết tại chỗ
Trong chớp mắt, một người mặc đồ đen, dáng người đàn ông cao gầy mang theo đại đao đứng ngay trước quỷ môn, hoành đao nhất lập(*) giọng nói khàn khàn vang lên đầy khí phách: "Đứng ra sau ta
Khóe miệng Cố Diệp cong lên: "Đây không phải là quỷ tôi nuôi, mà là quỷ ôm chân
Động tác cầm đao của Quỷ Tướng rõ ràng dừng một chút, im lặng không nói, đứng ngay trước quỷ môn, ra một con chém một con, không hung tàn như lời đồn mà ngược lại còn rất đáng tin
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lũ quỷ bên trong hẳn đã nhìn được người trấn cửa quá hung dữ, thoáng chốc đã không còn con quỷ nào dám đi ra
Giải Thừa thấy có một người trợ giúp mạnh như vậy thì mới thả lỏng tinh thần, đặt mông ngồi xuống đất, đắng lòng kêu: "Cố Diệp
"Hả
"Hình như nội tạng tôi bị đánh chảy máu rồi
Cố Diệp giật mình trong lòng, đây là trọng thương đó
Cậu mau chóng đỡ người dậy: "Sao cậu không nói sớm?
Quỷ đại ca ơi, giao cho ngươi chỗ này được không
Quỷ Tướng nhẹ nhàng gật đầu, "Yên tâm
"Được rồi
Về nhà ta sẽ gửi ngươi một tỷ
Cố Diệp nói xong thì đỡ Giải Thừa chạy về hướng xe đang đậu, Triệu Bằng Vũ và Hạ Tường nhìn thấy: "Nhanh nhanh nhanh, đi đón cậu ta
Cố Diệp lau mồ hôi trên khuôn mặt trắng bệch của Giải Thừa, mỉm cười giới thiệu: "Nhìn đi, bạn mới của tớ đấy
Triệu Bằng Vũ và Hạ Tường im lặng, kết bạn cũng đừng có tùy tiện như vậy chứ
Vội vàng đưa Giải Thừa đến bệnh viện của nhà Triệu Bằng Vũ, kiểm tra xong hết cũng đã hơn mười hai giờ, bụng Giải Thừa cũng không hư hại gì, lại càng không bị xuất huyết trong, chỉ là do thói quen sinh hoạt thường ngày quá bê tha, thường xuyên ăn mỳ tôm nên viêm dạ dày
Mà hai cây xương sườn của hắn cũng hơi nứt, tóm lại là phải ở viện vài ngày
Cố Diệp mặt mày vẫn bình thường, rút tiền lo thuốc men cho người bạn mới
Giải Thừa truyền nước, ngại ngùng nói: "Bạo chúa, chúng ta là bạn bè đúng không, cậu sẽ không nhìn bạn bè chết đúng chứ
Cố Diệp chụp ảnh hóa đơn để lưu lại ngọn ngành, sau đó đặt nó lên đầu giường Giải Thừa, nhắc nhở hắn một cách rất nghiêm túc: "Chờ cậu khỏe rồi thì nhớ trả lại tiền cho tôi, thêm wechat đi
Giải Thừa cười gượng, móc chiếc điện thoại màn hình đã hơi nát ra: "Tôi nhất định sẽ trả mà, ha ha ha
Cố Diệp đỡ trán, 'thứ' kỳ quái mà cậu tính không ra có lẽ là kết giao thêm một người bạn nữa, gặt hái được tình bạn
Nhưng mà, cậu thật sự có một loại xúc động muốn trả hàng
Nhân phẩm Giải Thừa không có khuyết điểm, rộng lượng sáng sủa, bên ngoài cà lơ phất phơ, nhưng có lòng chính nghĩa
Mà hắn lại nặng tình cảm, có nghĩa khí, giao lưu với hắn tuyệt đối sẽ không thiệt thòi
Thế nhưng
Hắn lại nghèo rới mồng tơi, cực kỳ nghèo
Khi đó trời tối om nên nhìn không rõ, cậu chỉ thấy mặt Giải Thừa nghiêm chỉnh, nhân phẩm tốt, nhưng mà không nhìn thấy trên cầu hắn không có tài vận
Đỉnh đầu người này không có một chút tài vận nào cả, không biết còn phải nghèo đến mức nào?
Cố Diệp có một loại dự cảm, mình đã cứu rỗi cả đời cho tên nghèo khó này rồi
****

Sáng ngày thứ hai, Cố phu nhân tò mò hỏi: "Tối qua chơi thế nào
Cố Diệp lặng thinh: "Vui lắm ạ
"Có cô gái nào xinh đẹp không
"Có một cậu trai ăn cơm chùa của con
Cố Đức Thành nói một cách nghiêm túc: "Bớt giao du với mấy người không đàng hoàn đi
"Dạ
Tối qua Cố Diệp ngủ không ngon nên không có sức phản kháng
Cố phu nhân nhìn bộ dạng này của cậu: "Ăn no rồi ngủ một giấc đi, chiều đi dọn đồ, sắp khai giảng đến nơi rồi, còn thiếu cái gì để mẹ dẫn đi mua
Cố Diệp gật đầu nghe lời: "Dạ
Cố Diệp vừa nằm xuống thì bên bệnh viện đã gọi điện cho cậu, y tá sốt ruột nói: "Vừa rồi có mấy người muốn đem bạn của cậu đi, cậu ấy không muốn đi nên đang náo loạn ở bên này
Cố Diệp nhíu mày: "Người nào vậy
"Tôi nghe Giải Thừa gọi người kia là đại sư huynh, còn cái gì mà Tổ chức huyền thuật, nhìn như một tổ chức tà đạo vậy, chúng ta có cần gọi cảnh sát không
Cố Diệp ngồi dậy nhíu mày suy tính, hội trưởng huyền thuật bây giờ là đại đồ đệ của Đường lão – Cảnh Liên Trung, nếu nói như vậy, chẳng lẽ Giải Thừa là đồ đệ của Đường lão
"Báo cảnh sát, báo cảnh sát ngay, bọn chúng muốn đem người đi thì không thể để chúng toại nguyện được
Cố Diệp lạnh mặt mang giày: "Tôi sẽ đến ngay."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.