Đến Cả Người Què Cũng Bị Tôi Lừa Đứng Dậy

Chương 58: Chết rồi lại sống




10 giờ tối, nửa khu dân cư dần chìm vào yên tĩnh
Phía đông nam nơi có những toà nhà thấp hơn chỉ cao 6 tầng lầu, không có thang máy, hành lang lại chật hẹp, có lẽ do điều kiện nơi này không tốt, không ai muốn ở đây nên chỉ có tầng 1 và tầng 5 còn sáng đèn
Đứng gần cửa sổ có thể nghe thấy âm thanh một phụ nữ đang tức giận chửi ầm lên: "Anh đúng là đồ vô dụng
Nếu bố mẹ tôi không mua cho căn nhà thì khéo anh cưới tôi về cũng không có chỗ mà ở
Không phải là anh nhắm trúng cái nhà của tôi nên mới tới ở rể sao
Em trai tôi cần tiền gấp, tôi cho nó mười ngàn thì có làm sao
Anh kiếm chả được bao nhiêu tiền cả, ngài đầu bếp ạ
Đầu bếp
Không tương lai
Đồ vô dụng
Người đàn ông nén cơn thịnh nộ, tức giận nói: "Coi một năm tôi mới kiếm được bao nhiêu
Thế mà cô một phát cho người ta mười ngàn
"Không phải lúc kết hôn bố mẹ tôi cho cái nhà sao
Đưa mười ngàn thì làm sao
Em trai tôi muốn mua cho con nó cái nhà, tôi là chị chẳng lẽ không phải nên giúp nó à
Có giỏi thì đừng ở nhà tôi nữa, anh cút đi
Ngay cả cái nghề đầu bếp này cũng là em trai tôi nhờ người giúp anh, bằng không thì tới đầu bếp anh cũng không làm được
Bị vợ mắng xối xả khiến bả vai người đàn ông sụp xuống, bị cái lý do này chèn ép suốt mười sáu năm, hắn sắp bị ép tới phát điên rồi nên lạnh mặt hỏi: "Vậy thì chí ít cô cũng nên bàn bạc với tôi trước chứ, tiền là do tôi kiếm ra
Cô nói cũng không nói đã mang tiền đi cho rồi, trong nhà này tôi là cái gì chứ
"Bàn bạc
Người phụ nữ cười khẩy, "Bàn bạc cái gì
Nhà này tôi làm chủ, tôi nói là đủ rồi, bằng không thì anh ly hôn đi, ly hôn xong rồi ra đường ngủ
Người đàn ông thấy vợ mình không thèm nói lý bèn đá cửa đi mất, xuống thẳng tầng hầm
Tầng hầm ngầm này được ngăn với tầng hầm của toà nhà khác bằng một bức tường, ở giữa có lớp chống cháy cực dày, cửa chống cháy bình thường cũng không mở, càng làm cho hiệu quả cách âm của tầng hầm tốt hơn, đến tối lại càng yên lặng tới đáng sợ
Hồng Đậu vẫn luôn đi theo Lương Kiến Tân, thấy trên lầu không có vấn đề gì bèn đi theo xuống tầng hầm
Lương Kiến Tân đi đến cửa tầng hầm của mình, lấy chìa khoá mở ra cánh cửa sắt kín kẽ
Cửa vừa mở, mùi máu tươi cùng mùi hôi, mùi mốc meo trên đồ đạc ụp vô mặt
Lương Kiến Tân đi vào trong, đóng cửa sắt lại, mở đèn lên, đập vào mắt là một con mèo thuần màu đen treo trên tường, bốn chân bị đóng đinh, toàn thân đủ loại vết thương, có chỗ thấy được cả xương
Máu tươi làm ẩm ướt bộ lông của nó, nhỏ giọt tí tách trên mặt đất đọng lại thành một vũng, biến thành màu nâu kinh tởm
Con mèo khoảng nửa tuổi, người gầy còm, chỉ còn cái bụng phập phồng chứng minh nó vẫn còn sống, nghe được tiếng động nó liếc đôi mắt không cảm xúc lên nhìn một cái, con ngươi xanh lam hơi động đậy một chút, tiếc là toàn thân không có sức, không thể cử động được
Nó há miệng thở dốc, muốn kêu một tiếng nhưng dây thanh quản đã bị cắt đứt, ngay cả kêu cũng không thể, chỉ có thể nhìn tên ác ma giống người kia đi lại gần mình
Lương Kiến Tân cầm thanh đao trên giá dưới chân tường lên, rạch vài nhát lên bụng còn mèo, nhìn thấy con mèo giãy dụa bất lực, bất chợt hắn cười rộ lên, khuôn mặt vặn vẹo, mắt trừng to nhất có thể, hung tợn nói: "Con đĩ này
Bây giờ tao sẽ xé bụng mày ra
Móc ruột gan của mày
Cho mày hiếp đáp tao này
Cho mày khinh thường tao này
Mày đi chết đi
Chết đi!
Đúng lúc này, một làn gió lạnh thổi qua, trong tầng hầm vang lên tiếng quỷ khóc, đột nhiên đèn tắt, mùi máu gay mũi trong tầng hầm càng thêm u ám khủng bố, dường như có người đi sượt qua mang theo cơn gió lạnh, cảm giác âm trầm lạnh lẽo làm Lương Kiến Tân nổi da gà, da đầu run lên
"Ai đó?
Lương Kiến Tân giơ đao lên, sợ tới mức cả giọng nói cũng lạc đi, "Ai đang giở trò quỷ đó
Có người hay không thế
"Leng keng", cái giá sắt rỉ sét đặt sát tường đột nhiên lắc lư làm cái bao phía trên rơi xuống đập lên người Lương Kiến Tân, trong bóng tối Lương Kiến Tân không né kịp, sợ tới mức vừa quơ thanh đao trong tay vừa chạy ra ngoài
Ngay lúc này đèn bỗng sáng lên, cái bao đã bị mở ra, bên trong tất cả đều là xác chó mèo, toàn bộ bị hành hạ tới chết, trên người đầy rẫy vết thương
Vết máu đã hoá thành màu nâu, có con còn bị dính vào nhau, con nào cũng không có đầy đủ bộ phận, con thì không có mắt, con không có tai, con bị rạch bụng, có con còn bị lột da một nửa, lộ ra toàn bộ xương cốt
Mà con mèo bị treo trên tường kia đã không thấy đâu nữa
Lương Kiến Tân đứng đợi một chốc, thấy thật sự không có ai, run rẩy cầm đao quay lại, phát hiện không thấy con mèo đâu, hoảng sợ nhìn xung quanh, căn hầm yên tĩnh tới mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi, chỉ có xác chó mèo rơi đầy đất
Mặt hắn trắng bệch, run lẩy bẩy đem xác nhét lại vào bao tải, cố sức kéo bao lên tầng 1, ném bao vào cái xe ba bánh mà hắn hay dùng để mua đồ ăn, chạy qua con sông nhỏ bên khu dân cư ở phía đông bắc
Nước sông đã khô cạn từ lâu, xung quanh đều là cỏ dại cao tới nửa người, ngay giữa đám cỏ dại có một cái hố to sâu hơn 2 mét, Lương Kiến Tân ngựa quen đường cũ ném bao xác xuống hố, chạy xe ba bánh đi mất
—-

Hồng Đậu ôm con mèo kia sốt ruột chạy về nhà, dừng lại trước cửa, "Thiếu gia
Mau mở cửa
Cố Diệp đang nằm trên sô pha nói chuyện phiếm với Úc Trạch có chút mệt, lười biếng ngồi dậy, nghe tiếng gọi gấp gáp bèn nhanh chân chạy ra, đối mặt là một con mèo đang hấp hối
Thoáng cái Cố Diệp bị hù: "Con mèo này bị sao thế
Nhanh nhanh tới bệnh viện đi
Cố Diệp cuống cuồng xỏ giày, chợt nghe Hồng Đậu nói: "Cái tên đầu bếp kia ngược đãi chó mèo, tôi thấy xung quanh tầng hầm có gần trăm linh hồn chó mèo
"Gần trăm con
Sắc mặt Cố Diệp lạnh xuống: "Tên này điên rồi à
Ông trời có đức hiếu sinh, chó mèo cũng là mạng
Cố Diệp không màng đến vết máu trên người mèo con, ôm lấy nó, dùng áo khoác bọc lại rồi chạy ra ngoài
Hồng Đậu bay sát theo phía sau: "Thiếu gia, tôi cảm thấy con mèo này có thể nhìn thấy tôi
Cố Diệp nhìn vào mắt con mèo trong lòng: "Thế mà là huyền miêu
Lúc này một chiếc taxi vừa hay dừng trước cửa nhà, Cố Diệp vẫy tay, chạy nhanh lên phía trước sốt ruột nói: "Bác tài, đi tới bệnh viện gần nhất, nhanh lên
Tài xế ngửi thấy mùi máu tươi, sợ hãi nhảy dựng lên, cất giọng mang khẩu âm vùng Đông Bắc: "Này con chó hay con mèo gì đó bị sao thế
Cố Diệp lạnh mặt nhìn con mèo sắp tới trạng thái ly hồn: "Gặp phải một tên cặn bã
Tài xế cũng nóng ruột, mạnh mẽ giẫm vào chân ga, xe lập tức phóng đi với tốc độ nhanh nhất có thể
Gần trường học có một bệnh viện thú y, đến đó phải mất 20 phút, tài xế cũng chỉ là người thôi, tốc độ như thế đã rất nhanh rồi nên Cố Diệp không thể thúc giục hơn được, vuốt ve thân thể đang dần lạnh đi của mèo con, sắc mặt cậu càng ngày càng lạnh
Đôi mắt vô hồn của mèo con dần dần có cảm xúc, trừng to mắt nhìn mặt Cố Diệp, ngửi ngửi mùi trên người cậu, rồi liếm lên vết máu dính trên áo cậu, giãy dụa muốn đứng lên
Sắc mặt Cố Diệp càng ngày càng xấu, sờ sờ đầu con mèo nhỏ, ôn nhu nói: "Đừng động đậy, mạnh mẽ lên
Con mèo nhỏ ngẩng đầu liếm ngón tay Cố Diệp, cuối cùng không còn sức lực đứng lên lại ngã xuống trong lòng cậu, ánh mắt cũng dần mất đi cảm xúc, nó chậm rãi nhắm mắt lại chỉ để một khe hở nhìn chằm chằm ánh mắt ôn nhu của Cố Diệp
Dường như nó không muốn rời khỏi độ ấm trong lòng Cố Diệp, vươn móng vuốt muốn ôm lấy áo cậu, nhưng móng của nó đã bị nhổ mất, dù cố sức như thế nào cũng không làm được
Cố Diệp nhìn cánh tay lưu lại dấu máu hình hoa mai, nghiêm mặt, con ngươi lạnh lùng, tự cắn đầu ngón tay mình, điểm lên trán bé mèo, vẽ trong không khí một đạo chú ấn phức tạp trên người nó: "Dương không nhận hồn, âm không chế phách, nay ta triệu ngươi, phản thần hoàn linh
Cố Diệp vừa dứt lời, đột nhiên mèo con mở to mắt, con ngươi lấy lại được một chút cảm xúc
Cố Diệp dùng ngón tay dính máu chấm giữa ấn đường của mèo con, ôn hoà hỏi: "Mày có nguyện ý làm mèo của tao không
Con mèo nhỏ nhìn Cố Diệp, máu giữa trán khô lại một cách thần kỳ, thế nhưng hô hấp khoẻ mạnh hơn chút
Cố Diệp cười, cuối cùng có thể thở nhẹ nhõm một hơi: "Từ nay về sau sinh mệnh của mày là của tao, chúng ta là một
Một người chỉ có thể nhận một linh sủng, vốn tao muốn ký với con sư tử hay con hổ các kiểu, thế mà không nghĩ tới lại là con mèo
Mày cũng không được thua kém nha, mèo Trung Quốc có chín cái mạng, mày chính là huyền miêu trong truyền thuyết
Tài xế nhìn cậu lải nhải linh dị thần quái, ngay cả "tà môn ngoại đạo" cũng nói, lại tăng tốc, ba phút sau tài xế nói: "Cậu nhóc chuẩn bị xuống xe này, còn có năm mươi mét
Tới rồi đó
Cố Diệp ném cho tài xế tờ một trăm, để lại câu không cần thối rồi lập tức vọt vào bệnh viện thú y
Bác sĩ với y tá cùng trợn tròn mắt, "Sao lại bị ngược đãi tới mức như vậy
Thật tội nghiệp
Cố Diệp thúc giục: "Mau mau cứu nó
Bác sĩ tiếc nuối nói: "Con mèo này không cứu được, bị thương nặng quá rồi, cậu cũng nhìn vết thương trên người nó xem, đến cả cổ họng cũng bị cắt
Cố Diệp lạnh mặt nói: "Không thử sao biết không cứu được
Mèo con sức khoẻ tốt, nó vẫn sống được
Nghe lời tôi, cứu đi
Thấy Cố Diệp nói vậy bác sĩ cũng hết cách, bảo y tá đi chuẩn bị phẫu thuật: "Nhưng mà tôi phải nói với cậu trước, cứu nó có thể tốn rất nhiều tiền, có khi tốn tiền rồi cũng không cứu được nó
Cố Diệp gật đầu: "Tôi có tiền, tôi tự nguyện cứu nó, cứu sống được tôi tặng cờ thưởng cho bệnh viện
Nghe Cố Diệp nói câu này bác sĩ cũng không nói gì nữa, vội vã đi phẫu thuật
Cố Diệp ngồi trên ghế ngoài phòng phẫu thuật, nhìn trên người toàn vết máu, bất đắc dĩ thở dài
Có y tá đi ngang qua đưa cho cậu ly nước, khuyên nhủ: "Cậu đừng trách bác sĩ chúng tôi lắm miệng, bởi vì có là chủ nhân đi chăng nữa, bị thương nặng tới vậy cũng có rất nhiều người chọn không cứu
Tiền để cứu một con mèo dùng mua con mới còn hơn, có đôi khi cứu được rồi, nhìn thấy tốn nhiều tiền như vậy, mèo cũng không thèm lấy đã chạy mất, cũng có người thậm chí còn không trả tiền
Nhiều khi con mèo chỉ bị bệnh chút xíu trên da lông cũng bị vứt, cậu nhìn kìa
Y tá chỉ vào cái lồng ở góc tường: "Tất cả đều là bị vứt lại, đến bây giờ cũng chưa mang đi
Cố Diệp nhìn đầu ngón tay mình, dường như vẫn còn lưu lại độ ấm lúc bị tên nhóc kia liếm
Một sinh mệnh nhỏ, cũng không phải ba thứ linh tinh, sao cậu có thể tàn nhẫn bỏ mặc
Chết ngay trong lòng mình, chuyện này thực sự rất thương tâm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cuộc phẫu thuật kéo dài suốt hai tiếng bác sĩ mới đi ra, hắn xúc động nói: "Thật sự là kỳ tích, mong muốn được sống của nó quá mạnh mẽ, tính mạng đã an toàn, nhưng mà bị thương nặng quá, dinh dưỡng lại kém, nó vẫn nên nằm lại bệnh viện
Cố Diệp cong khoé miệng: "Vất vả rồi
Chi phí phẫu thuật lên tới năm nghìn, mỗi ngày truyền dịch, hộ lý, cơm nước, chi phí nằm viện một ngày đã gần một nghìn rồi
Cố Diệp lập tức chuyển tiền, để lại cho bác sĩ số điện thoại với wechat, dặn hắn có vấn đề nhớ báo cho cậu rồi mới rời đi
Rời bệnh viện, Cố Diệp bảo Hồng Đậu dẫn cậu tới gần nhà Lương Kiến Tân, đứng từ xa cậu cũng có thể thấy một lớp sát khí bay xung quanh toà nhà
Sát khí này đều là phát ra từ oán linh của động vật
Chó mèo đều là động vật có linh tính, vì chỉ số thông minh không cao như con người, hồn lực cũng không mạnh như người, nhưng so với các động vật khác thì mạnh hơn rất nhiều
Hơn nữa, Lương Kiến Tân làm chúng chết đau đớn như vậy, khiến chúng thù hận, số lượng lại rất nhiều, oán khí giống nhau tụ lại một chỗ, càng ngày càng mạnh
Một khi có thể gây hại tới con người, với chỉ số thông minh chỉ bằng đứa trẻ, tuyệt đối có thể tụ họp lại giận chó đánh mèo, công kích con người
Hồng Đậu đau lòng nhìn đàn động vật: "Tội nghiệp quá"

Cố Diệp cười lạnh một tiếng: "Giúp tụi nó một chút"

Cố Diệp lấy bút chu sa ra, vẽ xong bảy đạo bùa chú cực nhanh, sau đó ném lên không trung, bảy đạo bùa xếp thành một vòng tròn, đem oán linh xung quanh vây ở giữa
Cố Diệp nâng tay lên, bấm chỉ quyết rất nhanh, bảy đạo bùa nhanh chóng thu lại vào trong
Thấy mình sắp bị bắt, oán linh nóng nảy cào cấu muốn thoát khỏi ràng buộc, Cố Diệp lại bấm chỉ quyết, bút chu sa trong tay vẽ lên một phù chú phức tạp, ngòi bút giơ lên, màu đỏ trong phù chú hiện ra bay lại đây
Các oán linh cảm giác được một nguồn lực ấm áp, làm chúng an tâm, dần dần các oán linh đều yên tĩnh, nghe theo bùa chú thu vào tụ hợp lại cùng nhau, tạo thành một luồng oán khí cuồn cuộn, giống như cục bông tròn tròn màu đen
Bùa chú cũng hoá thành vòng cổ treo trên người đối phương
Cố Diệp nhìn nó, nghiêm túc nói: "Có oán báo oán, có thù báo thù, tụi mày dày vò tên cặn bã kia như thế nào cũng là nhân quả báo ứng, tao không quan tâm
Nhưng nếu dám làm hại tới người vô tội thì bảy bùa chú này sẽ là gông xiềng với tụi mày
Cục lông không rõ giống loài kia chạy quanh Cố Diệp, cọ chân cậu tỏ ý biết ơn, ngửi ngửi mùi của cậu, sau đó liền nhảy vào trong toà nhà
Lúc sau Cố Diệp đi theo mùi oán khí tìm được con sông khô cạn kia, dẫu sao cũng phải khử đi oán khí trên xác chúng, tránh phát sinh trường hợp bị động vật hoang ăn mất, lây nhiễm sát khí rồi mất kiểm soát
Sắp tới gần chỗ mục tiêu bỗng nhiên xuất hiện ánh sáng chiếu lại phía này, có người cảnh giác hỏi: "Ai thế?
Cố Diệp nâng tay lên che lại ánh sáng chói mắt, nghe tiếng thấy có hơi quen tai
Đối phương kinh ngạc hỏi: "Là Cố Diệp hả
Cố Diệp nhíu mày, lạnh mặt nói: "Xoay đèn pin ra chỗ khác coi
"Chòi chòi
Xin lỗi nha
Ha ha ha ha ~" Đối phương cũng không quan tâm mặt mũi gì chạy nhanh tới xin lỗi, vừa cười vừa chạy lại, thế mà lại là Giải Thừa: "Đêm muộn lắm rồi, sao cậu không ở trường mà tới đây thế
Cố Diệp bất đắc dĩ, "Hết cách rồi, cứu được một con mèo lại phát hiện có tới hơn trăm oán linh động vật, không đến xem thì trong lòng lại không nỡ
Sao anh cũng tới đây thế
"Anh cảm thấy oán khí hỗn loạn, sợ có gì không may xảy ra, nên tới đây xem chút
Hai người đi đến mép cái hố, Cố Diệp mở đèn pin điện thoại lên, chiếu vào bên trong xem cũng muốn chửi ầm lên
Bên trong có 2 cái bao tải, chắc hẳn đều là xác động vật
Cũng may trời đang trở lạnh, không có ruồi bọ bu, bằng không thì chỗ này đã thối um
Cậu ngẩng đầu chiếu đèn sang xung quanh, trời tối quá mọi vật đều không thấy rõ, nhưng vẫn có thể cảm nhận được oán khí giống thế ở lớp đất chôn phía trên, chỗ này chắc chắn là nơi vứt xác mà Lương Kiến Tân hay đến
Giải Thừa mắng: "Chỗ này có ít nhất hơn một trăm mạng nhỏ, số lượng chó mèo lang thang không biết có bao nhiêu, chắc chắn không thể hình thành trong thời gian ngắn được
Không biết là thằng súc sinh vô lại nào làm
Cố Diệp trừ khử oán khí, cười lạnh một tiếng: "Không chỉ có chó mèo lang thang, còn có người vứt bỏ thú cưng ở bệnh viện, bệnh viện nuôi không được thì sẽ có người khác đem đi, tên hèn nhát này chắc đã làm mấy năm rồi
"Không được, anh phải nghĩ cách dạy dỗ hắn một chút mới được
Giải Thừa lôi từ trong bụi cỏ ra một chiếc xe máy, nói với Cố Diệp: "Lên xe, anh chở cậu về trường trước rồi đi tra vụ án này sau
Cố Diệp nhìn cái xe kia, lùi lại hai bước đề phòng: "Không cần đâu, tụi nó đi rồi
Giải Thừa lại gần Cố Diệp: "Tụi nó đi rồi
Cậu nhìn thấy hả
Thôi bỏ đi, nếu ông trời làm tụi nó hiện ra thì tất nhiên có lý do
Thiên địa vạn vật, con người có nhân quả, ý ông trời muốn nói chúng ta cũng đừng ngang ngược, nếu không sẽ bị sét đánh
Giải Thừa nổ máy xe, lấy mũ bảo hiểm từ cái giỏ phía trước đưa cho Cố Diệp: "Đi thôi, anh đèo cậu về
Cố Diệp hướng mắt nhìn từ chỗ này tới đường cái, còn có một đoạn sườn dốc, lắc lắc đầu từ chối tính đi bộ lên
"Ai da cái cậu này
Giải Thừa hết cách, đi theo Cố Diệp hai bước, lúc tới sườn núi thì vặn mạnh tay ga, xe máy rú lên một tiếng, vèo, bay lên nào
Cố Diệp: "





Giải Thừa thắng cái két một cú hoàn hảo trước mặt Cố Diệp, cười ha ha nói: "Xe của nhị sư huynh anh chắc chắn lắm, leo lên đi, đừng có bày đặt từ chối nữa
Cố Diệp xấu hổ khua tay: "Em bắt xe về được mà
"Nơi này khó bắt xe lắm, vừa lúc anh cũng muốn xem thằng bé kumanthong kia của cậu, đừng lằng nhằng như mấy cô em gái nữa, mau lên đi
Cố Diệp nhanh nhẹn bấm tay xem tướng mạo Giải Thừa, thấy không có huyết quang tai ương gì mới dám nhận mũ bảo hiểm leo lên xe
Lúc về tới nhà, Giải Thừa đã bị Cố Diệp "có tiền" doạ cho sét đánh ngang tai rồi, "Nhà cậu to quá nha
Còn có hai lầu
Anh muốn thuê
Cố Diệp khua tay: "Tỉnh đi bạn tôi ơi, anh không có nổi tiền thuê nhà đâu
Giải Thừa ôm ngực, một kích chết queo
Cố Diệp nhìn hắn như thế, đồng tình nói: "Hay là như này, tới tết âm lịch em mang anh đi tính phong thuỷ cho nhà người ta, tính xong thì em cho anh thuê nhà ngay lập tức, giao 3 năm tiền nhà tại chỗ luôn, dẫu sao anh cũng không biết giữ tiền, giao tiền trước là hợp lí
Giải Thừa khiếp sợ: "Xem phong thuỷ có thể kiếm được cả 3 năm tiền nhà
Cố Diệp thở dài, thằng bé ngốc này, trước kia bị hội huyền học hãm hại khổ ghê, giá thị trường cũng không biết: "Em kiếm mấy nhà giàu, xem phong thuỷ thì cũng tầm một trăm vạn, chúng ta quyên góp năm mươi vạn, còn lại mỗi người hai mươi lăm vạn, anh đóng 3 năm tiền nhà cũng không thành vấn đề
Giải Thừa tưởng tượng một chút số tiền kia, cảm động thiếu chút nữa quỳ lạy Cố Diệp, "Cậu chính là ân nhân cứu mạng của anh đấy
Cố Diệp gật đầu, nghiêm trang nói: "Rồi rồi rồi, gọi bố cũng không quá đâu, em còn có một anh trai nhỏ, họ Triệu
Giải Thừa không quan tâm Cố Diệp đùa giỡn hắn, kích động nói: "Anh thuê cái phòng bình thường thôi cũng được, còn phải chừa chút tiền mua quà cho sư phụ, sắp sinh nhật ông rồi
Chờ tí để anh xem xem, tiền ở lại tay anh được bao lâu chứ
Tại sao anh không thể giữ được tiền, anh tuyệt vọng quá đi
Cố Diệp nhìn nhìn, đồng cảm nói: "Cuộc sống có tiền của anh không thể qua nổi một tuần, cho nên là có tiền thì mau tiêu đi, không thì cũng xui rủi các kiểu
Giải Thừa: "Nếu anh chết sớm hơn cậu nhớ đốt vàng mã cho anh nhiều chút
Cố Diệp: "OK
—-

Lương Kiến Tân xử lí xác dưới tầng hầm ngầm xong lạnh mặt về nhà, vợ hắn đã ngủ, căn bản là không có ý định chờ hắn
Hắn cũng đã quen kiểu ở chung với vợ như thế này rồi, thay quần áo đầy máu ra, đi tắm rửa xong, Lương Kiến Tân nằm trên giường vẫn không thể ngủ được
Hắn ngờ vực, cái hiện tượng kì lạ hồi tối hôm nay dưới tầng hầm rốt cuộc xảy ra kiểu gì, không lẽ thật sự có quỷ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ông bà hay nói mèo đen có thể thấy ma, con mèo kia rõ ràng đã bị hắn ghim lên tường, tại sao lại biến mất
Càng nghĩ càng thấy quỷ quái, Lương Kiến Tân kéo chăn trùm kín người, không hiểu sao cảm thấy lạnh lẽo, trong lòng sợ hãi
Vợ hắn thấy hắn đã về, mắt đang nhắm cũng mắng hắn: "Mặt mũi đâu
Lần nào đi rồi cũng về, nếu anh mạnh mẽ đi luôn thì tôi còn coi trọng liếc mắt nhìn anh một cái
Lương Kiến Tân oán hận trừng mắt nhìn lưng vợ, xanh mặt ngậm chặt miệng, một câu cũng không dám nói
Trở mình ngủ
Đêm đó hắn gặp ác mộng, mơ thấy mình bị một con quái vật người đầy lông đuổi theo, con quái vật kia giống như cực kỳ thù hận hắn, dù cho hắn ở chỗ nào cũng có thể tìm thấy, bổ nhào xông lên cắn
Vừa chạm tới là xâu xé hắn
Lương Kiến Tân hoảng sợ chạy trốn khắp nơi, chạy chậm một chút lưng đã bị móng cào một cái, trong mơ hắn bị bắt, máu tươi đầm đìa, cả người đau nhức, trên người không còn chỗ nào nguyên vẹn
Lương Kiến Tân biết mình đang bị bóng đè, nhưng dù có làm gì cũng không thể tỉnh lại, cho đến khi trời sáng hắn mới bừng tỉnh, hoảng sợ sờ sờ người mình, thấy vẫn còn nguyên vẹn mới thở một hơi dài nhẹ nhõm
Lúc trước hắn hành hạ động vật đến chết, giải toả xong hắn đều ngủ rất ngon, thế mà lần này lại gặp ác mộng, Lương Kiến Tân hoảng sợ bất an, nghĩ thầm không lẽ bị quỷ theo thật
Trên người hắn đều là mồ hôi, lúc vợ hắn vừa ngủ dậy lại mắng hắn vừa dơ vừa hôi
Lương Kiến Tân chán ghét liếc mắt nhìn vợ, nhưng vẫn không dám chống lại cô ta, không thể làm gì ngoài đứng lên đi tắm
Đang vội vàng chà người bỗng hắn cảm giác trên lưng có chỗ ngứa, theo bản năng gãi gãi liền cảm thấy không bình thường, sao lại có cảm giác xù xù như lông
Lương Kiến Tân nghi hoặc soi gương, nhìn rõ trên lưng là cái gì thì sợ tới mức muốn ngất xỉu, trên lưng hắn mọc lông động vật
Đủ mọi loại lông, lông màu gì cũng có
Lương Kiến Tân hoảng sợ cào lên, khẳng định mình không bị ảo giác, hắn giống như bị điên lao ra tìm kéo muốn cắt đi, không nghĩ là cắt xuống cảm giác đau như đang cắt thịt của mình vậy
Lương Kiến Tân chảy mồ hôi lạnh đầy đầu, mặt trắng bệch, hoàn toàn không biết mình làm sao
Ngay sau đó vùng lông lại bắt đầu ngứa không chịu được, Lương Kiến Tân gãi cũng không hết, càng lúc gãi càng mạnh, gãi đến mức da rách ra mà cơn ngứa vẫn không hết
Lương Kiến Tân lăn lộn trong toilet kêu gào thảm thiết, vợ hắn bị làm ồn lên, tức giận đi qua nhìn thì bị hù thét lên một tiếng: "Cái quỷ gì vậy?
Sao người anh lại đầy lông thế kia
"Nhanh đưa tôi đi bệnh viện, phải đi bệnh viện ngay, tôi chịu không nổi nữa rồi, ngứa quá
Lương Kiến Tân vừa gãi vừa chạy ra ngoài, hận không thể tới ngay bệnh viện
Vợ hắn nén lại cáu kỉnh, đưa hắn đi nhanh tới bệnh viện, vừa tới thì thấy lông trên lưng đã dài hơn gấp đôi
Bác sĩ còn chưa bao giờ nhìn thấy căn bệnh nào như vậy, kiểm tra nửa ngày mới nghi hoặc hỏi: "Sao lông này nhìn như lông chó lông mèo thế
Thật ra anh dán lên rồi lừa tôi phải không
Lương Kiến Tân đau đớn quỳ xuống với bác sĩ: "Bác sĩ ông nhìn lại đi, tôi gãi tới chảy cả máu rồi
Tôi ngứa quá, ngứa không chịu nổi nữa rồi
Ông mau cứu tôi với
Bác sĩ mau chóng kéo hắn lên: "Ấy đừng như thế, nếu mà không được nữa thì chỉ có thể cắt mảng da chỗ này đi thôi, mấy người lo làm xong thủ tục nhập viện đi
Lương Kiến Tân không thể ngờ được rằng đống lông trên lưng này mới chỉ là bắt đầu mà thôi
—-

Sinh viên trường học phát hiện đầu bếp mới tới một ngày đã nghỉ mất, rất nhiều người bất mãn: "Người mới tới đã nghỉ, sao lại không chuyên nghiệp thế chứ
Tôi còn muốn ăn thịt của ổng mà
"Thịt ở quầy khác cũng không ngon, giờ không lẽ cạp cỏ mà ăn à
"A a a cho tôi một bà dì béo
Cho tôi một đầu bếp
Tôi muốn ăn thịt
Thịt thịt thịt






Cố Diệp nghe thấy những tiếng kêu rên, mặt liệt bưng bánh bao đi ngang qua, trong lòng nói tên đầu bếp kia có thể không bao giờ quay lại được nữa đâu
Tan học, Cố Diệp trên đường về ghé qua hỏi bác sĩ thú ý: "Đại Hắc hôm nay thế nào
Có ăn gì chưa
"Tỉnh rồi, không ăn không uống gì cả, nhìn ai cũng đề phòng, hay là ngài lại đây nhìn nó thử
Cố Diệp nhìn nhìn thời gian: "Được, lát nữa tôi lái xe qua đó
Cố Diệp cúp máy không bao lâu thì bệnh viện thú y gọi lại, Cố Diệp vừa nhấc máy liền nghe đối phương sốt ruột nói: "Cố tiên sinh, mèo của ngài chết rồi
Vừa mới mở to mắt xong, các chỉ số đều tốt hơn so với hôm qua nhiều lắm, đột nhiên không thở nữa
Tim cũng không đập
Cố Diệp mông lung, lo lắng hỏi: "Sao đang khoẻ lại nói không thở nữa
Các anh xem máy giám sát chưa
Vừa rồi xảy ra chuyện gì
"Chẳng có chuyện gì cả, chỉ là mới ngủ dậy




.không đúng, sao lại sống rồi
Thở
Nó thở rồi
Cố Diệp mệt tâm thở hắt ra, hù chết cậu
Đối phương vội vàng không thôi giải thích: "Thật sự xin lỗi Cố tiên sinh, xin lỗi nhiều, doạ ngài rồi
"Không sao, không có việc gì là được rồi
Cố Diệp vỗ vỗ ngực: "Giờ tôi chạy xe qua đó, hai mươi phút nữa tới
Cúp máy không bao lâu, Cố Diệp lại nhận được điện thoại của bệnh viện, lần này là một nữ y tá gọi tới, vừa bắt máy cô gái nhỏ liền khóc: "Xin lỗi Cố tiên sinh, mèo của ngài lại chết rồi
Cố Diệp có hơi giận: "




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
.Mấy người đùa giỡn tôi à
"Không có mà, thật sự chết rồi, bởi vì vừa rồi phát sinh tình huống bất ngờ, bác sĩ Vương sợ lại xảy ra chuyện nên làm một cuộc kiểm tra
Ai biết kiểm tra một nửa, mới giây trước còn khoẻ, giây sau đột nhiên tim ngưng đập, không thở nữa, mới rồi cả con ngươi cũng nở ra
Cố Diệp không nói được một câu, tâm cũng chán nản
Khế ước cũng chỉ kéo dài mạng nhỏ được thêm 1 ngày, cái này là hữu duyên vô phận nhỉ
Mười phút sau, Cố Diệp đi vô bệnh viện, thoáng chốc y tá chạy ra cửa kích động nói: "Cố tiên sinh, ngài, mèo của ngài, vẫn sống đến giờ
Cố Diệp: "




."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.