Chương 21: Tìm phiền toái Có linh thạch phụ trợ, tốc độ tu hành của Nghiêm Xuyên lại tăng nhanh hơn rất nhiều
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không đến mười ngày, liền đã nhanh đến Luyện Khí cảnh giới ba tầng hậu kỳ, nếu cứ tiếp tục tu luyện như thế, chỉ sợ thêm mười ngày nữa là có thể đột phá
Cho nên những ngày này, Nghiêm Xuyên không đi đâu cả, chỉ an tâm tu luyện ở nhà
Ngày hôm đó buổi trưa, Nghiêm Xuyên vừa mới kết thúc một vòng tu hành, liền cùng Hà Thanh Liên dùng bữa trưa
Mặc dù Hà Thanh Liên trước kia là khuê nữ gia đình giàu có, nhưng kỹ thuật xào nấu lại rất cao minh, làm ra món ăn đặc biệt ngon miệng, Nghiêm Xuyên những ngày này chân không bước ra khỏi nhà, mặt mũi cũng đã mập mạp ra một vòng
Cơm ăn đến một nửa, cửa viện đột nhiên bị người đẩy ra
Bước vào là Vương Đại Sơn, vẻ mặt sốt ruột
“Nghiêm Xuyên huynh đệ, không xong rồi!” Vương Đại Sơn bước nhanh về phía trước, tựa như gặp việc gấp
“Thế nào?” Nghiêm Xuyên khẽ nhíu mày, quả thật rất ít khi thấy Vương Đại Sơn gấp gáp như vậy
Vương Đại Sơn không kịp nghỉ lấy một hơi liền tiếp tục nói: “Trong thôn có một nhóm người đến, nói là tìm huynh, khắp nơi hỏi thăm tên cùng chỗ ở của huynh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta thấy bọn họ đến không thiện, chỉ sợ là tìm đến phiền phức
Nghiêm Xuyên huynh đệ, huynh mau chóng đưa Thanh Liên muội tử đi đi, ra ngoài tránh gió thì hơn!” Nghe Vương Đại Sơn nói vậy, Hà Thanh Liên bất an đặt đũa xuống, nhìn về phía Nghiêm Xuyên, chờ đợi hắn đưa ra quyết định
Nghiêm Xuyên hơi nghi hoặc một chút, gần đây hắn không đắc tội với ai, sao lại có người đến tìm phiền phức
Chẳng lẽ lại là Vương Ngũ đã một hai tháng không có tin tức
Hay là đám người cho vay tiền trước đó
Nếu là bọn họ, Nghiêm Xuyên căn bản không sợ
Thấy Nghiêm Xuyên không nhúc nhích, Vương Đại Sơn sốt ruột không thôi: “Nghiêm Xuyên huynh đệ, lưu được núi xanh, không sợ không có củi đốt
Mau đi đi, tránh gió thì hơn, đã đến không ít người rồi đấy!” “Vương đại ca đã ăn cơm chưa?” Nghiêm Xuyên lại không nhanh không chậm, cũng không có ý định rời đi
“Ăn thì chưa ăn!” Vương Đại Sơn một trận lo lắng suông: “Nhưng giờ không phải lúc ăn cơm a, nếu huynh không đi bọn họ sẽ tìm đến đấy!” “Không ăn…” Nghiêm Xuyên quay đầu nói với Hà Thanh Liên: “Đi lấy cho Vương đại ca một bộ bát đũa, vừa vặn nấu được nhiều, cùng nhau ăn chút đi!” “Được!” Hà Thanh Liên mặc dù có chút nghi hoặc, nhưng lại lập tức làm theo, quay người vào bếp lấy một bộ bát đũa ra
“Ta nói Nghiêm Xuyên huynh đệ a, huynh là thật không sợ sao!” Vương Đại Sơn đi đi lại lại tại chỗ, đâu còn chút khẩu vị nào
“Ta sợ gì!” Nghiêm Xuyên lại cười nói: “Ta nếu gặp nguy hiểm, dựa vào quan hệ của ta với Vương đại ca, huynh có thể không giúp ta sao?” “Vậy ta khẳng định giúp a!” Vương Đại Sơn quả nhiên không do dự
“Vậy thì phải!” Nghiêm Xuyên nhún vai, cầm thìa múc thêm cho Vương đại ca một chén cơm trắng: “Ta có thể có một cái chỗ dựa vững chắc như Vương đại ca đây, ngay cả hổ cũng không sợ, đến bao nhiêu người cũng không sợ!” Vương đại ca nghe những lời này, chưa kịp nhận ra đã ưỡn ngực lên, nhưng vẫn có chút lo lắng: “Dù sao thì người đến trình độ nào còn chưa biết đâu!” “Yên tâm đi Vương đại ca!” Nghiêm Xuyên đứng dậy kéo Vương Đại Sơn ngồi xuống ghế, cũng đặt đũa vào tay hắn: “Ta đâu có gây gổ với cao thủ nào, người đến không có mấy kẻ lợi hại đâu!” Vương Đại Sơn nhìn Nghiêm Xuyên bình tĩnh như vậy, nhất thời cũng không biết nên làm thế nào cho phải, cầm đũa nhìn bàn đầy thức ăn nhưng một ngụm cũng không nuốt trôi
Ngay lúc này, bên ngoài viện truyền đến rất nhiều tiếng bước chân
Nghe thấy âm thanh, Vương Đại Sơn lập tức buông đũa xuống đứng dậy chắn trước người Nghiêm Xuyên, vén tay áo lên nghiễm nhiên đã sẵn sàng nghênh chiến
Dựa vào trình độ võ giả tam cảnh của Vương Đại Sơn, mười mấy người bình thường cũng không phải đối thủ của hắn
Bên ngoài viện, Triệu bà tử đi ở trước nhất, miệng liên tục giảng đạo: “Nghiêm Xuyên ở ngay phía trước, sắp tới rồi, sân nhỏ của họ còn mở cửa, chắc chắn là ở nhà!” Phía sau Triệu bà tử, đi theo mười mấy người tinh tráng cường tráng, cũng ăn mặc thống nhất, giống như là tay chân của gia đình giàu có
Chờ đến cửa viện, Triệu bà tử thành công dẫn đường để nhận một phần tiền thưởng, sau đó lui về một bên không hề rời đi, muốn xem tiếp theo trò hay
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Những người khác trong thôn nghe được động tĩnh cũng đến xem, vội hỏi Triệu bà tử: “Đây là chuyện gì xảy ra vậy?” “Còn có thể chuyện gì nữa?” Triệu bà tử cười khẩy nói: “Từ trong trấn đến, trận chiến lớn như vậy, chắc chắn là Nghiêm Xuyên này lại đi thua cược, đến đòi sổ sách đấy chứ!” “Cái tên Nghiêm Xuyên này vẫn không bỏ được tật cờ bạc a!” “Bỏ sao?” Triệu bà tử hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói: “Chó không đổi được thói quen ăn cứt, các ngươi cứ xem cho kỹ đi
Hôm nay Nghiêm Xuyên này chắc chắn không có kết cục tốt đẹp đâu…” Đám người kia đi vào sân nhỏ, tự động xếp thành hai hàng
Nghiêm Xuyên nghiêng đầu nhìn lại, ánh mắt bình tĩnh như nước
Sau đó từ bên ngoài viện, nghênh ngang bước vào là một công tử ca mặc áo bào trắng, trông chừng 18-19 tuổi, dáng dấp lại tuấn lãng, trong tay còn ra dáng cầm một cái quạt xếp
“Ai là Nghiêm Xuyên?” Công tử ca đi đến trong viện, liền lớn tiếng kêu gọi
“Ngươi muốn làm gì?” Vương Đại Sơn đứng ra: “Có chuyện gì thì nói!” “Ngươi là Nghiêm Xuyên?” Công tử ca trên dưới quan sát Vương Đại Sơn một chút, có chút nghi ngờ
“Ngươi quản ta là ai, muốn làm gì thì nói, ta cũng không sợ các ngươi!” Vương Đại Sơn bóp bóp nắm tay, phát ra tiếng ken két, cánh tay tráng kiện nổi gân xanh
Lúc này Nghiêm Xuyên buông đũa xuống, đi tới: “Ta là Nghiêm Xuyên, có gì muốn làm?” Công tử ca nhìn thấy Nghiêm Xuyên, hỏi một câu: “Ngươi xác định ngươi là Nghiêm Xuyên?” “Ta xác định!” Nghiêm Xuyên chắp tay sau lưng mà đứng, quan sát công tử ca này, luôn cảm thấy có chút quen mắt, lại nhất thời chưa nghĩ ra đã gặp ở đâu
“Rốt cục để ta tìm được ngươi rồi!” Công tử ca nhận được câu trả lời khẳng định, lập tức chạy về phía Nghiêm Xuyên, không biết muốn làm gì
Bàn tay đặt sau lưng của Nghiêm Xuyên đã vận khí, tùy thời sẵn sàng tung ra một chưởng đá vụn, ngay cả Vương đại ca bên cạnh cũng đã giơ nắm đấm chuẩn bị cho công tử này một cú đấm
Triệu bà tử đang vây xem từ xa càng mở to hai mắt, mong đợi Nghiêm Xuyên bị đám khách không mời mà đến này giáo huấn
Nhưng công tử này chỉ chạy về phía trước hai bước liền một cái trượt quỳ đến trước người Nghiêm Xuyên, ngay sau đó lại là một cái dập đầu rầm rầm trên mặt đất
Chưởng đá vụn của Nghiêm Xuyên đã đánh ra một nửa, nhưng lại ngạnh sinh sinh thu về, căn bản không nghĩ tới tên này có thể làm ra động thái như vậy
Màn bất ngờ xuất hiện này, không chỉ khiến Nghiêm Xuyên có chút trợn tròn mắt, những người xung quanh cũng đều là một mặt mơ hồ
Vương Đại Sơn thu hồi nắm đấm đứng đờ ra tại chỗ, cùng Nghiêm Xuyên liếc nhau một cái, cả hai đều nghi hoặc
“Không phải đến đòi nợ sao?” Có người hỏi Triệu bà tử
Triệu bà tử xấu hổ cười một tiếng: “Cái này… ai biết được…” “Dương Hưng Nghiệp bái kiến sư phụ, xin mời sư phụ thu ta làm đồ đệ!” Công tử ca lớn tiếng nói xong tiếp tục dập đầu mấy cái nữa
“Sư phụ?” Nghiêm Xuyên lui về phía sau mấy bước, hỏi công tử ca: “Ngươi là ai vậy?” “Sư phụ, là ta mà!” Công tử ca tự xưng Dương Hưng Nghiệp đột nhiên ngẩng đầu, đối với Nghiêm Xuyên một mặt nịnh nọt: “Là công tử Dương Phủ trong trấn, người mấy ngày trước còn cứu mạng ta đó!” “Dương Phủ?” Nghe đến đó Nghiêm Xuyên lúc này mới nghĩ tới, tên này chính là công tử Dương Gia lúc đó luyện công tẩu hỏa nhập ma
Bất quá khi đó tên này nằm trên giường mặt mày bầm đen, tóc tai bù xù hoàn toàn khác với bộ dáng hiện tại, vừa rồi vậy mà nhất thời đều không nhận ra.