Chương 83: Ngươi Là Vì Tiền
Từ Bình cảm thấy có chút khó tin
Trở mặt thành thù
Kia Tiền Phương nhìn xem cũng không giống loại người này
“Tiền Phương hại ngươi
Ta nhìn nàng…” “Kẻ xấu trên mặt sẽ không viết hai chữ ‘kẻ xấu’, người càng có tâm kế, càng biểu hiện hòa ái dễ gần trong mắt mọi người.” “Tiền Phương tìm ca ta, không phải vì điều này sao
Ta hiện tại là địch nhân của nàng.” Hạ Nhược Sơ nhìn Từ Bình
Nàng lau nước mắt nói, “mẹ nếu tin tưởng con, con sẽ nói với mẹ, nếu mẹ không tin, con cũng không còn cách nào.” Từ Bình gật đầu, “nói nhảm, con là ta sinh, ta không tin con chẳng lẽ lại đi tin nàng
Cái đồ nữ nhân hư hỏng đó, nhà lão Tiền quả nhiên không có ai tốt.” Nói đến đây, Từ Bình vội vàng lại hỏi, “vậy con và Tề Phong này, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra
Con kể cho ta nghe đi.” … Hạ Nhược Sơ không giấu giếm, kể chuyện Nam Sơn cho Từ Bình nghe một lần
Từ khi quen biết Tề Phong, đến việc tập đoàn Đông Tề thành lập, bao gồm cả cuộc tranh đấu giữa Tề Phong, Tề Khang Hoa và Tề Kiện
Hạ Nhược Sơ đều kể hết cho mẹ
Đương nhiên, đã giản lược đi một chút về mục đích của Tề Phong
Khi Từ Bình nghe xong những điều này, bà mở miệng nói, “nói cách khác, con bây giờ là một nhân vật lớn trong tập đoàn Đông Tề
Cái tên Tề Phong đó, đem tất cả đều cho con.” Hạ Nhược Sơ tháo sợi dây chuyền trên cổ xuống, đưa cho Từ Bình, “đây là dì Hai của hắn tặng con, sợi dây chuyền này đáng giá năm mươi cái nông trường của anh con.” “Con xác định hắn yêu con sao
Hay không phải vì thân thể của con?” “Nhược Sơ, con yêu đương, mẹ không có ý kiến, nhưng mà, nếu như hắn không cần con nữa, con có nghĩ qua con sẽ thế nào không?” Từ Bình hỏi
“Con…” Hạ Nhược Sơ bỗng nhiên cúi đầu xuống
Đúng vậy, nàng không có trăm phần trăm khẳng định
Đây là lựa chọn của Hạ Nhược Sơ
Tề Phong lựa chọn thế nào, nàng không rõ
Từ Bình lại nói tiếp, “người của Thái tử gia Thượng Kinh, có tiền có thế, có chân ái sao
Tiền, thật sự rất quan trọng sao?” “Mẹ cảm thấy, tình yêu mới quan trọng
Con cho dù có rất nhiều tiền, nhưng đã mất đi tình yêu của mình, những số tiền kia không thể nào thay đổi được tâm trạng của con.” “Con có thể xác định, con và hắn, có thể đi thẳng tới cùng, trọn đời không rời không bỏ sao?” “Con có thể xác định, hắn không phải chơi đùa con xong, chán ghét, ngán, liền không còn hứng thú với con nữa, mà con, mỗi đêm phòng không gối chiếc.” “Con có thể xác định, cho dù con và hắn kết hôn, sau khi cưới, hắn có thể sẽ không thay lòng đổi dạ sao?” “Con không rõ.” Hạ Nhược Sơ cúi đầu xuống, ô ô khóc lên
Vai nàng không ngừng run rẩy
Lời của mẹ, giống như kim châm ghim vào lòng nàng
“Con yêu hắn sao?” Từ Bình lại hỏi
“Hay là yêu tiền của hắn?” Hạ Nhược Sơ điên cuồng lắc đầu, “mẹ đừng hỏi nữa, con không rõ!” Nàng khóc rất đau
Từ Bình không ngừng nói, bởi vì đây là con gái của bà
Bà nhất định phải dạy con gái những điều này
Từ Bình vuốt ve tóc Hạ Nhược Sơ, “con gái, đời người là một sự lựa chọn, bất kể chọn đúng hay chọn sai, đều là cả một đời.” “Con bây giờ theo trường học trở về, Tề Phong đó đã gọi điện thoại cho con chưa?” “Anh con lấy điện thoại của con đi, tắt máy rồi.” “Vậy con nói xem, hắn tìm không thấy con, có thể sẽ về nhà tìm con không?” Từ Bình nhìn nàng
“Con không rõ!” Hạ Nhược Sơ không rõ
Nàng theo trường học rời đi, Tề Phong có thể sẽ không ngại ngàn dặm tới tìm nàng không
Dù có đến, nàng cũng không biết nhà mình ở đâu
Từ Bình cười nhẹ nói, “con đến những điều này cũng không biết, còn nói con yêu hắn
Còn nói hắn yêu con
Các con lẫn nhau đều không hiểu rõ.” Hạ Nhược Sơ bắt đầu hoài nghi, tình yêu giữa nàng và Tề Phong
Rốt cuộc có phải là tiền buộc chung một chỗ
Hay nói cách khác, là sắc
Nàng yêu tiền
Tề Phong yêu “sắc”
Bọn họ, chỉ là bù đắp lẫn nhau, trao đổi lẫn nhau
… “Con, có dám cùng mẹ đánh cược không?” Từ Bình nói
“Cược gì?” “Thứ nhất: Cược hắn có thể sẽ tới tìm con không
Nếu như hắn thật sự yêu con, biết con trở về, nhất định sẽ không để con một mình đối mặt với người nhà đang la mắng con, hắn sẽ dũng cảm đứng ra, chủ động gánh chịu tất cả.” “Giống như một người đàn ông, bảo vệ con…” Từ Bình nghĩa chính ngôn từ
“Thứ hai thì sao?” Hạ Nhược Sơ hỏi bà
Từ Bình nói, “thứ hai: Nếu như hắn thật sự yêu con, hắn sẽ vì con nỗ lực tất cả, bao gồm cả tôn nghiêm
Nếu như hắn có thể làm được điểm này, mẹ sẽ tin tưởng hắn, là thật lòng yêu con.” “Chứng minh như thế nào?” Hạ Nhược Sơ hỏi
“Cái đó phải chờ hắn, có thể làm được điểm thứ nhất hay không.” “Con nếu cược thắng, mẹ mặc kệ con, trả lại tự do cho con
Nếu như con thua, con phải đoạn tuyệt tất cả quan hệ với hắn.” “Nhược Sơ, mẹ muốn không phải tiền, cũng không phải con có rất nhiều tiền, mà là con cả một đời đều có thể thật vui vẻ, hạnh phúc sống sót, khi con bị thương, sẽ có một người đàn ông bảo vệ con.” “Con, dám cược không?” Từ Bình từng chữ nói ra
“Con…” Hạ Nhược Sơ lộ vẻ do dự
“Con đang do dự, giải thích rõ, con không xác định, hắn có thể sẽ tới nhà tìm con không, đúng không?” Từ Bình hỏi
“Con suy nghĩ thật kỹ, ba con bên kia, ta sẽ nói.” “Con là con gái của ta, cho dù về sau chọn sai, mẹ cũng sẽ ở bên con.” Từ Bình đứng dậy, đi ra khỏi phòng
Bà đóng cửa lại
Chỉ để lại Hạ Nhược Sơ một mình, nằm lỳ trên giường, khóc lên
… Đời người là một sự lựa chọn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn yêu con sao
Con yêu hắn sao
Con là vì tiền
Hắn là vì sắc
Con đang do dự
Con dám cược không
Lời nói của Từ Bình, dường như đâm rách tầng song sa nội tâm Hạ Nhược Sơ
Đúng vậy, nàng đang do dự
Nàng không xác định Tề Phong có thể sẽ tới
Nàng càng không xác định, Tề Phong có phải vì cái gọi là sắc hay không
Nàng hiện tại thậm chí hoài nghi, chính mình có phải vì tiền, mới cảm thấy hắn là một người đàn ông tốt
Các ngươi yêu nhau sao
Trong đầu Hạ Nhược Sơ không ngừng hiện lên những điều này, những điều này khiến nàng cảm xúc sụp đổ, không để cho nàng biết mình bây giờ nên làm gì
Tình yêu của họ không chịu được khảo nghiệm
Thậm chí, không thể coi là tình yêu
Trên con đường đời này nàng nên lựa chọn thế nào
Là chọn đúng, hay là chọn sai
Nàng đã từng an ủi Tô Nam Chỉ, nhưng bản thân nàng, Hạ Nhược Sơ lại mê mang
… Trời rất nhanh liền tối
Hạ Nhược Sơ cùng Từ Bình, Hạ Cương Xuyên rời khỏi nông trường, trở về trong thôn
Nông trường là nơi của Hạ Cao Cường, vì cưới chị dâu, gia đình Hạ Nhược Sơ cũng không ở chung với hắn
Họ ở trong thôn có một căn nhà trệt
“Gọi nó ăn cơm.” Hạ Cương Xuyên ngồi trong nhà chính, nói với Từ Bình
“Ngươi đừng quản, cứ để nó yên lặng một chút, con gái không thể dùng cách quản giáo con trai, ngươi đánh nó cũng vô ích.” “Hãy để cho chính nó tự mình hiểu ra, người mà nó lựa chọn, rốt cuộc có đáng để nó phó thác cả đời hay không.” Từ Bình nói
Nghe lời cha mẹ trong nhà chính, Hạ Nhược Sơ đi ra khỏi phòng
Nàng đi ra sân nhỏ
Nàng đi trên con đường nhỏ trong thôn
Trời tối
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong thôn các nhà lóe lên ánh đèn
Con đường nhỏ thôn quê quen thuộc
Khi đó, nàng và Tiền Phương tết tóc đuôi sam, tay trong tay đi trên con đường này, cùng nhau đi học
“Nhược Sơ, lớn lên con muốn làm gì nha?” Khi đó, Tiền Phương ngây thơ hỏi nàng
“Con không rõ nha, con cũng không biết muốn làm gì.” Hạ Nhược Sơ nhỏ tuổi ngây thơ trả lời
“Con muốn kiếm thật nhiều thật nhiều tiền…” Tiền Phương nói
“Tiền sao
Ha ha ha, có lẽ con cảm thấy, con không mấy thích tiền…” Hạ Nhược Sơ trả lời
“Nhà con có tiền nha, đại ca con rất lợi hại…” … Trong nháy mắt, trưởng thành
Tiền Phương đi rồi
Xa nàng, càng ngày càng xa
Thế giới của người trưởng thành, Hạ Nhược Sơ từ nhỏ không nghĩ tới, thì ra lại bi quan đến thế
Tỷ muội tốt nhất, từ nhỏ cùng nhau lớn lên
Cứ như vậy, ly biệt… Lời của Từ Bình quanh quẩn bên tai
“Con đang do dự…” “Con là vì tiền…” “Hắn là vì sắc…” Thật là khó
Tại sao nhân sinh thật là khó
Nàng rốt cuộc phải lựa chọn thế nào
Nghe lời mẹ nói, có lẽ mẹ sai rồi
Nhưng mà, mẹ nhất định là vì nàng tốt
Nhưng nếu như mẹ đúng thì sao
… “Mau nhìn, con gái nhà Lão Hạ là Nhược Sơ, nghe nói hôm nay bị Cao Cường đưa về, trong trường học cùng đàn ông làm loạn, cả thôn đều đồn khắp rồi đó.” “Đứa nhỏ này, lớn lên đẹp mắt như vậy, lại không đi đường chính đạo.” “Đúng vậy đúng vậy, ngươi nói nhà Lão Hạ gen rất tốt
Cái Nhược Sơ này sao lại phóng đãng như thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bị đàn ông lôi kéo và vài cô gái khác cùng nhau chơi đùa!” Góc thôn hẻo lánh, trong đêm tối
Lời nói vô căn cứ nhưng lại có thể hại người
Rốt cuộc, nàng không kềm được nữa, ngồi xổm xuống ôm đầu khóc lên… Khóc khóc, một tiếng bước chân rất nhỏ vang lên, một người đàn ông, chậm rãi đi tới trước mặt nàng.