Đều Trùng Sinh Ai Thi Công Chức A

Chương 60: Họp lớp, nên dẫn bạn trai theo, hay là không?




Cuối tháng 7, học sinh đến trường nhận thư báo trúng tuyển, sau đó thời gian nhẹ nhàng trôi qua tháng 8
Bởi vì, mọi người đã nhận được thứ mình muốn, nên cuối cùng trong lòng đám học sinh vừa mới tốt nghiệp cấp ba cũng buông lỏng hoàn toàn
Tiếp theo, là những tháng ngày họp lớp không ngừng nghỉ
Du Huyền đưa ra tuyên bố dứt khoát, dành hết thời gian cho việc luyện vẽ, còn cảnh cáo Trấn Trứ không được bén mảng gần khu nhà của cô
Đối với kiểu nói một đằng nghĩ một nẻo này, cực kỳ phụ hợp với con gái
‘Rõ ràng nói không muốn, nhưng trong lòng rất mong chờ’, cho nên Trần Trứ thường xuyên đến dưới nhà cô thăm hỏi
Du Huyền và Ngô Dư vẫn đang hăng say luyện tập trong căn phòng vẽ nhỏ
Nét mặt hai cô gái tỏ ra vô cùng nghiêm túc, còn trên mặt đất tràn lan những màu đã được pha chế sẵn, nên muốn tìm một chỗ đứng trong này vô cùng khó
Trần Trứ nhìn thấy hai cô quả nhiên bận rộn công việc, thì không quấy rầy quá lâu, thế là dùng hết thời gian nghiên cứu làm cách nào để vay khoản vay hỗ trợ tân sinh viên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Khoản vay học tập’ và ‘hỗ trợ học sinh khó khăn’ là hai hình thức vay hoàn toàn khác nhau
‘Hỗ trợ học sinh khó khăn’ chỉ xin được khi bắt đầu học đại học
Khoản vay này phụ thuộc vào thu nhập của gia đình sinh viên, chỉ gia đình thuộc hộ nghèo mới được vay
Đây là khoản vay quốc gia dùng cho việc hỗ trợ học sinh nghèo, không cần trả lại
Còn ‘khoản vay học tập’ phải xin trước khi vào học
Nói cho cùng, đây vẫn là khoản vay, nhưng trong thời gian học tập không cần trả lãi, còn sau khi tốt nghiệp sẽ phải trả lãi cho ngân hàng
Cho nên, cơ bản chỉ cần cầm thư báo trúng tuyển và thẻ căn cước công dân đến địa điểm đăng ký của phòng giáo dục, gần như là được cấp khoản vay
Nhưng do tình hình kinh tế giữa các tỉnh khác nhau, nên tiền các sinh viên được phép vay cũng có sự chênh lệch
Không ngờ, Trần Trứ vừa đi vào phòng giáo dục quận Việt Tú, thì các nhân viên văn phòng bên trong đều tỏ ra giật mình
Một cô gái trung tuổi, dáng người hơi mập một chút ở trong phòng nói cho Trần Trứ biết, từ khi văn phòng này được thành lập, thì Trần Trứ là sinh viên đầu tiên có sổ hộ khẩu Việt Tú Quảng Đông đến xin khoản vay
Trần Trứ cũng ngạc nhiên, bởi hắn không biết là do mọi người chưa biết đến khoản vay này, hay dân bản địa Quảng Châu nhiều tiền nữa
Có thể do Trần Trứ cầm theo thư báo trúng tuyển ghi hàng chữ quá nổi bật "Lĩnh Nam Trung Đại - Khoa Kinh tế", nên cô gái trung tuổi hơi béo kia chỉ bảo cho Trần Trứ rất tỷ mỉ cẩn thận, khiến quá trình đăng ký diễn ra trôi chảy
Cuối cùng, số tiền kia vào khoảng tháng 10 sẽ gửi thẳng vào tài khoản của hắn
Tất nhiên, tài khoản kia không phải tài khoản cá nhân, mà là tài khoản trường học cung cấp, để thu học phí của sinh viên
Như vậy, thời điểm khai giảng, Trần Trứ sẽ không cần phải đóng học phí, chỉ cần đưa giấy tờ biên nhận khoản vay cho kế toàn trường, để nhà trường hỗ trợ là được
Hắn làm mọi việc xong xuôi, nên dự định đến trường học lái nói với thầy dạy lái một chút, bởi bản thân hắn không cần phải luyện lái xe thêm nữa
Tình trạng học lái của Trần Trứ khá bập bõm, một ngày học 3 ngày chơi, nên hắn định dừng lại
Nói chung bản thân cũng có cơ sở từ trước, cùng với hơn một tháng luyện tập cũng nắm bắt được gần hết rồi, chỉ cần trước khi đi thi, đến trường lái luyện tập lại một chút là được
Hắn vừa bước vào trường lái, không có gì bất ngờ đã gặp được Biện Tiểu Liễu và bạn trai của cô là Kỷ Hải Tinh
Năm nay, Biện Tiểu Liễu thi được 615 điểm, vừa vặn đủ điểm tiến vào học viện Ngoại Ngữ của Trung Đại
Có lẽ, Trung Đại là trường số 1 của tỉnh, cho nên thái độ của cô gái này kiêu ngạo đến mức sắp bay lên tận 9 tầng trời rồi
Hở một chút là cô lại nói ‘chờ lên đại học…’, hay ‘trường Trung Đại của mình…, đến ngay cả mấy chú bảo vệ trường lái cũng bàn tán ‘cô bé đó vừa thi đậu Trung Đại đấy’
Tuy thái độ của cô đối với Trần Trứ vừa có chút khách sáo nhưng bây giờ kéo thêm một chút lạnh nhạt
Nói thế nào nhỉ, đối với cô, thì bản thân mình nói với một sinh viên của ‘Quảng Kim’, một trường đại học hạng hai, chẳng khác gì thần tiên trên cao, bố thí cho dân thường cả
Trần Trứ không hề tức giận
Bởi vì nó không đáng
Hai là, cô gái này tỏ thái độ với cả bạn trai mình, con mẹ nó cô còn chẳng thèm che giấu vị trí cao quý của mình
Ba là, cô ta đã đến mức này rồi, mình không hùa theo với cô ấy một chút được sao
Với lại, qua hôm nay, Trần Trứ sẽ không đến đây học lái nữa, nên quyết định nói ra vài câu nịnh hót, để cô bạn này càng thoải mái thêm chút nữa
“Tiểu Liễu.”
Thế là, Trần Trứ cười ha ha nói: “Mình cảm thấy, với điều kiện ngoại hình của cậu, ở bên trong Trung Đại, trở thành hoa khôi cũng thoải mái.”
“Hoa khôi?”
Chớp mắt, tim Biện Tiểu Liễu loạn nhịp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mặc dù, cô tự tin với nhan sắc của mình, nhưng đúng là bản thân chưa từng nghĩ tới vấn đề này
Thời cấp ba mình còn chưa đủ tầm đạt được vị trí hoa khôi, vậy lên đại học làm gì có khả năng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đúng vậy mà.”
Trần Trứ đưa ra lý lẽ hùng hồn: “Mấy bạn nữ có thể thi đậu Trung Đại, tất nhiên thời gian học hành vô cùng khắc khổ, chẳng phải trên mặt toàn mụn với nhờn sao
Mà bọn họ thường xuyên thức đêm, nên đầu to mà dáng người chẳng cao được, tất nhiên cậu là hoa khôi là chuyện quá hiển nhiên rồi.”
“Ha ha…Không thể dùng lý do này được…ha ha.”
Bây giờ, Biện Tiểu Liễu giống như quên hết mọi thứ, chỉ cảm thấy lời nói từ phía Trần Trứ khá hợp lý, đồng thời còn đưa ra ví dụ cụ thể nữa: “À mà đúng, lớp cấp ba của mình có một bạn nữ học rất giỏi, tóc tai bạn ấy lúc nào cũng sơ, giống như rơm rạ vậy.”
“Mình nói mà.”
Trần Trứ tiếp tục tâng bốc: “Cho nên người như cậu, đã xinh đẹp mà thành tích lại tốt nữa, tuyệt đối đạt được vị trí hoa khôi ở Trung Đại.”
Trần Trứ là người bước ra từ quan trường, cho nên từng câu từng chữ hắn khen đều không thể quá lố, mà giống như đang giảng giải cho người khác vừa logic vừa tự nhiên
Để cho người nghe cảm nhận rằng, mấy lời này giống như thật sự diễn ra vậy
Đến lúc này, Biện Tiểu Liễu nhịn không được khen Trần Trứ: “Bạn học cũ, mình thấy cậu thay đổi thật nhiều đấy, trước kia cậu sẽ không chủ động nói chuyện kiểu này.”
Trần Trứ mỉm cười: “Mình thật sự không phải người khéo nói, chỉ đơn giản nói ra sự thật thôi mà
Mình thấy bản thân thật vinh dự khi quen biết một hoa khôi của Trung Đại, sau này ngồi nói chuyện với bạn bè còn có cái mà kể chứ.”
“Cậu này, thật là…”
Biện Tiểu Liễu che miệng cười, người ta đã nói vậy rồi, nên cô chủ động mời: “Trưa mai, lớp cấp hai chúng ta tổ chức gặp mặt, cậu có đến không?”
Trần Trứ nhận được thông tin này từ phía Vương Trường Hoa rồi, nhưng thực sự gắn chưa được người tổ chức gửi lời mời, cho nên lắc đầu nói: “Mình không đi, chưa có ai gọi cho mình cả.”
“Cái này thì sao, mình gọi cậu là được.”
‘Hoa khôi tương lai của Trung Đại’ mạnh mẽ nói: “Cậu đi theo mình, xem ai dám nói gì?”
Trần Trứ nghĩ thầm, con mẹ nó nữa chứ, không phải cậu muốn dẫn tôi theo là hi vọng trong buổi họp lớp, mình có thể tâng bốc cậu vài câu à
Đùa thế đủ rồi, chờ Tiểu Liễu gặp được người có trình độ sắc đẹp nhứ Tống Thì Vi, chẳng phải há hốc mồm chết đứng à
Lừa người nên có điểm dừng, nếu không ngay cả bản thân mình cũng bị lừa thì toang
“Không được rồi, ngày mai mình có việc thật.”
Trần Trứ nhất quyết từ chối
Có điều, bạn trại Kỷ Hải Tinh của cô nghe được chuyện này, bèn lên tiếng hỏi: “Tiểu Liễu, mai lớp cấp hai của em tụ họp sao
Vậy mà em chẳng nói với anh một tiếng?”
“Họp lớp cấp hai của em, nói với anh làm gì?”
Rõ ràng, Biện Tiểu Liễu không muốn nói chuyện này, thậm chí còn cảm thấy Kỷ Hải Tinh có vấn đề
“Hả?”
Kỷ Hải Tinh chỉnh lại mắt kính, định dùng một câu nói đùa kiểm tra xem sao: “Buổi hợp lớp không thể dẫn theo bạn đi cùng được à
Ngày mai cha mẹ anh đều bận rộn, anh còn chưa biết kiếm chỗ nào ăn đây.”
“Dẫn theo anh?”
Biện Tiểu Liễu trợn mắt nói: “Anh và các bạn em đều không biết nhau, nếu đi cùng chẳng phải xấu hổ lắm à?”
“Vậy em giới thiệu anh cho các bạn em là được mà?”
Kỷ Hải Tinh tỏ vẻ thoải mái nói: “Vừa hay giúp anh nhận biết nhiều bạn mới.”
Trần Trứ bên cạnh âm thầm thở dài, một người có thể bị thay thế bất kỳ lúc nào, sao Biện Tiểu Liễu đồng ý dẫn đi họp lớp được chứ
“Bọn em đều không ai dẫn người quen theo cả.”
Quả nhiên, Biện Tiểu Liễu tiếp tục từ chối: “Anh và các bạn em làm gì có chủ đề nói chuyện, đến đó chỉ ngồi không thôi.”
“Thế nhưng…”
Kỷ Hải Tinh còn muốn năn nỉ thêm
“Em chỉ tham gia một buổi họp lớp, chẳng lẽ anh còn muốn đi canh chừng
Có phải, anh không tin tưởng em đúng không?”
Đột nhiên, Biện Tiểu Liễu tức giận, nét mặt trùng xuống
Bên trong mối quan hệ tình cảm này, rõ ràng Kỷ Hải Tinh có địa vị tương đối bị động, nên thấy đối phương tức giận chỉ đành lên tiếng xin lỗi
Nào là ‘anh sợ em không có ai chăm sóc, em uống nhiều…”, hay ‘anh chờ em ở chỗ nào gần đó…”, ‘em đừng tức giận nữa, anh không đi là được chứ gì…” toàn là lời mềm mỏng
Đến lúc này, thái độ Biện Tiểu Liễu mới dịu lại: “Vậy anh đừng có làm loạn nữa, ngoan…”
Thật ra, Kỷ Hải Tinh không cam lòng, nhưng không còn cách nào khác, chỉ đành khó chịu gật đầu
Trần Trứ nhìn mà chán, đúng là bạn học cũ của mình quá giỏi, nắm bạn trai hơn một tuổi của cô ngay ngắn trong lòng bàn tay
Cũng không biết lúc họp lớp, Vương Trương Hoa đủ sức đối kháng với cô gái này một hai câu được không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.