Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 317: Hôm nay nghỉ cuối tuần (1)




Tuy rằng bà chủ Tưởng đã được diện kiến mưu hèn kế bẩn của Giang Cần ở cuộc thi bầu chọn hoa khôi, nhưng có thể chơi ra nhiều trò với trà sữa như vậy thì cô vẫn không nhịn được mà phải khen quá lợi hại
Nhưng nhìn đi nhìn lại một lúc, tự dưng cô nhéo mắt dán sát vào tấm thẻ, hình như phát hiện ra điều gì đó, nhìn qua nhìn lại kiểm tra vài lần cô mới lộ ra vẻ kinh ngạc
- Giang tổng, người con trai trong tấm thẻ được vẽ dựa theo hình tượng của cậu đúng không
- Này mà cô cũng nhìn ra được hả
Giang Cần khiếp sợ
Tưởng Chí Hoa gật đầu:
- Nhìn kỹ là ra mà, thế hình mẫu của cô gái trong này là ai vậy
- Không, không ai cả
- Không đúng, hình như là cô gái xinh đẹp tới mua trà sữa ở siêu thị lần trước đúng không
Giang Cần đã tê rần, tê từ đỉnh đầu tới đùi:
- Cô mới gặp qua một lần mà đã nhớ mặt rồi à
Tưởng Chí Hoa vui vẻ:
- Người vẽ giỏi thật, có thể nhận ra từ cử chỉ động tác và thần thái mà
- Lợi hại
- Hình như cái cây này cũng đặc biệt phết đấy, sao còn treo một đống thẻ thế
- Đó là cây bạn tốt
Tưởng Chí Hoa sống đến giờ này rồi mà còn chưa nghe tới từ “cây bạn tốt” lần nào, mà Giang Cần cũng không giải thích nhiều, chỉ vỗ mông rời khỏi siêu thị học viện rồi đi kiểm tra tình hình gửi và nhận hàng của các ký túc xá
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vì đơn hàng tăng vọt, lại còn là đơn vị ký túc xá nên số lượng và cân nặng của hàng đều nhiều hơn bình thường một bậc
Mấy dì kiểm tra đều than là eo không ổn rồi, mau dừng lại đi
Nhưng sau khi Giang Cần cầm cái Nokia ghẻ của mình tính số tiền bọn họ được nhận, thì các dì lại hớn hở, bảo là làm tiếp cũng không sao
- Tiền đúng là thứ tốt để lôi kéo mọi người nha
Đang nói chuyện thì bỗng có tiếng bước chân lộc cộc vang lên trong hành lang, Phùng Nam Thư chạy từ cầu thang xuống, cuống cuồng như bị ma đuổi
Hôm nay cô mặc một cái áo lông ngắn màu đen phụ trợ cho khí chất càng thêm phần lạnh lùng xinh đẹp
Phía dưới là một cái quần jean đen, chẳng những có thể phô bày hai chân thon dài siêu mượt mà còn có thể phác họa ra đường cong no đủ của mông
Nhìn phong cách ngự tỷ như vậy mà còn đi trong gió, chắc chắn sẽ khiến bao nhiêu người đổ gục, nhưng vì đôi mắt ngây thơ linh động cộng thêm cái miệng nhỏ hồng hào và lông mi cong vút hiện tại thì Giang Cần chỉ thấy cô ngốc nghếch đến đáng yêu thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Giang Cần, nắm tay
Phùng Nam Thư để lộ tay phải từ ống tay áo to rộng, đưa trước mặt hắn
- Sao cậu biết mình ở đây
Giang Cần phát hiện quần áo của tiểu phú bà chưa kéo khóa hết nên đã kéo giúp cô, động tác cực kỳ tự nhiên
Phùng Nam Thư thấy hắn đã kéo áo xong cho mình, nhưng lại không nắm tay nên đã trộm nhét tay vào trong túi áo hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Lúc Hải Ny về phòng có bảo với mình là nhìn thấy cậu, nên mình mới xuống xem thử xem
Giang Cần không kìm được nụ cười:
- Cậu không sợ bị lừa à đồ ngốc
Phùng Nam Thư dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn hắn:
- Lần nào bọn họ lấy cậu ra lừa mình, mình cũng tin hết trơn
- Sao cậu dễ lừa dữ vậy
- Bởi vì lần nào mình cũng hy vọng điều đó là thật
- Phùng Nam Thư mím môi
Giang Cần nheo mắt lại, im lặng hồi lâu mới nói tiếp:
- Dẻo miệng thật, nhưng lần sau không cho dẻo miệng thế nữa đâu đấy
- Lần sau mình còn dẻo miệng hơn nữa
- Hình như hôm nay cậu nổi loạn đúng không, bị mình phát hiện rồi thì phải làm sao đây
Phùng Nam Thư suy nghĩ rồi nói:
- Vậy mình lại ngoan một chút
Giang Cần cảm thấy tim hơi ngứa, thân thể không tự chủ ngửa ra sau một chút, lúc này mới phát hiện một cái tay khác trong túi mình, vì vậy hắn lại ngẩng đầu liếc Phùng Nam Thư một cái, thầm nghĩ giờ tiểu phú bà đã học được nhiều rồi, không còn đáng thương cầu xin hắn nắm tay nữa
- Hôm nay cậu không có tiết à
- Không có
Hôm nay nghỉ cuối tuần
Giang Cần vỗ trán, thầm nghĩ vì marketing mà hôm nay là ngày nào hắn hồ đồ rồi, giờ còn không biết hôm nay là thứ mấy, cứ như vậy thì hắn còn xứng với danh hiệu ngôi sao học tập không đây
- Đi, để mình đưa cậu đến chỗ cực thú vị luôn
- Giang Cần nâng mông chuẩn bị chạy lấy người
Phùng Nam Thư lộc cộc chạy theo sau:
- Giang cần, chỗ cực thú vị là chỗ nào vậy
Giang Cần mỉm cười:
- Lâm Đại có một thánh địa trong truyền thuyết, tất cả mọi người đều chỉ được nghe thôi chứ chưa được thấy bao giờ, nhưng mà mình tìm được rồi, tên của nó là căn cứ khởi nghiệp 208
- Ách.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.