Dị Giới Thương Nhân

Chương 55: Nhận chức




Chương 55: Nhậm Chức
"Đây chính là phân đà của chúng ta
Lý An nhìn sang tên thuộc hạ Đặng Kiệt đi bên cạnh
"Bẩm lão đại, đúng là như vậy
Đặng Kiệt có chút khúm núm đáp lời
Hắn là một tráng hán cao gần mét tám, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, cổ áo lúc nào cũng mở rộng để lộ bộ lông n·g·ự·c đen nhánh
Y gia nhập Kim Đao Bang đã bốn năm, cũng coi như là lão tướng nên được phân công phụ tá Lý An tiếp quản công việc ở đường Lê Lộ này
Lý An nhìn căn tiểu viện nhỏ bé trước mắt, tường bao thấp hơn đầu người một chút, bên trong có một dãy nhà nhỏ cùng với một gốc cây hòe cực lớn, trông không có chút phong thái giang hồ nào
Cửa vào chỉ cao gần hai mét, cũng không có ai đứng canh hay treo biển hiệu gì, nếu không có ai giới t·h·i·ệ·u thì hắn còn nghĩ đây là biệt viện của nhà giàu có nào đó
Chỉ là Đặng Kiệt đã khẳng định như vậy rồi thì không thể sai được, Lý An đẩy cửa bước vào, miệng tùy ý hỏi: "Đầu mục trước ta đâu rồi, sao tự nhiên lại không làm nữa
"Ngài đang muốn nói tới Hạ đầu mục ạ
Tuần trước Hạ đầu mục đêm khuya u·ố·n·g ·r·ư·ợ·u về, trên đường đi không cẩn t·h·ậ·n ngã xuống sông c·h·ế·t rồi
Đặng Kiệt dùng giọng điệu giống như đang kể chuyện đùa để t·r·ả lời
???
Ngã xuống sông
Có quỷ mới tin được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lý An nghi hoặc nhìn sang tên tráng hán to con như gấu bên cạnh
"Haaa
Tất nhiên đấy là lý do quan phủ đưa ra mà thôi, dù sao lúc vớt ngài ấy từ sông Bách Hoa lên thì t·h·â·n t·h·ể đã trương lên thành quả bóng rồi, cũng không điều tra được gì nữa
Chỉ là thuộc hạ đoán chắc là do bọn Ngũ Lang Minh làm chứ không ai vào đây nữa
Đặng Kiệt nói chắc như đinh đóng cột
"Ngũ Lang Minh
Đây lại là cái quái gì
Lý An quay sang hỏi
"Đây là một liên minh do năm thế lực giang hồ khá lớn tạo thành, bọn hắn bình thường đều t·r·ố·n chui trốn lủi ở bốn phường tr·u·n·g tâm, cũng không biết gần đây ăn phải gan hùm m·ậ·t gấu gì mà lại liên tục gây sự với chúng ta
Đường Lê Lộ này là một trong những khu vực t·ranh c·h·ấ·p ác l·i·ệ·t nhất, không ít lần chúng ta đã đ·á·n·h nhau đổ m·á·u với bọn c·h·ó hoang kia rồi, còn c·h·ế·t m·ấ·t mấy vị huynh đệ nữa
Nói tới đây giọng của Đặng Kiệt gằn xuống, hai mắt cũng hằn lên vẻ s·á·t khí
Lý An đang định đóng cửa thì Đặng Kiệt đã nhanh tay giành m·ấ·t, hắn hỏi lại: "C·h·ế·t người
Quan phủ lại mặc kệ cho các ngươi ch·é·m g·i·ế·t lẫn nhau như vậy hay sao
"Chỉ cần không ra tay tại nơi đông người thì quan phủ sẽ không quản chuyện của các thế lực giang hồ chúng ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thứ nhất là bọn quan binh ăn không ít bạc của chúng ta, thứ hai là bọn chúng muốn quản cũng không quản n·ổ·i cho nên chi bằng mắt nhắm mắt mở làm ngơ
"Thì ra là vậy
Lý An ngoài mặt như thường bước vào sân, ở nơi này đã đứng chỉnh tề mười tám tên thuộc hạ trực thuộc phân đà
Lý An nhìn một lượt, thấy tên nào cũng mình mẩy lực lưỡng, trên người ít nhiều đều có vết sẹo, có thể dễ dàng n·h·ậ·n thấy không phải là hạng ăn chay
Lý An dù cũng tính là lực lưỡng nhưng khuôn mặt vẫn còn chút non nớt, muốn quản lý đám người hung hãn này thực không dễ dàng
Lý An đi tới trước đám người, to giọng: "Ta họ Lý tên An, các ngươi sau này cứ gọi ta là Lý đầu mục là được
Kinh nghiệm giang hồ của ta còn ít, sau này nhờ các ngươi giúp đỡ nhiều
Phía dưới vẫn im lặng, đám người lạnh mặt nhìn chằm chằm Lý An, không một ai mở miệng đáp lại, không khí t·h·ù đ·ị·c·h rất rõ ràng
Đặng Kiệt đứng bên cạnh toát mồ hôi hột, thân ph·ậ·n của tên nhóc miệng còn hôi sữa này hắn biết rõ ràng, là đệ t·ử duy nhất của Trương Cáp đại nhân đấy, các ngươi còn ở đó bày ra vẻ anh hùng hảo hán làm cái quái gì
Không đợi Đặng Kiệt lên tiếng, một tên đầu trọc đã lỗ mãng hỏi: "Tiểu t·ử ngươi là cái thá gì
Nhìn mặt mũi của ngươi đoán chừng còn chưa từng cùng người khác đ·á·n·h nhau đi
Lý An gật đầu: "Ngươi không phục à, lên đây đ·á·n·h nhau một trận liền sẽ phục, có v·ũ k·h·í gì đó thì cũng có thể cầm lên
Tráng hán đầu trọc vốn nổi tiếng là người nóng tính, nghe vậy ngay cả thanh đại đ·a·o luôn mang th·e·o mình cũng không màng, trực tiếp dùng hai nắm đấm xông lên đ·á·n·h Lý An
Lý An ngửa người ra sau liền dễ dàng tránh né nắm đấm của đối phương sau đó nhanh c·h·óng đ·á·n·h ra một quyền ngay giữa mũi của hắn
Răng rắc một tiếng, tráng hán đầu trọc chỉ kịp thấy mũi miệng nhói lên một cái, t·h·â·n h·ì·n·h đã thẳng tắp ngã bịch xuống đất
Không đợi hắn kịp phản ứng thì tên tiểu t·ử kia đã xông lên đ·ấ·m đá túi bụi, mới đầu hắn còn c·h·ố·n·g đỡ được chút ít nhưng dần dần ý thức bắt đầu mơ hồ, cuối cùng là b·ấ·t t·ỉ·n·h nhân sự
Đối thủ đã b·ấ·t t·ỉ·n·h nhưng Lý An hoàn toàn không có ý định dừng lại, liên tục dùng chân đá vào đầu đối phương, mỗi lần chân hắn hạ xuống liền có một lượng lớn m·á·u tươi bắn lên tung tóe
Những người khác thấy cảnh này thì vô thức nuốt một ngụm nước bọt, tên tiểu t·ử này cũng quá mức đ·ộ·c á·c đi, cứ đà này thì Phạm Sơn sẽ bị đ·á·n·h c·h·ế·t m·ấ·t
"Khốn k·h·i·ế·p
Các huynh đệ chẳng lẽ định trơ mắt nhìn Phạm Sơn bị đ·á·n·h c·h·ế·t trong nhà mình hay sao
Lên cho ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không biết là ai khởi xướng, đám người vốn đang xếp hàng đứng giữa sân cũng không quản cái gì mà đầu mục với không đầu mục nữa, bảy tên không cầm th·e·o v·ũ k·h·í cùng lúc xông lên đ·á·n·h hội đồng Lý An
Bọn hắn làm lưu manh cũng có quy tắc của lưu manh, người một nhà đ·á·n·h nhau tuyệt đối không được dùng tới v·ũ k·h·í, từ xưa tới nay đây là quy tắc bất thành văn
Lý An thấy bảy người xông tới chỗ mình thì trước tiên buông tha cho tên đầu trọc đã m·á·u t·h·ị·t b·e· ·b·é·t, cười gằn một tiếng rồi mảy may không chút sợ hãi xông lên
Hắn đ·á·n·h đối phương một quyền, bụng cùng với lưng cũng đồng thời dính phải một cước, Lý An cứ thế cùng với đám thuộc hạ hỗn chiến loạn thành một đoàn
Ở Phong Vũ Viện Lý An đã từng học phương p·h·áp hỗn chiến với số đông rồi, chỉ là thực tế với lý thuyết vẫn có khoảng cách rất xa
Hắn được đào tạo bài bản, một năm nay lại liên tục ngâm nước t·h·u·ố·c đặc chế của Phong Vũ Viện cho nên cường độ cơ thể hơn hẳn người bình thường, dù vậy đối diện với đám lưu manh quanh năm ch·é·m g·i·ế·t cũng có chút lực bất tòng tâm
Chẳng bao lâu Lý An đã b·ị đ·á·n·h tới mặt mũi toàn là m·á·u, tuy nhiên đối thủ của hắn cũng không khá khẩm hơn là bao, tên nào tên nấy cũng b·ầ·m d·ậ·p
Đám thuộc hạ Kim Đao Bang càng đ·á·n·h càng k·i·n·h ·h·ã·i, mới đầu bọn chúng quả thực còn có chút sợ hãi thân ph·ậ·n của đối phương cho nên bó tay bó chân, ra tay không hết sức lực
Tuy nhiên theo thời gian trôi qua, ăn vào mấy quyền dẫn tới m·á·u nóng lên đầu rồi, ai còn quan tâm được nhiều như vậy
Tuy nhiên, dù bọn hắn liều m·ạ·n·g thế nào cũng không thể đ·á·n·h ngã được tên tiểu t·ử mặt mày non nớt trước mắt
Thực ra chuyện này cũng không khó hiểu, đám thuộc hạ Kim Đao Bang ở đây đều là đám lưu manh đầu đường xó chợ mà thôi, vật lộn đ·á·n·h nhau đều dựa vào bản năng cùng với kinh nghiệm tích góp được, trước giờ chưa từng được đào tạo bài bản gì
Lý An thì khác, Vương Gia Quyền mà hắn học là tuyệt kỹ giúp cho Vương Tài thành danh, tự nhiên không thể là loại võ c·ô·ng vớ vẩn
Một năm này hắn lại được Phong Vũ Viện, đệ nhất võ viện Ngũ Linh Quốc huấn luyện khắc nghiệt, t·h·â·n thủ tự nhiên không phải những kẻ chỉ có một thân sức lực kia có thể so sánh được
Hơn nữa nói tới sức lực cùng với cường độ thể chất, Lý An dù tuổi còn nhỏ nhưng hơn hẳn bất cứ ai trong số những người ở nơi này
Đây chính là c·ô·n·g dụng của việc mỗi ngày đều ngâm nước t·h·u·ố·c đặc chế của Phong Vũ Viện
Mắt thấy hỗn chiến trong sân càng lúc càng vượt quá tầm kiểm soát, Đặng Kiệt sau một hồi liều m·ạ·n·g ngăn cản không được thì tức giận dùng cây chuỳ lớn bên cạnh đ·á·n·h mạnh vào hình nộm người gỗ trong sân p·h·á·t ra một tiếng vang lớn, khàn giọng h·é·t: "Các ngươi làm phản à, Lý đầu mục là đồ đệ của Trương đại nhân đấy
"Trương đại nhân nào?
Một người từ đầu tới cuối vẫn khoanh tay đứng nhìn tò mò hỏi
"Còn ai vào đây, chính là Hắc Sa Thủ
Đặng Kiệt thở hổn hển t·r·ả lời
Mấy kẻ đang hỗn chiến giữa sân không nghe được lời này thì không nói, những kẻ từ đầu tới cuối vẫn mang tâm thái xem kịch vui nghe thấy ba chữ Hắc Sa Thủ thì tất cả đều biến sắc, vội vàng chạy tới ngăn cản cuộc hỗn chiến
Lý An cuối cùng cũng có cơ hội thở dốc, cố gắng lắm mới không ngồi phịch xuống
Lúc này hắn chỉ thấy khắp người không chỗ nào không đau, khung cảnh trước mắt đã chuyển thành màu hồng do m·á·u chảy vào mắt
Bảy tên kia cũng không khá khẩm gì hơn, dìu dắt nhau mới có thể đứng vững, sau khi nghe nói Lý An là đệ t·ử của Trương Cáp thì bọn hắn nhất thời quên cả đau đớn, vội vàng xông thẳng tới trước mặt Lý An q·u·ỳ rạp xuống
"Lý đầu mục tha m·ạ·n·g
Tha m·ạ·n·g
"Đúng vậy ạ
Chúng ta ngu dốt, ngài đại nhân đại lượng xin hãy bỏ qua
Lý An cố nén ngụm m·á·u đã trào tới họng, nhất thời không biết phải làm thế nào, danh tiếng vị sư phụ t·i·ệ·n nghi kia của hắn xưa nay vẫn không được tốt cho lắm, đám người này sợ hãi tới như vậy cũng là điều dễ hiểu
"Tha m·ạ·n·g
Cũng được thôi, các ngươi muốn bị c·h·ặ·t tay hay c·h·ặ·t chân, hay là rút mười móng tay cũng không tệ
Lý An h·u·n·g á·c cười gằn làm đám thuộc hạ sợ vỡ cả m·ậ·t, thực ra thì hắn chẳng qua là đùa một chút mà thôi, chỉ là hình như đám thuộc hạ không thấy vui vẻ cho lắm thì phải
Thực ra, việc vừa nh·ậ·n chức liền đ·á·n·h nhau có hai nguyên nhân, thứ nhất là vì Lý An biết rõ đám lưu manh này bình thường đều k·i·ế·m ăn tr·ê·n lưỡi đ·a·o, nếu hắn không thể hiện thực lực một chút thì dù bọn chúng ngoài mặt vâng dạ nhưng trong lòng chắc chắn đang chửi rủa hắn
Một nguyên nhân khác chính là hắn cũng muốn thử một chút thực lực của bản thân bây giờ đang ở mức độ nào, dù sao hắn tập võ đã lâu như vậy rồi, ngoài trừ luyện tập cùng bạn học thì chưa có cơ hội thoả sức đ·á·n·h nhau bao giờ
T·r·ả·i qua lần này hắn cũng phần nào rõ ràng khả năng của mình
Lần này có thể một mình ch·ố·n·g lại bảy người, nhìn như uy vũ nhưng thực chất là hắn chiếm hết t·h·i·ê·n thời địa lợi
Thứ nhất, dùng quyền là điểm mạnh của hắn, những người khác rõ ràng đều quen dùng v·ũ k·h·í
Thứ hai chính là đám người kia dù sao cũng vẫn e dè thân ph·ậ·n đầu mục của hắn cho nên không dám liều m·ạ·n·g
Nếu như chân chính liều s·ố·n·g c·h·ế·t với nhau, đoán chừng Lý An không ch·ố·n·g đỡ được nửa nén nhang đã b·ị c·h·é·m thành mấy khúc rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.