Dị Giới Thương Nhân

Chương 56: Đánh lén




**Chương 56: Đánh lén**
Lý An cứ như vậy, dùng một phương thức vô cùng hoành tráng để tiếp quản phân đà ở nơi này
Trải qua một hồi phong ba, dù là thực lực hay thân phận của hắn đều khiến đám thuộc hạ tâm phục khẩu phục, thành thử ra dù hắn tuổi còn nhỏ nhưng đám thuộc hạ ai cũng thực lòng kính trọng, đối với hắn như thiên lôi sai đâu đánh đó
Công việc ở phân đà nói ra thì rất đơn giản, chính là duy trì trị an ở khu vực đường Lê Lộ, mỗi ngày mùng một đầu tháng đi thu tiền bảo kê của các hàng quán thuộc khu vực này là được
Đám thương nhân bị một cổ hai tròng, một bên phải đóng thuế cho quan phủ, một bên phải nộp tiền bảo kê cho Kim Đao Bang tất nhiên không vui vẻ gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng quả thực nếu như không có Kim Đao Bang bảo kê thì bọn trộm cướp vặt lại hoành hành, cộng thêm các bang phái khác tới kiếm chuyện, thành thử ra để làm ăn buôn bán bọn họ cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt mà đóng tiền
Lý An phát hiện so với việc ở Vương Phủ đánh người gỗ thì giao thủ cùng đám thuộc hạ hiệu quả hơn nhiều, hắn liền dứt khoát chuyển tới tiểu viện phân đà này sống
Dù sao nơi này phòng trống rất nhiều, sân luyện võ cùng với dụng cụ các thứ đều đầy đủ cả
Một tuần sau khi Lý An tới đây nhậm chức, thời tiết từ sáng sớm đã âm u, tới gần trưa thì dứt khoát đổ xuống một cơn mưa phùn nhẹ, sương mù dày đặc giăng kín con đường Lê Lộ
Tuy nhiên dù vậy cũng không ngăn được dòng người cuồn cuộn tới lui nơi này, hàng quán hai bên vẫn buôn bán tấp nập
Cuối con đường có một khu tiểu viện kín cổng cao tường, người dân xung quanh đối với nơi này bình thường đều là tránh như tránh tà, mỗi khi con cái ra ngoài chơi đều dặn đi dặn lại không được tới gần
Bởi vì nơi này chính là hang ổ của một đám lưu manh chuyên môn ức hiếp dân chúng hiền lành
Mỗi ngày những người dân ở đây đều cầu nguyện cho quan phủ tới bắt hết đám lưu manh này vào đại lao nhưng đáng tiếc không được như ý nguyện
Đám Kim Đao Bang này đã hoành hành ở con đường này mấy chục năm rồi, xưa nay chưa từng thấy quan binh động chạm tới bao giờ
Một tuần đổ lại đây đám lưu manh này lại xuất hiện một thủ lĩnh mới, đó là một thiếu niên thân hình lực lưỡng, ngoại hình thường thường, hay mặc một bộ đồ vải đã cũ, làn da ngăm ngăm đen, khuôn mặt lúc nào cũng mỉm cười làm hắn trông có vẻ rất thân thiện
Chỉ là từ khi hắn giữa thanh thiên bạch nhật tay không bẻ gãy hai tay của một tên trộm vặt thì không còn ai dám dùng từ thân thiện để miêu tả hắn nữa, ngược lại có một cái tên khác đó là Tiểu Ma Vương
Ngày hôm nay Tiểu Ma Vương dẫn theo năm huynh đệ bắt đầu từ đầu đường tới cuối đường ghé thăm từng hàng quán một để thu tiền bảo kê hàng tháng
Lý An đi ra khỏi tửu lâu ở đầu đường, trong tay còn cầm một cái đùi gà ăn dở, thấy đối diện đường có mấy đứa nhỏ đang nhìn mình thì cũng thân thiện mỉm cười gật đầu, miệng đầy dầu mỡ lấp la lấp lánh
Người lớn gần mấy đứa nhỏ kia nhìn thấy cảnh này thì chẳng khác nào nhìn thấy hổ dữ nhe răng, thất sắc bế bọn trẻ trốn đi
"Từ khi nào ta lại trở thành người xấu rồi?
Lý An hung hăng cắn một miếng thịt gà rồi dẫn đàn em sang cửa hàng kế tiếp
Nhờ sự hợp tác của chủ hàng, công việc của bọn hắn hoàn thành rất nhanh, chẳng bao lâu đã tới giữa con đường
Tuy nhiên khi bọn hắn như thường lệ vào quán trà thu tiền thì biến cố đột nhiên xảy ra
Lý An nhàm chán nửa đứng nửa ngồi trên mặt bàn nhìn vị quản sự già lúi húi đếm tiền, thực sự thì hắn đối với hành vi gần như là cướp của này của Kim Đao Bang không thiện cảm cho lắm, tuy nhiên cũng chỉ có thể nhập gia tùy tục
Chỉ là Kim Đao Bang quả thực góp phần không nhỏ giúp duy trì trị an của con đường này, nếu không có bọn hắn thì đám trộm cắp lưu manh đầy rẫy ngoài kia chắc chắn sẽ không để cho cửa hàng hai bên đường an ổn buôn bán
Nên biết quan phủ sẽ không vì một tên ăn mày trộm của ngươi một cái đùi gà, mấy cái bánh bao, mấy tên lưu manh tới quán ngươi đập bàn đập ghế liền cho quan sai tới sử lý, những lúc như vậy thì đám lưu manh Kim Đao Bang thành thử ra lại hiệu quả gấp nhiều lần
"Lý đầu mục, tiền hoa hồng tháng này đây
Vị quản sự mang theo nụ cười nịnh nọt hai tay dâng lên túi tiền
"Không cần câu nệ như vậy, chúc ông chủ buôn may bán đắt
Lý An mỉm cười đưa tay đón lấy túi tiền, tuy số tiền này phải nộp lên trên hết nhưng qua tay phân đà bọn hắn thì sao có thể không có chút thâm hụt chứ, thượng cấp đối với cái này cũng sẽ mắt nhắm mắt mở, coi như tiền phúc lợi bổ sung cho bọn hắn
Mắt thấy Lý An đã cầm lấy túi tiền đột nhiên một tên khách nhân ngồi ở bàn bên cạnh từ đầu tới cuối đều cúi đầu uống trà đột nhiên nhảy phắt lên, một kiếm chém thẳng vào cánh tay đang vươn ra của hắn
Chuyện quá mức đột nhiên, Lý An gần như là hoàn toàn dựa vào phản xạ rụt tay lại, hiểm lại càng hiểm tránh được một kiếm kia
Tên thích khách một kiếm chém không tổn thương được Lý An, ngược lại chém chiếc bàn bên dưới thành hai nửa, vết cắt bóng loáng bằng phẳng, không nghi ngờ gì chỉ cần Lý An chậm một chút thôi thì cánh tay sẽ bị chặt phăng đi rồi
Tên thích khách một kích không thành lập tức lùi về phía sau, hét lớn: "Giết bọn chúng
Lập tức hơn mười tên thích khách đóng giả làm khách uống trà lập tức rút vũ khí giấu kín ra xông vào đám Kim Đao Bang đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì
Bên trong quán trà lập tức chém giết loạn thành một đoàn
Lý An không kịp đeo găng tay sắt vào, chỉ có thể tay không chống lại tên thích khách cầm kiếm kia, hắn một cước đá chiếc ghế gỗ vào đối phương, nhân lúc đối phương chém nát chiếc ghế hắn đã nhanh chóng rút ngắn khoảng cách giữa hai bên xuống còn 1m, hai tay liên tục tung quyền
Cận thân như vậy thanh bảo kiếm trong tay thích khách coi như phế đi, liên tục trúng mấy quyền làm hắn bị đánh lui về phía sau một đoạn dài, cổ họng ngòn ngọt máu tươi
Lý An cũng lùi về phía sau thở hổn hển, sau lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh, chút nữa thôi thì hắn đã trở thành Dương Quá rồi
Xung quanh hai bên cũng đang chiến đấu kịch liệt, bên Kim Đao Bang nhân số ít hơn phân nửa nghiễm nhiên rơi vào thế hạ phong, liên tục có người bị thương đổ máu
Một tên thích khách gần đó dùng lang nha bổng nhân cơ hội Lý An quay lưng đi lập tức nện vào đầu hắn một chuỳ
Lý An đã có đề phòng từ trước nhanh nhẹn tránh đi nhưng vẫn bị đối phương đá trúng
Khoảng một nén nhang thời gian qua đi, bên ngoài truyền vào một tiếng gọi nóng nảy: "Mau rút lui, cứu viện của Kim Đao Bang tới rồi
Đám thích khách trong quán nghe vậy lập tức dừng chém giết chạy ra khỏi quán trà, chẳng bao lâu đã biến mất sau khúc cua cuối đường
Đặng Kiệt dẫn theo hơn 10 huynh đệ chạy tới ứng cứu, từ xa đã thấy Lý An đứng ở cửa nhìn theo đám thích khách biến mất ở cuối đường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lý An bị chém một vết bên má phải, máu tươi đang ứa ra không ngừng nhưng xem ra thương thế không nặng, Đặng Kiệt thấy cảnh này thì thở phào nhẹ nhõm một hơi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Không cần lo cho ta
Vào xem huynh đệ bên trong đi
Lý An hướng Đặng Kiệt gật đầu một cái sau đó dùng ống tay áo bịt miệng vết thương lại
Đặng Kiệt vội vàng dẫn huynh đệ chạy vào bên trong, thấy năm người bên trong bị thương nặng hơn Lý An nhiều, trong đó đặc biệt có một người bị chém cụt cánh tay phải, mặt mũi trắng bệch đang được đặt trên bàn
May mắn chính là không có người nào nguy hiểm tới tính mạng
Chẳng bao lâu đám người bị thương đã được khiêng tới y quán gần nhất
Lý An dùng một tấm vải trắng buộc chặt vết chém ở má phải, cũng không nóng ruột tới y quán mà hỏi Đặng Kiệt: "Chuyện này vẫn thường xảy ra hay sao
Đặng Kiệt suy nghĩ một chút rồi thành thật trả lời: "Chuyện các bang phái chém chém giết giết lẫn nhau như thế này vẫn thường xảy ra, nhưng giữa ban ngày ban mặt ngang nhiên như thế này thì đúng là lần đầu."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.