[Dị Giới Xâm Lấn] Tôi Nhờ Chơi Game Ấp Trứng Mà Giàu Nứt Đố Đổ Vách

Chương 120: Kẻ lừa đảo





"Đá Đổi Ma Vật Chỉ Định
Lục Văn Dao kêu lên một tiếng đầy kinh ngạc, mắt cô sáng rực: "Cái này từ đâu ra vậy
Kho vật tư của Cục Dị Điều Lâm Thành còn không có, Tiến sĩ Tống, anh đi cướp của ai à
Họ không biết thực ra đây là Viên Đá Sinh Mệnh, vì nó có thể dùng để đổi lấy ma vật chỉ định trên diễn đàn nên mới có cái tên kỳ lạ như vậy
Nguyên Chanh chột dạ trong giây lát
Thực ra thì kho vật tư của Cục Dị Điều Lâm Thành có đấy, lần đầu cô vào kho đã lén lấy nó rồi
Từ đó về sau, những người vào kho cũng không còn cơ hội thấy viên đá ấy nữa
Mai Chi Hành nhẹ nhàng mỉm cười phụ họa: "Bên tôi cũng không có
Nghe vậy, Tần Văn Đào ngẩng cao đầu đầy tự hào: "Kho của Cục Dị Điều Giang Thành có một viên
Anh ta nháy mắt với Lục Văn Dao: "Nếu cô đến Giang Thành, tôi sẽ xin cấp viên Đá Đổi Ma Vật cho cô
Nói xong, anh lại bổ sung: "Bạn học Tiểu Nguyên, em cũng vậy
Còn lão Ký thì..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Xì," Lục Văn Dao khẽ hừ một tiếng, đầy khinh thường: "Một viên đá mà định dụ cả ba người chúng tôi, buồn cười quá nhỉ
Kho của các anh có mà sao không tự giữ cho mình đi
"Tôi có muốn đâu," Tần Văn Đào cười
Ở Trung Châu, các Cục Dị Điều đều dùng chung một cơ chế phân phối vật tư, theo chế độ đổi điểm
Tuy nhiên, kho vật tư của từng Cục sẽ khác nhau, và các chi tiết nhỏ như tỷ lệ đổi vật phẩm có thể do từng nơi tự điều chỉnh
Điểm ở các Cục Dị Điều khác nhau thì không được quy đổi trực tiếp, nhưng vẫn có thể được công nhận với tỷ lệ nhất định
Chẳng hạn, kho vật tư của Cục Dị Điều Lâm Thành luôn dồi dào, nhờ có sự hỗ trợ từ các viện nghiên cứu trực thuộc
Do đó, điểm đổi vật phẩm của họ có giá trị hơn
Tần Văn Đào là gương mặt đại diện của Cục Dị Điều Giang Thành, được cấp một viên "Đá Đổi Ma Vật" là chuyện rất hợp lý
Dù anh có muốn đổi bằng điểm của mình thì cũng không khó khăn gì
Nhưng vì số lượng ma vật anh ký khế ước gần chạm giới hạn rồi nên anh để viên đá ở lại kho, vừa có thể giúp Cục Giang Thành thu hút thêm các Triệu Hồi Sư, anh lại được nhàn nhã hơn
Lục Văn Dao vốn không ưa Tần Văn Đào, cô ôm lấy cánh tay của Nguyên Chanh, ánh mắt vẫn dán chặt vào viên đá màu xanh lục trong tay cô ấy
"Chanh Chanh của chúng tôi không cần đến viên đá của anh đâu
Người ta đâu có đòi hỏi gì," Cô quay sang hỏi tiếp: "Phải không, Tiến sĩ Tống, viên đá này từ đâu mà ra vậy?" - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T
Tiến sĩ Tống nhẹ nhàng đặt tách trà xuống, điềm nhiên đáp: "Tôi đổi từ Cục Dị Điều Giang Thành
Lục Văn Dao gật đầu, nhưng ngay sau đó ngạc nhiên: "Ồ, từ Cục..
Giang Thành
Cô mở to mắt nhìn Tống Ngạn Thanh, rồi nhìn Tần Văn Đào
Hiếm khi cô cảm thấy có chút đồng cảm với anh ta
Quả thật, cô gần như không dám nhìn biểu cảm của Tần Văn Đào lúc này
Vừa mới đây thôi, anh ta còn đang tươi cười, nhưng rồi nụ cười ấy đã nhanh chóng tắt lịm
Ánh mắt anh vô tình rơi xuống viên đá màu xanh lục trong tay Nguyên Chanh
Mặc dù không có dấu hiệu gì đặc biệt, nhưng càng nhìn anh lại càng thấy quen thuộc và gần gũi đến lạ thường
Vừa lúc đó, Hứa Dịch luôn ít nói, bỗng chậm rãi thả một câu: "Vậy là Giang Thành giờ cũng hết sạch rồi
Tần Văn Đào: "..
Anh thật muốn thả đại ca chim của mình ra để mắng chửi mấy người này một trận
Đúng là quá đáng
Lục Văn Dao chỉ có một chút ít đồng cảm với Tần Văn Đào, nhưng sự tò mò trong cô vẫn lấn át
Cô nhìn Tống Ngạn Thanh đầy ngưỡng mộ và hỏi: "Tiến sĩ Tống, những Ma tài này cũng do anh lấy từ Cục Giang Thành à
Làm sao anh thuyết phục được họ đưa Đá Đổi Ma Vật cho anh vậy
Tống Ngạn Thanh nhẹ nhàng đáp: "Tôi dùng điểm tích lũy và một vài bản quyền công nghệ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lục Văn Dao ngẩn ngơ nhìn Tống Ngạn Thanh rồi lại quay sang nhìn Nguyên Chanh, trong đầu cô chợt lóe lên một vài suy nghĩ khác thường
Nguyên Chanh vẫn giữ vẻ bình tĩnh, cô gói lại những vật liệu và Viên Đá Sinh Mệnh vào hộp, thản nhiên cảm ơn: "Cảm ơn Tiến sĩ Tống, tôi xin nhận món quà này, rất cảm kích anh đã tốn công
Nếu món quà này quá quý giá có lẽ cô sẽ từ chối
Nhưng Viên Đá Sinh Mệnh quá quan trọng đối với cô, chỉ cần có thêm một viên, cô có thể xây thêm một tổ ấp để sinh thêm nhiều trứng ma vật, thu về thêm nhiều tài nguyên hơn
Hoặc nếu Viên Đá Sinh Mệnh này đến từ tay người khác thì cô cũng sẽ không nhận vì nó có thể vẫn sẽ quay lại tay cô qua các đợt trao đổi ma vật
Quanh đi quẩn lại thì nó vẫn về tay Nguyên Chanh mà thôi, cô cũng có thể dùng ma vật để đổi lấy nó mà không sợ việc thiếu nhân tình người khác
Nhưng đây lại là Tống Ngạn Thanh
Nguyên Chanh biết rất rõ, nếu cô từ chối, anh sẽ mang viên đá này đi làm thí nghiệm, để nó nằm lãng phí trong phòng thí nghiệm, và nếu không may xảy ra tổn thất, cô sẽ chẳng còn viên đá nào để hoàn thành nhiệm vụ chính của mình nữa
Dù phải nợ nhân tình của Tống Ngạn Thanh, cô vẫn sẵn sàng, vì cô có thể trả lại sau này
Nếu Tống Ngạn Thanh cần nguyên liệu gì để nghiên cứu, cô sẵn sàng giúp anh tìm kiếm
Tống Ngạn Thanh gật đầu khẽ mỉm cười: "Không cần cảm ơn, chúng ta là bạn mà
Anh nhẹ nhàng gõ vào chiếc hộp bên cạnh mình, mỉm cười nói: "Cô cũng đã tặng tôi cái này rồi mà
Nguyên Chanh mỉm cười đáp lại, nhưng trong lòng cô thầm nghĩ rằng chuyện này không giống nhau
Cô tặng Ma tài cho Tống Ngạn Thanh vì tin vào khả năng nghiên cứu của anh, hy vọng anh có thể khám phá ra tiềm năng của chúng
Trong tay cô còn nhiều Ma tài khác nữa
Đối với cô, món quà này không hẳn là vô tư, ít nhất so với Tống Ngạn Thanh thì không
Với thái độ bình thản của cả hai, Lục Văn Dao bỗng dưng nghi ngờ rằng có phải mình đang suy nghĩ quá nhiều rồi hay không
Có lẽ họ thực sự chỉ là bạn bè giúp đỡ lẫn nhau mà thôi
"Ngồi chờ một chút nhé, tôi lên cất đồ đã
Nguyên Chanh nói rồi ôm lấy thùng trứng, định bước lên lầu
Cô nóng lòng muốn cất Viên Đá Sinh Mệnh vào ba lô, vì cảm thấy để nó trong thùng như vậy chưa đủ an toàn
Tần Văn Đào định giơ tay ra nhưng lại rút về
Anh không có lý do gì để giữ lại, vì viên Đá Đổi Ma Vật này là do Cục Dị Điều Giang Thành tự nguyện trao đổi
Và theo hiểu biết của anh về Cục Dị Điều Giang Thành, việc họ đồng ý đưa viên đá này cho Tống Ngạn Thanh chắc chắn là vì Tống Ngạn Thanh đã đưa ra thứ gì đó mà họ không thể từ chối
Trong lòng mang theo một cảm xúc khó tả, Tần Văn Đào đặt tay lên vai Mai Chi Hành: "Này, kho vật tư của Cục Dị Điều Phương Thành có thứ gì hay không
Mai Chi Hành: "..
Người đàn ông tao nhã và lịch thiệp chỉ khẽ cười: "Cục Dị Điều Phương Thành chúng tôi phát triển chậm, không có gì đáng kể
Nhưng nếu Tiến sĩ Tống cần, chúng tôi sẵn sàng dâng tặng tất cả những gì mình có
Nói xong, anh còn không quên an ủi "người anh em": "Tôi tin rằng những người anh em của Cục Dị Điều Giang Thành cũng có suy nghĩ tương tự
Dù sao cũng là người Trung Châu với nhau, trao viên đá cho Tiến sĩ Tống chẳng khác nào để chính mình sử dụng
Anh có đồng ý không
Tần Văn Đào miễn cưỡng rút tay lại, nghiến răng đáp: "Đúng, chẳng sai chút nào
Lục Văn Dao, đang theo dõi cuộc đối thoại từ bên cạnh, không nhịn được mà bật cười: "Phụt..
Tần Văn Đào tức giận quay lại: "Cô cười cái gì
Lục Văn Dao nhanh chóng bào chữa: "Tôi vừa nghĩ ra một chuyện vui mà thôi
Nhìn thấy gương mặt đỏ bừng vì tức giận của Tần Văn Đào, cô vội vàng giải thích: "Thật mà
Tôi chợt nhớ ra một video hài hước thôi
Tần Văn Đào tỏ vẻ không tin, đúng lúc Nguyên Chanh từ trên lầu bước xuống và vô tình hỏi: "Video gì vậy
Lục Văn Dao: "..
Tần Văn Đào như vớ được cớ để bắt bẻ: "Quả nhiên cô đang bịa chuyện
Có phải cô đang cười nhạo tôi không
Anh kêu gào: "Sao cô có thể như thế được
Tôi còn xem cô là bạn mà..
Lục Văn Dao: Diễn hơi lố rồi đó anh zai
Cô đành rút điện thoại ra, mở video hài mà cô đã lưu trong thư mục yêu thích, đặt điện thoại lên bàn, tất cả mọi người lập tức đổ dồn ánh mắt vào màn hình nhỏ đó
Trong video, một chú chó to đang ăn rất chăm chú
Trong bát có một khúc xương khá nổi bật, nhưng chú chó không vội ăn, chỉ cúi xuống ăn hết phần cơm trước, thỉnh thoảng lại liếm khúc xương như để dành phần ngon nhất đến cuối cùng
Nhưng ngay khi chú chó chuẩn bị cắn khúc xương với vẻ sung sướng, một bóng đen lướt qua
Khúc xương trong bát biến mất
Một chú chó đen khác ngoạm khúc xương và nhanh chóng chạy ra khỏi màn hình
Mọi người im lặng hoàn toàn
Sự im lặng ấy có thể được cảm nhận một cách rõ rệt
Nước mắt của Tần Văn Đào đều trào ra, cái bọn người gì đây

Sau khi lễ trao huân chương kết thúc, các Triệu Hồi Sư từ các nơi khác đến tham dự đã ở lại Lâm Thành thêm vài ngày
Cục Dị Điều Lâm Thành đặc biệt tổ chức một buổi tiệc chào mừng và mời các Triệu Hồi Sư đến tham quan Cục
Họ còn mở kho vật tư cho mọi người đổi lấy những thứ mình cần
Sân bay huấn luyện mới, kho trang bị vừa cập nhật, những công nghệ tự phát triển của viện nghiên cứu, cùng vô số phúc lợi khác, tất cả đều rất đáng xem
Cục trưởng Tạ đã tính toán rất rõ ràng, ai cũng hiểu ý đồ của ông cả
Nhưng dù ai cũng biết rõ, Tần Văn Đào và Mai Chi Hành vẫn không thể không đến
Họ đâu thể đến đất của người ta để lôi kéo những nhân vật chủ chốt mà không bị cản trở chút nào, rồi lại không dám đến dự một buổi tham quan chứ
Như thế thì mất mặt chết đi được
Và thế là họ không chỉ đến mà còn đổi được rất nhiều thứ từ kho vật tư ở nơi đây
Tần Văn Đào cũng bắt đầu hiểu tại sao Cục Dị Điều Giang Thành lại sẵn sàng trao đổi viên đá quý giá đó
Dù viên đá ấy có trao cho ai hay dùng để đổi lấy ma vật gì thì cũng chẳng thể mạnh hơn Nguyên Chanh được
Nhưng nếu dùng để đổi lấy công nghệ thì lợi ích mang lại sẽ không chỉ cho một người mà còn cho cả tập thể
Nguyên Chanh không tham gia vào các hoạt động ồn ào đó
Cô ngồi ở nhà, nghe Chân Hân báo cáo tình hình một cách nhàn nhã
Cô mỉm cười hỏi: "Có lôi kéo được người nào không
Chân Hân cười đến mức không thể nhịn được: "Có chứ, còn không ít người đâu
Một trong số đó là một Triệu Hồi Sư từ Cục Dị Điều Giang Thành, anh ta nói rằng mình là fan của em và muốn ở gần em hơn
Nguyên Chanh: Hả
Cô biết rằng không chỉ có Tần Văn Đào đến từ Giang Thành, mà còn có nhiều người khác mà cô chưa từng tiếp xúc
Chắc chắn đây chỉ là cái cớ mà thôi
"Chắc là Tần nhị cũng điên mất rồi," Cô không khỏi bật cười
Ngay khi cô vừa nói xong, Nguyên Chanh nhận được một tin nhắn từ Tần Văn Đào
Cô thoáng chột dạ, không phải là tin nhắn trách móc cô đấy chứ
Thực sự không liên quan gì đến cô, chính Cục trưởng Tạ nói rằng chuyện lôi kéo người không cần cô bận tâm mà
Nhưng hóa ra Nguyên Chanh đã suy nghĩ quá nhiều
Tần Văn Đào chỉ gửi lời tạm biệt, mời cô có dịp ghé thăm Giang Thành chơi và hứa sẽ mời cô ăn thịt nướng và cá nướng
"Đi nhanh thế..
Nguyên Chanh vừa nhắn tin trả lời, vừa lẩm bẩm
Chân Hân đùa: "Có lẽ họ sợ Tần Văn Đào cũng bị chúng ta lôi kéo mất
Nguyên Chanh: "..
Sau khi đội của Cục Dị Điều Giang Thành rời khỏi, các đội từ những thành phố khác cũng lần lượt rời Lâm Thành
Dù lúc đến, họ tràn đầy khí thế, nhưng khi rời đi, tinh thần không có vẻ gì là giảm sút, chỉ là đội hình của họ có lẽ đã thiếu đi vài người
Cuối cùng Nguyên Chanh cũng được thư giãn
Dịp Tết đã cận kề, không khí lễ hội dần lan tỏa khắp nơi
Thành phố được trang hoàng lộng lẫy với đèn lồng đỏ rực, ngay cả khu dân cư cũng được trang trí bằng những chiếc lồng đèn nhỏ xinh
Cô lớn của Nguyên Chanh đã gọi điện vài lần, mời cô về nhà ăn Tết
Ở nhà một mình cô cảm thấy khá buồn chán, ngày ngày chỉ luyện tập và đôi lúc ghé qua Cục Dị Điều
Ngôi Sao Nhỏ mà cô vừa ký kết đã được cô sử dụng thành thạo, đặc biệt là kỹ năng dịch chuyển của nó, rất tiện lợi
Việc Nguyên Chanh ký kết với Ngôi Sao Nhỏ không phải điều bí mật
Tống Ngạn Thanh đã tặng cô một viên "Đá Đổi Ma Vật," cô tuyên bố Ngôi Sao Nhỏ chính là ma vật mà cô đổi được từ viên đá ấy
Điều này khiến Lục Văn Dao vô cùng ghen tị, vì Ngôi Sao Nhỏ có ngoại hình rất đáng yêu và khả năng di chuyển nhanh chóng của nó cũng rất tiện
Nguyên Chanh cũng tặng Tống Ngạn Thanh vài vé rút thăm trứng ma vật hiếm
Ngay cả khi rút phải những ma vật không cần thiết, anh vẫn có thể bán lại để kiếm thêm tiền
Cục Dị Điều có bộ phận thu mua trứng ma vật với mức giá hơi thấp hơn giá thị trường, nhưng lại có thể thanh toán bằng điểm tích lũy hoặc điểm nội bộ của Cục, hai thứ này đều có giá trị hơn tiền mặt
Nghe tin Nguyên Chanh dùng viên đá đổi lấy Ngôi Sao Nhỏ, Tống Ngạn Thanh rất ủng hộ lựa chọn của cô
Anh cho rằng với khả năng công kích từ xa của Nguyên Chanh, kỹ năng dịch chuyển của Ngôi Sao Nhỏ có thể giúp cô bảo toàn tính mạng trong những tình huống nguy hiểm
Dù sau này có những ma vật mạnh hơn, việc đổi lấy Ngôi Sao Nhỏ vẫn rất xứng đáng
Nguyên Chanh không công khai về việc ký kết với Ngôi Sao Nhỏ
Ngoài Tống Ngạn Thanh, chỉ có Chân Hân và Tạ Khắc Cương trong Cục Dị Điều biết về điều này
Ngôi Sao Nhỏ có thể chưa đủ mạnh để tấn công, nhưng với khả năng bảo vệ tính mạng của mình, nó đã là một lá bài tẩy rất quý giá cho cô
Công việc của cô tạm thời đã hoàn tất
Sau khi sắp xếp mọi thứ, Nguyên Chanh mang theo quà Tết mà Cục Dị Điều phát và chuyển đến nhà cô lớn để chuẩn bị đón năm mới
Nhà của cô lớn mới mua rộng rãi và rất đẹp
Mặc dù có bốn phòng ngủ, nhưng họ không chuẩn bị phòng khách riêng
Thay vào đó, họ sắp xếp hẳn một phòng riêng cho Nguyên Chanh
Trong trường hợp có khách ở lại qua đêm, họ sẽ sử dụng phòng của anh họ Nghiêm Úy Lâm của Nguyên Chanh
“Dù gì thì anh con lúc nào cũng không có ở nhà, chắc giờ nó ở luôn trên núi rồi.” Cô lớn vừa bóc hạt dẻ vừa nhét vào tay Nguyên Chanh, vừa nói
Nghiêm Úy Lâm đang theo giáo sư đến căn cứ Phúc Lâm để nghiên cứu về hố đen
Anh đã đi hơn một tháng nay và gần đến Tết rồi mà vẫn chưa thấy mặt mũi anh đây
Em họ Nghiêm Xảo Lâm củaNguyên Chanh hiện đang học lớp 12 và cô bé cũng đang bận rộn với kỳ thi cuối cùng, đến cuối năm mới được nghỉ
Việc Nguyên Chanh về nhà đón Tết khiến cô lớn và cậu rất vui
Cô lớn dự định nấu một nồi canh bổ dưỡng cho “cô cháu gái gầy gò” của mình trong khi cậu lén lút lấy ra một cái hộp và khoe với cô
Cô lớn ngó ra khỏi bếp rồi la lên: “Lại khoe cái thứ xấu xí ấy à, đừng có làm con bé sợ hay thấy ghê!”
Nguyên Chanh mở hộp ra và bất ngờ khi thấy bên trong là xác của một con Quái Vật Miệng Lớn
Nếu không nhờ viện nghiên cứu xác nhận rằng nó không có virus, cô đã suýt ném cái hộp ra khỏi nhà luôn rồi
“Cậu à, cái này từ đâu ra thế ạ?” Nguyên Chanh tò mò hỏi
Cậu cô là người hiền lành, thế mà giờ đây ông lại ưỡn ngực tự hào: "Cậu giết đấy
“Đợt trước, lúc có đợt quái vật nhỏ xâm lấn, trên đường đi giao hàng về, cậu con tình cờ gặp nó…” Cô lớn trong bếp hét lên: "Làm ông ấy tự hào mãi, gặp ai cũng khoe
Con giết bao nhiêu quái vật, còn cả con Đại Trùng Tử nữa, có bao giờ thấy con khoe đâu
Chanh Chanh nhà chúng ta đúng là khiêm tốn
Nguyên Chanh vội vàng nói: "Không giống nhau đâu cô ơi, con có ma vật triệu hồi mà
Cậu giết được quái vật là lợi hại lắm rồi, cậu có bị thương không ạ
“Không, không bị thương gì cả.”
Được Nguyên Chanh khen ngợi, cậu cô đỏ mặt, gãi đầu: “Cũng là do may mắn cả thôi, gần đó có một trụ nước cứu hỏa
Cậu lấy bình chữa cháy và đập bay con quái vật, rồi chạy theo đập thêm mấy phát nữa.”
Cô lớn thêm vào: “Ông ấy còn phải đền cho người ta một bình chữa cháy đấy!”
Nguyên Chanh cười: “Đáng giá mà
Bình chữa cháy này xứng đáng.”
Không có gì khó hiểu khi xác con quái vật này lại nhìn phẳng như vậy
Ở nhà cô lớn, Nguyên Chanh sống rất thoải mái
Sáng cô ngủ đến khi tự tỉnh dậy, mở mắt là đã có cơm nóng sẵn sàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không phải món ăn của cô lớn ngon hơn món mà đầu bếp của Cục Dị Điều nấu, mà vì cô đã ăn món của bà từ nhỏ
Đó là hương vị của gia đình
Đôi khi cô cùng cô lớn ra ngoài mua đồ chuẩn bị Tết
Trời lạnh, Lâm Thành vừa có tuyết rơi, mọi người trên phố đều mặc kín mít
Nguyên Chanh cũng không ngoại lệ, cô quấn mũ, khăn và găng tay, chỉ để hở mỗi đôi mắt
Gia đình cô lớn mới chuyển đến khu này, hàng xóm chưa quen mặt
Cô lớn và cậu cũng không phải kiểu người hay khoe khoang, họ không nói với ai rằng "Triệu Hồi Sư mạnh nhất Lam Tinh" chính là đứa cháu của họ
Họ chỉ sợ Nguyên Chanh gặp phải phiền toái
Hàng xóm biết gia đình này có một cô con gái đang đi học
Đôi mắt của Nguyên Chanh giống với bố cô, cũng giống với cô lớn và em họ của cô
Khi cô quấn khăn che kín mặt, chẳng ai có thể nhận ra rằng cô gái nhỏ này lại chính là Thiếu Tá Nguyên, người đã tiêu diệt vô số quái vật ngoài kia
Hôm đó, cậu cô có thời gian rảnh nên lái xe đưa cô và cô lớn đi mua trái cây
Những ngày Tết, họ thường mua trái cây theo thùng, đặc biệt là cam đường
Có lần, Nguyên Chanh và em họ thi nhau ăn cam, hai đứa bé ăn hết một giỏ trong vòng hai tiếng
Từ đó, cam đường trở thành loại trái cây không thể thiếu trong nhà
Đã lâu lắm rồi Nguyên Chanh chưa có một chuyến đi dạo nhẹ nhàng như vậy
Cô cảm thấy rất vui
Khi họ trở về từ hầm đỗ xe và bước vào thang máy, Nguyên Chanh nhận ra bầu không khí trong thang máy có chút khác thường
Cô gặp hai người quen, một người là hàng xóm ở căn hộ 1601, tầng 16 nơi nhà cô lớn cô ở
Người còn lại là cư dân của căn hộ 1401 ở tầng 14
Cô lớn có tính cách cởi mở, cậu thì hiền lành
Dù mới chuyển đến, họ đã làm quen với hàng xóm nơi đây rất nhanh
Mỗi khi Nguyên Chanh gặp họ, hai gia đình này đều cười rất thân thiện
Nhưng hôm nay, cả hai người họ lại nhìn nhau với ánh mắt lạnh lùng, gần như muốn lao trụng gỏi nhau
Về đến nhà, không cần Nguyên Chanh phải hỏi thì cô lớn đã kể cho cô nghe sự tình: “Cũng chỉ vì con Quái Vật Miệng Lớn đó thôi…”
Nguyên Chanh ngay lập tức chú ý: “Sao cơ ạ?”
“Lần trước, khi cậu con giết con quái vật đó thì hai người này cũng gặp phải một con Quái Vật Miệng Lớn
Ông Lý nhà bên cạnh nhìn thấy trước, lúc đó ông ấy vừa đưa cháu trai đi học cầu lông về, có sẵn vợt trên tay
Ông ta vung vợt một cái, hất bay con quái vật.”
“Rồi sau đó thì sao?” Nguyên Chanh hỏi: “Con quái vật đó vẫn chưa chết chứ nhỉ?”
So với bình chữa cháy, sức mạnh của một cây vợt cầu lông chắc chắn không thể lớn bằng
Tuy Quái Vật Miệng Lớn khá yếu, nhưng không yếu đến thế
“Chưa chết, nhưng bị đánh bay rất xa!” Cô lớn kể tiếp
Cậu cô nói thêm: “Chắc phải bay ít nhất mười mét.”
Nguyên Chanh: “…”
“Cũng đúng lúc đó, Tiểu Trương ở tầng dưới vừa đi xe điện về, con quái vật mà ông Lý đánh bay, rơi ngay trước xe của cậu ấy
Thế là, Tiểu Trương cán chết nó luôn.”
Nguyên Chanh: Ơ
Cô lớn kể với giọng đầy hứng khởi: “Rồi hai người họ tranh cãi
Ông Lý nói con quái vật đó là do ông ấy đánh bay, còn Tiểu Trương thì bảo rằng mình mới là người giết nó
Cả hai đều không nhượng bộ
May mà có cậu con can ngăn, nếu không thì chắc họ đã đánh nhau rồi.”
Nguyên Chanh đã giết hàng loạt Quái Vật Miệng Lớn và gần như cũng đã phát ngán vì chúng, cô thực sự không hiểu lắm: “Sao họ không chia đôi đi
Hoặc mang con quái vật lên diễn đàn đổi điểm rồi chia điểm với nhau.”
Cô lớn lắc đầu: “Họ không chịu
Tiểu Trương bảo rằng mình đã giết con quái vật, tại sao phải chia cho ông Lý
Còn ông Lý thì lại nói Tiểu Trương xía vào việc của người khác, rõ ràng ông ấy đã định tự mình giết con quái vật rồi.”
Vậy là không ai nhượng bộ, chẳng còn cách nào khác
Cả hai gia đình vì con Quái Vật Miệng Lớn mà trở mặt
Sau khi đã bình tĩnh lại, họ không dám đánh nhau nữa nhưng vẫn thể hiện sự bực tức bằng cách đối xử lạnh nhạt với nhau
Nguyên Chanh nghe xong câu chuyện, chỉ biết cười trừ
Cô không thể phán xét gì, thôi thì…mong hai nhà sớm làm lành với nhau thôi
Vào khoảng cuối tháng Chạp, cuối cùng Nghiêm Xảo Lâm cũng được nghỉ đông sau khi ôm hai thùng sách và bài tập về
Cô bé vừa nhìn thấy Nguyên Chanh đã vui mừng chạy tới và khoe kết quả học tập, yêu cầu cô thực hiện lời hứa trước đây
"Em muốn được bay mười vòng
Chị có thể quay video cho em không, chị gái yêu quý của em
Nguyên Chanh: Thường ngày gọi chị đây là là Tiểu Chanh, đến lúc cần thì lại gọi là "chị gái yêu quý"
Vì đã hứa từ trước nên Nguyên Chanh giữ lời và liên hệ với Chân Hân để hẹn mượn sân bay luyện tập của Cục Dị Điều
Cô chuẩn bị dẫn em họ đi bay một vòng trước Tết, thỏa mãn nguyện vọng của cô bé
Buổi tối hôm đó, cả nhà ngồi ăn lẩu, không khí rất vui vẻ, ấm cúng
Khi tiếng gõ cửa vang lên, Nguyên Chanh vừa cướp được một quả dâu tây từ tay em họ, cô bị Nghiêm Xảo Lâm ấn xuống ghế sofa và cố gắng nhét lá dâu tây vào miệng cô
"Sao họ không bấm chuông nhỉ
Cô lớn đứng dậy ra mở cửa
Trước khi mở, bà liếc qua mắt mèo và sau đó quay đầu lại ra hiệu cho Nguyên Chanh vào phòng trong trước
Nếu là họ hàng hay bạn bè thân thiết của gia đình thì cũng không sao, vì ai cũng biết sự hiện diện của Nguyên Chanh
Nhiều năm qua, cô đều về đây đón Tết
Nguyên Chanh nhanh chóng chuồn vào phòng ngủ, Nghiêm Xảo Lâm liền theo sát, kéo tay áo của cô
“Ồ, Tiểu Trương đấy à, năm mới vui vẻ!” Giọng của cô lớn vang lên rõ mồn một qua cánh cửa phòng ngủ
Sau khi trở thành Triệu Hồi Sư, thể chất của Nguyên Chanh đã cải thiện rất nhiều, năm giác quan của cô cũng nhạy bén hơn hẳn
Ngay cả khi Tiểu Trương nói với âm lượng nhỏ, cô vẫn có thể nghe được gần hết câu chuyện
Càng nghe, lông mày của Nguyên Chanh càng nhíu lại
“Có chuyện gì vậy, Nguyên Tiểu Chanh?” Nghiêm Xảo Lâm tựa đầu lên vai cô hỏi
Khuôn mặt của Nguyên Chanh trầm xuống, cô nói nhỏ nhưng rất nghiêm túc: “Nhớ kỹ lời chị nói, dù có ai bảo với em rằng có thể kiểm tra năng lực Triệu Hồi Sư một cách bí mật, em tuyệt đối không được tin, cũng không được đi thử, nghe rõ chưa?”
Nghiêm Xảo Lâm tròn mắt ngơ ngác: "Chị đang nói gì vậy
Trước khi Nguyên Chanh kịp trả lời, họ nghe thấy giọng cô lớn bỗng cao vút lên: “Lâm Lâm
Ra đây một lát!”
Nguyên Chanh bất ngờ kéo tay em họ lại và nói nhỏ: “Chờ đã, một lát em cứ trả lời đi, nhưng nhớ là không được đi đâu đấy.”
Nghiêm Xảo Lâm:
Nghiêm Xảo Lâm bối rối không hiểu gì, nhưng vẫn ngoan ngoãn bước ra ngoài, tiện tay khép cửa lại, chỉ chừa một khe nhỏ để âm thanh từ ngoài có thể lọt vào
Là học sinh lớp 12, Nghiêm Xảo Lâm cũng biết Tiểu Trương là ai, nhưng do bận rộn việc học nên cô ít khi gặp ông ta
Sau vài câu chào hỏi, họ vừa ngồi xuống thì Tiểu Trương, với vẻ mặt hào hứng, lên tiếng: “Cháu học cấp ba rồi đúng không
Đang chuẩn bị thi đại học à
Cháu có muốn trở thành Triệu Hồi Sư không?”
“Chú vừa nói chuyện với mẹ cháu, ở đây có một cách để kiểm tra năng lực Triệu Hồi Sư trước
Nếu cháu có năng lực, chỉ cần nhờ bố mẹ và người thân gom chút điểm tích lũy, đổi lấy trứng ma vật thì đấy chẳng phải là một chuyện tuyệt vời sao
Bạn bè của cháu còn đang lo lắng ôn thi, còn cháu thì đã trở thành Triệu Hồi Sư rồi, thậm chí còn có thể được cộng điểm vào kỳ thi đại học nữa đấy!”
Nghiêm Xảo Lâm sững người
Cô gái ấy biết rõ, người chị họ của mình, Nguyên Chanh – Triệu Hồi Sư số một của Lam Tinh – đang ở ngay trong nhà này, vậy mà Tiểu Trương lại đến hỏi cô có muốn trở thành Triệu Hồi Sư không
Nếu cô thực sự muốn trở thành Triệu Hồi Sư thì đương nhiên phải nghe theo lời chị họ rồi
Lập tức, Nghiêm Xảo Lâm ngộ ra – đây nhất định là một kẻ lừa đảo
Không ngạc nhiên khi Nguyên Chanh bảo cô phải trả lời trước
Rõ ràng là chị họ của cô đang bày mưu bắt kẻ lừa đảo này vào tròng
Cô bé vốn đã quá mệt mỏi với việc học hành, đột nhiên phát huy khả năng diễn xuất vượt trội của mình
Cô vỗ tay phấn khích, hét lên như một fan cuồng khi gặp thần tượng: “Có chứ
Ước mơ của cháu là trở thành Triệu Hồi Sư như Thiếu Tá Nguyên đấy
Cô ấy là thần tượng, là nguồn cảm hứng của cháu…”
Nguyên Chanh, đang nấp ở bên cửa nghe lén, suýt nữa cũng đập đầu vào cửa vì cú sốc này
Cô phải nhanh chóng bịt chặt tai lại, lòng bàn chân co rúm lên vì ngượng ngùng, cứ như thể cô vừa nghe thấy điều gì đó xấu hổ đến nỗi muốn đào sàn nhà của cô lớn thành một công trình luôn vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.