Trong đầu cô thoáng qua ý nghĩ: Có lẽ cô nên tận dụng chiếc Mặt Nạ Lừa Gạt nhiều hơn Cô cảm giác mình sẽ cần đến nó nhiều trong tương lai, nhưng thời gian sử dụng chỉ có một giờ, và thời gian hồi phục quá dài, tận cả ngày Dù gì thì Mặt Nạ Lừa Gạt cũng không nhất thiết phải sử dụng trong chiến đấu, cô còn nhiều thời gian rảnh để thử nghiệm nó Nghĩ ngợi lung tung nhưng Nguyên Chanh vẫn không quên đi về phía trước Hôm nay cô chỉ định đến để rút đạo cụ, nhưng cuối cùng bị đám đông cuốn theo nên phải ghé qua Cục Dị Điều, thực ra cũng không có việc gì đặc biệt cần làm Đã đến nơi rồi, Nguyên Chanh nghĩ ngợi một chút rồi nhờ Chân Hân mang những đạo cụ mà cô rút được đến viện nghiên cứu cho Tống Ngạn Thanh Chân Hân hỏi: "Tất cả à Cả đạo cụ đặc biệt cũng đưa luôn sao Em có muốn xem thử có dùng được không Nguyên Chanh không hề do dự: "Đưa hết cho Tiến sĩ Tống đi Bên anh ấy có một mảnh Ma tài cao cấp rồi, có thêm một mảnh nữa có khi sẽ sớm có kết quả Còn cái đạo cụ đặc biệt, em cũng không có cảm giác gì đặc biệt với nó, cứ đưa cho anh ấy nghiên cứu đi ạ Cô giữ lại cũng chẳng để làm gì Những món đạo cụ đặc biệt, chỉ có vài món là có thể sử dụng trực tiếp, như con dao găm chẳng hạn, nhưng nó cũng không hợp với cô Cái "răng thú" mà cô rút được, Nguyên Chanh hiểu rõ công dụng của nó Nó có thuộc tính phá giáp, chuyên phá giáp của quái vật hố đen có khả năng phòng thủ mạnh Nhưng cô cũng không thể buộc cái răng thú này lên mũi tên mà bắn đi được, chỉ có một cái, bắn ra rồi còn không thu lại được, đúng là phí của giời [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Chi bằng đưa cho Tống Ngạn Thanh nghiên cứu còn hơn Những suy nghĩ này không thể nói rõ với Chân Hân, và cuối cùng, những gì cô biểu hiện ra chỉ là sự hào phóng và tin tưởng tuyệt đối với Tống Ngạn Thanh Chân Hân hít một hơi, thầm nghĩ không lạ gì khi một số người trong viện nghiên cứu ngấm ngầm chê bai Tống Ngạn Thanh là kẻ dựa hơi, nịnh bợ Nguyên Chanh để có được tài nguyên nghiên cứu Quả thật, Nguyên Chanh quá rộng rãi Nhưng vấn đề này đâu phải do Nguyên Chanh Đây là sự nhiệt tình của cô đối với sự nghiệp nghiên cứu, và bản thân Tiến sĩ Tống cũng rất tài giỏi và có ngoại hình xuất sắc Có muốn làm tiểu bạch kiểm cũng chẳng phải ai cũng làm được đâu Chân Hân nghĩ đến những lời đồn đại kia mà dựng thẳng người lên, nét mặt nghiêm túc: "Được, chị sẽ đi ngay Em yên tâm, chị sẽ đích thân trao tận tay Tiến sĩ Tống Nguyên Chanh ngẩn ngơ nhìn Chân Hân rời đi Chẳng phải cô chỉ nhờ chuyển đồ thôi sao, sao trông cô ấy có vẻ nghiêm trọng vậy Với lại, nếu Tống Ngạn Thanh bận thì đưa cho trợ lý của anh ấy cũng được mà Bên ngoài còn đông người, Nguyên Chanh không vội ra ngoài mà rảo bước về phía căn tin của Cục Dị Điều mà cô đã quen thuộc từ lâu Do các nhà nghiên cứu thường xuyên ăn uống thất thường, nghiên cứu đến tận khuya mới ra ngoài kiếm gì ăn là chuyện bình thường Nên căn tin lúc nào cũng có vài quầy mở cửa phục vụ Nguyên Chanh đã ăn tối ở nhà, nhưng tuổi cô còn trẻ, nên đói nhanh Sau khi trở thành Triệu Hồi Sư, lượng ăn của cô cũng tăng dần Việc ăn khuya sau bữa tối là điều rất bình thường Cô đã lâu chưa ăn ở căn tin của Cục Dị Điều, và thực sự cũng hơi nhớ hương vị nơi đây Tuy nhiên, lúc này đã quá giờ ăn, Nguyên Chanh chỉ đi dạo quanh các quầy còn mở rồi gọi một bát hoành thánh nhỏ Nhân viên căn tin đều biết mặt cô, vừa thấy Nguyên Chanh, họ đã vui vẻ chào hỏi Cô bán hoành thánh còn nói: "Hoành thánh gói lúc trước hơi ít nhân, để cô gói cho con mấy cái mới nhé Ài, cô bé này còn nhỏ mà đã phải ra ngoài giết quái vật rồi, bọn họ nhìn mà xót hết cả ruột, không hiểu sao cô bé này có thể chịu đựng được Thật sự khiến người ta thấy thương Bọn họ cũng chẳng giúp được gì nhiều, chỉ có thể làm cho Nguyên Chanh ăn thật ngon, thật no mà thôi Nguyên Chanh liếc qua nồi hoành thánh, thấy chúng rất tuyệt, lớp vỏ mỏng tang, còn có thể nhìn thấy nhân màu hồng bên trong Chỉ nhìn thôi cũng có thể tưởng tượng ra vị tươi ngon của nó [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] "Không cần đâu cô, con thấy mấy cái này được rồi Nguyên Chanh vội từ chối Cô bán hoành thánh thấy vậy mới bắt đầu múc hoành thánh vào nồi Còn bác bán món xào bên cạnh thì nhìn theo đầy ao ước, thầm nghĩ sao cô bé không đến ăn đồ mình nấu nhỉ Món xào của bác cũng ngon lắm mà Không cam lòng, bác bán món xào lên tiếng hỏi: "Chanh Chanh, con có ăn đồ chiên không Nguyên Chanh: Bác bán món xào hào hứng nói: "Giới trẻ giờ ai cũng thích ăn xiên chiên Để bác làm cho con vài xiên nhé, con thích ăn gì nào Nguyên Chanh nghe mà bối rối, chẳng phải quầy này bán đồ xào sao Mà hình như căn tin Cục Dị Điều đâu có bán xiên chiên Thì ra cô đã đánh giá thấp sự sáng tạo của đầu bếp Trong lúc cô còn ngơ ngác, bác bán món xào đã nhanh tay lấy mấy cái xiên từ quầy buffet xúc xích, rồi đi mượn thêm gà chiên từ quầy bán bánh kếp, và một chiếc bánh mì trắng từ quầy bán bánh mì kẹp Thịt thà, rau củ thì quầy của bác đều có sẵn, các nhân viên rảnh rỗi từ các quầy khác cũng đổ xô lại giúp bác xiên đồ Lúc này, Nguyên Chanh muốn từ chối cũng không còn kịp nữa Khi cô ngồi xuống, trước mặt cô là một bát hoành thánh thơm lừng và một đĩa xiên chiên đầy ắp Khối lượng thức ăn nhiều đến mức cô dù không ăn tối cũng chẳng thể ăn hết [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nguyên Chanh nhanh chóng nhắn tin cho Chân Hân, hỏi cô có muốn qua ăn cùng không Chân Hân đến rất nhanh, lúc đó Nguyên Chanh mới ăn được nửa bát hoành thánh và đang cắn một miếng bánh nướng Đó là một chiếc bánh mì trắng được nướng, phết thêm sốt, nướng giòn bên ngoài nhưng vẫn mềm ở trong, rất ngon "Khi nào căn tin mình bắt đầu bán xiên chiên thế Câu hỏi của Chân Hân bật ra ngay khi cô ngồi xuống Nguyên Chanh: “…”
Cô lặng lẽ đưa cho Chân Hân một xiên khoai tây chiên: "Chị thích ăn cái này mà Xiên khoai tây chiên thơm lừng và mềm dẻo, là món khoái khẩu của Chân Hân Cô ăn hết một xiên rồi cảm thán: "Ngon thật, còn ngon hơn cả mấy chỗ chị hay mua ngoài kia Đúng là tay nghề của đầu bếp căn tin mình không chê vào đâu được Vừa nói, cô vừa lấy thêm một xiên nấm kim châm chiên và nhai ngon lành: "Hình như có vị sốt của bánh kếp đấy Nguyên Chanh gật đầu, đúng vậy, đó chính là loại sốt của quầy bánh kếp Nhưng sau đó, họ đã thêm dầu ớt nên hương vị mới đậm đà đến vậy Hai người vừa ăn khuya vừa trò chuyện, Chân Hân hỏi Nguyên Chanh có đọc diễn đàn không, vì cô thấy có người đã đăng tin rằng Máy Điều Ước ở Lâm Thành vừa cho ra một hộp lưu trữ Nguyên Chanh ngạc nhiên, không biết Chân Hân lại lướt diễn đàn lúc nào, chẳng phải cô vừa mới đi đưa đồ sao À, cô cũng nhắc lại lời cảm ơn của Tống Ngạn Thanh Nghe đâu Tiến sĩ Tống đã ở trong phòng thí nghiệm cả tuần nay, ngay cả bữa ăn cũng do trợ lý mang xuống Nguyên Chanh mở Quyển Sách Khế Ước, rồi lướt diễn đàn Quả nhiên, trang chủ đã xuất hiện bài viết nóng về sự kiện này Thậm chí, còn có người nói rằng Lâm Thành là nơi đất lành chim đậu, vận may tuyệt vời nên họ muốn đến đây để rút đồ và hy vọng lấy được chút may mắn Nguyên Chanh: “…”
Nhóm chat nhỏ vốn đã im lặng bấy lâu nay, bỗng lại sôi nổi hẳn lên Số 9 hỏi Lục Văn Dao có biết ai là người rút được hộp lưu trữ không Số 7 còn nhắn riêng cho Lục Văn Dao, bảo nếu người đó muốn bán hộp lưu trữ thì hãy liên lạc qua cô, và anh sẽ trả cho cô một khoản hoa hồng hậu hĩnh Lục Văn Dao cảm thấy động lòng nhưng cô không biết ai là người đã rút trúng Cô nhắn riêng cho Nguyên Chanh, hỏi xem cô có biết người nào đã rút được hộp lưu trữ không Chuyện này không thể giấu mãi được Nhiều người đã tận mắt chứng kiến, và Nguyên Chanh cũng không có ý định giấu diếm, nhất là với những người bạn trong nhóm, ai nấy đều đã báo cáo kết quả của mình Không trả lời Lục Văn Dao ngay, Nguyên Chanh trực tiếp nhắn trong nhóm:
[Hồ thường mười lần, hồ hiếm mười lần, trúng một đạo cụ đặc biệt, một Ma tài cao cấp, một hộp lưu trữ.]
Aphroula: [.]
Số 9: [.]
Tiểu Thư Hạc Giấy: [.]
Bắc Nguyên Chân Hi: [Anh trai tớ như phát điên, cứ lẩm bẩm cái gì mà đám Âu hoàng đều đáng chết.]
Tần Văn Đào: [Tôi không hiểu, thật đấy, chuyện này có hợp lý không?]
Số 7: [Bán không Tôi mua hết, giá cả do cô quyết.]
Lục Văn Dao: [Trước tiên là tiêu diệt Âu Hoàng, sau đó đến kẻ nạp tiền :) ]