[Dị Giới Xâm Lấn] Tôi Nhờ Chơi Game Ấp Trứng Mà Giàu Nứt Đố Đổ Vách

Chương 52: Đổi gì đây





Rất nhiều người đang bàn tán về nhiệm vụ duy nhất, thậm chí cả Chân Hân cũng không thể rời mắt khỏi phần thưởng, ánh mắt đầy thèm thuồng
Một ma vật tùy chọn có nghĩa là gì
Với dân số khổng lồ của Lam Tinh, khi cuộc kiểm tra năng lực Triệu Hồi Sư được triển khai, số lượng người có năng lực chắc chắn sẽ lớn hơn nhiều so với số lượng ma vật có sẵn
Hơn nữa, mỗi Triệu Hồi Sư còn có thể ký khế ước với nhiều hơn một ma vật
Điều này sẽ dẫn đến một thực trạng: người có năng lực nhưng không có ma vật để ký khế ước
Do đó, ma vật hoang dã sẽ trở nên vô cùng quý giá
Vấn đề này đã được thảo luận từ lâu trên diễn đàn, nên những người có tầm nhìn xa đã bắt đầu tích cực đi tìm kiếm ma vật hoang dã
Một cách khác để có được ma vật là đổi bằng điểm diễn đàn, nhưng giá của một ma vật hoang dã lên đến hàng trăm điểm
Trong bản cập nhật hôm nay, cách kiếm điểm đã được công bố rõ ràng: người chơi có thể làm nhiệm vụ hoặc đổi vật liệu để nhận điểm, nhưng cả hai cách đều không dễ dàng gì
Một mẩu xác quái vật hố đen chỉ đổi được vài điểm, và Nguyên Chanh chỉ nhận những phần có thể dùng làm thức ăn cho ma vật, chẳng hạn như xác quái vật số 3, dù có kích thước khổng lồ nhưng phần có thể dùng chỉ khoảng hai ba mươi cân
Qua đó có thể thấy việc tích lũy điểm diễn đàn khó khăn đến mức nào, để có được vài trăm điểm, không biết sẽ mất bao lâu
Nhưng với nhiệm vụ duy nhất này, người chơi có thể nhận ngay một ma vật và thậm chí có quyền chọn loại ma vật mình muốn
Điều này đồng nghĩa với việc, nếu một người có năng lực hoàn thành nhiệm vụ này, họ có thể chọn một ma vật phù hợp nhất với mình, đảm bảo trở thành Triệu Hồi Sư
Chẳng trách dù không có năng lực triệu hồi nhưng Chân Hân vẫn thèm khát
Dù cô không thể ký khế ước với ma vật, việc hoàn thành nhiệm vụ này và bán lại ma vật chắc chắn sẽ mang lại một khoản lợi lớn
Nguyên Chanh lướt nhanh qua danh sách nhiệm vụ mới mở và bảng đổi vật phẩm được cập nhật
Tất cả đều do cô chỉnh sửa nên không có gì đáng chú ý. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Bản cập nhật này đến thật đúng lúc, bài đăng kèm video về cô trên trang chủ khu vực chung đã nhanh chóng bị các bài viết khác lấn át
Thứ mà Nguyên Chanh quan tâm hơn là việc phát hành Máy Điều Ước
Hiện tại, các Máy Điều Ước bản sao đã được tự động phát hành theo thiết lập của cô đến các địa điểm được chọn, Nguyên Chanh rất muốn đích thân xem xét, nhưng để tránh sự chú ý, cô buộc phải tỏ ra như không biết gì và tiếp tục ở lại Cục Dị Điều
Không phải những nơi hẻo lánh, chắc chắn sẽ có người nhìn thấy
Nguyên Chanh liên tục làm mới trang chủ diễn đàn để tìm kiếm bài viết liên quan đến Máy Điều Ước
Chẳng mấy chốc, một bài đăng thu hút sự chú ý của cô
[Tôi đã nhìn thấy ma vật Máy Điều Ước rồi!!!]
Nguyên Chanh nhấp vào bài viết, chủ bài đăng ngay lập tức đăng một bức ảnh, trông gần giống với Máy Điều Ước mà Nguyên Chanh đã ký khế ước, cao và rộng như một cỗ máy đứng ngoài bãi đậu xe của một tòa nhà vuông vức
Nhìn qua, nó giống một thiết bị công nghệ hơn là ma vật
[Lầu 1 (Chủ thớt): Ảnh chụp Máy Điều Ước chứng minh tôi nói thật, tôi đã tận mắt nhìn thấy và tự tay chụp lại
Năm phút trước chỗ này còn trống không, thật tiếc tôi không quay lại được quá trình nó xuất hiện.]
[Lầu 2: Thật không?]
[Lầu 3: Máy Điều Ước trông như vậy á
Tôi không tin đâu!]
[Lầu 9 (Chủ thớt): Tin hay không thì tùy, tôi đã thấy tận mắt
Giờ tôi sẽ lại gần xem sao.]
..
[Lầu 51: Tôi tin
Tôi cũng thấy rồi, ngay ngoài tòa thị chính, lúc đó có hai anh lính mang súng chạy đến
Tôi đứng xa quá, giờ đám đông chật cứng không chen vào được, chủ thớt tốt bụng, live stream khám phá Máy Điều Ước đi!]
[Lầu 88: Hình như chỗ tôi cũng có, thấy trong nhóm địa phương đăng lên, cũng ở gần tòa thị chính.]
[Lầu 112: Tọa độ Kinh Đô, đường đến tòa thị chính đã bị kẹt cứng.]
[Lầu 279: Tọa độ Giang Thành, chỗ mị cũng có, ngay gần Cục Dị Điều Giang Thành.]
[Lầu 311: Chủ thớt quay lại chưa
Kể xem có gì hay đi.]
[Lầu 496: Tọa độ Hải Thành, đang chạy tới tòa thị chính đây.]
[Lầu 677: Tọa độ Bình Thành...]
..
[Lầu 1189: Ôi trời, chỉ có các thành phố lớn mới có sao
Mấy thành phố nhỏ thì không đủ tầm à?]
[Lầu 1233: Sao các thành phố khác đều là tòa thị chính mà Giang Thành lại là Cục Dị Điều?]
[Lầu 1257: Trả lời 1233, tọa độ Phương Thành cũng ở gần Cục Dị Điều.]
[Lầu 1274: Phương Thành mà cũng có Cục Dị Điều à
Ngạc nhiên ghê.]
[Lầu 1311: Ưu tiên đặt ở Cục Dị Điều, những nơi chưa có Cục Dị Điều thì là tòa thị chính?]
[Lầu 1351: Có ai ở Lâm Thành không
Nói gì đi chứ.]
..
Đúng lúc có người từ Lâm Thành lên tiếng xác nhận rằng họ đang trên đường đến Cục Dị Điều thì điện thoại của Chân Hân reo lên
Chân Hân vừa nghe máy vừa đứng bật dậy: "Chanh Chanh, đi thôi, Máy Điều Ước vừa xuất hiện ngay ngoài Cục Dị Điều
Nói xong, cô kéo Nguyên Chanh chạy ra ngoài, Nguyên Chanh thuận thế theo sau
Ra đến ngoài, họ thấy có rất nhiều nhân viên Cục Dị Điều nghe tin mà chạy ra, chẳng ai còn quan tâm đến công việc nữa
Mà nghiên cứu về Máy Điều Ước vốn cũng nằm trong công việc của họ
Cả hai đến nơi hơi muộn, bên ngoài đã có hàng lớp người đứng xem, dường như toàn bộ nhân viên Cục Dị Điều đã đổ ra hết, vẫn còn có người từ các tầng trên đang chạy xuống
Lần đầu tiên Nguyên Chanh thấy Cục Dị Điều đông đến thế, tiếc rằng với đám đông này, họ khó mà chen vào được
Chân Hân cố thử đẩy vài người: "Làm ơn, cho chúng tôi qua
Nhưng bức tường người vẫn không nhúc nhích, cô bực bội vỗ đầu mình
Nguyên Chanh đột nhiên hỏi: "Chị Hân Hân, chị có sợ độ cao không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Hả
Chân Hân ngơ ngác: "Chị..
chị cũng bình thường thôi..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nguyên Chanh gật đầu, nhẹ nhàng nâng tay, Quyển Sách Khế Ước lơ lửng trước mặt, nhanh chóng lật đến trang của Thảm Hắc Bạch
Một tia sáng lóe lên, tấm thảm xuất hiện trước mặt họ
"Thấp xuống một chút, thấp hơn nữa
Nguyên Chanh vỗ nhẹ Thảm Hắc Bạch, khiến nó lơ lửng ở độ cao vừa đủ để bước lên
Cô mời Chân Hân: "Chị Hân Hân, mình ngồi lên nhé
Cả hai chúng ta ngồi vừa đấy
Chân Hân: !!
Vấn đề là ngồi vừa hay không à
Đây là một tấm thảm bay đó
Dù có sợ độ cao, chắc chắn cô vẫn sẽ leo lên, dù phải đeo thêm bình dưỡng khí
Chân Hân không dám đặt chân lên, cô quỳ xuống rồi từ từ bò lên thảm
Nguyên Chanh nhẹ nhàng ngồi xuống, sau đó khoanh chân lại, Chân Hân cũng làm theo, cả hai ngồi đối diện, vừa vặn chiếm hết diện tích của tấm thảm
Các nhân viên Cục Dị Điều chạy đến, tận mắt thấy cảnh tượng này:
Chưa kịp nhìn thấy Máy Điều Ước, họ đã thấy đồng nghiệp ngồi trên thảm bay, thật ghen tị
Nguyên Chanh không thích việc dùng Thảm Hắc Bạch làm phương tiện bay cho lắm, vì tốc độ bay, độ thoải mái và cảm giác an toàn đều không cao
Nhưng có lẽ trong những tình huống ngắn như thế này, thảm bay lại vô cùng hợp lý
Những người chen chúc trong đám đông chỉ cảm thấy một bóng tối phủ lên, họ ngẩng đầu, nhìn thấy một tấm thảm (???) lơ lửng trên đầu
Chân Hân phấn khích đến mức má đỏ bừng, cô cẩn thận chạm vào lớp lông mềm mại của thảm, không dám nắm quá chặt
Nguyên Chanh đã quen với cảnh này, cô vươn cổ ra cố nhìn qua đám đông để thấy rõ Máy Điều Ước đang cao hơn mọi người một đoạn
Bên cạnh Máy Điều Ước chỉ còn lại một vài người, ngoài lính gác còn có cục trưởng Tạ, Tống Ngạn Thanh, cùng một vài lãnh đạo và nghiên cứu viên
Một lính gác nhìn thấy họ đang bay đến trên thảm, lập tức báo cáo, toàn bộ sự chú ý của mọi người chuyển sang họ
Cục trưởng Tạ vừa từ vòng trong bước ra, đầy hứng thú hỏi: "Tiểu Nguyên, đây là ma vật mới của cháu à
"Vâng, cục trưởng Tạ, đây là Thảm Hắc Bạch
Nguyên Chanh điều khiển tấm thảm hạ thấp, nhảy xuống, Chân Hân cũng nhanh chóng bước xuống theo, vẫn lưu luyến nhìn lớp lông mềm mại của tấm thảm
Cục trưởng Tạ vẫy tay: "Mọi người giải tán đi, cả đám tụ tập ở đây còn ra thể thống gì nữa
Không làm việc à
Những nhân viên chưa nhìn thấy được gì cụ thể, cũng không dám cãi lại cấp trên, lũ lượt rút đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ còn một nhóm nhỏ đứng lại gần Máy Điều Ước
"Tiểu Nguyên, cháu cũng lại xem thử đi
Cục trưởng Tạ mời
Nguyên Chanh thu Thảm Hắc Bạch lại, đi theo ông
Những người đứng trước máy nhanh chóng tránh sang hai bên để cô có thể lần đầu tiên nhìn thấy rõ Máy Điều Ước ngoài đời thật
Thực ra nó có thêm vài phím điều khiển so với bản mà cô đã ký khế ước
Với cô, việc điều khiển bằng ý nghĩ là quá đủ, những nút này gần như thừa thãi
Nhưng các nút chức năng này được cô thiết kế riêng để người thường có thể dễ dàng sử dụng
"Ở đây có thể đăng nhập thông tin từ diễn đàn
Tống Ngạn Thanh bước đến giải thích, rút điện thoại ra, đăng nhập vào diễn đàn, mở trang cá nhân rồi lướt qua màn hình của Máy Điều Ước
Thông tin cơ bản như tên tài khoản và số điểm của anh lập tức hiện lên
"Thông tin có thể ẩn
Anh nhấn vào một nút ảo, toàn bộ thông tin mờ dần, chỉ còn anh có thể thấy
"Khả năng bảo mật rất tốt
Tống Ngạn Thanh nhận xét
Nguyên Chanh thầm đắc ý
Đương nhiên rồi, khi thiết kế các máy phụ, cô đã đặt mình vào vị trí của người sử dụng, nghĩ xem mình sẽ cần những chức năng gì rồi mới thêm vào
Nguyên Chanh nhớ lại lúc nãy thấy thoáng qua thông tin của Tống Ngạn Thanh, hơi bất ngờ: "Tiến sĩ Tống, anh cũng có điểm diễn đàn sao
"Ừ, vừa bảo người đưa ít xác quái vật hố đen tới
Cục Dị Điều, đặc biệt là phòng nghiên cứu, họ không thiếu xác quái vật hố đen
Với người thường, những thứ này chẳng có giá trị gì, nhưng các mẫu vật bắt được từ tiền tuyến, dù còn sống hay đã chết, đều được chuyển đến phòng thí nghiệm để nghiên cứu cách sử dụng
Đang nói chuyện, lại có thêm một nghiên cứu viên đẩy một thùng đông lạnh khổng lồ đến
Có lẽ sợ máy không nhận diện chính xác, Tống Ngạn Thanh không giao cho ai khác, tự mình mở thùng, lấy ra một mảnh xác quái vật khổng lồ phủ đầy băng giá rồi đặt vào cột sáng thu nhận
Phần xác có thể sử dụng lập tức được máy thu vào, phần còn lại được cất lại vào thùng
Số điểm trong tài khoản của Tống Ngạn Thanh tăng lên
Nguyên Chanh hiểu ngay: "Tiến sĩ Tống, anh đang tích điểm để đổi thứ gì đó phải không
Tống Ngạn Thanh trả lời: "Đúng vậy, muốn kiểm tra tính năng đổi vật phẩm
Tim Nguyên Chanh bắt đầu đập nhanh
Vật phẩm rẻ nhất là thức ăn cho ma vật (hàng giới hạn), chỉ cần hai mươi điểm, chủ yếu do cô không có nhiều dự trữ
Dựa vào kho vật liệu của Cục Dị Điều, điểm số của Tống Ngạn Thanh đã vượt xa hai mươi điểm, nhưng anh vẫn chưa đổi, rõ ràng đang nhắm đến món khác
Nguyên Chanh liếm môi, cố kìm nén trái tim đang đập loạn nhịp, đầy mong chờ hỏi: "Tiến sĩ Tống, anh định đổi ma vật hay trứng ma vật?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.