[Dị Giới Xâm Lấn] Tôi Nhờ Chơi Game Ấp Trứng Mà Giàu Nứt Đố Đổ Vách

Chương 54: Tin nhắn cầu cứu của số 4





Nguyên Chanh không hiểu nổi, những người này nghĩ gì khi tưởng rằng Máy Điều Ước của cô giống như máy bán nước tự động, chỉ cần đập vỡ là có thể lấy được đồ bên trong
Hơn nữa, nếu đập vỡ máy bán nước thì phải đền tiền, vậy mà họ nghĩ phá hoại Máy Điều Ước của cô lại không bị phạt sao
Trừ điểm, tất cả đều bị trừ điểm
Để có thể đổi vật phẩm qua Máy Điều Ước, cô đã liên kết nó với tài khoản diễn đàn
Bề ngoài có vẻ như người dùng phải quét tài khoản cá nhân để thấy thông tin, nhưng thực tế chỉ cần vào phạm vi nhất định, máy sẽ tự động ghi nhận thông tin
Dù gì thì diễn đàn cũng chỉ là một nền tảng giao lưu trong game, từ ứng dụng cho đến giao diện hiển thị dữ liệu, tất cả đều chỉ để dễ hiểu hơn cho con người, giống như cách trò chơi từng xuất hiện trên điện thoại của Nguyên Chanh
Vì vậy, Nguyên Chanh chẳng cần phải làm gì phức tạp
Cô chỉ cần dùng ý nghĩ để điều khiển ma vật, liền đánh dấu tài khoản của những kẻ phá hoại, trừ một nghìn điểm diễn đàn, khóa tài khoản một tháng
Trong thời gian đó, họ không thể sử dụng bất kỳ chức năng nào của diễn đàn, từ phát biểu, nhận nhiệm vụ cho đến đổi vật phẩm
Những hình phạt này sẽ được công khai trên màn hình Máy Điều Ước, và khi về nhà, cô sẽ lập một danh sách chi tiết những kẻ bị trừ điểm và dùng tài khoản quản trị viên để đăng thông báo, phơi bày những kẻ ngu ngốc đó cho toàn diễn đàn
Phải, không chỉ một người phá hoại Máy Điều Ước, mặc dù chưa ai thành công nhưng cũng đủ khiến cô thấy phiền
Vừa xử lý xong những kẻ phá hoại, Nguyên Chanh lại phát hiện ra có người còn định… mang Máy Điều Ước của cô đi
Thông tin diễn đàn truyền tới cho thấy đó đều là nhân viên do chính quyền địa phương phái ra. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Nguyên Chanh: “…”
Cảm giác cạn lời đến mức không thể diễn tả
Cô đã biết Nam Châu rất loạn, nên đã cố chọn những khu vực và thành phố có chính quyền ổn định để đặt Máy Điều Ước
Kết quả là kẻ phá hoại lại không phải là tổ chức phản động mà chính là chính quyền địa phương
Không chỉ có một nơi như vậy
Bắc Châu cũng vậy, ban đầu định mang máy đi, không được, rồi quay ra phá hoại, có vẻ muốn lấy một phần máy về để nghiên cứu
Được rồi, không muốn nữa thì mấy người cũng không xứng
Nguyên Chanh lập tức dùng ý nghĩ thu hồi lại tất cả Máy Điều Ước ở những nơi mà chính quyền gây sự
Còn bao nhiêu thành phố đang muốn Máy Điều Ước, những kẻ ngốc này không biết trân trọng thì khỏi cần
Nguyên Chanh thu hồi liền một lúc chín Máy Điều Ước, bao gồm bốn cái ở Nam Châu, hai cái ở Bắc Châu, một ở Đông Châu, một ở Tây Châu và một ở Trung Châu
Cũng chia đều lắm
Cô không định phát những máy này lại ngay, cô sẽ chờ xem tình hình thế nào rồi sau đó chọn những thành phố thích hợp hơn để tái phát hành
Tạ Khắc Cương tìm cô thực ra chỉ là để nói chuyện xã giao, hàn huyên vài câu và kéo gần quan hệ
Dù sao Nguyên Chanh cũng được coi là nửa chính thức trong hàng ngũ Triệu Hồi Sư của chính phủ, Tạ Khắc Cương sợ rằng cô vẫn còn khúc mắc về những chuyện đã xảy ra trước đây nên cố gắng giải tỏa, tránh làm ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa cô và Cục Dị Điều Lâm Thành
Sau khi ông rời đi, Nguyên Chanh tìm một phòng nghỉ trống, vừa ôm Quyển Sách Khế Ước vừa chỉnh sửa thông báo
Màn hình của Quyển Sách Khế Ước chỉ mình cô có thể thấy, điều này rất tiện lợi, những người khác sẽ chỉ nghĩ cô đang lướt diễn đàn
Khi thông báo được đăng lên, ngay lập tức gây ra làn sóng chế giễu, bài viết tổng hợp về những kẻ bị trừ điểm trước đó lại bị đẩy lên
Người đăng bài đó vẫn còn hoạt động, không ngại phiền phức, thêm tên những kẻ bị công khai vào danh sách
Có lẽ bài viết này sẽ trở thành chủ đề lớn nhất trên diễn đàn về những kẻ bị trừng phạt
Tuy nhiên, điều gây ra sự bàn tán lớn hơn lại là việc thu hồi những Máy Điều Ước
Người dân ở các nơi khác chỉ tỏ vẻ hả hê, nhưng cư dân ở các thành phố bị thu hồi thì sắp phát điên rồi
Ai cũng biết rằng không phải thành phố nào cũng có Máy Điều Ước, cả Lam Tinh chỉ có chín mươi chín máy được phân phối, mà nhiều châu còn không có đủ hai mươi cái
Khi người khác còn đang ganh tỵ, họ đã may mắn nhận được Máy Điều Ước, nhưng chưa kịp tận mắt nhìn thấy máy thì chính quyền đã phá hoại, thậm chí còn định mang đi
Mang đi đâu
Máy đã đặt ngay trước cổng tòa thị chính, còn định mang đi đâu nữa
Giờ thì hay rồi, máy bị thu hồi mất, không còn nữa
Không ai dám chửi bậy vì điều đó sẽ bị trừ điểm, nhưng những người đã nắm rõ luật lệ của diễn đàn bắt đầu dùng hết tài năng của mình để mỉa mai, châm chọc những kẻ lãnh đạo không biết suy nghĩ
Có người quá tức giận, không thể mắng online nên đã chuẩn bị xuống đường đối chất trực tiếp
Người dân Bắc Châu có kinh nghiệm, nhanh chóng giăng biểu ngữ, làm biển phản đối
Trong khi cư dân các châu khác còn đang chế giễu thì họ đã hành động, kéo thẳng đến cửa tòa thị chính luôn rồi
Chính quyền Nam Châu vốn đã có phong cách rất "hoang dã", dân chúng còn "hoang dã" hơn, nghe nói tối đó một thành phố đã đổi chính quyền
Đó là chuyện sau này
Lúc này, sau khi đăng thông báo xong, Nguyên Chanh đổi sang một tài khoản khác để theo dõi diễn biến
Bài đăng mà cô xem trước đó đã trở thành bài nóng, người đăng quay lại và kể chi tiết quá trình trải nghiệm, gần giống như những gì Nguyên Chanh đã thấy, họ thử mọi chức năng của máy
Dĩ nhiên, người này không có nhiều xác quái vật hố đen như Tống Ngạn Thanh để đổi điểm, nên chỉ thử một vài chức năng, sau đó nhận hết những nhiệm vụ có thể làm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dù sao những nhiệm vụ này không có hình phạt, nếu không hoàn thành hoặc người khác hoàn thành trước thì chỉ là không nhận được phần thưởng mà thôi
Thực tế, nhiệm vụ có thể nhận trực tiếp trên diễn đàn, chỉ là phần thưởng hiện vật cần được đổi qua Máy Điều Ước
Nhưng được sử dụng Máy Điều Ước thì vẫn ngầu hơn nhiều
Ngoài ra, cư dân Lâm Thành nhận được sự ghen tỵ từ những nơi khác, vì nhiệm vụ giới hạn thời gian xuất hiện ở đây, giúp người dân có cơ hội tích lũy điểm diễn đàn cao hơn
Rất nhiều người ở Lâm Thành đã bắt đầu hành động, các nhóm dân thường lập đội để săn lùng những quái vật số 2 đã thoát khỏi ranh giới phòng thủ của núi Phúc Lâm trong đợt quái vật hố đen vừa qua
Đây là loại quái vật nguy hiểm nhất đối với người thường, nhưng vẫn có thể đối phó
“Chanh Chanh, em ở đây à.”
Chân Hân đẩy cửa bước vào, trên gương mặt vẫn còn chút bực bội chưa tiêu tan
Thấy Nguyên Chanh đang ôm Quyển Sách Khế Ước, trên đùi kê một cái gối ôm hình Thạch Nhỏ, cô hạ cơn giận xuống, đưa cho Nguyên Chanh một ly trà sữa
Nguyên Chanh cắm ống hút, uống một ngụm rồi hỏi: “Chị Hân Hân, ai làm chị bực thế?”
Chân Hân đập mạnh ly trà sữa xuống bàn, tức giận nói: “Không phải ai làm chị bực, em không biết à
Vừa có tin báo rằng lãnh đạo ở Bình Thành, vì muốn mang Máy Điều Ước vào trong tòa thị chính mà làm nó biến mất ngay tại chỗ.”
Nguyên Chanh thở dài: “Em biết rồi, quản trị viên số 1 đã ra thông báo, Máy Điều Ước đã bị thu hồi.”
Không chút nể nang, tên của chín thành phố đều được ghi rõ ràng trên thông báo
Chân Hân ngẩn người, sau đó bực bội mắng: “Đúng là ngu ngốc.”
Nguyên Chanh không hiểu: “Sao chị lại bực thế, đâu phải Máy Điều Ước của Lâm Thành bị thu hồi đâu.”
Chân Hân sắp khóc: “Chị là người Bình Thành mà!”
Ai mà chẳng muốn quê nhà của mình phát triển tốt hơn chứ
Cô làm việc trong Cục Dị Điều nên hiểu rất rõ việc có một Máy Điều Ước sẽ thúc đẩy sự phát triển của thành phố ra sao
Những người cần Máy Điều Ước sẽ đổ về Bình Thành, giúp thành phố phát triển mạnh hơn
Nguyên Chanh: “…”
Sau khi xả hết bực tức, Chân Hân nói: “Đúng rồi, Chanh Chanh, chị đến tìm em là để hỏi, em có tham gia quân sự ở trường nữa không
Nếu không thì chị sẽ báo lại với nhà trường.”
Nguyên Chanh biết chuyện này
Sau đợt quái vật hố đen hôm qua và vụ quái vật số 4 xuất hiện ở sân trường, trường Đại học Lâm đã tạm dừng huấn luyện quân sự, nhưng sẽ tiếp tục vào ngày mai
Trường rất kiên quyết, thà tăng thêm buổi tự học cũng được, nhưng huấn luyện quân sự là việc phải hoàn thành, và phải thật nghiêm túc
Bây giờ chỉ có học giỏi thôi là chưa đủ, thể lực cũng phải được chú trọng, ít nhất khi gặp nguy hiểm thì phải có khả năng chạy thoát
Sau hôm đó, khi cô triệu hồi ma vật ngay trước mặt mọi người, Nguyên Chanh chưa gặp lại các bạn cùng lớp
Trong nhóm chat lớp, cô thấy họ bàn tán rằng những người bị mắc kẹt trong sương mù hôm đó đã được đưa đi kiểm tra ở bệnh viện
May mắn là những con sâu hút máu chỉ ở bề mặt da, chưa kịp chui sâu vào bên trong cơ thể
Viện nghiên cứu của Cục Dị Điều đã hợp tác với bệnh viện, phát triển một phương pháp tiêu diệt loại sâu này trong cơ thể, giúp giết chết tất cả
Sau một thời gian, xác của chúng sẽ bị đẩy ra ngoài, giống như việc loại bỏ mụn đầu đen
Quá trình có hơi kinh dị, nhưng đây là cách điều trị ít tổn hại nhất cho cơ thể tính đến hiện tại
Việc điều trị khá đơn giản, bây giờ hầu hết các bạn cùng lớp của cô đã trở lại trường hoặc về nhà
Bác sĩ khuyên họ nên ăn nhiều thực phẩm bổ máu
Trường Đại học Lâm còn chu cấp tiền trợ cấp cho những sinh viên đã gặp phải quái vật hố đen, mỗi người đều được cộng thêm một nghìn vào thẻ ăn, kể cả Nguyên Chanh
Đồng thời, nhà ăn của trường cũng phục vụ thêm các món dinh dưỡng bổ máu với giá cực kỳ rẻ
Hơn nữa, những sinh viên trong các lớp bị ảnh hưởng đều có quyền không tham gia huấn luyện quân sự lần này, nhưng nếu chọn không tham gia, năm sau sẽ phải huấn luyện bù cùng sinh viên khóa mới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lời của Chân Hân đề nghị với cô lại khác, cô sẽ không phải huấn luyện lại vào năm sau
Nguyên Chanh suy nghĩ một lúc, rồi nói: “Em nghĩ mình sẽ quay lại huấn luyện quân sự, mọi việc phải có đầu có đuôi.”
Chân Hân hỏi: “Em không định tham gia nhiệm vụ tạm thời à
Chị tưởng chiều nay em sẽ đi làm nhiệm vụ, vài Triệu Hồi Sư của Cục cũng đã ra ngoài tìm ma vật để làm nhiệm vụ rồi.”
À đúng, cô là Triệu Hồi Sư, phải tích điểm diễn đàn nữa
Nguyên Chanh chỉ mải nghĩ mình không thiếu điểm mà quên mất những Triệu Hồi Sư khác chắc chắn đang tích cực tìm cách kiếm điểm
Nhưng với số ma vật mà cô sở hữu, nếu đi tranh giành quái vật số 2 với người thường thì thật quá đáng
Nguyên Chanh hỏi: “Chị Hân Hân, em có thể đến núi Phúc Lâm không
Em muốn đến đó tiêu diệt quái vật.”
Quái vật hố đen ở núi Phúc Lâm đã gây ra quái vật triều trong vài giờ, dù quân đội đã dựng nhiều lớp phòng tuyến để cầm cự, nhưng trong núi vẫn còn rất nhiều quái vật hố đen đang chạy trốn
Lực lượng phòng thủ đang dần dần quét sạch chúng
Những con quái vật này cũng sẽ giúp binh sĩ kiếm điểm, miễn là họ đăng ký tài khoản diễn đàn, nhưng không phải ai cũng được phép tham gia nhiệm vụ này để tránh ảnh hưởng đến công việc của lực lượng phòng thủ
“Nơi đó rất nguy hiểm.” Chân Hân lo lắng nhìn Nguyên Chanh, trong lòng luôn coi cô như em gái nhỏ
“Em đang lo lắng về năm trăm điểm đấy sao?” Chân Hân nói: “Em đừng lo, Cục sẽ tìm cách giúp em.”
“Hả?” Nguyên Chanh ngơ ngác nhớ ra, ừ nhỉ, cô còn nợ năm trăm điểm
Chân Hân nghĩ rằng cô đang lo chuyện đó nên mới muốn lên tiền tuyến đánh quái vật
“Không phải, em…” Nguyên Chanh đang định giải thích thì Quyển Sách Khế Ước trên đùi cô đột nhiên sáng lên
Cô ngước nhìn và ngừng lại
Là nhóm chat của mười một Triệu Hồi Sư
Tất cả bọn họ, từ Tần Văn Đào, Aphroula, đến số 8, Kitahara Maki, đều gửi cùng một tin nhắn riêng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[Chamar 4: (Chuyển đổi từ giọng nói) Gagarl bị bắt cóc rồi, anh ấy nói nhờ mọi người giúp đỡ
Anh ấy sẽ trả một khoản hậu hĩnh để bày tỏ lòng biết ơn.]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.