[Dị Giới Xâm Lấn] Tôi Nhờ Chơi Game Ấp Trứng Mà Giàu Nứt Đố Đổ Vách

Chương 56: Nguyên liệu cuối cùng





Nguyên Chanh lập tức offline
Chuyện gì đang xảy ra vậy
Rốt cuộc là thế nào, chẳng phải Ký Xuân Quân là người ở Phương Thành sao
Làm sao mà tin tức này lại lan tới đó được?
Nguyên Chanh không dám tưởng tượng trong quá trình lan truyền tin đồn này, có bao nhiêu người đã biết và đã bàn luận ra sao về cô
Không dám nghĩ tiếp, suy nghĩ thêm một giây nữa là có thể tan chảy tại chỗ luôn
Cô vội vã gập "Quyển Sách Khế Ước" lại, ôm vào lòng, khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ, đầu ngón chân cứ quắp lại, cô ngơ ngác mất vài phút rồi nhanh chóng đăng nhập trở lại
Người dùng thông thường trên diễn đàn không thể biết ai đang trực tuyến, nên việc cô vội vã thoát ra cũng không ai hay
Nhưng nếu cô cứ không trả lời, liệu người khác có nghĩ rằng "Công chúa Thạch" của họ đang cố tỏ vẻ kiêu kỳ hay không
Với đôi tay run rẩy, cô nhấp vào nhóm trò chuyện, quả nhiên, mọi người đang thảo luận về cô
Mọi người đều biết cô đã ký khế ước với năm loại Thạch Nhỏ, và nếu bài viết của quản trị viên số 1 không cập nhật thêm thông tin về ma vật Thạch, thì có nghĩa là cô đã sở hữu tất cả các loại Thạch Nhỏ
Ngay sau khi Ký Xuân Quân nói xong, số 8 liền hùa theo, tán dương: [Đúng rồi, trong Cục Dị Điều Lâm Thành, ai cũng gọi cô ấy như thế cả.]
Nguyên Chanh:
Không đúng, không hề có chuyện đó
Gái thật đúng là một người bạn tốt của tôi đấy
Seamus hùa vào trêu chọc: [Ái chà, hay ho đấy
Công chúa điện hạ, kỵ sĩ của nàng xin được gửi lời chào.]
Nguyên Chanh: “…”
Anh là Anh Hùng Seamus, không phải Kỵ sĩ Seamus mà
Đúng là không thể trông cậy vào vị anh hùng này được rồi
Bắc Nguyên Chân Hy: [Công Chúa Thạch, đáng yêu quá
Bé Quýt à, danh hiệu này tuyệt vời đó.] - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Nguyên Chanh có thể nhìn ra cô ấy nói thật lòng
Chỉ có thể thừa nhận rằng những người Đông Châu này rất thích đùa
Ngón chân của Nguyên Chanh vẫn không ngừng co lại, khiến cô suýt không giữ được "Quyển Sách Khế Ước
May mà trong nhóm vẫn còn người nghiêm túc, Aphroula cẩn thận hỏi liệu việc ký khế ước với nhiều ma vật có gây ra cảm giác mệt mỏi không, và liệu việc mang nhiều ma vật chiến đấu cùng lúc có ảnh hưởng đến hiệu suất không
Nguyên Chanh như bắt được phao cứu sinh, vội vàng bỏ qua những lời trêu chọc về "Công chúa Thạch" mà không phản bác lại số 8
Cô trả lời từng câu hỏi của Aphroula một cách tỉ mỉ
Giống như khi cô trả lời câu hỏi của Cục Dị Điều, cô vừa nói thật vừa giữ lại một số bí mật cần giấu, cố gắng không làm người khác hiểu lầm
Thực ra, danh hiệu "Công Chúa Thạch" đúng là có tác dụng, và cô đã chăm sóc những Thạch Nhỏ rất kỹ, khiến chúng lớn hơn những Thạch Nhỏ khác
Nhưng cô không thể để ai biết rằng danh hiệu "Công Chúa Thạch" thực sự tồn tại, và đó là một danh hiệu có thể được trang bị
Vì vậy, Nguyên Chanh vừa thật vừa giả mà nói rằng dường như độ tương hợp của cô với Thạch Nhỏ khá cao, và chúng có vẻ lớn hơn một chút
Sau khi ký khế ước với tất cả các Thạch Nhỏ, có vẻ chúng phát triển nhanh hơn
Về việc chiến đấu cùng lúc với nhiều ma vật, Nguyên Chanh không cảm thấy có vấn đề gì quá lớn
Có lẽ vì cô đã ký khế ước với nhiều ma vật, nên cô có thể cảm nhận rằng việc triệu hồi nhiều ma vật cùng lúc không khiến tinh thần cô quá mệt mỏi, dù thể lực bị hao hụt khá nhiều
Nhưng rõ ràng, Aphroula thì không như vậy
Thể lực của cô ấy tốt hơn Nguyên Chanh, nhưng lại không thể duy trì việc triệu hồi nhiều ma vật trong thời gian dài
Nguyên Chanh chỉ nói những gì có thể, Aphroula gửi lại một biểu tượng mặt đang suy nghĩ
Hai người họ đang bàn luận chuyện nghiêm túc, nên những người khác cũng không tiện đùa giỡn
Những ai có kinh nghiệm thì chia sẻ thêm vài cảm nhận của mình, còn những người không có hoặc không muốn nói thì chỉ lặng lẽ theo dõi
Dần dần, các tin nhắn lần lượt đẩy những chủ đề làm Nguyên Chanh khó xử xuống dưới
Khi lướt vài dòng nữa, thậm chí không còn thấy những tin nhắn cũ về biệt danh "Công chúa Thạch" nữa
Nguyên Chanh vô cùng biết ơn Aphroula
Đây mới chính là một Triệu Hồi Sư nghiêm túc
Aphroula nhận được những thông tin cần thiết, liền chân thành cảm ơn: [Cảm ơn Công Chúa Thạch.]
Nguyên Chanh:
Nguyên Chanh: ?????
Mang theo cảm giác xấu hổ không thể tả và một chút ý định trả đũa, Nguyên Chanh trả lời Aphroula: [Cô khách sáo quá rồi, Nữ Thần Chiến Tranh.]
Cứ thế mà chơi thôi, đến đê, tổn thương nhau đê
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Aphroula điềm nhiên gửi lại một biểu tượng bắt tay rồi biến mất
Nguyên Chanh theo phản xạ chuyển sang tài khoản chính của mình, mới nhận ra rằng Aphroula thực sự đã đăng xuất
Khi quay lại tài khoản phụ, Nguyên Chanh tuyệt vọng phát hiện ra rằng danh hiệu mà cô vất vả lắm mới xóa được, đã bị kéo trở lại nhờ công của Aphroula
Seamus: [Ồ, quả không hổ danh là Công Chúa Thạch, hiểu biết của cô về ma vật Thạch thật nhiều.]
Nguyên Chanh: Cảm ơn, không cần khen đâu, thật mà
Và từ lúc đó, dường như mọi người cố ý, mỗi khi nhắc đến cô, họ không còn gọi cô là "Số 13", "Quả Quýt", “Bé Quýt”, hay "77" nữa, mà chuyển thành… Công-Chúa-Thạch
Nguyên Chanh: “…”
Mị đã chai lỳ cmnr
Cô cố gắng chống lại: [Thật ra mọi người không cần gọi tôi như vậy…]
Số 8 vui vẻ chơi theo: [Tớ hiểu mà, đừng gọi tôi là công chúa, gọi tôi là Nữ Hoàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ý cô là thế đúng không, Công chúa điện hạ?]
Nguyên Chanh: “…”
Cô bắt đầu tự hỏi tại sao mình lại dại dột nhận lời giúp Cục Dị Điều Lâm Thành chiêu mộ người
Lương có năm ngàn đồng, có đáng để cô phải chịu đựng thế này không
Khi Chân Hân hoàn thành công việc và quay lại, thấy Nguyên Chanh nằm dài trên sofa, cô cứ tưởng là cô ấy đã ngủ, liền nhẹ nhàng di chuyển
Nhưng khi đến gần, cô phát hiện ra Nguyên Chanh đang mở mắt, đăm đăm nhìn xuống sàn nhà
Chân Hân ngạc nhiên hỏi: “Chanh Chanh, em đang nhìn gì thế?”
Sàn nhà thì có gì đáng nhìn chứ
Gạch lát sàn này chỉ có một màu trơn, không hoa văn gì, chẳng lẽ em ấy đang suy nghĩ về một vấn đề quan trọng nào đó
Nguyên Chanh yếu ớt đáp, giọng như vừa trải qua một cú sốc lớn: “Em đang nhìn lâu đài.”
Cô chỉ còn biết bấu víu vào mấy ngón chân, thêm một chút nữa là cô sẽ cào xuyên cả Lam Tinh mất thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chân Hân: “?” Lâu đài ở đâu cơ
Nguyên Chanh không muốn nói gì nữa
Chân Hân nhìn gương mặt đỏ bừng nhưng mệt mỏi của cô, chợt bừng tỉnh, ngồi xuống cạnh cô và hỏi khẽ: “Chanh Chanh, em đi đánh quái vật hố đen trong kỳ đèn đỏ có phải không hợp lý lắm không?”
“Hả?” Nguyên Chanh ngơ ngác: "Kỳ đèn đỏ của em qua rồi mà.”
Chân Hân: “Ồ, thế thì tốt
Chị vừa muốn nói với em là đã sắp xếp xong rồi, ngày mai chị sẽ đưa em đến núi Phúc Lâm
Nhớ mang theo thẻ công việc nhé.”
“Vâng, cảm ơn… chị Hân Hân.” Nguyên Chanh cảm ơn, nhưng vừa nói xong lại nhớ đến câu cảm ơn của Aphroula khiến cô cảm thấy nghẹn lời
Không được rồi, cô cần phải về nhà nằm nghỉ thôi
Chân Hân đưa Nguyên Chanh về nhà
Lúc này, Chân Hân gần như đã trở thành trợ lý riêng của cô, phần lớn công việc đều xoay quanh Nguyên Chanh
Chân Hân cũng rất vui vẻ với việc này, vì cô không có năng lực trở thành Triệu Hồi Sư, và công việc của cô cũng không quá xuất sắc để không thể thay thế
Về lâu dài, khi số lượng Triệu Hồi Sư ngày càng tăng, cô lo rằng mình sẽ bị cô lập trong Cục Dị Điều
Nhưng Nguyên Chanh thì khác
Dù bây giờ Cục Dị Điều Lâm Thành đã đào tạo ra nhiều Triệu Hồi Sư hơn, mọi người vẫn công nhận rằng nhóm Triệu Hồi Sư đầu tiên như Nguyên Chanh không chỉ may mắn mà còn có tài năng thực sự
Điều này đã được chứng minh qua năng lực chiến đấu vượt trội của "Aphroula", Dũng Sĩ "Seamus" nhiều lần thoát khỏi sự truy bắt của chính quyền Bắc Châu, và sự tương hợp phi thường giữa Nguyên Chanh với ma vật
Có thể những người khác cũng có điểm đặc biệt của riêng mình, chỉ là chưa bộc lộ ra thôi
Đừng coi thường công việc của Chân Hân
Trong Cục Dị Điều có rất nhiều người ganh tỵ với cô
Đơn cử như việc, với cấp bậc của Chân Hân, bình thường cô sẽ chẳng bao giờ có cơ hội được nói chuyện với những người như Tạ Khắc Cương hay Tống Ngạn Thanh
Nhờ có Nguyên Chanh, các lãnh đạo lớn trong Cục Dị Điều đều biết đến tên cô
Sau khi tiễn Nguyên Chanh về nhà và dặn dò đôi câu, Chân Hân mới rời đi
Nguyên Chanh khóa cửa cẩn thận rồi nằm xuống giường, vừa nằm xuống thì điện thoại reo
Cô nhìn qua, lập tức ngồi bật dậy
Là tin nhắn của anh họ cô, nói rằng anh vừa ở trong phòng thí nghiệm nên không mang điện thoại theo
Trước những lời làm nũng và giả bộ đáng yêu của cô, Diệp Úy Lâm như không thể chịu nổi, tức giận trả lời: “Biết sai chưa
Còn dám làm thế nữa không?”
Nguyên Chanh vội vàng trả lời: “Không dám nữa, không dám nữa
Lần sau em chắc chắn không dám.”
Diệp Úy Lâm: “Còn có lần sau nữa sao?”
Nguyên Chanh: “…”
Anh họ, anh xấu quá, sao lại chơi trò gài bẫy em chứ
Diệp Úy Lâm hỏi cô đang ở đâu, có quay lại trường huấn luyện quân sự không
Nếu không thì hãy đến nhà anh ở vài ngày, tốt nhất là ở lại cho đến khi trường bắt đầu dạy học trở lại
Nguyên Chanh nghĩ đến lịch trình của mình, có chút chột dạ, nhưng cô biết chắc chắn rằng anh họ sẽ không bao giờ đồng ý để cô đến núi Phúc Lâm
Vì vậy, cô lảng tránh trả lời: “Ngày mai trường em bắt đầu huấn luyện quân sự lại rồi, nên em sẽ không đến nhà anh đâu
Anh giúp em nói với cô nhé.”
Đấy, cô không nói dối chút nào, từng lời đều thật
Mặc dù trường Đại học Lâm mới đây vừa đối mặt với một con quái vật hố đen đáng sợ, nhưng đó không phải lỗi của trường nên Diệp Úy Lâm không có gì bất mãn với trường cũ của mình
Việc cô em họ quay lại trường khiến anh cảm thấy khá yên tâm
Sau khi dặn dò vài câu, Diệp Úy Lâm nói: “Anh bận vài ngày tới, em cứ huấn luyện quân sự cho tốt, khi nào xong anh sẽ đến thăm.”
“Vâng vâng, nhớ gọi điện cho em trước khi đến nhé.”
Cúp máy, Nguyên Chanh thở phào, cuối cùng cũng qua được cửa này
Anh họ của cô đã như một người lớn từ nhỏ
Cô lớn và cậu rất cưng chiều cô và em gái họ, nhưng những gì anh họ nói, ngay cả những người là ba mẹ của anh ấy như cô lớn và cậu đều nghe theo
Anh họ mà phạt cô với em gái thì cô lớn và cậu chỉ biết ủng hộ, vì chắc chắn là hai người các cô đã làm sai
Nguyên Chanh triệu hồi Nhóc Lam ra làm gối ôm, rồi lại mở Quyển Sách Khế Ước ra
Cô muốn xem tình hình đổi thưởng ở các khu vực khác
Hôm nay tạm thời không có người chơi tự do nào đổi ma vật hay trứng ma vật, nhưng điểm tích lũy thì nhiều người đã tích góp được ít nhiều
Có không ít người đã tích đủ điểm để đổi thức ăn cho ma vật, nhưng họ vẫn chưa đổi, có vẻ như họ muốn để dành điểm đổi ma vật trước
Cô vừa lướt qua diễn đàn công cộng một lát, trang chủ liên tục xuất hiện những bài đăng tìm người thu mua điểm diễn đàn với giá cao
Đồng thời, cô cũng nhận được rất nhiều nguyên liệu, chủ yếu là từ xác quái vật hố đen
Tất cả đều được đưa vào kho, chỗ nào trống là cô lấp đầy ngay
Sau khi cất trứng ma vật vào không gian của Máy Điều Ước, kho của cô đã trống đi hơn một nửa
Tất nhiên, cô cũng nhận được một số nguyên liệu khác
Niềm vui từ việc thu hoạch đã xua tan đi cảm giác chán nản
Nguyên Chanh vui vẻ phân loại các nguyên liệu
Cái này có ích, cái này cũng hữu dụng… Chờ đã
Nguyên liệu này—
Nguyên Chanh lập tức mở game ra và truy cập vào danh sách nhiệm vụ mà đã lâu cô không kiểm tra
Quả nhiên, ở nhiệm vụ thứ hai, phần hiển thị số lượng nguyên liệu ở góc dưới bên phải đã báo đủ
Nguyên Chanh thậm chí còn cảm thấy hơi lúng túng, nhiệm vụ trong trò chơi này thật sự quá kỳ quái
Khi cô mới bắt đầu, việc hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến diễn ra suôn sẻ, cứ như một trò chơi bình thường và chưa từng làm khó cô
Nhưng kết quả thì sao
Cả ba nhiệm vụ đều bị chặn đứng
Nhưng Nguyên Chanh đã hiểu ra ý nghĩa của trò chơi này và không thể từ bỏ được nữa
Dù có bị chặn đến mức muốn phát điên, cô vẫn phải cắn răng kiên trì
Đặc biệt là nhiệm vụ thứ hai, nâng cấp tổ ấp trứng, đã gần hoàn thành
Cô đã thu thập được chín trên mười nguyên liệu, chỉ còn thiếu một cái nữa thôi
Bây giờ, nhờ có người khác cung cấp, cuối cùng cô cũng đã có đủ nguyên liệu cần thiết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.