Có nhà mà hông thể về, Nguyên Chanh có chút u uất May mắn là cô không thiếu chỗ ở, có thể về trường hoặc đến ở tại ký túc xá mà Cục Dị Điều đã sắp xếp cho cô Trường học có bảo vệ và quản lý ký túc, còn Cục Dị Điều thì lại có lực lượng đặc biệt với vũ khí, đảm bảo an toàn tuyệt đối cho cô [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cục Dị Điều có khu nhà ở riêng, và sau nhiều đợt bùng phát quái vật trên toàn thế giới, vai trò đặc biệt của các Triệu Hồi Sư ngày càng được khẳng định, khiến cho sự hiện diện của Cục Dị Điều cũng mạnh mẽ hơn Trong thực tế, điều này thể hiện rõ ràng nhất qua việc Cục Dị Điều ở Lâm Thành từ một tòa nhà nhỏ đã mở rộng thành cả một khu phức hợp, trong đó riêng khu nhà ở đã chiếm diện tích không hề nhỏ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nguyên Chanh vốn nghĩ rằng mình sẽ được phân một phòng đơn Trước đây, Chân Hân đã từng rất phấn khởi kể với cô rằng cô ấy cũng được phân một căn phòng đơn, tiết kiệm tiền thuê nhà, lại còn tiện lợi cho việc đi làm Nguyên Chanh thậm chí còn nghĩ đến việc có thể sẽ trở thành hàng xóm của Chân Hân Nhưng Chân Hân không dẫn cô về tòa ký túc, mà lại đưa cô tới một căn biệt thự nhỏ phía sau khu ký túc xá Đây là lần đầu tiên Nguyên Chanh đến khu vực này, cô không ngờ rằng ngay trong lòng thành phố đông đúc lại có một khu biệt thự nhỏ yên tĩnh như vậy Tất cả đều là biệt thự độc lập với sân vườn trước sau, không nối liền nhau, có khoảng cách nhất định với hàng xóm để đảm bảo sự riêng tư Chân Hân mở cửa một căn biệt thự nhỏ, không gian yên tĩnh thanh bình hiện ra trước mắt Cô đưa cho Nguyên Chanh chiếc thẻ để tự đặt mật khẩu mới Nguyên Chanh chỉ hơi ngạc nhiên một chút, nhưng cũng hiểu rằng nhiệm vụ vừa rồi đã giúp cô có được chút danh tiếng, nên Cục Dị Điều đã ưu ái cho cô ở một căn biệt thự như thế này Nhưng khi Chân Hân đặt một xấp giấy tờ bao gồm sổ đỏ, hợp đồng chuyển nhượng nhà trước mặt cô, thì biểu cảm điềm tĩnh của Nguyên Chanh không còn giữ được nữa “Cái này là cho em sao?”
Với giá nhà ở Lâm Thành, dù thị trường có biến động chút ít vì sự xuất hiện của quái vật Hố Đen, nhưng một căn nhà ở vị trí đắc địa như thế này vẫn là điều cô chưa bao giờ dám nghĩ tới Bao nhiêu tiền đây chứ Giống như trúng số vậy Nguyên Chanh không hiểu, cũng không dám nhận Chân Hân liền nhét xấp giấy tờ vào tay cô: “Cứ cầm lấy đi, đây là phần thưởng xứng đáng của em Nếu em không nhận, họ mới đau đầu ấy.”
Làm việc lâu hơn Nguyên Chanh vài năm, Chân Hân ngồi xuống bên cạnh, kiên nhẫn giải thích: “Em không biết mình đang rất được săn đón sao Đừng nói là một căn nhà, nếu em muốn định cư ở thành phố khác, thậm chí là ở Kinh Đô, em tin không, Kinh Đô sẽ sắp xếp việc chuyển trường, làm thủ tục nhập hộ khẩu cho em và cả người thân ngay lập tức Dĩ nhiên là nhà ở cũng không thiếu….”
Nói đến đây, Chân Hân đột ngột ngừng lại, ánh mắt lo lắng: “Em sẽ không bị họ lôi kéo đi chứ?”
Cô nheo mắt, làm bộ tội nghiệp: “Nếu em đi, nhớ đưa chị theo nhé, công việc của chị sẽ chuyển theo em.” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Nguyên Chanh bật cười: “Em có định đi đâu đâu.”
Nơi đây là nhà của cô, nơi cô đã lớn lên Dù ký ức tuổi trẻ có nhiều mất mát đau thương, nhưng nó vẫn là một phần không thể tách rời với những ký ức đẹp đẽ của cô Chân Hân thở phào: “Vậy thì tốt quá rồi Em muốn gì cứ nói với chị, bên cục nhất định sẽ đáp ứng cho em.”
Nguyên Chanh ngạc nhiên: “Có cần thiết phải thế không Chẳng qua là em có chút tiếng tăm thôi mà.”
“Chút tiếng tăm?” Chân Hân tròn mắt: “Em có lên diễn đàn xem mọi người nói gì về em không?”
Nguyên Chanh: ".. Cô không dám xem, còn ngại gì nữa khi đọc những lời khen ngợi ấy cùng Chân Hân “Họ nói rằng Aphroula là Nữ Thần Chiến Tranh của Tây Châu, còn em là Thần Hộ Mệnh của Trung Châu.”
Chân Hân nhìn cô chăm chú: “Nguyên Chanh, em mang đến cho mọi người cảm giác an toàn.”
Câu nói ấy làm Nguyên Chanh sững lại Cô là đứa trẻ mồ côi cha mẹ từ khi còn nhỏ, lớn lên trong sự thiếu thốn tình cảm, luôn cảm thấy mình là người cần được bảo vệ Thật không ngờ rằng, sự hiện diện của cô lại có thể mang đến cho người khác cảm giác an toàn Chân Hân mở một bài đăng thảo luận về Nguyên Chanh và đưa cho cô xem Trong bài đăng, chủ thớt chia sẻ một đoạn video Nguyên Chanh đứng cầm cung, mũi tên bay vút như sao băng, tạo nên một cơn mưa lửa trên bầu trời Bình luận bên dưới ngoài những lời khen ngợi như "Ngầu quá!", "Tuyệt vời!", "Chất quá!", còn có nhiều người bày tỏ sự ghen tị, rằng người dân Lâm Thành thật may mắn khi có một Triệu Hồi Sư mạnh mẽ như cô, khiến họ cảm thấy an toàn hơn “Thật ra có những lúc chị cũng rất sợ.” Chân Hân thở dài “Chị từng gặp ác mộng, mơ thấy Hố Đen xuất hiện ngay trong nhà mình Nhiều người từng xem video về Hố Đen ở Giang Thành chắc cũng có cùng nỗi ám ảnh như vậy.”
Cô vỗ ngực, nói một cách nghiêm túc: “Nên em đừng nghĩ rằng nhận căn nhà này là lợi dụng Nếu em lên tiếng, cả những công ty bất động sản của Trung Châu cũng sẵn sàng tặng nhà cho em và cả gia đình em.”
Nguyên Chanh cười khổ: “Rồi lấy em làm quảng cáo à?”
Chân Hân bật cười ha hả: “Chắc chắn là thế rồi!”
Nguyên Chanh cúi đầu nhìn đống giấy tờ trong tay: “Vậy thôi em nhận căn này đi.”
Ít ra là nhà của chính quyền tặng, không lo gặp rắc rối gì Chân Hân nhắc lại: “Em cần gì cứ nói với chị, thật đấy Họ còn lo em sẽ bị thành phố khác đào đi mất đấy.”
Nguyên Chanh chỉ biết cười trừ: “Em sẽ cố gắng vậy.”
Chân Hân tiếp tục nói về căn nhà, như việc không có phí quản lý nhà, không cần lo đóng phí hàng tháng Ngôi nhà này rộng như vậy, tất nhiên không thể bắt Nguyên Chanh tự dọn dẹp Có đội ngũ dọn vệ sinh riêng, đều đã qua kiểm tra lý lịch kỹ càng, rất an toàn Họ có thể đến khi cô cần, hoặc theo lịch cố định, và tất cả đều miễn phí Về ba bữa ăn, cô có thể ăn tại căng tin của Cục Dị Điều, gọi đồ ăn về, hoặc nhờ người đến nấu tại nhà Nếu muốn, cô còn có thể cho người thân vào ở cùng Với sự bảo vệ nghiêm ngặt của khu nhà cao cấp này, sự an toàn là tuyệt đối “Thực ra còn một căn nữa.” Chân Hân mở điện thoại, đưa cho Nguyên Chanh xem video VR “Căn này gần trường em, đi bộ không quá hai mươi phút, hơn 380 mét vuông, có hẳn trường bắn và phòng tập.”
Nguyên Chanh: "..... Còn nữa không Cô chỉ tò mò xem Cục Dị Điều đã chuẩn bị bao nhiêu căn nhà cho cô thôi Thật sự còn Chân Hân lướt màn hình: “Còn căn này nữa.”
Nụ cười trên mặt Nguyên Chanh cứng lại, Chân Hân cẩn thận nói: “Nếu em muốn, có thể chuyển quyền sở hữu ngay…”
Không ai biết rõ cảm xúc của Nguyên Chanh về căn nhà này, nên họ không dám chuyển nhượng thẳng cho cô Hàng mi dày rủ xuống che đi tất cả cảm xúc trong đôi mắt của Nguyên Chanh Chân Hân không dám lên tiếng, một lúc lâu sau, cô mới nghe thấy Nguyên Chanh khẽ đáp: “Em muốn.”
Đó là nhà của cô, từng là nhà của cô, là nơi mà cô đã sống bao năm trời, chứa đầy kỷ niệm Hơn ba năm trước, vì không đủ khả năng chi trả khoản vay, cô buộc phải nhìn căn nhà ấy bị ngân hàng đem bán đấu giá Cô đã mang theo mọi thứ có thể, nhưng một số kỷ vật thì không thể nào đem đi được Chân Hân lập tức nhắn tin, bảo đồng nghiệp làm thủ tục chuyển nhượng nhà Thấy tâm trạng của Nguyên Chanh có phần không tốt, Chân Hân không dám nhắc thêm về căn nhà nữa, cô chuyển sang video VR khác: “Còn căn này, trong khu mới gần nhà em Em xem đi, cũng là căn hai tầng có phòng tập…”
Nguyên Chanh: Cô không phải thỏ, đâu cần nhiều hang đến thế Chân Hân ngượng ngùng cười: “Chị chỉ nghĩ em đã quen sống ở khu đó thôi mà.”
Nguyên Chanh đỡ trán: “Không cần đâu, em sẽ ở đây.”
Nhà này gần trường, mà trường học lại có ký túc xá “Được rồi, vậy giờ nói đến chuyện xe Dự tính là em sẽ có hai chiếc xe riêng, còn về tài xế…”
Nguyên Chanh cắt ngang: “Khoan đã, xe của em?”
Chân Hân gật đầu: “Đúng vậy, xe dành riêng cho em Nếu em có bằng lái thì em có thể tự lái.”
Nguyên Chanh: “…… Ngoài những thứ này, còn gì nữa không?”
Chân Hân: “Còn đội bảo vệ… Chị biết em không thích bị theo sát, nhưng thời gian này vẫn nên mang theo thì hơn, nếu không em sẽ bị bao vây đấy.”
Nguyên Chanh hiểu điều đó, nên cô quyết định thời gian tới sẽ hạn chế ra ngoài, chỉ ra ngoài khi có lịch học Sau khi dặn dò thêm vài việc lặt vặt, Chân Hân rời đi Nguyên Chanh một mình đi dạo quanh căn nhà Thật buồn cười, cô còn chưa thuộc hết cấu trúc của căn nhà mới này, có khi lại lạc trong chính nhà mình cũng nên Cả căn biệt thự có ba tầng, bên trong đã được cải tạo lại để phù hợp với nhu cầu đặc biệt của cô, trong đó có cả phòng tập riêng Chỉ riêng trường bắn đã có tới hai cái, một trong nhà và một ngoài trời, chắc vì những đoạn video cô bắn cung đã quá nổi tiếng Trường bắn ngoài trời nằm trong sân sau Từ ban công tầng ba, Nguyên Chanh có thể nhìn thấy sân sau nhà mình rộng hơn nhiều so với các biệt thự cùng loại khác Những thiết kế khác chắc chắn đều hoàn hảo đến mức không có gì để chê, mà nếu có thì cô cũng chẳng thể tìm ra lỗi nào Cô đã ăn trưa trước khi về nhà, nhưng lịch sinh hoạt những ngày qua bị đảo lộn, khiến cô phải ngủ trưa một chút Sau khi thức dậy, cô xuống trường bắn trong nhà để tập luyện Nói thật, cảm giác này rất tuyệt Không bị ai làm phiền, không phải lo lắng về thời gian sử dụng trường bắn, cũng chẳng phải lo ánh mắt của người khác Cô chỉ cần tập trung bắn tên, dồn hết tâm trí vào từng mũi tên, dùng bất cứ phương pháp nào mà cô muốn để rèn luyện kỹ năng bắn cung Điều duy nhất khiến cô hơi thất vọng là bia tập bắn đều làm từ vật liệu thường, cô không thể truyền năng lượng vào cung tên của mình, cũng không thể hút năng lượng từ ma vật Nếu làm thế, những chiếc bia này sẽ chẳng chịu nổi đến mũi tên thứ hai của cô Tuy nhiên, cô vẫn thả tất cả các ma vật của mình và những con đã được ký kết vào không gian, với hy vọng tạo thêm sự gắn kết và để chúng có thể tiến hóa sớm Nguyên Chanh thật sự rất tò mò, không biết khi tiến hóa, ma vật như Đèn Lồng Thảo sẽ thay đổi ra sao Sẽ có thêm kỹ năng mới chăng Mải mê luyện tập ở trường bắn, cô gần như quên mất thời gian, chỉ đến khi điện thoại reo liên tục, cô mới giật mình nhận ra đã hơn 5 giờ chiều Diễn đàn đã cập nhật xong Người nhắn tin cho cô là Chân Hân và Lục Văn Dao Chân Hân chỉ hỏi xem có thể qua gặp cô ngay bây giờ không Còn Lục Văn Dao thì gửi rất nhiều tin nhắn, cô ấy như phát điên:
[Ai đang khóc sau khi kết toán nhiệm vụ Chính là tớ đây!]
[Biết trước trong top 10 có đạo cụ lưu trữ không gian, tớ mà có phải dùng răng cắn thì tớ cũng giết thêm vài con quái vật Hố Đen.]
[Tớ hối hận quá Tại sao lúc đó tớ lại nghĩ đứng hạng 11 là quá tốt rồi, tại sao tớ không ở lại để làm thêm nhiệm vụ?]
[Hu hu hu tớ giận bản thân quá đi!]
Nguyên Chanh: “…”
Không cần thiết phải thế đâu, chẳng qua chỉ là một cái thùng đựng trứng thôi mà Phần thưởng đặc biệt cho top 10 mà cô đưa ra có thêm một cái thùng đựng trứng Dĩ nhiên, không thể nói thẳng là thùng đựng trứng được, nếu không mọi người sẽ sớm biết nó dùng để chứa trứng ma vật mất Nguyên Chanh mở Quyển Sách Khế Ước, đăng nhập diễn đàn, bắt đầu kết toán nhiệm vụ và nhận phần thưởng hạng nhất trên bảng xếp hạng cá nhân:
1 1.000 điểm diễn đàn 2 Một ma vật chỉ định 3 [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] 10 vé rút thăm trứng ma vật từ Máy Điều Ước 4 3 hộp lưu trữ.