Đích Nữ Họa Phi

Chương 106: - Tranh đoạt







TRỌNG SINH ĐÍCH NỮ HỌA PHI
Tác giả: Thiên Sơn Trà Khách
Chương 106
Tranh đoạt
••• === ====== === •••
Người thẩm vấn là Tiêu Thiều
Cẩm y vệ do Tiêu Thiều chưởng quản, ngày thường có nhiệm vụ đặc biệt, thỉnh thoảng cũng sẽ bắt được vài người đến chết cũng không mở miệng
Nhưng những người này dưới sự thẩm vấn của hắn, từ trước đến giờ chưa từng có ai có thể kiên trì được đến cuối cùng
Càng không có ai nhìn thấy, thì truyền đi càng hung ác dữ dội hơn
Từ đó mà Đại Cẩm triều cũng có một cách nói, không có bất cứ cái miệng nào mà Tiêu Thiều không cạy ra được
Nhưng tính cách Tiêu Thiều lạnh lùng, coi như có quen biết đi nữa, cũng không dám đích thân đi hỏi hắn, chỉ suy đoán rằng hình pháp mà hắn dùng vô cùng ác nghiệt
Hạ Thành nghe được lời này, chợt cảm thấy trong lòng trầm xuống, nắm chặt hai nắm đấm nói: "Sao lại rơi vào tay của Tiêu Thiều
Sao Tiêu Thiều lại có quan hệ với Tưởng Tín Chi
"Là vào lúc mai phục, Quan tướng quân và Tiêu vương gia đột nhiên đuổi tới, Quan tướng quân đưa những người kia về, Tiêu vương gia nói sự việc nghiêm trọng, giao cho hắn tự mình thẩm vấn
"Hỏng rồi
Sắc mặt Hạ Thành trắng nhợt: "Liên lụy đến Hạ phủ, sau này làm sao có được những ngày tháng bình yên
Hắn đi tới đi lui trong phòng hai vòng: "Không được, ta phải đi tìm Bát hoàng tử một chuyến
Nhanh đi chuẩn bị ngựa
Cùng lúc đó, phủ Tể tướng trong kinh cũng là cảnh người ngã ngựa đổ, Lý Đống nổi giận đùng đùng chỉ vào Lý An mắng: "Đầu óc ngươi đều hồ đồ rồi sao, bây giờ thì tốt rồi, người đều rơi vào trong tay Tiêu Thiều, Hoàng Thượng có khoan dung hơn nữa, cũng sẽ không dễ dàng khoan nhượng cho việc tự mình nuôi quân
Ngươi úp cho Lý gia một cái sọt lớn như vậy, kế tiếp phải làm sao đây?''
Từ trước đến nay Lý An đều là sự kiêu ngạo của Lý Đống, từ nhỏ đến lớn luôn có thừa khen ngợi đối với hắn
Nhưng mà khoảng thời gian trước Lý Dương xảy ra chuyện vốn đã khiến hắn rất phiền muộn trong lòng rồi, nay Lý An lại làm ra một chuyện sơ suất như vậy, Lý Đống nhìn Lý An cũng không thể nào thuận mắt được nữa
Gương mặt Lý An lạnh lùng nặng nề đứng đó, không nói câu nào, chỉ là vẻ mặt vô cùng u ám
Vốn muốn dựa vào chuyện giúp Tưởng gia đánh giết Tưởng Tín Chi, vừa có thể lôi kéo Tưởng gia, vừa có thể nhìn thấy Tưởng Nguyễn đau khổ
Không nghĩ tới trên đường lại nhảy ra hai người Quan Lương Hàn và Tiêu Thiều, làm hỏng mất chuyện tốt của hắn
Chẳng qua, trong mắt Lý An lóe lên chút ánh sáng, nghe nói lúc ấy Triệu Nguyên Phong và Triệu Nghị cũng có mặt
Sao có thể trùng hợp như vậy, không biết xảy ra chuyện gì, trước mặt Lý An đã hiện lên một gương mặt mỉm cười lạnh lẽo
Hắn không tin, chuyện này không có chút liên quan nào đến Tưởng Nguyễn
Lý Đống thấy dáng vẻ Lý An không nói một lời nào trong lòng càng tức giận hơn: "Ngươi nhanh nghĩ cách, bây giờ đại ca ngươi bởi vì Tưởng gia mà đã biến thành người vô dụng, ngươi còn vì Tưởng gia mà hại toàn bộ phủ Tể tướng sao
"Gấp cái gì
Lý An khinh thường nói: "Chút chuyện này, ta đi tìm Bát điện hạ nói chuyện
Tuyên Ly cần tài trí của hắn, mà hắn, cần Tuyên Ly giúp đỡ Lý gia giải quyết chuyện phiền toái trước mắt
Bên ngoài địa lao, lúc Quan Lương Hàn chờ đến mức sốt ruột, Tiêu Thiều mới từ bên trong chậm rãi bước tới
Vừa nhìn thấy hắn, Quan Lương Hàn đã vội vã hỏi: "Sao rồi
Đều khai rồi chứ
"Là người của Hạ Thành và Lý Đống
Tiêu Thiều thản nhiên nói
Những tên này lại chia thành hai nhóm, Hạ Thành thì coi như có thể hiểu được, nghe những kẻ đó nói, chỉ vì phòng ngừa sau khi Tưởng Tín Chi trở về gây bất lợi cho địa vị của Tưởng Siêu
Nhưng người mà Lý Đống sắp đặt thì thật sự rất kỳ lạ, những tên được phái tới cũng không biết nguyên nhân, chỉ biết là phải thực hiện mệnh lệnh này
Quan Lương Hàn cân nhắc nói: "Thật kỳ lạ, sao lại có hai nhóm
Hắn vỗ vỗ lồng ngực Tiêu Thiều: "Quả nhiên là đệ, nhưng mà," Quan Lương Hàn nhìn vào bên trong: "Đệ dùng cách gì vậy, sẽ không phải giống như những gì nha đầu Tưởng gia nói chứ, dầu sôi nấu chín não
"Không phải
Tiêu Thiều nói
Dĩ nhiên hắn có cách của mình
Hắn không nói, Quan Lương Hàn cũng lười hỏi, chỉ vừa nói chuyện với hắn vừa nói: "Haiz, đệ nói xem Tưởng Tín Chi một người cũng xem như có tính cách tốt đẹp sao lại có một vị muội muội như vậy, hoàn toàn không giống huynh muội nha
Lão Tam, đệ sẽ không phải thật sự yêu thích nha đầu kia chứ
Ta thấy không được, mới nhỏ như vậy, tâm tư đã vô cùng ngoan độc
Tiêu Thiều bất đắc dĩ nói: "Nàng chỉ mới mười một tuổi.'' Đối với một tiểu cô nương mười một tuổi, hắn còn không đến mức nảy sinh ý nghĩ khác thường
Có điều Tưởng Nguyễn hành sự quá mức kỳ quái, dường như có không ít bí mật, nhìn từ tất cả những chuyện mà nàng làm, lại ngàn vạn lần đều có liên quan đến Tuyên Ly
Thậm chí trợ giúp Liễu Mẫn, nếu như mục đích của nàng là cả triều đình, thì càng cần chú ý hơn
Quan Lương Hàn cười ha ha nói: "Chỉ là đùa chút thôi, đùa chút thôi
Đi đi đi, ta còn có việc muốn hỏi Lão Thất, đệ đi cùng với ta
Tiêu Thiều gật đầu: "Dạ Phong.''
Dạ Phong xuất hiện ở phía sau hắn, chỉ nghe Tiêu Thiều ra lệnh nói: "Phái người trông coi mấy kẻ trong lao, phòng ngừa đêm nay có kẻ đến giết người diệt khẩu
Dạ Phong chắp tay: "Vâng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chủ tử.''
Trong phủ Bát hoàng tử, Tuyên Ly nhìn Hạ Thành và Lý An đang đứng trước mặt, trên mặt là nụ cười ôn hòa trước sau như một
Hạ Thành lau mồ hôi: "Mong rằng điện hạ ra tay giúp đỡ
"Ta với Hầu gia từ trước đến nay vô cùng thân thiết, tất nhiên sẽ không ngồi yên không quản, nhưng chuyện này rất quan trọng, tuy ta có lòng, nhưng cũng thật sự là không có sức
Tuyên Ly chậm rãi nói
Hạ Thành nhìn thoáng qua Lý An đang thản nhiên ngồi một bên, hạ quyết tâm, cắn răng nói: "Cầu điện hạ cứu Hạ phủ một mạng, chuyện này nếu như điện hạ có thể giúp, điện hạ sẽ là ân nhân cứu mạng của cả Hạ phủ
Nếu như ngày sau có chỗ nào có thể giúp được Điện hạ, Hạ mỗ tại nơi này thề, cho dù phải xông vào núi đao biển lửa, cũng tuyệt không chối từ
Cho tới bây giờ, Hạ gia và phủ Bát hoàng tử là quan hệ giúp đỡ lẫn nhau
Mặc dù Bát hoàng tử rất có năng lực, nhưng cũng là âm thầm tiến hành, hiện nay căn cơ Hạ gia vững chắc, tiền tài quyền thế đều là thứ Tuyên Ly cần đến
Nhưng cũng chính vì vậy, cũng không dễ dàng khống chế Hạ gia, vì vậy Tuyên Ly và Hạ gia là quan hệ lợi dụng lẫn nhau
Nhưng thái độ lúc này của Hạ Thành, chính là tỏ rõ lập trường của hắn, hoàn toàn quy thuận
Tuyên Ly khe khẽ thở dài: "Hầu gia nói như thế, ta hết sức vui mừng, nhưng mà, khó đảm bảo ngày sau Hạ gia sẽ không nảy sinh thù ghét đối với ta
Nếu có tâm tư khác, vậy phải làm sao bây giờ
Hạ Thành thấy Tuyên Ly có chút dãn ra, nhân tiện nói: "Lão phu nhất định dùng hành động thực tế để chứng minh thành ý của Hạ gia, chỉ mong lần này điện hạ có thể nghĩ cách cứu lấy Hạ phủ
Tuyên Ly ôn hòa nói: "Hầu gia lo lắng quá rồi, Hầu gia với ta là quan hệ có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu, sao ta có thể khoanh tay đứng nhìn không quan tâm đến
Chuyện này giao cho ta đi, ta nhất định sẽ cho Hầu gia một câu trả lời chắc chắn hài lòng, nhưng mà Hầu gia cũng đừng làm ta thất vọng
Trong nội tâm Hạ Thành nhẹ nhàng thở ra, liên tục gật đầu: "Vâng, vâng
Tuyên Ly cười hài lòng: "Như thế, nếu Hầu gia không còn việc gì khác xin hãy quay về trước đi, ta và Lý nhị công tử còn có chuyện cần phải bàn
Hạ Thành không cam tâm tình nguyện mà liếc nhìn Lý An, lúc này mới đáp lời rời đi
Đợi sau khi Hạ Thành rời đi, Lý An mới chắp tay với Tuyên Ly, nói: "Điện hạ
"Không cần ngươi nói, ta đã giúp Hạ gia, cũng sẽ giúp Lý gia, không khoanh tay ngồi nhìn không quản đến
Tuyên Ly ôn hòa nói: "Hơn nữa quan hệ của hai người chúng ta cũng không ít, ta sẽ càng không đứng ngoài quan sát
Lý An gật đầu, nhưng trong lòng lại khinh thường cười nhạo một tiếng, quen biết gì chứ, chẳng qua cũng chỉ là giá trị lợi dụng mà thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giá trị lợi dụng của Lý gia lớn hơn so với Hạ gia, cho nên tư thái mà Tuyên Ly bày ra thấp hơn mà thôi
Mỗi người đều có một cái giá riêng, lấy cái giá tiền đó ra nhìn xem có hợp lý hay không thôi
Giá trị của Hạ gia chính là nhiều như vậy, nhưng cái giá của phủ Tể tướng thì không chỉ là như thế
Tuyên Ly thu hết sự khinh thường trong mắt Lý An vào đáy mắt, nụ cười không hề thay đổi, trong mắt nhanh chóng lướt qua ý nghĩ sâu xa
Tiền tài quyền lực của phủ Tể tướng tất nhiên không ít, nhưng những thứ đó những người khác cũng có thể cho hắn, nếu nói thứ đáng để mua chuộc nhất, không thể nghi ngờ chính là người đang đứng trước mặt hắn
Lý An khác với Lý Dương, Lý Dương chỉ là một tên rác rưởi bỏ đi, bất tài vô dụng, nhưng những năm qua Lý An đã đưa ra cho hắn không ít ý kiến hay
Hắn xem Lý An như trợ thủ đắc lực, cần tài trí của hắn, cho nên ngay cả khi Lý An bất kính với hắn hắn cũng có thể nhẫn nhịn
"Nhưng vì sao Lý gia phải mai phục giết Tưởng Tín Chi
Tuyên Ly hỏi
Hạ Thành vì quan hệ với Tưởng Siêu và Hạ Nghiên, chuyện này cũng có thể hiểu được, nhưng hiện tại Lý gia và Tưởng gia như nước với lửa
Hắn biết chuyện Tưởng Tố Tố làm tổn thương gốc rễ nối dõi dòng giống của Lý Dương
Theo lý thuyết, Lý An nhúng tay giết chết Tưởng Tín Chi, được lợi chính là mẹ con Tưởng Tố Tố, căn bản không thể nào hiểu nổi chuyện đó
Lý An cũng chẳng giấu giếm, nói: "Tưởng Nguyễn hại đại ca ta, có thù không đội trời chung với phủ Tể tướng, ta vốn định giết Tưởng Tín Chi, sau đó mới chậm rãi tra tấn Tưởng Nguyễn, không ngờ tới giữa chừng lại xảy ra biến cố
Tra tấn một người, gây đau đớn cho thể xác là kiểu tra tấn thấp kém nhất, tra tấn tinh thần mới có thể khiến người ta cảm nhận được sự thống khổ vô tận
Nếu như Tưởng Nguyễn biết được Tưởng Tín Chi vì nàng mà chết, tất nhiên nàng sẽ đau khổ không thể chịu đựng được
"Tưởng Nguyễn
Tuyên Ly sững sờ: "Sao lại là Tưởng Nguyễn
"Tưởng nhị tiểu thư chẳng qua chỉ là người chịu tội thay, Tưởng Nguyễn làm đại ca ta bị thương, giá họa cho Tưởng Tố Tô, đây là sự thật
Tuyên Ly không chút nghi ngờ đối với lời nói của Lý An, chỉ là trong lòng vô cùng kinh ngạc
Nhưng nghĩ đến chuyện Tưởng Nguyễn thong dong ứng đối ở từ đường Hạ gia, trong nội tâm không khỏi xuất hiện nghi vấn
Một nữ tử trong khuê phòng, sao có thể có tâm cơ thâm trầm như vậy, nếu muốn hãm hại Tưởng Tố Tố, mà đánh chủ ý lên Lý gia, có phải là quá mạo hiểm hay không
"Chẳng qua, ta cũng phát hiện ra một chuyện rất thú vị
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lý An đột nhiên nở nụ cười nói: "Triệu gia tham gia vào, khiến cho ta nghĩ đến, Tưởng Nguyễn có thể đứng cùng một phía với Triệu gia rồi
Tưởng Tín Chi vừa về đến, tình thế của Triệu gia lúc này cũng sẽ có thay đổi
Thứ cho ta lắm lời, đến lúc đó, điện hạ có thể sẽ gặp phải phiền phức
"Ngươi nói Tưởng Nguyễn và Triệu gia
Tuyên Ly nhíu mày: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?''
"Ta cũng không rõ lắm, nhưng vị đại tiểu thư này của Tưởng gia, cũng không đơn giản như vậy
Lý An nói
Có điều như vậy mới là tốt nhất, như vậy thì hắn mới có hứng thú chơi đùa
Nàng đã đưa cho hắn một niềm vui nho nhỏ, ngăn lại tập kích của hắn rồi trả về, nhưng mà tiếp theo, không biết còn có loại vận may như vậy hay không
Hai đầu lông mày của Tuyên Ly nhíu chặt, không biết tại sao, trong lòng lại xuất hiện một dự cảm bất thường
Sáng sớm Tưởng Tín Chi đã rời phủ đi gặp Quan Lương Hàn
Chuyện hôm qua có quá nhiều điều kỳ lạ, còn có rất nhiều chi tiết cần phải bàn bạc
Trong phủ Kinh Triệu Doãn, Đổng Doanh Nhi vo tròn viên mứt táo màu vàng rồi bỏ vào miệng, cười nói: "Nguyễn muội muội, hiện nay muội thật sự uy phong rồi, trong kinh thành ai cũng biết muội có một người ca ca xuất chúng, vừa cao to lại anh tuấn
Chao ôi, không giống với những binh sĩ thô lỗ kia, thật sự là vị tướng quân nho nhã, nghe nói phong tư trên chiến trường càng thêm oai phong
"Nhìn ngươi nói kìa, người không biết còn tưởng rằng đó là ca ca của ngươi
Văn Phi Phi trêu ghẹo nói
"Đúng vậy đúng vậy, chẳng lẽ là vị Đổng đại tiểu thư này của chúng ta bắt đầu tương tư rồi
Triệu Cẩn cười nói
Đổng Doanh Nhi vừa nghe lời này đã đỏ mặt, ra vẻ muốn đánh nàng: "Ngươi nha đầu chết tiệt này đừng nói bậy, xem ta có xé nát cái miệng ngươi hay không
Triệu Cần vội vàng vừa tránh vừa cười: "Tha cho ta đi, ta nói sai rồi, ta chỉ là nói đùa với ngươi thôi mà
Lâm Tự Hương an ủi nhìn Tưởng nguyễn: "Mặc dù ngươi không có bản lĩnh gì, cũng may có một ca ca lợi hại như vậy, về sau chắc hẳn người mẹ kế và vị muội muội kia của ngươi cũng không dám tùy tiện khi dễ ngươi nữa
"Đúng đúng đúng
Triệu Cẩn vỗ tay một cái: "Nhanh trả lại hết toàn bộ những việc trước kia bọn họ ức hiếp ngươi đi, nếu thấy không vừa mắt, thì bảo đại ca ngươi đánh gãy chân bọn họ
"Nào có ai giống như ngươi chứ
Đổng Doanh Nhi không đồng ý quệt miệng nói: "Ta thấy Tưởng đại ca không phải là kiểu người tùy tiện đánh người đâu, ngươi tưởng ai cũng thô lỗ như ngươi sao.''
Triệu Cẩn thè lưỡi, không nói
Tưởng Nguyễn mỉm cười nói: "Dù sao cũng đã về phủ rồi, sau này có cơ hội sẽ để mọi người gặp huynh ấy một lần
Nhưng mà hôm nay sắc trời không còn sớm, ta cũng nên trở về phủ rồi
Đổng Doanh Nhi mời bọn họ đến phủ làm khách, các tiểu thư trẻ tuổi uống trà nói chuyện phiếm, đảo mắt đã trôi qua hơn nửa ngày
Mắt thấy thấy sắc trời dần dần tối xuống, trời mưa khiến trên đường trơn trượt, Đổng Doanh Nhi cũng không tiện giữ bọn họ ở lại lâu, nên nói: "Được rồi, vậy ngày khác chúng ta lại tụ họp, Vũ Nhi, ngươi đưa điểm tâm ta đã làm cho các vị tiểu thư một phần
Nàng cười nói: "Trên đường nhớ chú ý an toàn.''
Mọi người nói lời tạm biệt xong thì từng người trở về phủ, lúc đi ngang qua giữa thành, Tưởng Nguyễn lệnh phu xe đánh xe ngựa chạy vào một ngõ nhỏ chật hẹp
Xe ngựa dừng lại trước cửa, Tưởng Nguyễn để Bạch Chỉ cùng với Liên Kiều theo sau, đi tới một hộ gia đình trong hẻm
Liên Kiều tiến lên gõ cửa, rất nhanh đã có một tiểu đồng tới mở cửa, nhìn thấy là Tưởng Nguyễn thì sững sờ một chút, sau đó ngay lập tức mời ba người bọn họ vào trong
Mới vừa đi tới phòng khách, đã nghe được tiếng của Tuệ Giác: "Tưởng cô nương.''
Tưởng Nguyễn nhìn Tuệ Giác ngồi trong phòng khách, từ lần trước sau khi giúp Tưởng Nguyễn tẩy đi tội danh mang điềm xấu, thanh danh của Tuệ Giác càng trở nên vang xa hơn
Chắc hẳn những ngày qua có rất nhiều người tới tìm hắn, hôm nay sắc mặt Tuệ Giác có vẻ không tệ, có lẽ sống vô cùng thoải mái
Tuệ Giác thấy Tưởng Nguyễn, nhưng trong lòng lại không quá vui mừng, đối với Tưởng Nguyễn, hắn có một loại khủng hoảng và sợ hãi
Hắn nói: "Tưởng cô nương, chuyện lần trước bần tăng đã giúp rồi, vì sao còn đến tìm bần tăng?''
"Đại sư hiểu lầm rồi, hôm nay ta tới là vì muốn trả cho đại sư một ân huệ.'' Tưởng Nguyễn nhẹ nhàng nói: "Ta vốn là người không thích nợ ân huệ của người khác, đại sư giúp ta một lần, ta tất nhiên sẽ hoàn trả
Nhìn ánh mắt khó hiểu của Tuệ Giác, nàng mỉm cười: "Không phải ta đã từng nói hay sao, dù cho làm một tên lừa gạt, đại sư cũng phải làm tên lừa gạt tôn quý nhất trên đời này
Đến nay thứ đại sư đạt được chẳng qua chỉ mới là một chút lợi ích nho nhỏ mà thôi
Khiến cho bệnh tình của con trai đại sư được trị ngọn mà không trị được gốc, đại sư thật sự đã thỏa mãn rồi
Con trai là tâm bệnh của Tuệ Giác, hết lần này tới lần khác mỗi lần Tưởng Nguyễn đều lấy con của hắn ra để nói chuyện
Những ngày vừa qua, quả thật hắn đã kiếm được không ít ngân lượng, mua thật nhiều dược liệu quý báu, nhưng bệnh tình của con trai chỉ có thể ổn định chứ không thể chuyển biến tốt lên
Tuệ Giác cúi đầu nói: "Đây là mệnh của hắn, bần tăng cũng bất lực
"Vậy là đại sư không tin ta
Tưởng Nguyễn nói: "Không sao, rồi sẽ có một ngày đại sư tin tưởng lời nói của ta
Hôm nay ta chỉ muốn nói vài lời cần nói mà thôi
Nàng nói: "Trong kinh thành gần đây lũ lụt tương đối nghiêm trọng, Bát hoàng tử cùng với Lý nhị thiếu gia phụng chỉ trị thủy, đến nay thế nước ở đập nước xem như được khống chế
Nhưng ba ngày sau thế nước bắt đầu trở nên mãnh liệt, đập nước sẽ sụp đổ xuống, vô số bách tính sinh sống ở hạ lưu đập nước sẽ vì thế mà chết
Nàng nói: "Đây chính là cơ hội của đại sư, ta nhường cơ hội của lời tiên đoán này cho đại sư, đại sư chỉ cần ở trước mặt mọi người nói rằng, long khí đại loạn, đập nước sẽ sập xuống, nhất định phải rời khỏi nơi Bát hoàng tử trị thủy
Đương nhiên, nhất định đại sư phải tìm cách để Bát hoàng tử giữ vững suy nghĩ của mình, hắn ắt sẽ giáng tội đại sư
Nếu hắn trừng trị đại sư càng thâm độc, mấy ngày sau lời tiên đoán trở thành sự thật, địa vị của đại sư mới càng thêm vững chắc
Từ lúc bắt đầu Tuệ Giác vẫn không hiểu nàng đang nói cái gì, nghi hoặc nhìn Tưởng Nguyễn, Tưởng Nguyễn cũng không gấp, chỉ là nhẫn nại chờ hắn
Đợi tới lúc Tuệ Giác ý thức được ý nghĩa trong lời nói của Tưởng Nguyễn, gương mặt bình tĩnh từ trước đến nay cũng không nhịn được mà tỏ ra kinh ngạc: "Ngươi


Rốt cuộc ngươi đang nói cái gì
Vì sao đập nước lại sập xuống
Vì cái gì mà thế nước trở nên mãnh liệt
Hoang đường
Lời nói vô căn cứ!''
"Đại sư vội cái gì chứ
Tưởng Nguyễn cười nói: "Vì không tin tưởng lời ta nói sao
Đại sư, không phải ta đã từng nói với ngài, trên đời có một loại năng lực, chính là biết được chuyện quá khứ, tinh thông chuyện tương lai ư
Nàng gằn từng chữ: "Nếu đại sư cho rằng ta không có loại năng lực như thế, vậy có thể thay đổi một cách suy nghĩ khác hay không, ví dụ như nói, làm thế nào để khiến một cái đập chứa nước chắc chắn bị vỡ
Tuệ Giác đứng bật dậy, không thể tiếp tục duy trì gương mặt trách trời thương dân được nữa, hoang mang nói: "Ngươi điên rồi
Bị phát hiện ra thì sẽ rơi đầu đấy
Tưởng Nguyễn mỉm cười nhìn hắn không nói
Nàng đang cố ý dẫn dắt Tuệ Giác, phải tin tưởng một người có năng lực tiên tri mà cam tâm tình nguyện làm việc cho nàng, thật sự là quá mạo hiểm
Nhưng nếu để cho Tuệ Giác tin rằng, nàng chỉ là một cái vỏ bọc, sau lưng còn có cao nhân chỉ điểm thì sao
Tiên đoán có thể phạm sai lầm, nhưng chuyện mà con người sắp đặt làm ra thì chắc chắn sẽ không thất bại
Tuệ Giác cho rằng có người muốn khiến cho đập chứa nước sập xuống, một khi xác định chuyện này, hắn nhất định sẽ dao động
"Chuyện này cũng quá lớn gan rồi
Tuệ Giác lẩm bẩm nói
Đập chứa nước là chuyện lớn liên quan đến dân chúng, đến quốc gia, nhưng Tưởng Nguyễn lại có thể nhẹ nhàng bâng quơ nói ra loại chuyện đại nghịch bất đạo như vậy
Bị người khác phát hiện ra, cho dù có chín cái mạng cũng không đủ để chết
Nhưng đồng thời, trong lòng lại có một âm thanh đang kêu gào, kêu gào hắn hãy đồng ý với nàng, đồng ý với nàng
Tưởng Nguyễn mỉm cười nhìn sự biến hóa trên khuôn mặt Tuệ Giác, biết hắn đã lay động rồi
Vì vậy không chút do dự cho thêm một mồi lửa: "Đại sư cần phải hiểu rõ, chuyện này không có tý sơ hở nào, chỉ cần sử dụng lời nói là được
Đợi thật sự đến ngày đó, người đời đều sẽ xem ngài là thần minh mà tôn thờ, ngài sẽ có vinh hoa phú quý hưởng không hết
Hơn nữa nếu như bệ hạ nhìn trúng gọi ngài vào cung, vậy thì đã có thể mở rộng tiền đồ
Điều quan trọng là trong cung có vô số thái y, bệnh của con trai đại sư sẽ được cứu rồi
Hai mắt Tuệ Giác sáng lên, chỉ nghe Tưởng Nguyễn nói tiếp: "Chẳng qua chuyện này cũng không phải tất cả đều có lợi, chuyện này trôi qua, Bát hoàng tử nhất định sẽ hận ngài
Nhưng ngài cũng không cần quá lo lắng, chỉ cần được bệ hạ coi trọng, ngài chính là người tâm phúc trước mặt bệ hạ, ai cũng không dám động tới ngài
Mặc dù Bát hoàng tử là người chạm tay có thể bỏng, nhưng dù sao bây giờ chủ thiên hạ cũng không phải là hắn
Bây giờ đại sư cũng đã qua sáu mươi tuổi, nói một câu không lọt tai, chuyện mười năm hai mươi năm sau ai có thể nói trước được
Tóm lại khi còn sống, tính mạng không đáng lo là được rồi
Nếu như đại sư nhất định muốn an an phận phận mà sống qua ngày cũng không phải là không được, chỉ là đại sư chờ nổi, nhưng con trai của ngài có chờ được hay không thì...khó mà nói được
Vẻ mặt Tuệ Giác không chắc chắn, trong lòng vô cùng hỗn loạn, Tưởng Nguyễn cười nói: "Lời đã nói đến nước này, ta cũng không nói thêm nhiều nữa, đại sư có thời gian một đêm để cân nhắc
Ba ngày sau đập chứa nước vỡ xuống, ngài chỉ có ba ngày, rốt cuộc bệnh tình của con trai đại sư ngày sau sẽ ra sao, thì phải xem đại sư ngày mai làm thế nào rồi
---------- Hết chương 106 ----------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.