Hiện tại Võ Minh có "Giáp ất bính đinh mậu kỷ canh tân" tám cái đường khẩu
Trong đó, giáp tự đường cũng là bộ phận thế lực Ma Giáo mà Chu Tước nắm trong tay, trước mắt chủ yếu làm công tác tình báo, vì thân phận vẫn chưa công bố, nên là đường khẩu thần bí nhất trong Võ Minh
Nhưng Lục Trường Sinh không nuôi người vô dụng, dù có thần bí đến đâu cũng phải đưa bạc đến cho ta
Cho nên, chỉ khi đưa bạc thì giáp tự đường mới có chút cảm giác tồn tại
Mà bốn đường "Ất bính đinh mậu" thì theo thứ tự tương ứng với Giao Long hội, Mã Bang, Yên Vũ các và Thiên Ưng môn ở Tam Hà thành
Có điều hiện tại phạm vi thế lực của bốn bang phái đã sớm mở rộng ra toàn bộ Thanh Châu, không còn giới hạn ở một Tam Hà thành nhỏ bé nữa
Giao Long hội quản lý tất cả các tuyến đường vận tải đường biển và bến tàu ở Thanh Châu
Mã Bang thì phụ trách quản lý việc vận chuyển hàng hóa ở các thành trì lớn của Thanh Châu
Yên Vũ các quản lý hơn ngàn nhà thanh lâu trên khắp Thanh Châu
Còn Thiên Ưng môn, tuy là tông phái nhưng ban đầu lại gây dựng sự nghiệp bằng võ quán, cho dù hiện tại, hình thức vận hành bên trong cũng giống với võ quán, Lục Trường Sinh dứt khoát giao toàn bộ võ quán ở Thanh Châu cho nó quản lý
Võ quán Hỗn Nguyên mà Lục Trường Sinh ủy thác cho Ninh Du Du hiện tại cũng trở thành thế lực thuộc hạ của Thiên Ưng môn, vì là bạn cũ của Lục Trường Sinh nên cũng được chiếu cố phần nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn ba đường "Kỷ canh tân" thì là các đường khẩu mới thành lập sau này
Kỷ tự đường quản lý các tiểu môn phái trong gần ngàn dặm ở Thanh Châu, đường chủ là Xích Dương chân nhân, giáo chủ Huyền Dương giáo
Huyền Dương giáo là một môn phái nhị lưu đỉnh cấp ở Thanh Châu, về thực lực không thua gì Tuyệt Mệnh Nhai, trong giáo cũng có mấy vị Tông Sư
Sau khi Huyền Dương giáo chủ động quy hàng, Lục Trường Sinh đã phong Xích Dương chân nhân làm đường chủ của kỷ tự đường
Còn canh tự đường thì quản lý các thương hội và thương nhân ở Thanh Châu, đường chủ vốn là Tống Vạn Kim, nhưng vì chuyện Tống Phi Vũ chết đuối mà Tống Vạn Kim vô tâm quản sự, hiện tại mọi việc lớn nhỏ trong đường đều do phó đường chủ Cao Tài xử lý
Tân tự đường hoàn toàn là một đường khẩu chuyên làm chân tay, người trong đường đều là võ đạo cường giả thủ đoạn tàn nhẫn, thực lực cao tuyệt, thường thì nơi nào có việc thì sẽ có mặt, cũng là đường khẩu duy nhất không cần định kỳ nộp bạc lên trên
"Xích Dương, Cao Tài, hai ngươi có gì muốn nói
Lục Trường Sinh mặt không đổi sắc hỏi
Xích Dương chân nhân và Cao Tài lập tức đứng dậy
Xích Dương chân nhân chắp tay nói trước: "Kỷ tự đường có 5 vạn lượng bạc đang trên đường đến, chỉ cần hai ba canh giờ nữa là sẽ đưa đến nơi, mong minh chủ bớt giận
"Sao lại chỉ có chút ít như vậy
Kỷ tự đường quản lý hơn ngàn tiểu môn phái, chút tiền này chẳng đáng gì cả
Lục Trường Sinh có chút bất mãn
Xích Dương chân nhân cười khổ một tiếng, nói: "Thật không dám giấu giếm, gần đây có một phần ba môn phái thà giải tán chứ không chịu cống nộp bạc, còn một phần ba môn phái tự ý chuyển dời tài sản, vừa hỏi thì bảo là không có, kỷ tự đường chúng ta bây giờ chỉ có thể thu được bạc của hai ba trăm nhà
"Xích Dương à, ngươi quá nhân từ rồi, những môn phái không chịu nộp bạc đó, mặc kệ là giải tán hay làm gì thì cũng vậy, chỉ cần không nộp bạc từ giây phút đó thì không còn là người của Võ Minh ta nữa
Vậy kế tiếp nên xử lý thế nào còn cần ta dạy cho ngươi sao
Lục Trường Sinh nâng chung trà lên, nhấp một ngụm trà rồi chậm rãi nói
"Ta..
Xích Dương chân nhân lộ vẻ do dự
Huyền Dương giáo là một đại phái có tiếng là tốt đẹp, đức cao vọng trọng không nhiều ở Thanh Châu, lúc trước chủ động gia nhập Võ Minh là vì giảm bớt việc Võ Minh tàn sát giang hồ ở Thanh Châu
Nếu để cho hắn ra tay với các môn phái giang hồ khác thì không phù hợp với ý định ban đầu khi gia nhập Võ Minh, trưởng lão trong giáo cũng sẽ phản đối hắn
Trong mắt Lục Trường Sinh lộ ra một tia thất vọng, đặt chén trà xuống rồi từ từ nói: "Thôi được, xem ra ngươi cũng không thích hợp làm đường chủ kỷ tự đường này, kể từ hôm nay, Lệ Tinh Hồn, ngươi sẽ là đường chủ kỷ tự đường, Xích Dương chân nhân vì hành sự bất lực nên bị giáng xuống làm chấp sự kỷ tự đường
Mọi người nghe vậy đều giật mình, Lệ Tinh Hồn vốn là sát thủ vương bài của tổ chức "Nhất Tích Huyết", ngày thường không thân cận với bất kỳ ai, trong kỷ tự đường cũng không ai để ý, không ngờ minh chủ lại đột ngột bổ nhiệm hắn làm tân đường chủ của kỷ tự đường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lệ Tinh Hồn sắc mặt lạnh lùng cũng có chút giật mình, thân là sát thủ vương bài, hắn chỉ biết cách hoàn thành nhiệm vụ được tổ chức giao cho một cách hoàn hảo, không có ham muốn quá lớn đối với quyền lực, không ngờ cái bánh này lại rơi trúng đầu hắn
Tuy không biết vì sao minh chủ lại sắp xếp như vậy, nhưng hắn vẫn đứng lên lĩnh mệnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong kỷ tự đường có hơn chục vị Tông Sư, cao thủ Tiên Thiên thì nhiều như sao trên trời, không biết có bao nhiêu người đang dòm ngó vị trí đường chủ, thấy một tên tiểu trong suốt lại leo lên làm đường chủ khiến không ít người ghen ghét ra mặt
Phó đường chủ của kỷ tự đường Từ Thạch cũng hơi bực mình, không ngờ đường chủ bị hạ bệ, thế mà lại không phải là hắn – phó đường chủ, người vốn dĩ có quyền thăng tiến lên – thay thế
Chẳng lẽ minh chủ cũng không hài lòng với công việc của hắn
Nghĩ đến đây, trong lòng Từ Thạch run lên, đồng thời thầm mắng: "Đều tại lão già Xích Dương chân nhân kia, ngày thường lão ta cứ nói hòa khí sinh tài, nên liên lụy đến ta, ấn tượng của ta trong lòng minh chủ giảm đi không ít
Từ Thạch quyết định từ nay phải cố gắng thể hiện tốt hơn, ít nhất cũng phải giữ được vị trí phó đường chủ
Sau khi Lệ Tinh Hồn nhận phong thưởng xong liền ngồi vào vị trí của Xích Dương chân nhân, Xích Dương chân nhân thì mặt xám như tro rút lui về phía sau
Phải biết, sau lưng hắn là cả Huyền Dương giáo
Hắn không ngờ Lục Trường Sinh lại không hề nể mặt mũi, trực tiếp hạ bệ hắn khỏi vị trí đường chủ
Tại chỗ bây giờ chỉ còn lại Cao Tài, bỗng cảm thấy áp lực lớn
Thấy ánh mắt của Lục Trường Sinh nhìn mình, hắn kiên trì nói: "Minh chủ, không phải canh tự đường chúng ta không muốn đưa, mà là các thương hội, phú thương ở Thanh Châu thực sự không có tiền
Trong thời gian qua đường khẩu chúng ta đã góp nhặt của họ được 812 vạn lượng bạc, gần như đã móc hết bạc hiện có trong tay, chỉ còn lại chút hàng hóa và sản nghiệp, mà ngài đã nói là chỉ cần lấy bạc thôi, cho nên ta làm theo lời ngài căn dặn mà
"Toàn bộ thương nhân ở Thanh Châu, trong tay chỉ có ngần ấy bạc thôi sao
Lục Trường Sinh cảm thấy có chút khó tin
Thanh Châu có ít thì cũng hơn 20 triệu nhân khẩu, người buôn bán không đến một phần ngàn, nhưng với số lượng lớn như thế thì đây không phải là một con số nhỏ
Còn nhớ ngày đó, chỉ riêng một Tứ Hải đấu giá hành mà hắn đã cướp được hơn 5 triệu lượng bạc
Nhiều thương nhân như vậy ở Thanh Châu, số bạc gom lại, vậy mà chỉ hơi mạnh hơn một Tứ Hải đấu giá hành
Thấy Lục Trường Sinh có vẻ không tin lắm, Cao Tài vỗ ngực bảo đảm: "Minh chủ đại nhân, thuộc hạ xin dùng đầu đảm bảo, lời nói đều là sự thật
Nếu minh chủ không tin, có thể phái người kiểm tra sổ sách
Lông mày của Lục Trường Sinh nhíu càng chặt
"Câu nào cũng là thật
Ta thấy chưa chắc đã vậy
Đúng lúc này, Tống Phi Yến lại đứng dậy, dựa vào mối quan hệ cha là đường chủ, nàng cũng lăn lộn trong canh tự đường với một chức chấp sự
"Theo như điều tra bí mật của ta thì Cao phó đường chủ không chỉ tư túi hơn trăm vạn lượng bạc ở trang viên của mình, còn cấu kết với không ít thương nhân ăn bớt tiền công quỹ, giúp họ che giấu tài sản
Tống Phi Yến nhìn Cao Tài, cười lạnh một tiếng
Cao Tài suýt nữa phun ra một ngụm máu, giận dữ nói: "Ngươi cái con nhóc miệng còn hôi sữa đừng có ngậm m.áu phun người
Ta biết Tống gia các ngươi vẫn muốn đưa người mình vào làm phó đường chủ, nhưng nếu muốn vu khống ta thì ít nhất cũng phải đưa ra bằng chứng xác thực chứ
"Bằng chứng..
Tống Phi Yến trầm mặc
Cao Tài là một hội trưởng của một đại thương hội, làm việc trước giờ kín kẽ không chê vào đâu được, Tống Phi Yến điều tra bí mật rất lâu, cũng chỉ nắm được một số thông tin rời rạc, không có chứng cứ xác thực để hạ bệ được hắn
Nếu có thể đưa ra bằng chứng xác thực thì nàng đã sớm đến mách lẻo với Lục Trường Sinh, chứ không phải đợi đến bây giờ mới đứng ra.