Chương 1: Tìm người xung quanh, tìm được lại là chính mình của tương lai
Mười một giờ đêm
Bạn gái vẫn chưa về nhà
Lục Phàm bực bội chán chường, vùi mình trên ghế sô pha
Cậu nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại di động ngẩn người một lúc
Rồi bỗng dưng như ma xui quỷ khiến mở phần 【Người Lân Cận】trên WeChat
Hắn cũng không có ý định tán gái gì
Chỉ là muốn tùy tiện tìm người lạ nói chuyện phiếm, nam nữ đều được
Bỗng nhiên
Cậu lướt thấy một tấm ảnh đại diện quen thuộc
Nói thế nào nhỉ, có chút giống cậu khi bước vào tuổi trung niên
Ngay lúc Lục Phàm chuẩn bị bấm vào chào hỏi
“Này Lục Phàm ngu ngốc ở quá khứ, chào nhé, ta là Lục Phàm của tương lai đây.”
Ảnh đại diện đó bỗng nhấp nháy một cái
Chủ động chào hỏi cậu
Ách……
Lục Phàm lập tức đơ người
Chẳng lẽ lại lướt trúng người quen ở cùng khu phố sao
Lại là người quen biết cô đơn lẻ bóng ở nơi này
Chuyện này có hơi xấu hổ à nha…
“Anh bạn đừng đùa nữa, anh là ai vậy?”
Đối phương trả lời rất nhanh
“Ta thật sự là ngươi của tương lai, đồ ngu nhà ngươi nhìn không ra giống sao!”
“Cái bớt ở bên trái trán kia, là do ba mẹ ta tạo ra đấy.”
Lục Phàm nghi ngờ phóng lớn ảnh đại diện kia
Ôi mẹ ơi, đúng là giống thật
Đùa nhau thế này à
Cái kỹ năng PS này, chắc là cao thủ rồi
“Anh bạn, rốt cuộc anh là ai
Lừa tiền không có, lừa tình sợ anh không gánh nổi đâu!”
Một lát sau
Đối phương liền trả về một loạt tin nhắn dài
“Lục Phàm ngu ngốc ở quá khứ, nghe cho kỹ này.”
“Năm lớp hai, ngươi cố tình thi hạng nhì toàn lớp, nhường hạng nhất cho một nữ sinh tên Hứa Tĩnh.”
“Năm mười hai tuổi, ngày tốt nghiệp tiểu học, ngươi đi vào hố xí…”
“Năm mười sáu tuổi, lần đầu tiên ‘tự xử’, là do xem phim XXX.”
“Mà bây giờ trong đầu ngươi đang nghĩ, cái ảnh kia mà chỉnh sửa thành thế này, chắc tốn không ít tiền đây?”
Ôi mẹ ơi
Đọc được những tin này, Lục Phàm hoàn toàn không thể bình tĩnh được
Những chuyện này chỉ có một mình cậu biết…
Người này làm sao biết được
Chẳng lẽ lúc cậu nói mơ đã lỡ miệng hết ra
Hơn nữa còn bị người ta nghe được hết
Khả năng này không lớn à nha
Chẳng lẽ, thật sự là mình của tương lai
Không, không, không
Cũng có thể do lúc uống say, đã lỡ miệng nói ra
Chắc chắn là như vậy
“Này Lục Phàm ngu ngốc ở quá khứ, ngươi bây giờ có phải đang nghĩ do uống say nói lộ ra không?”
“Đương nhiên, chừng này chưa đủ để ngươi tin tưởng đâu.”
“Nhưng nếu để ngươi tự trải nghiệm một chút, có lẽ ngươi sẽ tin ngay thôi.”
“Bởi vì, ta là một người như vậy!”
Lục Phàm bất giác có chút rùng mình
Người này, cho dù thế nào đi nữa, cũng hiểu rõ tâm lý của cậu quá
Cậu hít sâu một hơi: “Vậy làm sao để trải nghiệm?”
“Đơn giản thôi.”
“Ngươi mở app xổ số thời gian thực 886 ra, chơi loại cứ 30 phút mở thưởng một lần ấy.”
“Điện thoại của ngươi có app đó, ta biết mà.”
Lục Phàm vẫn rất thành thạo mở app đó ra
“Con số giải đặc biệt là mấy số này…”
“Còn 10 phút nữa là mở thưởng, nhanh tay thử vận may đi!”
Lục Phàm nhìn chằm chằm vào màn hình
Có chút hoang mang…
Má nó, thử thì thử, ai sợ ai chứ
Trang web này không phải giả, cậu cũng đã mua mất một hai trăm tệ rồi
Coi như không trúng cũng không tổn thất nhiều
Sau khi quyết định xong
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lục Phàm nhập mấy dãy số đối phương gửi tới
Dần dần nhập vào, hoàn tất giao dịch cược 100 tệ
Sau đó… liền thấp thỏm chờ đợi mở thưởng
Trong khoảng thời gian đó, đối phương không gửi tin nhắn nữa
Tám phút sau
Kết quả mở thưởng tự động hiện lên
Lục Phàm nhìn chằm chằm dãy số trúng thưởng, từng con số một…
Hoàn toàn chính xác
Lục Phàm kinh ngạc tột độ, vội vàng mở tài khoản của mình ra xem
2000 tệ tiền thưởng, không thiếu một xu
“Má… Thật sự trúng thưởng rồi, không trùng hợp vậy chứ?”
Lục Phàm lập tức nhắn tin: “Thử thêm lần nữa xem sao, nếu đúng thì ta tin!”
“Mã số trúng thưởng kỳ sau là…”
Đối phương lập tức trả lời
Như thể đang chờ Lục Phàm nhắn tin đến vậy
Lần này
Lục Phàm dốc hết 2000 tệ vừa trúng ra mua hết
30 phút sau
Tài khoản của cậu đã lên tới 40 ngàn tệ
“Má ơi
Lại trúng!”
Lục Phàm hít sâu một hơi
Đồng thời da đầu cũng hơi tê tê
Xác suất trúng thưởng liên tiếp hai kỳ như vậy thấp đến mức nào chứ
Lục Phàm hiểu rõ mà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không thể nào là mơ được
Người này… Chẳng lẽ thật sự là mình của tương lai sao
“Thế nào
Giờ thì chắc… tin được một nửa rồi chứ?”
Lục Phàm đáp: “Thế nào
Anh còn cách nào để tôi tin tuyệt đối, anh chính là tôi của tương lai không?”
“Đương nhiên là còn, tin tầm tám chín phần rồi đấy.”
“Muốn tin tuyệt đối trăm phần trăm, cần chút thời gian thôi.”
Lục Phàm hoàn toàn tán thành lời này
Bởi vì bản thân cậu cũng là một người như vậy
“Lần này không cần mua xổ số thời gian thực nữa, trúng nhiều quá sẽ gây phiền phức đó.”
“Ta khuyên ngươi về sau đừng chơi cái này nữa, chẳng có lợi gì đâu!”
“Bạn gái của ngươi bây giờ, chắc vẫn là Thẩm Thanh chứ?”
“Tiếp theo đây sẽ cho ngươi tận mắt chứng kiến, thể nghiệm thử khả năng dự đoán tương lai của ta.”
“Mặc dù, đối với ta mà nói, những việc này đều là chuyện đã qua…”
Đối phương liên tiếp nhắn tin tới
Lục Phàm có một dự cảm không lành: “Bạn gái tôi là Thẩm Thanh
Sẽ không có chuyện gì không tốt xảy ra chứ?”
“Ngươi cứ chờ đi.”
“Mười phút sau, Thẩm Thanh sẽ gõ cửa về nhà, bởi vì nàng quên mang theo chìa khóa.”
“Hơn nữa, nàng còn đang say rượu nữa đấy.”
“Hai người lại vì nàng muốn mua một chiếc túi xách cổ mà cãi nhau một trận ra trò…”
Cái người tự xưng là mình của tương lai này
Lại bắt đầu tiên đoán rồi
Còn nói rất cụ thể…
Lục Phàm có chút không tin
Bởi vì bạn gái Thẩm Thanh của cậu chưa bao giờ uống rượu
Hơn nữa, tuần trước Lục Phàm mới mua cho Thẩm Thanh một chiếc túi cổ rồi
Sao lại còn đòi mua nữa chứ
Thôi kệ, sau mười phút nữa gặp thì rõ
Cứ chờ xem
Cứ như vậy, Lục Phàm mang theo tâm trạng khó hiểu, im lặng chờ đợi
Trong lúc đó, đối phương không gửi thêm tin nhắn nào nữa
Rất nhanh, mười phút đã trôi qua
“Cốc cốc cốc…”
Tiếng gõ cửa vang lên
Lục Phàm phủi đất trên ghế sô pha rồi đứng dậy
Nhìn đồng hồ một chút
Vừa tròn mười phút
Cậu lập tức đi tới cửa, lúc này mới nghe rõ ràng tiếng gọi ở bên ngoài
“Lục, Lục Phàm
Mở cửa nhanh, ta, ta quên chìa khóa rồi!”
“Lục Phàm, nhanh mở cửa đi mà…”
Nghe Thẩm Thanh nói lảm nhảm ở bên ngoài
Lục Phàm lần này, thật sự có chút kinh ngạc
Những gì vừa nói
Thật sự lại tiên đoán đúng
Lục Phàm chậm rãi đưa tay, mở chốt cửa
Ngay lập tức, một mùi rượu nồng nặc xộc vào mũi
Thẩm Thanh ăn mặc phong phanh, mở mắt nhìn Lục Phàm mông lung, cười cười
Sau đó, cả người ngã nhào vào người Lục Phàm
Lục Phàm đỡ lấy Thẩm Thanh đang loạng choạng, dìu nàng đến ghế sô pha
Cả người cậu có chút ngơ ngác
Thật sự say rượu rồi
Hơn nữa còn say khướt…
Thật không may, đối phương lại đoán trúng
Nghĩ đến những tiên đoán tiếp theo của “tôi của tương lai”
Tâm trạng của Lục Phàm trở nên nặng nề.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]