Điện Thoại Liền Tương Lai, Phá Sản Lại Có Làm Sao

Chương 10: Ẩn núp liếm cẩu! Lo lắng Lục Phàm lão thái thái




Chương 10: Ẩn nấp liếm chó
Lo lắng Lục Phàm lão thái thái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Lý Dịch Phong, ta đã chia tay với Lục Phàm rồi!” “Có thể việc này không có nghĩa là ngươi có cơ hội, ngươi đừng có ảo tưởng!” “Ngươi thích ta thì có ích gì, ta còn thích ba ba Mã Vân nữa đây, chẳng lẽ hắn phải cho ta một cơ hội chắc?” “Giờ làm việc, ngươi đừng có bám theo ta nữa!” Giọng nói của bạn gái cũ Thẩm Thanh vang lên
Lục Phàm nghe mà ngơ ngác
Lúc này mới nhớ ra, tên Lý Dịch Phong này hình như trước kia cũng theo đuổi Thẩm Thanh
Bất quá, về mặt ngoại hình thì không bằng, gia cảnh lại càng không bằng Lục Phàm, làm ăn cũng chẳng tốt bằng Lục Phàm
Thẩm Thanh vốn dĩ không thèm nhìn hắn lấy một cái
Hóa ra con hàng này là một tên liếm chó chỉ giỏi ẩn nấp
Những lời đồn về việc mình phá sản là do hắn tạo ra, chẳng lẽ hắn đang muốn tạo cơ hội cho mình
Còn lời của Thẩm Thanh, cũng khiến Lục Phàm đoạn tuyệt hoàn toàn chút tình cảm cuối cùng còn sót lại với nàng
Không ngờ sau lưng mình, Thẩm Thanh lại có thể nói ra những lời hám tiền trơ trẽn như thế
Lục Phàm đột nhiên thấy bi ai cho chính mình… Chẳng lẽ cái giống loài liếm chó này sẽ tự động trở thành bạn tốt hay sao
Lục Ngư thì là một người, Lý Dịch Phong cũng vậy
Mình suýt chút nữa thì cũng…
Lý Dịch Phong vẫn tiếp tục liếm: "Thẩm Thanh, vậy cô muốn thế nào thì mới cho tôi một cơ hội đây
“Khi nào anh lên làm tổng thanh tra rồi hãy nói, bây giờ nói mấy lời này không có ý nghĩa!” Trước mặt liếm chó, Thẩm Thanh không thèm che giấu chút nào mà nói thẳng ra
Lục Phàm nghe mà ghê tởm đến nỗi muốn nôn cả cơm tối hôm qua ra
Không được, không thể chỉ mình mình thấy ghê tởm được
Không nói tiếng nào bước ra, chuyện đó không thể nào xảy ra được
Rầm
Lục Phàm một cước đá văng cánh cửa ra
Lý Dịch Phong và Thẩm Thanh giống như một đôi gian phu dâm phụ bị bắt quả tang tại giường, hoảng sợ nhìn Lục Phàm
“Ôi chao, đúng là trùng hợp quá, ta cái gì cũng không nghe thấy nha!” Lục Phàm vô tội nói: “A Phong, thì ra ngươi vẫn thích bạn gái của người khác à, cảm động quá đi!” “Biết thế, ta đã tặng luôn cho ngươi rồi, còn khiến cho chúng ta ngay cả bạn bè cũng không thể làm!” “Thật là không đáng mà……”
Vẻ mặt Lý Dịch Phong khó coi như vừa ăn phải phân
Mắt thì trợn tròn xoe, gào lên: “Lục Phàm
Ngươi, ngươi đánh rắm
Thẩm Thanh không còn là bạn gái của ngươi nữa rồi!” “Nàng đã chia tay với ngươi rồi, mẹ nó ngươi bớt dát vàng lên mặt đi.” “Đừng có mà tưởng ta không biết, ngươi căn bản là còn chưa động vào được tới nàng đâu!”
Lục Phàm chấn kinh
Cũng một lần nữa ghê tởm như thể vừa nôn bữa tối qua, nuốt xuống, rồi lại nhè ra
Ta sát
Không thể cứ thế mà bị nắm thóp được
“Đó là do ta không thèm động vào đấy chứ
Còn không phải là vì sợ làm dơ chính mình sao!” “Bất quá, quệt quệt thì có lẽ có đó, nếu ngươi thích thì có thể thử xem...” Lời này của Lục Phàm tương đối là độc ác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng chưa kịp làm Lý Dịch Phong ghê tởm thì Thẩm Thanh đã không nhịn nổi mà nổi giận đùng đùng
Nàng chỉ vào mũi Lục Phàm mà mắng: "Lục Phàm, cái loại như mày coi như là đàn ông hả
"Mày nói ra những lời độc ác như thế, không sợ bị sét đánh à
"Ta chỉ là chia tay với mày thôi mà, có đáng để mày sỉ nhục tao như vậy không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Mày mẹ nó phá sản mà không nói với tao, tao chia tay với mày thì có gì sai!” "Chẳng lẽ còn muốn tao theo mày gánh nợ, theo mày để bị người khác coi thường, mày mới vui sao
"Loại người như mày, đáng đời phá sản, đáng đời bị đuổi việc
“Mày lên mặt cái gì chứ, ra oai cái nỗi gì chứ!
Thẩm Thanh gần như sắp phát cuồng rồi..
Nếu một cô gái bình thường bị nói như vậy, thì quả thật là quá đáng
Nhưng lời của Thẩm Thanh đã xé toạc cái mặt mũi cuối cùng của Lục Phàm
“Thẩm Thanh, không phải ta lên mặt, những gì cô làm, tự cô rõ trong lòng.”
Lục Phàm nghiến răng nói từng chữ: "Khoảng thời gian vừa qua, mỗi đêm cô đi uống rượu với ai, chẳng lẽ cô không nhớ sao
"Cô vì một cái túi mới, mà làm những chuyện không ai làm được, mới chỉ mấy hôm thôi đó
“Vậy ta thì tại sao lại phải sợ bị sét đánh?” "Cô cũng dám làm, thì còn không cho người khác nói hả
Lời nói của Lục Phàm giống như một đạo sấm sét giữa trời quang, đánh tan lớp ngụy trang cuối cùng của Thẩm Thanh
Toàn thân nàng run rẩy, không biết là đau lòng hay là tức giận
Chuyện đến nước này rồi, Lục Phàm cũng cảm thấy rất vô vị
Có nói thêm gì nữa thì cũng chỉ khiến người ta buồn nôn hơn thôi
Những chuyện này, là do một khách hàng của Lục Phàm đã gửi cho hắn vào sáng hôm nay
Vốn định là chia tay rồi thì thôi..
“Lục Phàm
Mày cái thằng đánh rắm, mày đánh rắm!” Cũng bị kích thích, Lý Dịch Phong nghiến răng ken két, thở hổn hển chửi Lục Phàm
"Chúc hai người hạnh phúc…"
Bỏ lại một câu như vậy, Lục Phàm rời đi
Đồng thời tự khuyên nhủ chính mình, sau này cũng đừng có vì chuyện như vậy mà phí hơi sức làm gì
Chấm dứt hết thôi, bỏ qua tất cả…
Phía sau, Thẩm Thanh vẫn không ngừng gào thét —— “Lục Phàm, tao chờ đấy, tao xem mày lúc nào thì hết đời!” “Tao là Thẩm Thanh, tuyệt đối không hối hận khi đá mày, tuyệt đối không!” “Tao sẽ sống còn tốt hơn bất cứ lúc nào, tao nhất định sẽ…” … Sau khi về đến phòng trọ
Lục Phàm nhìn xu hướng tỉ giá hối đoái
Tất cả đều theo đúng mong muốn của mình mà tăng lên
Điều này làm Lục Phàm vui vẻ không ít, nỗi buồn trong lòng cũng lập tức tan biến sạch sẽ
"Ta sắp thành ông tỷ phú rồi, tầm nhìn cần phải mở rộng hơn một chút mới được.” Lục Phàm cầm điện thoại di động lên, muốn liên lạc với mình ở tương lai một chút
Nhưng không ngờ lại nhận được cuộc gọi của mẹ
“Mẹ à, có chuyện gì thế
Nhớ con trai hả?”
Vừa bắt máy, Lục Phàm vẫn luôn quen nói đùa với mẹ
“Ừ, ừ
Mấy đứa không có lương tâm toàn không muốn mẹ thôi..
Mẹ lại châm chọc lại
Rồi đột nhiên bà nghiêm giọng nói: “Con trai à, mẹ nghe nói con phá sản rồi phải không?” “Nghe nói còn bán cả nhà cả xe đi rồi?” “Hơn nữa, còn chia tay với bạn gái?” "Bị công ty đuổi việc
“Chuyện này là thế nào?” Lục Phàm sững người
Tin tức này lan đi nhanh như vậy sao
Ngay cả mẹ ở Dương Quảng thành xa xôi cũng biết
Lục Phàm kinh ngạc nói: “Mẹ, mẹ nghe tin này ở đâu vậy?” “Cái đó con không cần biết, con cứ nói cho mẹ biết có thật không?” “Chuyện này, hiện tại nhiều người thân quen đều đã biết rồi, có điều mẹ không tin thôi!” "Con từ nhỏ đã là một người có chừng mực, xảy ra chuyện lớn như vậy, sao lại không nói cho mẹ biết chứ..
Trong giọng nói của mẹ, không hề có chút lo lắng như người ta tưởng tượng
"Ha ha..
Lục Phàm cười lớn: "Quả không hổ là mẹ ruột của con!” “Việc bán nhà bán xe là thật.” "Việc chia tay với bạn gái cũng là thật
"Nhưng bị công ty đuổi việc, thì không có thật đâu
"Còn việc phá sản, càng là chuyện nhảm nhí, không có chuyện đó
"Con trai làm việc, mẹ cứ yên tâm mà!”
“Vậy rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?” Mẹ hỏi dồn
"Dạo trước con xem được một dự án đầu tư, cơ bản là kiếm lời mà không lỗ đó
“Để có lợi nhuận nhiều hơn, con đã dồn thêm vốn, nên mới bán nhà và xe.” “Chuyện gì con không nắm chắc thì con sẽ không làm đâu, mẹ đừng có hỏi han gì về dự án làm gì nhé!” “Còn chuyện bạn gái với việc bị đuổi việc thì….”
Lục Phàm thản nhiên giải thích
Kể lại rõ ràng mười mươi mọi chuyện đã xảy ra những ngày qua
Nghe xong, mẹ hết hồn
"Haizzz, đúng là biết người biết mặt khó biết lòng, con trai đừng có quá để ý nhé
"Bạn bè ấy mà, có được một hai người tri kỷ là được rồi
"Cái cô bạn gái đó của con, dù mẹ chưa từng gặp, nhưng thật tình, mẹ nhìn ảnh là đã không thích rồi
“Chuyện qua rồi thì cứ để nó qua đi, con trai của mẹ điều kiện tốt như vậy, còn sợ không tìm được bạn gái chắc...” Mẹ ngược lại an ủi Lục Phàm
Điều này khiến Lục Phàm cảm thấy ấm áp vô cùng
"À đúng rồi, đằng nào dạo này con cũng không đi làm, vậy thì về nhà một chuyến đi
"Ba con miệng thì nói không lo cho con, nhưng trong lòng lại còn sốt ruột hơn cả mẹ đó
“Lúc nãy còn bảo mẹ đừng hỏi nhiều, rồi lại ngồi một bên mà nghe ngóng đó…” Lục Phàm nghĩ, cũng đã một thời gian rồi mình chưa về nhà
Liền vui vẻ đáp lời: "Vâng, lần này con về
“Vậy con giúp mẹ thu dọn phòng một chút, với lại kho cho mẹ nồi thịt kho tàu nữa nhé.” "Con nhất định sẽ về kịp bữa cơm chiều!” “Thật không ngờ đấy, nghĩ đến món thịt kho tàu mẹ làm, dạ dày của con nó lại cứ thế nào ấy…” “Đi đường cẩn thận nhé!” Nói rồi mẹ liền cúp máy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.