Chương 12: Cái vị tổng tài này có vấn đề, lẽ nào thật sự có ý với ta
Ngày thứ hai
Vẫn không có bất kỳ điều gì bất ngờ xảy ra
Tin tức Đô la suy yếu vừa được đưa ra, đã mở ra một vòng tăng giá trị mới
Nhìn chằm chằm đường cong tăng trưởng như tên lửa đang phóng lên, Lục Phàm trong lòng mừng như trẩy hội
Buổi tối lại một lần hưng phấn tới mức khó ngủ
Hắn đóng phần mềm, định không xem nữa, xem tiếp nữa thì thật sự mất ngủ mất
Thói quen chuyển sang giao diện Wechat, kéo xuống..
Dạo gần đây công ty cũng không có ai tìm hắn, mấy người thường xuyên tán gẫu
Không phải hắn chặn người ta, thì chính người ta chặn hắn
Hiếm khi có được chút thanh tĩnh..
Tiếp đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn liền kéo đến một tấm ảnh chân dung đã lâu không liên lạc
Một người phụ nữ dù trang điểm nhẹ nhàng nhưng vẫn xinh đẹp tuyệt trần, thuần khiết đến động lòng người
Tóc buộc kiểu đuôi ngựa rất bình thường, tóc mái cắt bằng ngang trán
Ngũ quan tinh xảo mà lại sắc sảo, khuôn mặt hơi nghiêng, để lộ ra đường cong cằm rõ ràng cùng sống mũi cao
Trên tay bưng một ly cà phê, trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt..
Vẻ đẹp nghịch thiên của nữ tổng tài Giang Mãn Nguyệt, Lục Phàm cũng không phải lần đầu gặp
Nhưng hiện tại, lại vẫn không nhịn được mà có chút xao động..
Hắn ấn mở khung chat
Lần cuối cùng nói chuyện phiếm, hiển thị là vào năm tháng trước
Vẫn là một tin nhắn chúc phúc năm mới -
“Giang Tổng, chúc mừng năm mới!”
“Lục giám đốc, chúc mừng năm mới!”
Năm tháng này, đại khái chính là khoảng cách bình thường giữa một tổng tài và nhân viên bình thường
Lục Phàm nhìn một chút thời gian, mười giờ rưỡi tối
Do dự một hồi lâu, vẫn là gửi một tin nhắn đi
“Giang Tổng, kế hoạch tiến hành vẫn thuận lợi chứ?”
Từ lúc rời công ty đến giờ, cũng đã gần một tuần
Chuyện đã hứa với lão bản, dù sao cũng phải hỏi thăm một chút
“Rất thuận lợi, còn khoảng một tuần nữa là có thể thu lưới.”
“Lần này thật đúng là may mắn có sự giúp đỡ của anh.”
Điều khiến Lục Phàm không ngờ, Giang Mãn Nguyệt lập tức trả lời
Lục Phàm trong lòng hơi hẫng một chút, rất nhanh trả lời lại –
“Giang Tổng khách khí, tôi cũng không làm gì cả.”
“Đừng nói như vậy, việc anh phá sản rất đúng lúc đó chứ
Hơn nữa diễn xuất cũng nhất lưu, những người kia không chút kiêng kỵ nháo nhào, điều này mới giúp tôi có cơ hội nắm bắt sơ hở của bọn họ, anh không thể bỏ qua công lao này…”
Lông mày Lục Phàm nhăn lại dữ dội
Trong ấn tượng, vị nữ tổng tài cao lãnh này, sẽ không có tâm địa đen tối như vậy chứ
“Tôi không có phá sản được không...” Lục Phàm cạn lời
“Vậy anh giả phá sản là muốn thăm dò ai
Bạn bè bình thường, hay là bạn gái?”
“Tôi cũng không có giả phá sản, là chính bọn họ tự nghĩ ra mà thôi...”
“Thế cũng không tính là chuyện xấu, ít nhất nhìn rõ được một vài người.”
“Chính xác…”
Lục Phàm cảm giác Giang Mãn Nguyệt dường như nắm bắt rất rõ mọi chi tiết về chuyện đã xảy ra với mình
Đường đường là một vị tổng tài, quan tâm nhân viên như vậy sao
Còn đang hoang mang, Giang Mãn Nguyệt lại gửi tin đến
“Vậy anh định khi nào về công ty
Chạy trốn khỏi bóng tối thất tình sao?”
Má nó, nữ tổng tài này quả thực có vấn đề
Đây là cái kiểu gì, chuyện riêng tư của nhân viên mà cũng phải hỏi dò thế à
“Tôi không gọi là thất tình...”
“Cho dù có bóng tối thì cũng không phải bóng tối tình cảm, nhiều nhất cũng xem như bóng tối xã hội.”
“Giang Tổng, thái độ quan tâm của cô đối với tôi, có phải là sợ tôi ảnh hưởng đến công việc không?”
Giang Mãn Nguyệt lập tức đáp: “Nếu không thì sao, lần này tôi muốn loại bỏ không ít tầng quản lý.”
“Anh năng lực mạnh, biểu hiện có công, tôi chuẩn bị đề bạt anh lên làm tổng thanh tra phòng thị trường!”
“Đương nhiên, nếu như anh vẫn còn đắm chìm trong đau khổ mất đi bạn gái, tâm hồn mỏng manh như vậy, tôi sẽ thận trọng suy xét.”
Lục Phàm khựng lại một chút
Ngược lại không ngờ rằng mình vậy mà lại có cơ hội thăng chức nhanh như vậy
Trước đây hắn đã lên kế hoạch, trong vòng hai năm nhất định phải lên đến vị trí tổng thanh tra
Nhưng hiện tại, đối với chức vị này, đã không còn hứng thú như vậy
“Giang Tổng, nhắc lại lần nữa, cái quá khứ thất bại nửa năm đó với tôi đã là chuyện xưa rồi!”
“Cái tên Thẩm Thanh, bây giờ với tôi mà nói, cũng chỉ là hai chữ Hán!”
“Hơn nữa, sau những chuyện này, tôi đã không còn chút thiện cảm nào với công ty Trác Việt.”
“Tôi không ngại nói thẳng với cô, ngày Chu Nhất đó, tôi vốn đã định xin từ chức.”
“Giang Tổng, cô coi trọng tôi, tôi rất cảm kích, nhưng tôi thật sự muốn cân nhắc kỹ đã...”
Lần này, khung chat một mực hiện biểu tượng đang gõ chữ
Một lát sau
“Tôi trả lương cho anh gấp đôi, tổng lương một năm là 100 vạn!”
Lục Phàm kinh hãi
Giang Mãn Nguyệt người phụ nữ này, sao có thể ngang ngược như vậy chứ
Cho dù làm tổng thanh tra, lương một năm cũng chỉ nhiều nhất tăng lên 60 vạn là hết mức
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế mà lập tức đưa lên 100 vạn…
Rốt cuộc là thiếu nhân tài, hay là không thiếu tiền vậy
Nhưng Lục Phàm vẫn trả lời: “Vấn đề không phải là tiền…”
100 vạn một năm đối với Lục Phàm đã không còn chút hấp dẫn nào
“Vậy vẫn là vấn đề tình cảm!”
“Lục Phàm, anh đẹp trai lịch sự, lại chưa có gia đình, sao lại phải như thế?”
“Tóm lại, nếu như anh muốn nghỉ việc, tôi cũng không cản anh!”
Ách..
Sao lại quay về chủ đề cũ rồi
Lục Phàm có chút đau cả đầu..
Nếu như không nói rõ ràng mọi chuyện, cô gái này e là cứ mãi níu lấy vấn đề thất tình của mình không tha
“Giang Tổng, thật lòng nói cho cô nghe.”
“Ngày đó chẳng phải tôi đã nói với cô rồi sao, tất cả tiền của tôi đều đã đầu tư vào một dự án.”
“Gần đây, dự án này có vẻ sinh lời khá tốt, đoán chừng kiếm được không ít tiền.”
“Cho nên, kế hoạch sự nghiệp của tôi có chút thay đổi.”
“Coi như đồng ý làm tổng thanh tra phòng thị trường, e rằng cũng không được lâu, cho nên tôi không phải là người thích hợp nhất để lựa chọn.”
“Đây là lời thật lòng của tôi, không liên quan nửa xu nào đến chuyện thất tình, cô hiểu chứ?”
Lục Phàm gửi một tràng dài tin nhắn qua, thẳng thắn bày tỏ
“Anh đầu tư vào dự án gì?” Giang Mãn Nguyệt rất nhanh trả lời
Nàng đã nhìn thấy được điểm mấu chốt của vấn đề
Lục Phàm cũng cảm thấy việc tùy tiện lừa gạt nàng, không sớm thì muộn cũng sẽ bị lộ tẩy
Nhưng cái sự thật này, hắn chưa từng nói với ai, ngay cả cha mẹ cũng giấu, sợ bọn họ lo lắng
“Tôi lướt sóng ngoại hối, đô la đổi tiền Nhật, khoảng mười hai ngày trước mua vào.”
Suy nghĩ một hồi, Lục Phàm vẫn nói thật
Hắn cũng không hiểu vì sao lại nói thẳng ra với Giang Mãn Nguyệt
“Thì ra là như vậy!”
“Vậy đợt này anh ít nhất đã kiếm được 200 triệu đặt nền móng rồi!”
Lục Phàm rất khiếp sợ vì Giang Mãn Nguyệt có thể nhanh chóng tính ra số tiền lãi hiện tại của mình
Cô ta có thể tính ra tốc độ tăng tỉ giá hối đoái giữa đô la và yên Nhật, cái này cũng không lạ
Cô ta có thể đoán được việc mình dùng mức đòn bẩy cao nhất lên đến 400 lần để tham gia vào giao dịch, cũng có thể hiểu được
Thế nhưng
Nàng ta căn bản không biết mình đã bỏ ra bao nhiêu vốn liếng mà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lục Phàm cảm thấy có chút kinh hãi, không dám nghĩ sâu..
Trừ khi Giang Mãn Nguyệt nghe ngóng được tin tức nhà của mình, loại xe mình đang đi
Rồi dựa vào tin nhắn "Người đang làm ở Trác Việt" trong cái nhóm đó, chắc chắn biết tin tức mình rút tiền từ quỹ của công ty..
Tổng hợp lại, để tính ra số vốn mình đã bỏ vào
Không phải chứ..
Nữ nhân này, làm sao lại rõ như lòng bàn tay chuyện của mình thế
“Giang Tổng, cô thuê thám tử tư điều tra tôi sao?”
Lục Phàm kinh ngạc hỏi lại
“Chẳng phải là sợ anh phá sản thật sẽ ảnh hưởng đến công ty hay sao, tìm hiểu rõ hơn một chút cũng đâu có gì sai?”
Giang Mãn Nguyệt đáp
Không có vấn đề mới là lạ
Nếu thật sự cảm thấy một người quản lý phá sản, lại còn vay tiền của công ty, gây ảnh hưởng đến công việc, ảnh hưởng đến bộ phận quản lý
Trực tiếp cho người đó nghỉ việc chẳng phải là xong sao
Cần gì phải đi tìm hiểu người quản lý kia nhiều như vậy tình huống làm gì
Lục Phàm cau mày..
Nói đùa buột miệng một câu: "Ha ha, không biết chừng, hóa ra là Giang Tổng có ý với tôi đấy chứ
Sau khi gửi tin nhắn, Lục Phàm liền có chút hối hận
Cảm giác chuyện đùa này có chút quá trớn, có chút cợt nhả
Nếu như chuyện này làm người khác nghi ngờ nhân phẩm của hắn, thì..
Thế nhưng
Điều làm hắn không kịp chuẩn bị đó là -
Không lâu sau, Giang Mãn Nguyệt đã trả lời
“Coi như là tôi có ý với anh, thì cũng không có gì kỳ lạ cả
Anh bây giờ cũng đâu có bạn gái, tôi cũng có bạn trai đâu…”
Lục Phàm cả người ngơ ngác.