Chương 15: Gặp nữ tổng tài, gặp bạn gái cũ, nhìn trợn tròn mắt
Buổi tối 7 giờ 10 phút
Nhà hàng Đường Cung số 1
Vì kẹt xe buýt nên vốn có thể đến sớm, Lục Phàm lại đến muộn 10 phút
Lúc này, Giang Mãn Nguyệt đã đặt phòng xong, đang chờ hắn
"Thưa ngài, xin hỏi có đặt chỗ trước không
Cửa nhà hàng, nhân viên phục vụ nhiệt tình tiến lên hỏi
"Có, ở phòng Trường Ca
Mắt nhân viên phục vụ hơi sáng lên
Mỉm cười đưa tay ra hiệu: "Mời ngài đi lối này
Khách ở phòng Trường Ca, Giang Tổng, là khách VIP của nhà hàng, thường xuyên ghé
Chỉ là, vị Giang Tổng xinh đẹp như tiên nữ kia, đa phần đều đến một mình, hoặc đi cùng bạn nữ
Đây là lần đầu tiên cô thấy có người đàn ông đi cùng
Nhân viên phục vụ không khỏi cảm thán, người đàn ông này thật sự rất đẹp trai
Đơn giản là rất xứng với Giang Tổng
Thế nhưng, hắn xách theo một cái rương hành lý là sao nhỉ
Có chút khó hiểu..
Lục Phàm đi sau nhân viên phục vụ, không nhìn thấy biểu hiện nghi hoặc đang tự động suy diễn trong đầu cô
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cậu cũng bị cách bài trí trong nhà hàng làm kinh ngạc
Trông rất xa hoa nhưng không phô trương, còn đầy vẻ nghệ thuật
Trong sảnh có không ít người dùng bữa, nhưng lại không hề ồn ào
Phải thừa nhận, đắt đỏ có cái lý của nó
"Thưa ngài, đến rồi
Nhân viên phục vụ dừng ở trước cửa phòng, chỉ tay vào bên trong
Dù mang một bụng tò mò chuyện riêng, nhưng cô vẫn tuân thủ tốt đạo đức nghề nghiệp
Mỉm cười lui ra
"Cảm ơn
Lục Phàm mỉm cười gật đầu
Vừa định mở cửa, phía sau bỗng có tiếng gọi quen thuộc
"Lục Phàm
"Sao ngươi lại ở đây
Lục Phàm quay lại, thấy người quen không chỉ có Thẩm Thanh - bạn gái cũ của hắn
Mà còn có một người đàn ông quen thuộc khác
Thẩm Thanh nhẹ nhàng khoác tay người đàn ông, thấy đúng là Lục Phàm thì tay đang khoác hơi rút lại, nhưng lại nhanh chóng khoác lên
Lục Phàm thấy bọn họ, cũng rất bất ngờ
Nhưng bất ngờ hơn cả là người đàn ông kia không phải Lý Dịch Phong
Mà là Lâm Nhất Phàm
Không cần nghĩ cũng đoán ra chuyện gì
Bất quá, Lục Phàm giờ không còn chút hứng thú nào với việc vì sao Thẩm Thanh không chọn gã liếm chó Lý Dịch Phong
Mà lại cùng "chủ nhóm" Lâm Nhất Phàm đi ăn cơm, mấy chuyện này
Mặc kệ Thẩm Thanh hay Lâm Nhất Phàm
Đều đã bị cậu cho vào sổ đen rồi, không phải là người xa lạ hoàn toàn sao
Thẩm Thanh thích ai là quyền của nàng
Chẳng liên quan gì đến hắn
"Ta đến ăn cơm, liên quan gì đến ngươi sao
Lục Phàm cũng chẳng buồn nhìn nàng, quay đầu định đẩy cửa vào phòng
Nhưng chợt nhớ đến, bà chủ Giang Mãn Nguyệt của công ty đang ở trong
Nếu bị hai "người qua đường" này nhìn thấy, có khi nào không hay không
"Ồ
Giám đốc Lục cũng đến đây ăn cơm à, trùng hợp ghê
"Gọi nhau tiếng chứ, anh có lịch sự không vậy
"Có gì phải ngại, đằng nào sau này anh cũng đâu còn ở công ty nữa, chuyện ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp nhau cũng sẽ không xảy ra
Lục Phàm vừa dừng chân, liền nghe thấy tiếng lải nhải của Lâm Nhất Phàm
Hắn hơi nhíu mày, quay đầu lại, lạnh mặt nhìn tên ngốc này
Nửa tháng trước, lúc Lục Phàm rời công ty
Tên này vì thăm dò tin tức, còn cố tỏ vẻ mấy câu
Giờ thì diễn cũng chẳng buồn diễn
Lục Phàm chỉ là không muốn để ý tới bọn họ thôi, chứ không có nghĩa là người khác được nước lấn tới
Hắn còn phải vờ như không có gì..
"Lâm Nhất Phàm, cái mồm chó má của ngươi sao thối vậy
"Ngươi vừa mới ăn một bồn phân to mà chưa tiêu hóa hết, nên ợ ra hả
Lục Phàm lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Nhất Phàm, không khách khí chút nào phản bác
Cũng phải nói, tên ngốc này lại nói đúng
Bọn hắn về sau ở Trác Việt, sợ là sẽ không gặp lại
Lục Phàm thì có thể đi
Nhưng Lâm Nhất Phàm, nhất định sẽ bị sa thải
"Ngươi..
Lâm Nhất Phàm bị tức nghẹn
Có chút giận dữ nói: "Thảo nào Thẩm Thanh lại bỏ ngươi
"Thật đúng là việc gì cũng không nên hồn, cậy mạnh giỏi nhất
"Đã mẹ nó phá sản rồi mà còn ra cái vẻ ta đây
"Buồn cười thật
Lục Phàm cũng hơi khó chịu, không hiểu hắn đang nói làm việc gì không nên hồn
Là chỉ cái gì...Cái kiểu chuyện bị chó dại cắn ngược một miếng, quả nhiên chỉ tổ rước họa vào thân
"Lục Phàm, sao ngươi lại đến chỗ xa hoa như này ăn cơm
"Trình độ chỗ này, trước đây ngươi còn không có đủ khả năng tiêu dùng
Huống chi là bây giờ
"Ngươi lấy tiền ở đâu ra!
Vẫn là con gái cẩn thận
Đặc biệt là một người nhạy cảm với vật chất, tiền bạc như Thẩm Thanh
Lần trước hai người chia tay, cũng đã nói lời tuyệt tình như vậy rồi
Nàng vẫn muốn hỏi cho ra lẽ về những việc liên quan đến tiền, để chắc chắn
Nàng không muốn thấy, Lục Phàm đột nhiên lại có tiền
Mặc dù, khả năng đó rất thấp
"Không liên quan đến ngươi..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lục Phàm có chút đau đầu, thản nhiên nói: "Hai người không đi à
Ở lại nhìn ta ăn cơm sao
"Thẩm Thanh, chúng ta đi thôi
"Chắc chắn tên này kiếm được chỗ nào bòn rút được chút, xong đến đây ăn chơi hoang phí đấy
"Nhìn xem, hắn còn kéo theo cái rương hành lý, đoán chừng đến tiền thuê nhà cũng không có
"Loại người này, chúng ta vẫn nên tránh xa thì hơn
"Nếu hắn mà cùng đường mạt lộ, lại lôi kéo chúng ta đi vay tiền, thì còn khó bỏ hơn cả cao dán nữa
Lâm Nhất Phàm kéo tay Thẩm Thanh một chút
Khinh bỉ liếc nhìn Lục Phàm nói
Thẩm Thanh tuy còn nghi hoặc, nhưng vẫn gật đầu
Vừa muốn bước đi
Cọt kẹt..
Cửa phòng bao bên cạnh mở ra
Gương mặt tuyệt mỹ của Giang Mãn Nguyệt, mang theo chút nghi hoặc xuất hiện trước mặt ba người
Hôm nay nàng mặc một chiếc váy dạ hội ngắn để lộ hai vai
Màu son trên môi đậm hơn bình thường một chút
Trông vừa xinh đẹp tuyệt trần, lại khí thế bất phàm
Vừa rồi trong phòng, Giang Mãn Nguyệt nghe thấy loáng thoáng có tiếng người đang nói chuyện ngoài cửa
Sau đó âm thanh càng lúc càng lớn
Hơn nữa, giọng nói hình như còn có chút quen tai
Thế là nàng mới gửi cho Lục Phàm tin nhắn hỏi "đến chưa?", rồi mở cửa ra xem tình hình
"Giang...Giang Tổng
Lâm Nhất Phàm thấy là Giang Mãn Nguyệt, kinh ngạc xong, giọng còn có chút run rẩy
Gã này, đối với lãnh đạo hay các loại ông chủ
Đã sinh ra cảm giác sợ hãi trong lòng rồi..
Thẩm Thanh cũng không khỏi kinh ngạc
Nàng ở công ty chỉ là một tiểu quản lý của bộ phận chăm sóc khách hàng, căn bản không có cơ hội nói chuyện riêng với tổng tài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nên lúc này cũng có chút sợ sệt trong lòng
Nhất là —-
Đều là phụ nữ
Nàng đối với Giang Mãn Nguyệt, bất kể là dáng người, khuôn mặt, khí chất, ăn mặc hay năng lực tài chính..
Mọi phương diện đều bị nghiền ép hoàn toàn
Rất ngưỡng mộ, rất đố kỵ, nhưng lại không hề sinh ra bất kỳ tâm lý không phục hay muốn so bì
"Giang Tổng, chào ngài
Thẩm Thanh nhanh chóng trấn định lại hơn Lâm Nhất Phàm, cười chào Giang Mãn Nguyệt
Mà tay đang nắm Lâm Nhất Phàm, cũng đã sớm buông ra
Chỉ có Lục Phàm, vẫn ngây ngốc nhìn Giang Mãn Nguyệt
Không nói tiếng nào..
Một năm qua, ở công ty hắn cũng đã gặp Giang Mãn Nguyệt không ít lần
Nhưng hiện tại, hắn vẫn bị vẻ đẹp của Giang Mãn Nguyệt làm kinh diễm
Một lần nữa nhận thức
Người phụ nữ này - dường như đặc biệt trang điểm.