Điện Thoại Liền Tương Lai, Phá Sản Lại Có Làm Sao

Chương 35: Thẩm Thanh tân biện pháp! Tan tầm tiễn ta về nhà nhà




Chương 35: Thẩm Thanh tìm ra biện pháp mới
Tan làm đưa ta về nhà
“Không có, không có……”
“Ta đương nhiên tin tưởng Hà Tổng, ta một mực kiên định đứng về phía ngài!”
Lâm Nhất Phàm ra sức lắc đầu
Hắn không muốn ngay cả cái phao cứu mạng cuối cùng cũng mất
“Tiểu Lâm, cậu nghe cho kỹ đây!”
“Chuyện này còn chưa chắc thế nào đâu…”
“Cậu không thấy Giang Mãn Nguyệt ở trên hội nghị nói là có sắp xếp khác cho tôi sao?”
“Cô ta nào dám dễ dàng đá tôi.”
“Những thứ tôi nắm giữ trong tay, liên quan đến một vài mảng nghiệp vụ cốt yếu của Trác Việt, chỉ cần tôi tùy tiện làm chút gì thôi, cũng đủ khiến cô ta uống vài ấm rồi!”
“Huống hồ, cậu cũng nói đấy, tôi là người của Cao đổng.”
“Giang Mãn Nguyệt làm rối loạn tài chính tập đoàn như vậy, Cao đổng có thể chấp nhận sao?”
“Cậu cứ yên tâm đi
Chỉ cần tôi có một miếng cơm ăn, thì tuyệt đối không để cậu bị đói.”
“Bây giờ cậu cứ thoải mái tinh thần, tiếp tục theo dõi tên Lục Phàm kia cho tôi.”
“Giang Mãn Nguyệt dù sao cũng chỉ là một con nhóc đầu xanh, còn non lắm.”
“Cô ta cao ngạo như thế, đem tư tình cá nhân đặt trên lợi ích công ty, cho dù ba cô ta là Giang Hạc Đường, chủ tịch tập đoàn, cũng không che được cho cô ta đâu!”
“Các cậu cứ chờ xem đi, không bao lâu nữa đâu.”
“Lần này Nam Thành tập trung cung cấp đất, Trác Việt lại điều động tài chính của tập đoàn, chỉ cần chuyện này hỏng bét, Giang Mãn Nguyệt phải cúi đầu ngay!”
Hà Khôn ngoan độc nói
Bây giờ hắn không có cách nào khác, chỉ có thể bám chặt vào sợi dây Lục Phàm này mà thôi
Trước đó rõ ràng đem chuyện Giang Mãn Nguyệt cùng Lục Phàm, nói xấu lên tập đoàn rồi
Nào ngờ đâu, chẳng những không có tác dụng gì
Mà Giang Mãn Nguyệt lại còn làm cho nó thêm trầm trọng
Cứ sợ người khác không biết cô ta bao nuôi nhân viên thì phải
Khiến cho tất cả mọi người đều biết
Càng quá đáng hơn nữa là
Cô ta lại còn dẫn theo Lục Phàm đi mua nhà trên tòa nhà của nhà cô ta
Sao cô ta dám thế chứ……Thật chẳng lẽ cho là mình có thể làm xằng làm bậy
Chọc ra cái sọt gì thì Giang Hạc Đường đều sẽ giúp cô ta ôm vào sao
Thật là quá ngây thơ
“Vâng, tôi nghe theo phân phó của Hà Tổng.”
Lời đều nói đến mức này rồi, Lâm Nhất Phàm còn có thể làm gì
Vẻ mặt hắn như thể vừa ăn phải thứ gì đó, nhìn Thẩm Thanh bên cạnh, người đang giữ vẻ mặt không chút thay đổi
Thẩm Thanh sở dĩ vẫn chưa nói chia tay với hắn
Đại khái là vì còn ôm chút hi vọng thôi
Nhưng mà
Lâm Nhất Phàm làm sao nghĩ tới được
Thẩm Thanh tuy mặt không đổi sắc, nhưng trong lòng lại đang rỉ máu……
“Lục Phàm
Lục Phàm!”
“Giang Mãn Nguyệt
Giang Mãn Nguyệt!”
“Đồ cẩu nam nữ các người, ta sẽ không để các người sống tốt hơn đâu!”
“Các người không biết xấu hổ thể hiện gian tình thì thôi đi, vậy mà còn làm cho lão nương bị đuổi việc!”
“Ta nhất định sẽ không để các ngươi được yên!”
Sau khi mắng chửi một trận
Thẩm Thanh trong lúc vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa Hà Khôn và Lâm Nhất Phàm, đột nhiên tìm được linh cảm
Cao đổng
Cao đổng của Giang Thị Tập Đoàn
Trước đây, nàng chưa từng biết đến người này
Dù sao, nàng cũng chỉ là một trưởng phòng chăm sóc khách hàng của Trác Việt
Ở công ty Trác Việt thì chỉ là cấp trung và hạ
Huống chi là một đổng sự của công ty mẹ của Trác Việt
Nàng đã nghĩ ra một biện pháp tuyệt vời
Thay vì vùng vẫy ở tầng dưới chót, mãi vẫn không có ngày nổi danh
Sao không rút củi dưới đáy nồi, trực chỉ tầng cao nhất
Chỉ cần leo lên được vị trí của Cao đổng
Liền có vốn liếng khinh bỉ Lục Phàm
Ngay cả Giang Mãn Nguyệt cũng có thể khinh thường một chút
“Hà Tổng, đã làm ngài bận tâm.”
“Tôi cùng với Nhất Phàm là một ý kiến.”
“Có chuyện gì cần Thẩm Thanh tôi giúp đỡ, thì không chối từ đâu.”
“Lục Phàm kia là bạn trai cũ của tôi, chuyện của hắn, không ai hiểu rõ bằng tôi đâu!”
“Chúng tôi cũng mới chia tay không bao lâu thôi.”
“Chắc là, bây giờ ngài cũng biết, Lục Phàm vì sao mà chia tay tôi rồi chứ.”
“Tôi thật là nhìn lầm người!”
“Trước đây còn đau khổ lắm đây.”
“Bất quá, bây giờ tôi nghĩ thông suốt rồi, cái loại cặn bã này, không đáng để tôi phải đau khổ!”
Nói, Thẩm Thanh còn cố tình nặn ra một giọt nước mắt
Vẻ mặt kia thấy mà thương xót
Hà Khôn thấy mà đau lòng…
“Thật sao, vậy thì tốt quá!”
“Tôi vốn còn tưởng, cô nể tình một trận với Lục Phàm, sẽ bênh vực cho hắn chứ.”
“Xem ra là tôi nghĩ nhiều rồi!”
“Loại tiểu bạch kiểm như Lục Phàm, không có kết cục tốt đâu.”
“Không cần phải vì loại người này mà đau lòng……”
Hà Khôn cười an ủi Thẩm Thanh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nụ cười kia khiến Lâm Nhất Phàm bên cạnh một hồi ghê tởm
Lâm Nhất Phàm cảm giác mình như thể ăn một bãi phân vậy, muốn nôn ra mà không được
Nhưng, hắn sẽ không bỏ rơi Thẩm Thanh
Bốn người lại thảo luận thêm một hồi, rồi mới ai về nhà nấy
Trong xe taxi đang trên đường trở về cùng Lâm Nhất Phàm
Thẩm Thanh quang minh chính đại lấy điện thoại ra
Gửi một tin nhắn cho Hà Khôn
“Hà Tổng, nếu như bên chỗ Cao đổng tập đoàn, có gì muốn biết về người tên Lục Phàm này.”
“Ngài có thể trực tiếp nói với tôi.”
“Không dối ngài, những chuyện xấu của Lục Phàm, tôi biết không ít đấy.”
Sau khi gửi tin nhắn
Chờ khoảng mười phút
“Tốt, tiểu Thẩm!”
“Tôi nhất định sẽ làm phiền cô
Vất vả rồi…… (Biểu tượng mặt cười)”
Nhìn thấy tin nhắn này
Khóe miệng Thẩm Thanh lộ ra một vòng đắc ý khó nhận ra
——
Trong văn phòng Trác Việt
Sau khi đã dọn dẹp đồ đạc xong, thấy thời gian tan làm cũng gần đến
Lục Phàm đang muốn đứng dậy rời đi
Leng keng——
Đột nhiên
Giang Mãn Nguyệt gửi tin nhắn tới
“Tan làm đưa ta về nhà, ta không có xe.”
Lục Phàm hơi đau đầu
Năm giờ mười lăm phút, còn 15 phút nữa mới tan làm
Người phụ nữ Giang Mãn Nguyệt này, nhất định là tính toán thời gian để nhắn cho anh, sợ anh sẽ chuồn mất
Thế nhưng anh cũng không thể không để ý
Dù sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tối hôm qua cô đã đưa anh về khách sạn rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mặc dù
Hoàn toàn không cần thiết
“Nếu như ngươi chuồn, ta coi thường ngươi!”
Cũng chỉ đợi hai phút mà không thấy anh trả lời tin nhắn
Giang Mãn Nguyệt lại gửi thêm một tin nhắn “phòng hờ” đến
“Ta ở trong xe chờ ngươi.”
Lục Phàm bất đắc dĩ, trả lời một tin nhắn
Rồi vội vàng chuồn đi
Không thì lát nữa Giang Mãn Nguyệt đi ra, lại sẽ bị người khác bắt gặp họ cùng nhau về
Vậy cái danh bao nuôi này, dù thế nào cũng không thoát khỏi
Ở trong xe đợi chừng mười phút
Một bóng hình xinh đẹp, từ từ tiến về chiếc BMW X7 của Lục Phàm
Lục Phàm trong gương chiếu hậu, vội vàng ngước nhìn một cái
Liền biết đó là Giang Mãn Nguyệt
Không có cách nào
Cô nàng nữ tổng tài có bệnh tâm thần này, dáng người cao gầy một mét bảy
Còn đi thêm một đôi giày cao gót
Độ cao hơn người thế kia, muốn không có ấn tượng sâu sắc cũng khó
Thêm vào mái tóc đen dài đặc trưng của nàng
Dưới bãi đỗ xe không gió
Cùng với những bước đi rõ ràng, tư thế khí phách bất phàm
Kéo theo một mái tóc, theo không khí uyển chuyển múa
Hơn nữa, dáng người của người phụ nữ này
Cho dù chỉ nhìn một cái bóng dáng mờ ảo, cũng có thể dễ dàng nhận ra
Phía dưới eo, toàn là chân
Phía trên thân hình có lồi có lõm, càng là khinh thường quần hùng
Cứ mỗi khi nàng đi nhanh một chút, đều có thể khiến cho người ta có cảm giác run rẩy
Chỉ cần liếc nhìn thêm vài lần
Đàn ông, ai mà không miên man suy nghĩ trong đầu chứ
Lục Phàm hạ cửa sổ xe, đang hút thuốc
Bóng dáng kia còn chưa tới gần, anh đã ngửi thấy một mùi hương thơm ngát quen thuộc
Là của Giang Mãn Nguyệt không chạy được
Mùi hương đặc trưng trên người nàng, cũng không biết từ đâu ra
Không phải mùi nước hoa
Ngược lại có chút giống mùi thơm của dầu gội
Cô ta dùng loại dầu gội gì mà dễ ngửi vậy
“Đi thôi, đến Thiên Tỳ Hoa Viên, ta giúp ngươi mở định vị.”
Giang Mãn Nguyệt một tiếng bịch mở cửa xe
Ngồi quen vào ghế bên cạnh ghế lái
Hết sức tự nhiên chỉ huy Lục Phàm nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.