Điện Thoại Liền Tương Lai, Phá Sản Lại Có Làm Sao

Chương 37: Can đảm anh hùng? Không, rời xa Lục Phàm!




Giang Mãn Nguyệt nếu biết, cha mẹ bây giờ đang điên cuồng suy nghĩ ra đủ mọi khả năng, cuối cùng chốt lại là vì nàng ham mê sắc đẹp của Lục Phàm, thì có lẽ sẽ phải quỳ mất..
Bị mẹ nói một lời đã nhìn thấu chân tướng, Giang Mãn Nguyệt cũng không thể qua loa cho xong chuyện được
Nàng cười xấu hổ nói: “Nếu mọi người đã nói đến nước này rồi thì con lại muốn bàn với mọi người một chuyện nữa
Lần này ở Nam Thành tập trung cung cấp đất, con định hợp tác với Lục Phàm, cùng nhau lấy đất……” “Khoan… khoan đã!” Giang Hạc Đường, người luôn trầm ổn và khí độ, lập tức nghe mà choáng váng
Không đợi con gái nói hết lời, ông đã ngắt lời: “Hợp tác
Lấy đất?” “Ta không nghe lầm chứ!?” “Con gái à, cha mới năm mươi tuổi, chưa đến mức lãng tai đâu!” “Đừng vội nói đến chuyện Lục Phàm phá sản, thật hay giả đi.” “Với tình hình kinh tế của cậu ta và cả gia đình, thì làm sao có đủ tư cách tham gia vào việc lấy đất khai thác, cái kiểu hành vi kinh doanh thương mại số tiền lớn này được?” “Con đây không phải là vơ vào rồi lại muốn biến thành kẻ đưa tiền cho người ta sao?” Dù có phần nào hiểu rõ về gia đình và nhân phẩm của Lục Phàm, Giang Hạc Đường vẫn có lý do để nghi ngờ
Nếu không phải con gái bị ma quỷ ám ảnh, thì chính là Lục Phàm kia từ đầu đã trăm phương ngàn kế muốn lừa con gái ông
Với chuyện tình cảm của con gái, hai người làm cha mẹ đều tương đối sáng suốt
Nhân phẩm đứng đầu, năng lực thứ hai, gia cảnh không quá quan trọng..
Môn đăng hộ đối đương nhiên là tốt nhất
Giang gia của ông không cần phải hy sinh hạnh phúc của đứa con gái duy nhất để kết thông gia làm gì
Nhưng nếu ai đó có ý đồ xấu với con gái ông, thì tuyệt đối không được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Cha, cha nghe con nói hết đã chứ……” “Cha coi thường người khác thì thôi đi, lại còn coi thường cả con gái của cha thì không nên!” Giang Mãn Nguyệt tức giận trách móc
Đương nhiên, nàng cũng biết quan tâm quá mức sẽ dẫn đến loạn, cha nàng cũng rất ít khi biểu hiện nóng nảy như vậy
“Con muốn hợp tác với Lục Phàm, là vì căn bản hắn không có phá sản.” “Không chỉ vậy, hắn còn dùng 600 vạn kiếm được gần 4 ức trong vòng nửa tháng.” “Hắn đủ tư cách để hợp tác với con……” “Khoan… khoan đã…” Giang Hạc Đường không nhịn được mà lại ngắt lời: “600 vạn, nửa tháng, kiếm lời 4 ức?” “Con chắc là không có đang nói đùa cha đấy chứ?” “Tiền ở đâu mà nhặt được à?” Loại lời này, ai nghe xong cũng phải choáng váng
Giang Thị Tập Đoàn của bọn họ, mấy chục năm khổ tâm kinh doanh, cơ nghiệp to lớn như vậy mà còn không dám nói có thể kiếm được 4 ức trong nửa tháng
Bởi vì đôi khi làm ăn còn có thể bị lỗ..
Thế mà con gái ông lại nói Lục Phàm, một người đi làm công, trước đây lương một năm 40 vạn, giờ kiếm lời 4 ức!
Nói khoác cũng không dám khoác như vậy
“Cha, con biết cha đang nghĩ gì mà!” “Lúc đầu, con cũng không tin.” “Nhưng đây đều là sự thật!” “Hắn kiếm được 4 ức như thế nào, con biết rõ hết cả quá trình!” Giang Mãn Nguyệt bất đắc dĩ liếc mắt
Bất quá, đây là phản ứng bình thường của người bình thường thôi
Nếu không biết đầu đuôi câu chuyện, người khác nói với nàng chuyện này thì nàng cũng sẽ có phản ứng như vậy
“Được, ta không ngắt lời con nữa.” “Con cứ nói tiếp……” “Ngược lại ta thật tò mò, hắn đã kiếm được 400 triệu như thế nào trong vòng nửa tháng!” Giang Hạc Đường rõ ràng khịt mũi, chế nhạo nói
Trong nhận thức của ông, ai có cách kiếm tiền nhanh như thế, thì đều sẽ phải ghi vào pháp luật hình sự
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hơn nữa, con gái nói là kiếm lời, không phải trúng thưởng, cũng không phải đánh bạc..
“Chuyện này, bây giờ nghĩ lại con vẫn thấy không thể tưởng tượng nổi.” “Cha, gần đây cha có biết loại đầu tư nào có tỷ lệ hồi báo cao đến mức dọa người không?” “Thiên nga đen bay đầy trời à?” Giang Mãn Nguyệt cảm thán hỏi lại
“Ờm……” “Chắc là ngoại hối, lãi suất cao ngất, lại còn có thêm biến động lớn!” “Đột nhiên tăng vọt mấy lần……” Giang Hạc Đường nghĩ ngợi, buột miệng thốt ra rồi giây sau con mắt ông đột nhiên trợn to nói: “Không, không phải chứ
Thằng nhóc kia chơi ngoại hối à?” “Ừ, chính là chơi đô la với tiền Yên.” “Trước khi nó tăng mạnh, hắn đã bán nhà bán xe, dốc toàn bộ tài sản vào.” “Hơn nữa, còn mở đòn bẩy gấp 400 lần!” “4 ức của hắn chính là kiếm được như thế.” “Có thể nói là một đêm phất lên, con đã hỏi hắn tại sao lại có gan làm một phen được ăn cả ngã về không như thế.” “Hắn nói cũng không hẳn là đánh cược, mà là có dấu vết để lần theo, hắn nói……” Giang Mãn Nguyệt sinh động như thật kể lại chuyện Lục Phàm đủ loại “có dấu vết mà lần theo”
Đương nhiên, đây đều là chuyện do Lục Phàm dựng chuyện lên sau đó, nghe thì có vẻ rất hay, lại có chút độ tin cậy… Nhưng không phải là do bọn họ không tin, dù sao chuyện có thể liên hệ đến chính mình trong tương lai nghe càng có vẻ khó tin… “Thì ra là như vậy!” “Khó trách lại có thể kiếm được 4 ức trong vòng nửa tháng.” “Ta cũng biết một số tổ chức ngoại hối, trong đợt sóng này cũng kiếm được bộn tiền.” “Nhưng cũng không ít kẻ bán khống, bị giết đến mức đầu rơi máu chảy...” “Không ngờ thằng nhóc Lục Phàm kia vậy mà có thể dự đoán xu hướng biến động một cách chính xác như thế.” “Dù là có một chút thành phần đánh cược trong đó.” “Nhưng chỉ riêng sự gan dạ và quyết đoán này thôi, cũng không phải người bình thường có thể làm được.” “Nói như thế nào đây, những chuyện phất lên nhanh như vậy, lẽ ra nên xảy đến với loại người này.” Vợ chồng Giang Hạc Đường nghe xong thì ngẩn người, có chút cảm thán nói
Cùng lúc đó, bọn họ cũng đã hiểu ra tâm tư của con gái
Con gái Giang Mãn Nguyệt của họ từ nhỏ đã hướng đến người mạnh mẽ, những người thực sự mạnh mẽ
Chẳng có gì đáng nghi ngờ
Sự gan dạ và khí phách anh hùng của Lục Phàm đã làm con gái của bọn họ rung động
Thế nhưng loại người này mang quá nhiều sự không chắc chắn, đôi khi lại cực kỳ nguy hiểm
Chỉ cần sơ sẩy một chút thôi là có thể rơi xuống vực sâu không đáy
“Con gái à, cho dù Lục Phàm có kiếm được 4 ức thật.” “Mà dù sao cũng có yếu tố may mắn trong đó, cũng không phải hoàn toàn do năng lực của nó thể hiện.” “Cho dù năng lực có chiếm phần nhiều, nhưng mà…” “Cha, con biết cha muốn nói gì!” Lần này, Giang Mãn Nguyệt lại ngắt lời: “Bây giờ con không muốn nói chuyện người này người kia với cha mẹ nữa.” “Quay lại vấn đề ban đầu, đó là chuyện con muốn bàn với cha mẹ, hợp tác lấy đất.” “Lục Phàm đã nhắm được một mảnh đất.” “Nhưng hắn không có đăng ký công ty địa ốc có tư cách khai thác, cũng không có đủ tài chính để đầu tư cho việc khai thác xây dựng sau này.” “Cho nên mới muốn hợp tác với Trác Việt để lấy đất khai thác……” Nghe đến đây, lông mày Giang Hạc Đường càng nhíu chặt hơn
Thằng nhóc Lục Phàm kia lại muốn tham gia khai thác kiếm tiền
Đây không phải là ảo tưởng hão huyền đó chứ..
Công việc kinh doanh chính lớn nhất của Giang Thị Tập Đoàn chính là khai thác bất động sản
Dù bây giờ có thêm các chuỗi ngành nghề như vận hành, vật tư, trang trí nội thất, hơn nữa gần đây còn lấn sang những lĩnh vực mới
Nhưng xét về mảng khai thác, thì không có mấy người chuyên nghiệp hơn ông được
Một thằng nhóc còn non kinh nghiệm, tự cho mình có mấy trăm triệu tài sản, đã muốn nhảy vào ngành bất động sản để kiếm tiền rồi à
Giang Hạc Đường cảm thấy Lục Phàm đang sỉ nhục cái ngành này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cũng đang sỉ nhục một bậc lão làng lăn lộn trong ngành khai thác đất đai hai mươi mấy năm như ông
Hơn nữa, ông đâu phải dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng
Ông phải nhờ đủ mọi sự ủng hộ, đủ mọi cơ duyên, đủ mọi sự giày vò, mới có được thành tựu như ngày hôm nay
Còn Lục Phàm..
Không được
Loại người này quả thật quá nguy hiểm
Nhất định ta phải khiến con gái yêu quý của mình rời xa Lục Phàm, rời xa nguy hiểm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.