Điện Thoại Liền Tương Lai, Phá Sản Lại Có Làm Sao

Chương 4: “Ta thật không có phá sản” cùng “ta thực sự hết tiền”




Chương 4: "Ta thật không có phá sản" cùng "ta thực sự hết tiền"
Lục Phàm có chút không thể tin được
5 năm tình nghĩa đồng nghiệp tốt, vậy mà hai vạn đồng cũng không đáng
Cái mẹ nó đây đâu phải là cái gì thuyền nhỏ hữu nghị nói lật là lật
Đây quả thực là ác tâm mẹ nó cho ác tâm mở cửa, ác tâm đến tận nhà rồi a
Nuốt một ngụm nước bọt
Lục Phàm lại gửi một tin nhắn đi: "Lý Dịch Phong, ta thật không có phá sản
Ngươi thật sự sợ ta không trả nổi tiền cho ngươi sao
Đối phương trả lời tin nhắn: "Không phải, các anh em thực sự là hết tiền muốn mượn thôi
Tôi mua xe còn phải hỏi mượn trong nhà không ít đấy
"Nếu như tôi có tiền, với giao tình của chúng ta, tôi có cần phải keo kiệt hai vạn đồng không cho anh mượn sao
"Anh nói xem có đúng không
Tin nhắn kèm theo một biểu tượng "bất đắc dĩ buông tay"
Thấy vậy Lục Phàm giật giật mí mắt
Cái thằng chó này diễn sâu vậy sao
Sao từ trước đến giờ không phát hiện ra nhỉ..
Nếu như Lục Phàm thật sự phá sản cần tiền gấp để cứu mạng loại đó
Hắn ta thật đúng là sẽ mặt dày mày dạn cầu cha xin mẹ, chỉ cần có thể mượn được tiền thì thôi
Nhưng hắn ta đâu phải thế, hắn ta không có phá sản
Việc phá sản chỉ là do Lý Dịch Phong tự não bổ ra thôi
Cho nên, nhìn cái cách Lý Dịch Phong làm bộ làm tịch nói những lời này
Lục Phàm lập tức khó chịu mắng: "Đồ tồi nhà ngươi
"Không muốn cho mượn thì đừng cho mượn, ngươi lôi cái đám vớ vẩn gì theo vậy hả..
"Lý Dịch Phong, ngươi chẳng qua là thật lo lắng lão tử không trả nổi tiền thôi phải không, ngươi làm người đúng là ý tứ quá đấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lý Dịch Phong bị mắng cũng thấy vô cùng khó chịu
Trong lòng hắn nghĩ —— Ta sát
Vốn còn nghĩ dù sao cũng đồng nghiệp một thời gian, ngẩng đầu không thấy cúi đầu cũng gặp
Nhã nhặn một chút từ chối ngươi, ai ngờ cái đồ tồi này lại không hiểu chuyện gì
Đã trở mặt thì còn làm bộ cái con khỉ gì nữa
Lục Phàm, cái loại bỉ ổi như ngươi cũng thật là hài hước, còn làm như mình có một cái dự án lớn kiếm đậm không lỗ
Ngươi lừa được ai hả
"Lục Phàm, ngươi nói vậy là hết tình hết nghĩa rồi
"Tiền của lão tử cũng không phải gió lớn thổi tới, dựa vào cái gì mà cho ngươi mượn
"Ta thực sự là sợ ngươi không trả nổi, thế thì sao
"Có trả nổi hay không, tự ngươi trong lòng cũng không có một chút tính toán à, còn bày đặt ra vẻ
Lý Dịch Phong cũng chẳng thèm ngụy trang nữa, trực tiếp nhắn tin mắng lại
Lục Phàm đọc mà thấy lạnh cả tim..
Trước đây bản thân đã cho cái người gọi là bạn này vay không ít lần
Rất nhiều khi còn vượt quá hai vạn
Đến tận bây giờ chưa từng nghĩ tới liệu hắn ta có trả được không
Dù có không trả nổi thì hai vạn bạc cũng đâu thể lấy mạng mình
Cái thế giới này là sao vậy
Lòng người sao lại hiểm ác đến vậy chứ!
"Được thôi, lời đã nói đến nước này rồi, thì cũng chẳng có gì để nói nữa
"Hai vạn đồng cho ta nhận ra bộ mặt thật của Lý Dịch Phong, tuyệt
Đánh xong hai dòng chữ kia
Lục Phàm trực tiếp kéo Lý Dịch Phong vào sổ đen
Trong lòng không khỏi cười khổ
Trên internet có mấy video ngắn nói, muốn biết ai là bạn thật của bạn
Cứ thử mượn tiền một lần là rõ ngay
Vốn dĩ cứ tưởng chỉ là mấy cái video ngắn thôi
Không ngờ, sự thật còn châm biếm hơn cả video nữa
Hắn ta còn chưa hề phá sản
Đối phương chỉ mới não bổ ra chuyện hắn phá sản thôi
Vậy mà đã tự nhảy ra phản bội
Uổng công Lục Phàm còn nghĩ, đến lúc mình kiếm được tiền
Cũng tiện đường kéo theo bạn bè xung quanh
Xem ra bây giờ đã không cần phải nghĩ đến chuyện đó nữa
Sau khi kéo Lý Dịch Phong vào danh sách đen
Lục Phàm vẫn còn có chút chưa tỉnh lại, ngồi trên ghế sô pha ngơ ngác một hồi lâu
Bất quá, bên chỗ Lý Dịch Phong không mượn được tiền
Mình vẫn là phải vay tiền bạn gái mua túi
Nghĩ đến đây, Lục Phàm lại cầm điện thoại di động lên
Lật danh bạ, tìm đến một người tên là Lục Ngư
Lục Ngư này cũng là một đồng nghiệp cùng thời điểm vào công ty, hơn nữa còn cùng làm chung một bộ phận với Lục Phàm
Hai người tuy hiện tại không ở cùng một tổ, nhưng trước đây Lục Phàm đã từng làm lãnh đạo của anh ta một thời gian
Có thể nói là đã vô cùng chiếu cố Lục Ngư
Ở trong thâm tâm, Lục Ngư cũng luôn miệng gọi anh là Phàm ca
Là một người ít nói và khá đàng hoàng
Quan hệ giữa Lục Phàm với Lục Ngư và Lý Dịch Phong cũng không tệ
Nhưng sau chuyện của Lý Dịch Phong lúc nãy
Lục Phàm vẫn còn chút sợ hãi, nên đã trực tiếp gọi điện thoại cho Lục Ngư
"Alo, Lão Lục, đang làm gì đấy
Tối nay cùng nhau đi ăn tối nhé
Lục Phàm không mới mở miệng đã nói chuyện mượn tiền
Nhưng mà, vừa mở miệng ra lại có chút ấp úng… "Phàm, Phàm ca à
Ăn, ăn cơm sao
"Đúng vậy, ăn cơm, có ra được không
Lục Phàm có một loại dự cảm không lành
"Tối nay em hẹn San San xem phim, chắc không có thời gian rồi
Lục Ngư rất tự nhiên nói
Nhưng Lục Phàm nghe một chút đã cảm thấy có gì đó kỳ quái
San San là cô gái mà Lục Ngư đang theo đuổi, nhưng người ta vốn dĩ hoàn toàn không thèm để ý tới anh ta
Cũng từng đồng ý đi ăn với anh ta hai lần rồi
Nhưng mỗi lần đều không phải hai người đi ăn riêng, lần nào cũng có mặt Lục Phàm ở đó
Nhìn sơ qua cũng biết, San San chỉ xem Lục Ngư như lốp xe dự phòng mà thôi
Chẳng qua Lục Ngư tự mình không nhận ra điều đó thôi
Lục Phàm cũng không nỡ nói ra, dù sao thằng cha này vẫn luôn độc thân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ cần không bị lừa tiền thì coi như lốp xe dự phòng vậy đi
Nhưng mà bây giờ… Lục Ngư lại nói rằng tối nay hắn hẹn San San xem phim
San San mà chịu đi xem phim riêng với anh ta mới là lạ đó
Lẽ nào, Lý Dịch Phong đã kể chuyện mình phá sản cho Lục Ngư rồi
Mà nhanh như vậy ư
Lục Phàm không muốn nghĩ theo hướng này chút nào
Nhưng thái độ của Lục Ngư cũng làm cho anh mất hết kiên nhẫn để nói chuyện vòng vo
"Được thôi, vậy thì khỏi ăn
Nói xong, anh trực tiếp hỏi: "Lão Lục, dạo gần đây tình hình kinh tế của ta có chút khó khăn, có thể mượn ngươi ít tiền được không
"Mượn, mượn bao nhiêu
Giọng của Lục Ngư rõ ràng nhỏ hẳn đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Không nhiều, mượn một vạn thôi, nửa tháng sau nhất định trả lại cho ngươi
Lục Phàm nghĩ, mua một cái túi xách hơi rẻ tiền, cũng có thể chấp nhận
Hơn nữa, bất kể Lục Ngư có ý nghĩ gì trong lòng
Nếu Lục Ngư thật sự cho mượn, thì tình bạn này vẫn có thể cứu vãn
"Phàm ca, em không có nhiều tiền như vậy…"
"Nếu không thì, em mượn trước anh một ngàn, những cái khác, em lại nghĩ cách xoay… xoay sở được không
Ở đầu dây bên kia, giọng Lục Ngư càng ngày càng nhỏ
Nghe nói mượn một ngàn đồng, tim của Lục Phàm cũng chìm theo xuống
Nhưng anh vẫn không từ bỏ
Biết đâu, Lục Ngư này thực sự hết tiền
Biết đâu, trong tình huống mình không hay biết gì, hắn đã bị San San lừa mất một khoản tiền lớn
"Lão Lục, ngươi nói thật cho ta biết đi, có phải Lý Dịch Phong đã nói với ngươi chuyện ta phá sản không
Lục Phàm trầm giọng hỏi

Ngươi… Ngươi phá sản rồi à
"Đương nhiên không có phá sản
Một vạn bạc đối với ta chỉ là chuyện nhỏ, ta chắc chắn trả lại cho ngươi
Nghe thấy Lục Phàm kiên quyết muốn mượn một vạn đồng
Phía bên kia im lặng một hồi rồi mới nhỏ giọng đáp: "Phàm ca, thế nhưng là...em thực sự hết tiền
"Em giúp San San mua một cái túi xách LV phiên bản giới hạn rồi, nên…nên đã xài hết tiền rồi
"Thực xin lỗi Phàm ca..
"Không sao, vậy thì một ngàn đồng cũng không cần
Lục Phàm cười khổ một tiếng rồi cúp máy
Trùng hợp thật
Lục Phàm vừa mới biết được, cái túi xách LV phiên bản giới hạn mà San San đang mang, chính là do lãnh đạo của một bộ phận khác trong công ty tặng
Cuối cùng, Lục Ngư vẫn nói dối để từ chối cho anh mượn tiền
Tuy vẫn còn nể mặt nhau
Nhưng có đôi khi, kiểu người giả tạo đạo mạo nghiêm trang này, lại càng làm cho người ta cảm thấy lạnh lòng
Ngược lại còn không bằng kiểu người như Lý Dịch Phong, giây trước vừa trở mặt với anh, giây sau đã để cho toàn bộ thiên hạ đều biết chuyện —— [hắn, Lục Phàm, phá sản
Nhất quyết đừng có mà cho cái thằng đó vay tiền!] Nhưng vấn đề là
Lục Phàm căn bản có phá sản đâu
Không chỉ là không phá sản
Anh ta sắp sửa thành tỷ phú rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.