Chương 40: Lục Phàm, ngươi cố ý muốn sờ tay ta à
Bảy giờ rưỡi sáng ngày thứ hai
Lục Phàm lái chiếc BMW X7 của mình đúng hẹn mà đến
Xe vừa dừng ở trước cổng vườn hoa, cánh cổng lớn của biệt thự kiểu cung điện liền mở ra
Giang Mãn Nguyệt đã trang điểm xong từ sớm, khoác lên mình bộ trang phục công sở, nhẹ nhàng bước đi tới
Lục Phàm ngắm nhìn bóng dáng Giang Mãn Nguyệt trong bộ đồ bó sát người, vừa oai phong lại quyến rũ
Hắn ngẩn người xuất thần..
Nữ tổng tài này, nếu không nổi điên thì đích thị là một nữ thần hoàn hảo
Nhưng mà, ngay sau đó
Một người phụ nữ lanh lợi và có vẻ lười biếng, trông rất giống Giang Mãn Nguyệt xuất hiện trong tầm mắt của Lục Phàm
“Tiểu Phàm, con đến rồi à!”
“Ta là mẹ của Nguyệt Nguyệt, phiền con đến đón con gái ta.”
“Ăn sáng chưa?”
“Có muốn vào ăn chút gì rồi đi không?”
“Có sữa đậu nành quẩy nóng, bánh mì kẹp thịt xông khói, đủ cả…”
Tô Ngọc Cầm nhanh chân tiến đến trước cửa xe
Bà vẫy tay, tươi cười nhiệt tình chào hỏi Lục Phàm
“Con, con ăn rồi…”
“Cảm ơn dì!”
Lục Phàm tay nắm vô lăng, vô thức siết chặt
Ai mà ngờ còn có thể gặp phải tình huống này cơ chứ
Mẹ của Giang Mãn Nguyệt làm sao vậy
Sao nhìn mình bằng ánh mắt như nhạc mẫu nhìn con rể thế này
Chẳng lẽ lại là một nữ thần bị bệnh ư
Còn Giang Mãn Nguyệt bị bất ngờ đánh úp thì dùng ánh mắt vô cùng im lặng để trừng mẹ của mình
Muốn đuổi bà ra một chỗ mát mẻ
Tô Ngọc Cầm làm ngơ trước vẻ bất mãn của con gái
Vẫn cứ tươi cười đánh giá Lục Phàm…
Chàng trai này, bên ngoài còn đẹp trai hơn trong ảnh nhiều
Lại còn hay có vẻ bối rối và thẹn thùng thế này, chắc là người không quá xấu
Tôi nói này
Giờ thì bà đã hiểu vì sao con gái mình lại không biết xấu hổ mà chủ động theo đuổi người ta như vậy rồi
Hoàn toàn có thể hiểu được
Giang Mãn Nguyệt dường như nhìn thấu suy nghĩ trong đầu mẹ mình
Cô vội vàng mở cửa xe, ngồi vào ghế lái phụ
Che chắn tầm mắt giữa Lục Phàm và Tô Ngọc Cầm
Ra lệnh một tiếng: “Đi thôi, đừng để ý tới bà ấy!”
“Dạ, chào dì…”
Lục Phàm lễ phép quay đầu, vẫy tay tạm biệt Tô Ngọc Cầm
“OK con trai~…”
“Lần sau nhớ vào nhà chơi nha con!”
Đến khi xe đã chạy ra khỏi tiểu khu Thiên Tỳ Hoa Viên, lên đường
Lục Phàm vẫn còn hơi giật mình…
Hoàn toàn không biết Giang Mãn Nguyệt đã giới thiệu mình với bố mẹ cô như thế nào
“Đừng nghĩ nhiều.”
“Ba mẹ ta chỉ là tán thành quan hệ hợp tác giữa hai người thôi.”
“Anh cũng biết đấy, người làm ăn mà, nhiệt tình với đối tác là chuyện bình thường.”
“Dù sao thì cũng mang lại lợi ích cho mình mà…”
Giang Mãn Nguyệt không nhìn Lục Phàm, đột nhiên tỏ vẻ thanh cao để giải thích một cách cứng rắn
“À, vậy thì tốt.” Lục Phàm không biết phải nói gì
Rõ ràng là hắn có nói gì đâu
Không gian trong xe lại trở về yên tĩnh như trước
Một lát sau
Giang Mãn Nguyệt lấy từ trong túi ra một ổ bánh mì
Cô xé bao nhựa đóng gói, đưa đến trước mặt Lục Phàm
“Cái này, bữa sáng nè…”
“Hôm qua ăn của anh một ổ bánh mì, có vay có trả.”
Lục Phàm liếc bánh mì, cũng không có ý muốn ăn
Vì hắn ở khách sạn, đã ăn sáng xong rồi
Nhưng mà, hắn vẫn nhìn thẳng phía trước
Tay trái giữ vô lăng, tay phải đưa ra nhận lấy bánh mì
Ngay khoảnh khắc chạm vào
Đầu ngón tay phải, đột nhiên truyền đến một cảm giác mềm mại ấm áp
Cảm giác đó cứ như bị điện giật vậy
Khiến hắn phản xạ có điều kiện rụt tay lại
“Lục Phàm, anh cố ý muốn sờ tay tôi hả?”
Tay Giang Mãn Nguyệt cũng hơi khựng lại một chút
Nhưng cô vẫn giữ nguyên tư thế, chất vấn Lục Phàm
“Cái gì chứ!”
“Ai thèm sờ tay cô!”
“Tôi đang lái xe mà…”
Lục Phàm bực mình, cầm lấy bánh mì
Đưa vào miệng, gặm
Giang Mãn Nguyệt không chút rung động, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe
Trong tấm kính thủy tinh đen ngòm
Phản chiếu rõ khuôn mặt cô đang cười trộm
——
Lần nữa Lục Phàm cùng Giang Mãn Nguyệt xuất hiện tại Trác Việt
Người trong công ty đã không còn ngạc nhiên như trước…
“Công ty mình giờ có phải nhiều thêm một ‘ông chủ nhỏ’ không?”
“Ông chủ nhỏ cái gì chứ, chẳng lẽ cậu còn cho rằng Lục Phàm có thể chuyển chính thức sao?”
“Nói thật, nếu tôi mà có được nhan sắc của Lục Phàm, tôi đã có thể cặp với một bà giàu hơn cả Giang tổng rồi!”
“Vấn đề là, Giang tổng đâu phải dạng phú bà chỉ đẹp nhất thời đâu!”
“Thế nên mới khiến người ta càng thêm hâm mộ, đố kỵ và căm ghét đó…”
“Nói đi thì phải nói lại, Giang Tổng và Lục Phàm, xét về nhan sắc thì đúng là xứng đôi mà!”
“Các cậu nói xem, có khả năng này không… Lục Phàm chỉ là tấm bình phong mà Giang Tổng dùng để che giấu giới tính thật của mình
Chứ không thì tôi thực sự không hiểu nổi hành động khó hiểu của Giang Tổng!”
“Bây giờ tôi chỉ muốn biết, Thẩm Thanh giờ này phút này đang cảm thấy thế nào.”
“Còn phải nói tâm cơ của Thẩm Thanh kia làm gì
Cô ta mới chia tay với Lục Phàm chưa đầy một tuần lễ đã đi cặp với Lâm Nhất Phàm rồi
May mà hai người này giờ đều bị Giang Tổng đá đi rồi, Trác Việt chúng ta mới được yên tĩnh!”
“Đúng đó, nếu không phải con Thẩm Thanh ham giàu cướp bồ của người ta, có khi tôi và Lục Phàm đã là một đôi rồi, đâu còn chuyện gì của Giang Tổng nữa…”
“Theo tôi thì Lục Phàm đây là đang trả thù Thẩm Thanh đấy
Bị phá sản, bị đá, quay người cái đã theo nữ tổng tài rồi!”
Lục Phàm cũng thấy rất lúng túng
Hôm qua mới cùng người bên phòng thị trường ăn bữa cơm giải thể
Hôm nay lại gặp mặt
Cũng may không phải ở chung một phòng
Hắn trực tiếp đến văn phòng tổng giám đốc của Giang Mãn Nguyệt
Buổi sáng sớm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổng giám đốc Trác Việt địa sản, Cố Ngạn Tương
Cùng với ba vị tổng thanh tra của bộ phận đầu tư, bộ phận pháp chế và bộ phận tài vụ
Đều đã có mặt
Rõ ràng là Giang Mãn Nguyệt đã sớm dặn dò xong
“Giang Tổng, dựa theo yêu cầu của cô, hợp đồng đã soạn xong rồi.”
“Cô muốn xem trước qua không?”
Cố Ngạn Tương đưa lên một bản hiệp nghị hợp tác đầu tư
“Không cần, cho Lục Phàm xem.”
Hợp đồng đều soạn theo ý cô, đương nhiên là không có vấn đề gì
Lục Phàm cũng không khách khí
Nhận lấy hợp đồng, xem xét kỹ lưỡng
Hợp đồng này đối với Lục Phàm mà nói, có lợi vô cùng
Hắn mượn danh nghĩa của công ty Trác Việt, toàn quyền tham gia đấu thầu đất
Sau khi có được đất, mọi lợi nhuận và quyền quyết định đều nằm trong tay Lục Phàm
Hắn có thể chọn cùng Trác Việt hợp tác khai thác, cũng có thể chọn chuyển nhượng quyền lợi đất cho Trác Việt
Vì là lấy danh nghĩa của Trác Việt địa sản để đấu thầu đất
Nên cũng không cần phải nộp thuế tăng giá đất gì…
Toàn bộ hiệp nghị, về mặt điều khoản, không có bất kỳ vấn đề gì
Nhưng năm người đang ngồi, đều hiểu rõ một điểm
Thực ra
Đối với Trác Việt mà nói, không có rủi ro gì
Chỉ có Lục Phàm, người được xem như phía chịu rủi ro
Dù sao, nếu cuộc đấu thầu thất bại, xét trên phương diện pháp lý
Mảnh đất đó vẫn thuộc về công ty Trác Việt địa sản
Cho nên, bản hợp đồng này
Được xây dựng trên cơ sở Lục Phàm hoàn toàn tin tưởng Trác Việt, tin tưởng Giang Mãn Nguyệt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tôi không có vấn đề, ký thôi!”
Lục Phàm đặt bút ký hợp đồng, nhìn Giang Mãn Nguyệt nói
“Lục Phàm, hay là chúng ta mỗi người góp một nửa vốn để đấu thầu đất nhé?”
“Dù sao thì anh cũng nói là muốn hợp tác khai thác với Trác Việt, mà vốn đầu tư khai thác cũng là do Trác Việt bỏ ra.”
“Tôi có thể hứa với anh, toàn bộ lợi nhuận do đất tăng giá đều thuộc về anh!”
Giang Mãn Nguyệt nhìn vào đôi mắt trong veo của Lục Phàm
Trong đó không hề vương bất kỳ một chút tạp chất nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô rất vui vì Lục Phàm có thể tin tưởng cô như vậy
Nhưng cô cũng không muốn chiếm lợi của Lục Phàm.