“Đây chính là xe mà ngươi nói cả nam và nữ đều có thể lái?” “Giang Mãn Nguyệt, có phải ngươi có hiểu lầm gì về sở thích giới tính rồi không vậy?” Lục Phàm đứng trước chiếc Yêu Cơ màu hồng, không biết phải nói sao
Xe thì đúng là xe tốt, nhìn thôi cũng thấy xịn, nhưng… Chuyện lái nó thì không thể nào, đừng hòng nghĩ tới
Mẹ nó, nếu ta lái cái xe này ra đường, chẳng phải sẽ có vô số gã gay theo đuôi mà còn khom lưng nữa… “Sao lại không thể lái chứ!” “Ngược lại xe này đăng ký tên của ngươi.” “Ngươi đừng hòng xù nợ không trả tiền!” “Nếu ngươi không thích, thì đưa cho ta lái đi!” “Cùng lắm thì ta cho ngươi lái chiếc Cullinan màu trắng kia.” Giang Mãn Nguyệt đưa ra phương án giải quyết đã sớm nghĩ kỹ
Việc đã đến nước này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lục Phàm có nói thêm cũng vô ích
Nhanh chóng làm thủ tục xong xuôi, chuyển nhượng chiếc xe 480 vạn cho Giang Mãn Nguyệt xong xuôi
Lục Phàm liền lái chiếc X7, một mình trở về khách sạn
Thầm nghĩ, đợi về từ Quảng Thành, vẫn phải đi mua một chiếc xe khác… Còn Giang Mãn Nguyệt, đương nhiên là lái chiếc Yêu Cơ màu hồng vừa ý về nhà
Về đến nhà
Giang Mãn Nguyệt liền không thể chờ đợi, kể chuyện mình cũng muốn đi tham gia lễ tốt nghiệp cho cô bạn thân Hoắc Thu Yên nghe
“Vậy có nghĩa là ngày mai ta có thể gặp được Lục Phàm?” Có thể cùng bạn thân quay về trường cũ, Hoắc Thu Yên đương nhiên là vui vẻ
Quan trọng nhất là, còn có thể gặp được người đồng học kia
Hoắc Thu Yên vốn là phóng viên đài truyền hình kiêm MC tập sự
Ngoài ra còn là một tác giả tiểu thuyết mạng nữ tần kiêm nhiệm
Đã viết vài cuốn ngôn tình khá nổi, cũng có chút danh tiếng
Gần đây, nàng lại mở một bộ truyện mới
Hình tượng nam nữ chính, chính là cô bạn thân Giang Mãn Nguyệt và một người đồng học kia
Nội dung về một người thừa kế hào môn thầm mến người bạn học chung bốn năm đại học
Sau khi tốt nghiệp, nam đồng học nhậm chức ở công ty của nữ tổng tài
Cả hai khách sáo với nhau suốt 5 năm, cuối cùng phát giác vẫn còn tình cảm với nhau
Nữ tổng tài quyết theo đuổi nam đồng học đến cùng, không tiếc mang tiếng “bao nuôi hắn”..
Thế nhưng, với thân phận chênh lệch quá lớn, hai người có thể đến được với nhau hay không
Nội dung cốt truyện này, cũng không cần tốn công đi vắt óc suy nghĩ để mở rộng não
Chỉ cần bê nguyên xi ngoài đời thật vào cũng đã rất ngọt ngào rồi
Kế tiếp, cuối cùng đã đến phần gặp mặt bạn thân, còn có phần diễn gặp người nhà nam chính… Nghĩ một chút thôi, đã có chút kích động
Dù sao, chính bản thân nàng cũng là nhân vật quan trọng trong bộ tiểu thuyết này
“Đúng vậy, nếu ngươi muốn giúp ta kiểm định một chút, thì đừng tự lái xe đi.” “Ngày mai ngươi ngồi xe mới của ta cùng đi Quảng Thành…” “Ách… Nói đúng ra, phải là xe của Lục Phàm.” “Sau đó, ba người chúng ta sẽ cùng về một xe.” Giang Mãn Nguyệt cũng muốn để Hoắc Thu Yên nhìn Lục Phàm một chút
Dù sao hai người này, ngoài cha mẹ ra, chính là những người quan trọng nhất của cô
“Không thành vấn đề!” “Đúng rồi, mặc dù Hoắc Đông Tùng đệ ta hắn chính là một công cụ người.” “Nhưng giả trang qua loa, ít nhiều gì ngươi cũng cho hắn mang chút quà, nếu không thì công cụ người cũng quá đáng thương.” “Còn cả quà cho em gái của Lục Phàm nữa, ngươi sẽ không quên chứ?” Hoắc Thu Yên nhắc nhở
“Biết rồi, quà ta đã nghĩ kỹ.” Trên đường về nhà, Giang Mãn Nguyệt đã nghĩ tới chuyện này
Sau khi gọi điện thoại cho Cố Ngạn Tương, giao phó một vài chuyện công việc
Nàng liền vui vẻ mong chờ ngày mai đến
Trước khi ngủ
Vẫn là theo thói quen gửi tin nhắn cho Lục Phàm: “Ngày mai gặp, ngủ ngon.” “Ngủ ngon.” Lục Phàm cũng rất kiên định trả lời tin nhắn của cô
Giận sao
Chuyện đó là không thể
Ai bảo cô nàng này đã là vợ tương lai của mình chứ, đúng không
——Đại học Trung Sơn, Quảng Thành
Lúc này trong sân trường, thỉnh thoảng có thể thấy sinh viên Đại học mặc áo cử nhân, tay ôm hoa tươi
Cười vui vẻ đi lại
Khắp nơi đều tràn ngập không khí mùa tốt nghiệp… “Cuối cùng cũng đến ngày tốt nghiệp.” “Học ở trường suốt 4 năm, giờ đã phải nói tạm biệt.” “Thật sự có chút không nỡ…” Bên dưới ký túc xá nữ có một bãi cỏ
Ba cô gái mặc áo cử nhân, quây quần xem những bức ảnh vừa mới chụp xong
Các cô muốn ở mỗi một góc quen thuộc của trường, đều chụp một tấm ảnh kỷ niệm
“Hoan Hoan vẫn là nhất đó!” “Trở về Nội Mông làm bà chủ mấy ngàn con dê, còn có cả bò nữa…” “Còn ta thì không được, ta đang thực tập ở tòa án, phải thi đậu đã!” “Cũng không biết năm nào tháng nào mới thi được…” “Đúng rồi, Tịch Tịch!” “Ngươi định ở lại thực tập tại công ty luật sư hành chính đó sao?” Cô gái vừa rồi vừa than thở, có mái tóc nhuộm màu hồng
Hỏi cô gái tết tóc đuôi ngựa ở bên trái
“Ừm… Ta còn chưa nghĩ ra.” “Công ty luật sư hành chính đó rất tốt, bọn họ cũng muốn nhận ta làm thực tập sinh.” “Nhưng mà ta muốn đi Nam Thành, bọn họ không có chi nhánh ở Nam Thành.” Cô gái buộc tóc đuôi ngựa, chính là Lục Tịch, em gái của Lục Phàm
Nàng vuốt tóc mai, có chút lưỡng lự nói
Cô gái tóc màu hồng, là bạn cùng phòng Lưu Ỷ
Còn bên phải, là cô bạn cùng phòng có chút mũm mĩm, Mạc Hoan Hoan
“Tịch Tịch, nhà ngươi không phải ở Quảng Thành sao?” “Sao còn muốn đi Nam Thành vậy?” “Chẳng lẽ ngươi cũng giống ta, muốn thoát ly sự trói buộc của người nhà sao?” “Tiếc là giờ tìm việc khó quá, nếu không thì, ta cũng không muốn về Nội Mông!” “Ta chỉ muốn ở lại Quảng Thành, sống cuộc đời tự do thoải mái…” Mạc Hoan Hoan tiếp lời, bất đắc dĩ lắc đầu nói
“Ta biết rồi!” “Có phải là vì ca ca của ngươi Lục Phàm ở Nam Thành không?” “Biết có muội mà, không nghe nói có ca ca…” Lưu Ỷ đột nhiên vỗ đùi, không thể tin nổi nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đúng vậy, đã lâu rồi không thấy Lục Phàm học trưởng.” “Tịch Tịch, ca của ngươi có phải đang hẹn hò không?” “Đã hơn một tháng rồi không đến thăm ngươi đó nha.” “Uổng cho ngươi vẫn luôn nhớ anh ấy, tốt nghiệp còn muốn dọn đi ở cùng anh ấy.” “Đây là kiểu có người yêu quên mất em gái rồi còn gì…” Mạc Hoan Hoan nghĩ đến Lục Phàm sắp về, có chút hưng phấn
Đồng thời cũng bênh vực cho Lục Tịch
Trước đó mỗi lần về nhà, Lục Phàm đều sẽ đến trường thăm em gái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cùng mấy bạn cùng phòng của Lục Tịch cũng rất quen… “Hả?” “Ta, ta không biết nha!” Lục Tịch có chút ngơ ngác, óc tưởng tượng của bạn cùng phòng có chút lớn, không theo kịp… Nhưng bị nói trúng tim đen, cắn môi một cái, lại có chút không biết phải làm sao
“Đi thôi, chúng ta sang chỗ khác chụp tiếp.” Lưu Ỷ từ trên bãi cỏ đứng dậy, đề nghị
Lúc này, có một cô gái cao gầy đi đến
Trong tay cầm một bó hoa tươi
Nhưng lại bị cô ta tiện tay ném vào thùng rác ven đường
“Mấy người các ngươi quá không có ý tứ đó.” “Cùng ở một ký túc xá mà, chụp ảnh cũng không gọi ta.” “Coi như bình thường chúng ta cũng như vậy, thì cũng là ngày tốt nghiệp, giả vờ tí cũng được mà!” Một ký túc xá 4 người
Người không hòa nhập được vào tập thể này, tên Chung Lâm
Nàng không thích chơi với ba người Lục Tịch
Chê bọn họ LOW, yếu kém, còn ngây thơ
Còn ba người kia cũng rất ghét nàng
Trong nhà có tiền, dáng dấp thì kiêu sa, tính cách lại hung hăng
Còn thích khoe khoang tiền nhiều, thay người yêu như thay áo… “Xong rồi
Lại bị con này tìm tới rồi.” “Nhìn bộ dạng nữ vương thiên hạ này của nó xem, tám phần là lại tới khoe khoang.” “Tịch Tịch, ta không cần quan tâm đến nó.” “Mặc kệ nó nói gì, ngươi cũng đừng để ý.” “Qua hôm nay, sau này cũng chưa chắc gặp lại, ta nhịn chút.” Lưu Ỷ bản năng che Lục Tịch ở phía sau, Mạc Hoan Hoan cũng lộ vẻ liều mạng
Bọn họ đều biết - đối tượng bị Chung Lâm chèn ép lấy le nhiều nhất, là Lục Tịch
Bởi vì nàng ta cảm thấy, mình nơi nào cũng hơn Lục Tịch… Nhưng mà hot boy của trường lại theo đuổi Lục Tịch, chứ không phải nàng ta
Càng làm cho nàng ta khó chấp nhận hơn là, Lục Tịch lại từ chối hot boy
Còn nói hot boy có tiền có tài cũng có quan hệ gì với nàng… Nói hot boy đẹp trai cũng không thấy rõ lắm, ngay cả thằng ngốc Lục Phàm cũng không bằng
Cái này khiến Chung Lâm luôn ngưỡng mộ hot boy ra cái gì chứ
Thành hàng tồn kho rồi à?