Điện Thoại Liền Tương Lai, Phá Sản Lại Có Làm Sao

Chương 67: Ca của ngươi ta chính là cái thuần nhà giàu mới nổi, chút tiền lẻ này, tùy tiện xài!




"Học trưởng, thôi bỏ đi
"Có những người đúng là c·h·ó c·ắ·n Lữ Động Tân, không biết điều tốt, ta không cần chấp nhặt với nàng
Lưu Ỷ thấy Chung Lâm nắm được cơ hội, liền muốn c·ô·ng kích Lục Tịch
Ngay cả anh trai của nàng là Lục Phàm cũng muốn c·ô·ng kích, vội vàng giúp Lục Phàm giải vây: "Đúng vậy, không cần thiết
"Về sau ngay cả mặt mũi cũng không nhìn ai, học trưởng cũng không cần phí tâm tư
Mạc Hoan Hoan cũng lên tiếng ủng hộ
Đối với điều này, Chung Lâm k·h·i·n·h t·h·ư·ờ·n·g cười nhạo một tiếng
Chuẩn bị quay người rời đi… Dù sao cũng đã khoe khoang xong xuôi, ở lại đây nữa thì cũng tự rước n·h·ụ·c vào người
Với mấy cái người giả tạo tình cảm bạn bè sâu sắc này, thật chẳng có gì thú vị
"Tốt, quà nhỏ tặng xong rồi
"Đến lúc dành tặng món quà tốt nghiệp thật sự cho bé cưng nhà ta rồi
Lục Phàm cười, lại móc từ trong túi ra một chiếc hộp nhỏ tinh xảo
Lục Tịch nghe thấy còn có quà, sự không vui ban nãy lập tức tan biến hết
Anh trai có phát đạt hay không, nàng chẳng quan tâm
Chỉ cần trong lòng anh vẫn còn sủng ái nàng, vậy là đủ… Vừa mở hộp ra, một tờ giấy nhỏ từ bên trong "lơ đãng" bay ra
Vừa vặn đáp xuống chân Lưu Ỷ
Lưu Ỷ thuận tay nhặt lên xem
"Oa
Tịch Tịch, học trưởng mua cho cậu đôi khuyên tai ngọc phỉ thúy
"Cậu không phải vừa mới xỏ lỗ tai sao…" "Thật ghen tị với cậu quá
Lưu Ỷ nhìn thấy tên lễ vật trên hóa đơn, vô ý thức kinh hô lên
Nhưng, khi nàng vô tình liếc đến số tiền bên trên hóa đơn… Cả người đều ngẩn ra
"Hoan Hoan, cậu đến xem giúp tớ
"Tớ không nhìn nhầm chứ, đây là hàng chục hàng trăm ngàn vạn…" "Trời ơi
18 vạn 8800
Học trưởng cậu hào phóng quá
"Học trưởng, anh còn thiếu em gái không
Em thì không có anh trai nè..
Nghe tiếng Lưu Ỷ kinh hô, Mạc Hoan Hoan cũng vội vàng kinh ngạc chạy tới
"Hàng chục hàng trăm ngàn vạn..
"Không sai, chính là 18 vạn 8800
"Học trưởng, anh tặng em gái mà đã chịu chi như vậy, nếu mà tặng bạn gái thì còn..
"Học trưởng, em là nóc nhà của giới hơi mập đây, anh thấy em thế nào
Mạc Hoan Hoan cũng gào lên
Cả hai cố ý khoa trương nâng cao âm lượng
Rõ ràng là cố ý để cho Chung Lâm nghe, để xem ai vênh váo khoe mẽ, bọn ta cũng phải nhân cơ hội này mà hét vài tiếng chứ
Đồng hồ 9 vạn thì sao chứ
Khuyên tai 18 vạn, không phải cũng rất ngang t·à·n·g hay sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây là do anh trai người ta tặng, bạn trai cô ta có vẻ không hào phóng cho lắm… "Cảm ơn..
Trong bầu không khí được hai người bạn cùng phòng làm nóng lên
Lục Tịch vui vẻ nhận lấy chiếc hộp từ tay Lục Phàm
Vui mừng lấy đôi khuyên tai ra, tỉ mỉ ngắm nhìn
Ngọc phỉ thúy long lanh trong suốt, được mài giũa tinh xảo
Hơn nữa còn là kiểu dáng cổ phong quen thuộc, rất hợp ý nàng..
Chỉ là, giá tiền này quả thật có hơi vượt quá dự tính của nàng
Lục Tịch không khỏi lo lắng, chẳng lẽ ông anh trai này đang giả vờ là người hào phóng ư
Không cần thiết phải làm vậy mà
Đôi khuyên tai này, có phải vốn dĩ là anh định tặng bạn gái, chỉ vì muốn giữ thể diện trước mặt Chung Lâm mới nhất thời đưa cho nàng không
Rất có thể đấy
Ông anh trai này luôn luôn là kẻ sĩ diện hảo ngọt mà
Nghĩ đến đây..
Lục Tịch hơi nhíu mày: "Anh, đôi khuyên tai này… Thật sự là tặng cho em
"Đương nhiên rồi
"Nếu không thì sao, anh có bạn gái đâu
"Anh cố ý đến chợ đồ cổ Nam Thành, chọn cho em đấy
"Ca của ngươi ta bây giờ chính là cái thuần nhà giàu mới n·ổi, chút tiền lẻ này, tùy t·i·ệ·n xài
Lục Phàm quả quyết nói
Hắn biết Lục Tịch đang lo lắng về chuyện tiền, nhưng không biết trong đầu con bé có nhiều màn kịch đến vậy
Đôi khuyên tai này, vị nữ thần tổng tài nào đó còn nói là do nàng thấy trước đó
Mấy người nhìn ta xem, ta có đưa cho cô ta không..
Anh trai này của em, chính là yêu thương em nhất đấy
Câu nói "tùy t·i·ệ·n xài" của Lục Phàm quả thật có chút k·í·c·h đ·ộ·n·g đến Chung Lâm ở một bên đang chuẩn bị rời đi
Xe BMW cùng điện thoại di động bằng vàng của thổ hào cũng không khiến cô để mắt
Thế nhưng một đôi bông tai hơn 18 vạn, lại không phải là loại mà người giàu có nào cũng dám chi tiêu
Tài sản không đến vài triệu thậm chí vài trăm triệu, sẽ không đem loại vật giá này, tặng cho em gái làm quà tốt nghiệp
Gia sản nhà mình sinh vài trăm triệu
Cha mẹ cũng chỉ đưa cho cái túi x·á·c·h hơn hai vạn, cũng chỉ có chút ý tứ mà thôi
Chẳng lẽ ông anh trai ngu ngốc của Lục Tịch, thật sự phát tài rồi
Tài sản mấy chục tỷ, tùy t·i·ệ·n xài
Ách… Mình nghĩ nhiều rồi, mấy trăm triệu tài sản, làm sao mà tùy tiện k·i·ế·m được chứ
Thằng Lục Phàm này, tuổi còn trẻ, trước đây chỉ là một người làm công, gia cảnh nghèo khó
Không thể nào
Cùng lắm chỉ có vài triệu mà thôi
Mà loại nhà giàu mới n·ổi, đột nhiên có được vài triệu thì thích vung tay quá trán, thích khoe của
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cứ như tiểu nhân đắc chí mà thôi..
Đúng, nhất định là như vậy
Mẹ nó, suýt chút nữa bị đám quỷ nghèo này làm nhiễu loạn tâm tình
Không cần để ý bọn chúng, cứ để chúng nó chìm trong sự tự mãn của bản thân đi
Coi như ta đang xem trò ngu cũng được..
"Các ngươi vui vẻ là được, ta không tiếp chuyện
Chung Lâm mỉa mai cười một tiếng
Bước đôi chân dài đi thẳng ra ngoài
Lúc đi ngang qua cái thùng rác lúc nãy
Lại đem bó hoa Lục Phàm tặng, ném vào bên trong
Nhìn bóng lưng ngạo nghễ của người phụ nữ này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lục Phàm không khỏi nghĩ đến Thẩm Thanh hám tiền
Loại phụ nữ này là thích bị đánh đòn, ta không để ý, nhưng ai bắt nạt em gái ta là không được
Ta từ nhỏ đến giờ còn chưa nỡ mắng con bé một câu, làm gì có phần của ngươi mà ức hiếp nó
Hắn đã có một dự định khác rồi..
"Ây da
Ỷ Ỷ, Tịch Tịch, chúng ta nên đi chụp ảnh nhóm rồi
"Chụp ảnh xong chúng ta lại đến dạo phố nha
Lúc này, Mạc Hoan Hoan nhìn thấy thông báo trong nhóm lớp, liền kêu lên một tiếng
Mấy người liền chạy về hướng quảng trường chụp ảnh
—— "Lục Phàm, cậu đang ở đâu
"Hoắc Thu Yên cùng các bạn đã chụp hình xong
"Chúng mình đang đi tìm cậu
Lục Phàm nhìn tin nhắn Giang Mãn Nguyệt gửi đến, không khỏi suy nghĩ
Trả lời lại: "Tớ đang ở chỗ chụp ảnh khoa luật
Các cậu nếu rảnh mà buồn chán, thì qua đấy tớ nhé..
"Ai nói chúng mình rảnh rỗi buồn chán chứ
"Cậu ở đó mà chờ đấy..
Giang Mãn Nguyệt mắng một câu
Một lúc sau, lại hỏi: "Bố mẹ cậu có đến không
"Không có đâu, xe bố tớ hỏng rồi
"Họ đi tàu điện ngầm tới, chắc còn phải một lúc nữa
Lục Phàm biết nữ thần này lại có ý gì đó, nhưng cũng không vạch trần cô
Gặp phụ huynh thì gặp phụ huynh thôi… Chỉ là, hắn không có chuẩn bị trước gì hết cả
Với lại vừa nãy còn nói với Lục Tịch, mình không có bạn gái… Ừm, không có bạn gái, có lão bà
Không có tâm bệnh… Nhưng mà không ngờ, còn chưa kịp đến chỗ chụp ảnh, Lục Phàm bọn họ đã gặp Giang Mãn Nguyệt
Mẹ nó như thế thì hơi ngại..
Nhiều người ở đây như vậy, có nên giả vờ như không quen biết không
"Lục Phàm!
Thật là cậu à
Lúc Giang Mãn Nguyệt cũng đang ngây người, định mở miệng lên tiếng
Hoắc Thu Yên bên cạnh nàng, liền kinh hô một tiếng, bước nhanh đi tới
"Hoắc, Hoắc Thu Yên
Lục Phàm thấy người phụ nữ tóc ngắn đầy vẻ trưởng thành này, cảm thấy khá quen
Mà bên cạnh Giang Mãn Nguyệt, cũng không còn cô gái nào khác
"Là tớ nè..
"Chúng ta cũng bảy tám năm chưa gặp rồi
"Má
Sao cậu càng ngày càng soái thế
Tình cờ gặp lại Lục Phàm, khiến Hoắc Thu Yên vô cùng phấn khích
Bạn học thời thiếu niên, gặp lại bạn trai của bạn thân trong trường học
Cốt truyện này, có thể viết thành tiểu thuyết được rồi..
"Ách, cậu cũng không kém
"Vẫn xinh đẹp như trước
Lục Phàm có chút không nhớ hệ hoa khoa tin tức này, nguyên lai là người tính cách thế này
Bao năm không gặp, ngay cả câu tục tĩu cũng nói ra
Không phải lại một nữ thần từng trải nữa đấy chứ..
Chắc chắn là vậy, nữ thần từng trải, đều sẽ hút nhau!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.