Rốt cuộc, có một con vịt bất hạnh lạc đàn, tiến vào vòng vây của bốn người
Thẩm Tẫn dẫn đầu động thủ, hắn nhất định phải bắt lấy một con vịt để chứng minh năng lực của mình
Lâm Dung Dung kéo lại cánh tay Diêu Nguyệt Oanh, hai người té ngã giữa ruộng, không ai chịu nhường ai, nhất thời đều không đứng lên nổi
Hai nam nhân còn đứng đó, dáng vẻ như được giao cho sứ mệnh lớn lao, ngoại hình ưu việt cùng ánh mắt sắc bén, tôn lên họ giống như đang quay một bộ phim võ hiệp hoành tráng
Song, kẻ có thể làm ăn tốt không phải là đại hiệp giang hồ nào đâu - vô thương bất gian
Lục Cẩn Minh liên tiếp vồ hụt, chợt nhìn thấy gì đó trong nước, cười hì hì nói với Thẩm Tẫn: “Đỉa đến rồi kìa ——” Thẩm Tẫn chẳng hiểu mô tê gì, vận động kịch liệt khiến hắn có chút há miệng thở dốc, trong khoảnh khắc, một vật mềm nhũn, sền sệt, lạnh buốt mát rượi biết nhúc nhích liền bị ném xuống bên miệng hắn
“Đoán xem là gì?” Lục Cẩn Minh nở nụ cười xấu xa, “Ta lòng từ bi nói cho ngươi biết, là con đỉa.” Nửa đời trước hưởng hết vinh hoa phú quý, Lục Cẩn Minh căn bản sẽ không biết loại sinh vật này, nhưng món đỉa trộn rau của Úc Hành Chỉ khiến hắn cả đời khó quên
“Ew ——” Thẩm Tẫn không kiểm soát được mà nôn mửa ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn thậm chí không biết có nôn được vật bên miệng ra không, chỉ cảm thấy cái cảm giác dinh dính kia vẫn còn, con đỉa sống còn tệ hơn con đỉa chết, chết ít nhất là cứng rắn, tay chạm vào một đoàn mềm nhũn, đầy co giãn này, quả là muốn mạng
“A Tẫn!” Diêu Nguyệt Oanh đã biến thành tượng đất, đưa tay liền đi móc, “Không có đâu, ngươi đừng nôn!” Thẩm Tẫn cố nhịn xúc động dạ dày đang cồn cào, vội vàng khoát tay: “Trên tay ngươi đều là bùn, đừng chạm vào ta trước đã!” Lục Cẩn Minh chạy như điên về phía con vịt, không màng sống chết của Thẩm Tẫn, đàn ông thật sự sẽ không quay đầu nhìn lại
“Nhanh, đuổi kịp hắn,” Thẩm Tẫn trấn định tâm thần, “Không thể để Lục Cẩn Minh đắc thủ!” Ngay khoảnh khắc Lục Cẩn Minh sắp bắt được con vịt, một cục bùn lớn bất ngờ tập kích sau gáy hắn, nện mạnh đầu hắn xuống bùn, chổng mông lên trời, lấy đầu đập đất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Doãn Thư Vi đang đến bắt vịt đối diện cũng sợ ngây người, đưa tay giả vờ ngăn cản, bước chân không nhúc nhích chút nào: “Ai nha nha nha, không cần làm cái lễ này lớn vậy.” Mới đến đâu mà đám người này đã đánh nhau kịch liệt thế này
“Ngươi cũng đừng hòng đạt được con vịt này!” Lục Cẩn Minh không biết từ đâu có dũng khí, cúi thấp đầu hung hăng níu chân Doãn Thư Vi kéo một phát
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Úc Hành Chỉ tay mắt lanh lẹ, vớt Doãn Thư Vi vào lòng, một tay ôm lấy, liên tiếp lùi xa khỏi Lục Cẩn Minh đang tỏa ra áp suất thấp
Doãn Thư Vi nhíu mày, hai tay vòng lấy cổ Úc Hành Chỉ: “Lùi xa một chút, hắn không thích hợp.” Úc Hành Chỉ nghe lời đổi hướng, mang theo Doãn Thư Vi đi bắt một con vịt khác
【 Không thể không nói, ta cảm thấy Doãn Tả và Úc Ca, bây giờ thật giống như ta chơi tướng Mạc Tà vậy 】 【 Ai hiểu đơn này tay ôm công chúa có lực sát thương cỡ nào!!
Còn nhớ không Doãn Tả lúc trước ôm công chúa, hai người này đơn giản là lão công của nhau 】 【 Đáng ghét, miêu tả này của ngươi cũng quá mới, bất quá ta là nữ, Doãn Thư Vi có thể làm lão công của ta không, ta là nữ, có nghe thấy không, ta nhắc lại lần nữa, ta là nữ!!
】 “Oanh Oanh, ngươi từ bên kia bọc đánh!” Thẩm Tẫn chỉ huy
Lục Cẩn Minh vẫn giữ tư thế quỳ, khung cảnh có gì đó không ổn, không ai để ý đến động tác của hắn
Lâm Dung Dung là người thứ hai phát hiện Lục Cẩn Minh không thích hợp, cái thứ đàn ông tồi này có đức hạnh gì mà nàng không biết sao
Lúc kêu ca ồn ào thì không sao, nhưng khi im lặng thì chắc chắn là đang làm trò quỷ
Vô tri vô giác, Thẩm Tẫn cuối cùng cũng xâm nhập vào vòng vây của Lục Cẩn Minh, kẻ sau đột ngột trỗi dậy, ôm một khối bùn lớn, mục tiêu rõ ràng nhắm thẳng vào Thẩm Tẫn không chút phòng bị
Chân Đạo mở to mắt: “Bác sĩ bác sĩ, chuẩn bị cứu giúp!” Nước bùn trực diện đánh trúng Thẩm Tẫn, nhưng Thẩm Tẫn thế mà lại từ trong nắm bùn đó vọt ra, đôi mắt dài hẹp tràn đầy niềm tin thẳng tiến không lùi, hắn bỏ qua cảm giác không thể thở nổi kia, nhào tới, thành công bắt được con vịt
“Lục Cẩn Minh, ngươi thua rồi.” Thẩm Tẫn thở hổn hển, giọng nói vẫn trầm thấp mà đầy từ tính, hắn giơ cao con vịt mệt mỏi kia, như một vị vua giơ vương miện
Lâm Dung Dung, người có kinh nghiệm sống phong phú hơn, lên tiếng ngăn lại: “Mau buông con vịt ra, loài chim có xoang tiết thực…” “Phốc ——” Có vật gì đó từ trên đầu Thẩm Tẫn rơi xuống, kèm theo một mùi lạ khó tả
Lâm Dung Dung lùi lại mấy bước rồi nói tiếp nửa câu sau: “Xoang tiết thực sẽ tùy thời tùy chỗ đại tiểu tiện.” Chương 62: Quả nhiên là người một nhà
“............” Cả trường im lặng như chết, không ai nghĩ tới con vịt vừa vặn ngay lúc này đi ị, còn kéo trên đầu Thẩm Tẫn
Vị bác sĩ đã đeo sẵn hộp thuốc im lặng thu lại chân vừa giẫm vào ruộng, đối phương dường như cũng không cần cứu giúp, giờ phút này đi qua còn có thể bị y làm phiền
“Phốc ha ha ha ha ha, nhìn ngươi cái bộ dạng ngốc nghếch kia, bị trừng phạt rồi chứ Thẩm Tẫn?” Lục Cẩn Minh làm càn chế giễu, hắn chỉ cảm thấy đại thù được báo, giờ khắc này trong lòng không gì sánh được thoải mái
Vừa rồi quá đặc sắc, Doãn Thư Vi còn không có tâm tư đi bắt vịt, nàng giật nhẹ cánh tay Úc Hành Chỉ: “Ta đã nói rồi mà, chim chính là như vậy, sẽ tùy tiện đi ị trên đầu người khác, không phải rất lễ phép.” Con vịt sao lại không tính là một loài chim cơ chứ
Nhưng mà, đây là vấn đề lễ phép hay không sao?
Úc Hành Chỉ gật đầu: “Tùy tiện đi ị trên đầu người khác quả thực tương đối mạo muội.” 【 Ha ha ha ha, các ngươi đang làm gì, phê phán một con vịt không đủ lễ phép à
Ta cảm thấy các ngươi cũng rất mạo muội 】 【 Cái con vịt phá của gì vậy, cũng dám đối với Thẩm Tổng của chúng ta như thế, nó đại tiểu tiện bài tiết không kiềm chế sao
】 【 Cũng quá buồn nôn, chịu không nổi, nó cố ý đó 】 【 Sống lâu mới thấy, fan hâm mộ của Thẩm Tẫn là người máy sao
Vậy mà đang bạo lực mạng một con vịt
】 Thẩm Tẫn chậm rãi buông con vịt xuống, trầm mặc không nói, giờ phút này hắn thật sự có chút khôi hài, hình ảnh có chút lực trùng kích, Diêu Nguyệt Oanh cũng không có tiến lên ngay lập tức
Chủ yếu là bên cạnh cũng không nhìn thấy rãnh, không thể nhấn Thẩm Tẫn vào đó mà cọ rửa
“Không phải ngươi càng muốn giành sao, bây giờ thì tốt rồi chứ?” Lục Cẩn Minh miệng không ngừng trêu chọc
Thẩm Tẫn đã trong trầm mặc dần dần tới gần Lục Cẩn Minh, cũng đem tay ôm con vịt duỗi ra phía trước một chút
Lục Cẩn Minh đứng tại chỗ không nhúc nhích, khoanh tay, thần sắc kiêu căng: “Sao, biết sai rồi, bây giờ muốn trả con vịt lại cho ta?” Lâm Dung Dung không để lại dấu vết lùi lại mấy bước, trong lòng không khỏi nghĩ lại, có phải là nàng nhiều lần nhường nhịn khiến Lục Cẩn Minh hư hỏng rồi không
Sao không có chút cảnh giác nào vậy
Ngay lúc Lục Cẩn Minh tiếp tục chế giễu, Thẩm Tẫn cao gần bằng hắn đột nhiên điên cuồng vung vẩy tóc, những vật không thể diễn tả dính trên tóc bay tứ tung, văng khắp nơi
Một phần rất lớn, tất cả đều rơi vào miệng Lục Cẩn Minh đang cười ha ha
Trong mắt Thẩm Tẫn lộ ra một vẻ ngoan độc, hắn nhướn mày, khóe môi bị bùn nước che phủ nhếch lên đầy trào phúng, rõ ràng nói: “Lục Cẩn Minh, ngươi ăn phân rồi.” “........................” Hiện trường phảng phất biến thành Lĩnh Tịch Tĩnh, Doãn Thư Vi có thị lực cực tốt sao cũng không nghĩ đến, sẽ vào khoảnh khắc này nhìn thấy một biểu cảm cụ thể hóa như vậy
“Hắn và Diêu Nguyệt Oanh quả nhiên là người một nhà.” Úc Hành Chỉ đưa ra kết luận đầy hiệu quả
Doãn Thư Vi: “..
Ai nói không phải đâu.” Trong miệng mùi lạ tràn ngập ra, Lục Cẩn Minh khó mà kiềm chế nhớ lại ngày bị Diêu Nguyệt Oanh công kích, lập tức cảm thấy một trận choáng váng tối tăm mặt mũi
Lục Cẩn Minh có lẽ không nghĩ đến, hắn đưa hai người này vào bệnh viện, hai người này lại mời hắn ăn thịt
“Phi phi phi, Thẩm Tẫn, phi, ta muốn ngươi chết!” Lục Cẩn Minh nổi giận không gì sánh được, nhào về phía Thẩm Tẫn, hai người lăn lộn vào nhau trong bùn nhão
Còn kèm theo tiếng “Cạc cạc cạc” hoảng sợ bất lực của con vịt
【 Lục Cẩn Minh lần này cũng đạt được thành tựu, kẻ ăn phân là tuấn kiệt 】 【 Ta khi nào mới có thể nhìn thấy những câu hài hước mà không cười đây 】 【 Còn không bằng lên cho Lục Cẩn Minh một quyền đi, đợt này của Thẩm Tẫn lực công kích không rõ, tổn thương tính và vũ nhục tính đều kéo căng 】 【 Lục Cẩn Minh lúc tuổi già sắp chết mang bệnh kinh ngồi dậy, đều sẽ nhớ tới hai người này đã gây ra vết thương tâm lý to lớn cho hắn 】 Con vịt thừa lúc hai người đánh nhau bỏ chạy, Doãn Thư Vi dự định đục nước béo cò, chỉ huy Úc Hành Chỉ tiến hành hai mặt bọc đánh
Nhưng Lục Cẩn Minh đang căng adrenaline lúc này, thần cản giết thần, phật cản giết phật, cực kỳ mẫn cảm với mọi biến động trên sân, hắn nắm lên một cục bùn, xoa lên trán Thẩm Tẫn, rồi đập về phía Úc Hành Chỉ
“Ngươi cũng nếm thử cái tư vị này đi Úc lão đệ!” Lục Cẩn Minh cười to đầy tà ác
Kỹ năng né tránh của Úc Hành Chỉ kéo căng, đối mặt với công kích như súng máy của Lục Cẩn Minh, né tránh ra phong thái của lão đại Phản Bản năm đó, mỗi một động tác đều hoàn mỹ lại xảo trá
Lục Cẩn Minh điên cuồng tạo ra những cục bùn không thể diễn tả, nhấn Thẩm Tẫn xuống ruộng, biến hắn thành kho đạn
Thẩm Tẫn: “Ngươi đạp mã...” Lục Cẩn Minh nhấn người trở lại: “Bớt nói nhảm!” “A Tẫn, ta tới cứu ngươi!” Diêu Nguyệt Oanh không biết từ lúc nào đã tạo ra một cục bùn khổng lồ, hung hăng đập về phía Lục Cẩn Minh
Nện xong nàng lại lấy ra một cục khác, xoay người đi công kích Lâm Dung Dung sắp biến thành người qua đường ăn dưa
Lâm Dung Dung mặt mũi tràn đầy hoảng sợ: “Ta không muốn cứu Lục Cẩn Minh!” “Ta mặc kệ,” ánh mắt Diêu Nguyệt Oanh lóe lên một vòng chơi liều, giống hệt Thẩm Tẫn, “Ta là người thích làm liên đới!” Lâm Dung Dung: “!!!” Tai bay vạ gió à, đơn giản là tuyết rơi tháng sáu
Đều do Lục Cẩn Minh
Ai bảo miệng hắn tiện như vậy, khắp nơi đắc tội với người, lớn chừng này chưa bị đánh chết hoàn toàn nhờ đầu thai tốt
À, còn có mẹ hắn Lương Uyển đủ điên cuồng
Khung cảnh hỗn loạn một đoàn, mọi người thậm chí còn quên nhiệm vụ cuối cùng là bắt vịt, tất cả đều bắt đầu hỗn chiến
Doãn Thư Vi vốn không muốn quản, thế nhưng nhược kê Thẩm Tẫn vậy mà dưới sự phụ trợ của Diêu Nguyệt Oanh, xốc Lục Cẩn Minh đứng dậy, hung hăng nhào về phía Úc Hành Chỉ
Rắp tâm không tốt
Còi báo động trong lòng Doãn Thư Vi réo inh ỏi, mặc kệ vịt gì đó, tiến lên đạp mạnh thận Thẩm Tẫn: “Buông tay ra, ngươi là cây rong trong Plants vs
Zombies sao
Khó chơi đến vậy?!”